Chương 1239: Hương vị của hải sản
Chương 1239: Hương vị của hải sảnChương 1239: Hương vị của hải sản
Chuyện nhất thống Bách Đảo của Lưỡng Nghi phái, bất quá chỉ là chuyện đùa mà thôi, bởi vì Cổ Bách đảo tồn tại, cũng không phải một phái Lưỡng Nghi có thể thống trị.
Vương Ngữ Hải thành tâm thành ý nói cảm ơn, nhưng cũng nói chỗ lo lắng của hắn.
Sau khi phái Lưỡng Nghi đến Bách Đảo đóng quân không chỉ ở Bát Lan Đảo, một Hắc Thủy Đảo khác thực lực không kém cũng là tâm phúc của Lưỡng Nghi phái sớm đã thu nạp.
Liễu Tác Mộc nói qua Hắc Thủy Đảo, hiện giờ nghe nói Vương Ngữ Hải lại nhắc tới, Từ Ngôn có chút cảm thấy hứng thú đối với Hắc Thủy Đảo này, có thể trở thành nanh vuốt của phái Lưỡng Nghị, ít nhất thực lực người ta sẽ không yếu.
Năm đó khi đi Hải Uyên lịch lãm, môn nhân Trúc Cơ của Hắc Thủy Đảo xuất hiện ở Lâm Uyên đảo, cầm đầu tên là Mục Tú Oánh, người ta gọi là Song Vĩ Hạt, về phần thực lực chân chính của Hắc Thủy Đảo như thế nào, Từ Ngôn cũng không rõ lắm.
- Đảo chủ Hắc Thủy Đảo tên là Vu Độc, có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, người này vô cùng tàn nhẫn, từng giết vào Thiên Anh bảng, xếp hạng khoảng tám trăm.
Trong bữa tiệc, Vương Ngữ Hải kế ra hết những gì mình biết về mối liên hệ giữa Hắc Thủy Đảo và Lưỡng Nghi phái, nhất là vị đảo chủ Hắc Thủy Đảo kia.
- Tính cả Vu Độc, Hắc Thủy Đảo tổng cộng có năm vị cao thủ Nguyên Anh, thực lực không thua gì Bát Lan đảo, khó chơi nhất chính là công pháp của bọn họ.
Vương Ngữ Hải hiện ra vẻ kiêng ky, nói:
- Người của Hắc Thủy Đảo am hiểu dùng độc, trên đảo có một hồ trong đảo, nước hồ đen kịt tanh hôi, dính một chút cũng có thể chỉ còn lại túi da, cho nên người Hắc Thủy Đảo mười phần thích dùng nước đen trong hồ tế luyện pháp khí thậm chí pháp bảo, để cho vũ khí cũng nhiễm kịch độc, một khi đả thương người, có thể bằng vào độc lực đánh chết đối thủ.
Thân là người của Bách Đảo, Vương Ngữ Hải cũng không hiểu phái Lưỡng Nghị, nhưng hắn tương đối quen thuộc với Hắc Thủy Đảo, Bát Lan Đảo không có gì để nói, Liễu Đông Nguyên, Liễu Đông Lập một khi chết đi, Bát Lan Đảo bây giờ chỉ còn cái tên.
Linh tửu trên bàn rất mạnh, giống như cục diện Bách Đảo bây giờ, không biết từ khi nào sẽ bị đốt cháy triệt để.
- Đảo chủ có đối sách gì.
Từ Ngôn hỏi một câu.
- Lui, cùng thủ.
Vương Ngữ Hải cười khổ một tiếng, nói:
- Lâm Uyên đảo chỉ có hai con đường này, hoặc là cả nhà di dời, dời đến Tây Châu vực, hoặc là tử thủ Lâm Uyên đảo.
- Phái Lưỡng Nghi ngoại trừ Đường Nhạc Sơn, có Hóa