Chương 1230: Mỹ nhân khúc
Chương 1230: Mỹ nhân khúcChương 1230: Mỹ nhân khúc
Tu sĩ trong phường thị phần lớn đều vội vàng, trên đường cũng không náo nhiệt như trước kia, tuy rằng người không ít, thế nhưng lời cũng không nhiều, rất nhiều người lúc mua tài liệu ngay cả giá cả cũng không nói, sau khi mua xong lập tức vội vàng rời đi.
Toàn bộ phường thị Lâm Uyên Đảo, trải rộng một loại khí tức ngưng trọng áp lực, giống như gấp gáp trước khi đại chiến tiến đến.
Thấy Từ Ngôn khẽ nhíu mày, Chân Vô Danh biết không khí trong phường thị thật sự không đúng, gọi tiểu nhị đến hỏi thăm.
- Khách quan không phải người trên đảo chứ, khó trách ngài không biết, gân đây có môn phái nhất lưu Tây Châu vực phát ra thông điệp, hơn phân nửa hải đảo trong bách đảo đều phải quy thuận, nếu không tôn mệnh lệnh, sẽ bị loại bỏ khỏi Bách Đảo.
Tiểu nhị của phường thị có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, làm người địa phương tự nhiên biết ở Lâm Uyên đảo gần đây phát sinh một chuyện đại sự.
- Có người muốn thống nhất Bách Đảo? Ai phát cuồng như vậy.
Chân Vô Danh hơi kinh ngạc, tuy rằng hắn căn bản chướng mắt Lâm Uyên Đảo loại tam lưu tông môn này, thế nhưng thống nhất hơn phân nửa hải đảo cũng không phải là cổ tay nhỏ có thể làm được nha.
Cho dù một đảo một Nguyên Anh, hơn nửa hải đảo có thể là mấy chục nguyên anh đảo chủ, thậm chí gân trăm.
- Nói là Lưỡng Nghi phái, nghe nói là nhất lưu tông môn trong ngũ môn thất phái Tây Châu vực, Lâm Uyên đảo chúng ta chỉ có một mình đảo chủ có tu vi Nguyên Anh, chỉ sợ không giữ được Lâm Uyên đảo.
Tiểu nhị nói xong thở dài, nói:
- Tán tu hải ngoại chúng ta sống tự do tự tại, ai muốn gia nhập tông môn đâu, nhất định là Hắc Thủy Đảo cùng Bát Lan Đảo giở trò quỷ, dẫn tới cường nhân Tây Châu vực, muốn thôn tính Bách Đảo! Tiểu nhị nói xong có chút hối hận nhiều miệng cùng hai người xa lạ, xấu hổ cười cười, nói:
- Hai vị dùng chậm, ta cũng chỉ nghe người ta nói mà thôi, không cần nghĩ là thật, không cần nghĩ là thật.
Chờ tiểu nhị lui ra, Chân Vô Danh hừ lạnh một tiếng, nói:
- Phản Kiếm Minh cư nhiên có chủ ý với hải đảo, Lưỡng Nghi phái, hừ, nghe tên không tệ, thật ra chính là một tông môn tụ tập biến thái, một đám nam không nam, nữ không nữ, nhìn thấy người của Lưỡng Nghi phái bọn họ liền ghê tởm.
- Vô Danh huynh sao lại nói lời này?
Từ Ngôn đăm chiêu hỏi một câu.
- Trong thất phái, thuộc về Vô Tướng cùng Lưỡng Nghi làm cho người ta chán ghét nhất, Vô Tướng phái tu vô tướng kỳ công, tu đến mặt mình không còn, không sai biệt lắm như quỷ, Lưỡng Nghi phái tu chính là pháp môn cương nhu song song, đây là nói dễ nghe, nói khó nghe một chút, sau khi tu thành pháp môn của Lưỡng nghi phái bọn họ, nam nhân có thể tu thành nữ nhân, nữ nhân có thể tu thành nam nhân, đạo gia là lưỡng nghi sinh tứ tượng, Lưỡng Nghỉ phái bọn họ là lưỡng nghỉ đổi âm dương.
Vẻ mặt Chân Vô Danh đầy ghét bỏ, nói:
- Nam thân hay nữ thân, đều là cha mẹ ban cho, sao có thể tùy ý điều chuyển, những tên Lưỡng Nghi phái kia không phải biến thái thì là cái gì.
- Pháp môn của Lưỡng Nghi phái. Ngược lại thích hợp cho Vô Danh huynh, nếu tìm không được biện pháp phục hồi như cũ, tu một lần pháp môn Lưỡng Nghi cũng coi như ẩn bệnh khỏi hẳn.
- Miễn đi, ta thà làm thái giám còn hơn làm nữ nhân.
Chân Vô Danh trợn trắng mắt, không hiểu sao lại sinh ra một cỗ hào hùng, chỉ là phần hào hùng này có vẻ có chút bi tráng.
- Theo ta nói, chỗ dựa vững chắc phía sau Bát Lan Đảo hẳn là Kim Ngọc phái, chẳng lẽ Liễu gia bọn họ chuyển sang phái Lưỡng Nghi? Từ Ngôn không nói đùa, mà trâm giọng nói.
- Thất phái liền cành, bọn họ đều là phe Phản Kiếm Minh, đầu nhập vào ai cũng giống nhau, hải đảo thế yếu, đầu nhập Phản Kiếm minh, sẽ bị người ta sai khiến, cái này cũng giống như đạo lý nuôi chó, muốn ăn no, phải nghe lệnh làm việc, người Kiếm Tông chúng ta cũng có môn phái phụ thuộc, những tiểu môn tiểu phái kia nhìn thấy ta cũng giống như nhìn thấy chủ tử.
Đối với việc thu nạp thế lực, Chân Vô Danh có thể nói là nhìn thấy liền quen, Tây Châu vực vô biên vô hạn, nhưng không chỉ có ba tông ngũ môn thất phái, còn có càng nhiều tông môn san sát, tiểu tông môn phụ thuộc Nhân Kiếm tông cũng không ít.
- Xem ra Lưỡng Nghi phái phụ trách điều động lực lượng tu sĩ ở hải ngoại, động tác Phản Kiếm minh liên tiếp, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ dẫn phát một hồi quyết chiến chân chính với Kiếm Vương điện.
Lắc lư chén rượu trong chén, Chân Vô Danh bắt đầu suy đoán, nói:
- Nếu Kim Ngọc phái đã nhúng tay vào hải đảo như lời ngươi nói, lại đổi thành Lưỡng Nghi phái đến đánh trận trước, như vậy lão gia hỏa phái Kim Ngọc xem ra là tính toán không hỏi thế sự, Kim Ngọc lão tổ có thể dễ dàng tha thứ ma quân ma tộc ẩn núp Tuyết Quốc tạo ra cạm bẫy, lại buông tay khống chế hải đảo giao cho Lưỡng Nghỉ phái, hắn đến tột cùng có mục đích gì? Khiêm tốn như thế cũng không phải tác phong của Kim Ngọc lão tổ, xem ra lão gia hỏa kia nhất định có chuyện càng thêm quan trọng.
- Kim Ngọc phái bao che ma tộc, đã phạm vào đại ky, đợi đến khi tin tức Tuyết Quốc truyền ra ngoài, chỉ sợ Kim Ngọc phái sẽ không còn tồn tại, Phản Kiếm Minh chẳng lẽ dám bảo vệ Kim Ngọc phái sao?
- Sẽ không, liên quan đến phản bội cả Nhân tộc, cho dù Phản Kiếm Minh có hận Kiếm Vương Điện, cũng không có khả năng bảo vệ Kim Ngọc phái, xem ra Kim Ngọc lão tổ là tính toán chuồn đi, ngay cả tông môn cơ nghiệp cũng không cần.
Chân Vô Danh bừng tỉnh nói:
- Trách không được hải đảo đổi chủ, xem ra phía Phản Kiếm Minh cũng đang loại bỏ Kim Ngọc phái, lúc này mới giải thích thông, bằng không ngay cả Ma tộc cũng nhúng tay vào trong đó, Tây Châu vực thật sự sẽ đại loạn.
- Sớm bắt đầu loại bỏ Kim Ngọc phái sao, động tác Phản Kiếm minh ngược lại đủ nhanh.
Từ Ngôn cười lạnh một tiếng, không nói nhiều.
- Ý ngươi là sao?
Chân Vô Danh sửng sốt trong chớp mắt, ngay sau đó nhíu mày nói:
- Chúng ta thoát khỏi Tuyết Quốc chạy thẳng tới Kiếm Tông, một đường cũng không trì hoãn lại đi tới hải đảo, cho nên tin tức của Tuyết Quốc không nên nhanh hơn tốc độ của chúng ta. Nói cách khác, lúc Lưỡng Nghi phái tiếp quản hải đảo do Kim Ngọc phái khống chế, ma quân Tuyết Quốc còn chưa hiện ra chân thân... Ai đã lên kế hoạch cho tất cả mọi thứ sau lưng họ?
- Thủ lĩnh Phản Kiếm Minh rốt cuộc là ai đây?
Từ Ngôn nhìn ra ngoài cửa sổ, thấp giọng lẩm bẩm.
Từ Thương Minh Tự đến Tuyết thành Tuyết quốc, hai cái bẫy có thể nói là có thể tiêu diệt mấy trăm tu sĩ Nguyên Anh, tuy rằng không có triệt để thành công, nhưng vừa nghĩ tới cũng làm cho người ta sợ hãi không thôi.
Nhất là Kim Tuyết quả của Tuyết Thành, hấp dẫn không đếm xuể tu sĩ Nguyên Anh, kỳ quái nhất chính là, bên trong Tuyết Thành tụ tập không chỉ có Kiếm Vương điện một phương, còn có không ít người Phản Kiếm minh.
Nếu như hai chỗ cạm bẫy đều là một người bố trí, như vậy lai lịch của người này, rất có thể cùng Ma tộc có liên quan cực lớn.
Coi như là Phản Kiếm minh một phương, cũng không có khả năng ngay cả người mình cũng giết.
Thế cục Tây Châu vực từ Kiếm Vương điện cùng Phản Kiếm Minh mài đao hoắc hoắc, cho tới bây giờ đã trở nên càng thêm quỷ dị, Từ Ngôn nhìn không thấu chân tướng, nhưng hắn có thể mơ hồ nhìn thấy một âm mưu thật lớn, bắt đầu khởi động dưới bầu trời Tây Châu vực.
- Thị phi...
Khẽ thở dài một tiếng, Từ Ngôn nâng chén mà uống.
- Nơi nào không có thị phi, nhân gian chính là thị phi lớn nhất a.
Chân Vô Danh lắc đầu, cũng nói một phen đạo lý, uống rượu giống như Từ Ngôn, một bên dùng đầu ngón tay gõ lên mặt bàn, vừa ngâm xướng.
Khi, khi, khi...
- Trăng có âm tình viên khuyết, người có rất nhiều phiền não, học công tử ta vô ưu, chớ mượn rượu giải sầu.
- Nhìn sâu trong rừng đào kia, có bóng dáng lung linh, để cho ta như hóa thành cơn gió, vứt bỏ phiên muộn thế gian.
- Người đẹp, ngươi đi chậm lại.
- Công tử ngâm thơ vì ngươi, vì ngươi bước ra hồng trần, mang ngươi rời xa ồn ào náo nhiệt, trở thành tiên nhân thế ngoại đào viên.
- Ta là người vô danh, lại có thể phi thiên hàng long, thích nhất là nhìn hoa đào kia, ủỦ rượu đào nguyên kia.
- Mỹ nhân, ngươi đừng nhìn lại...
Âm thanh Chân Vô Danh thoáng thê lương, khẽ ngâm mỹ nhân khúc của hắn, đầu ngón tay khẽ vỗ nhịp, hơi gật đầu, bộ dáng trầm mê trong đó.
Công tử như thế, có thể nói là nhẹ nhàng như ngọc.
Không biết là tiếng hát mê người, hay là công tử nổi danh, một khúc còn chưa dứt, xung quanh xuất hiện một vòng thân ảnh.
Những người này tất cả đều mặt mày hớn hở, đợi đến khi Chân Vô Danh hát xong, lập tức có một người chỉ điểm:
- Chính là hắn! Chính là hắn cùng Tam công tử kết thù, nhất định là hắn ở Hải Uyên hại chết Tam công tử! Người này nói xong, một vị bên cạnh hét lớn một tiếng, giận dữ nói: - Giỏi cho tiểu tạp chủng ngươi! Lại còn dám trở về Lâm Uyên đảo, đệ tử Địa Kiếm tông rất giỏi đúng không, dám giết tam đệ ta, hôm nay liền lưu mạng lại đi.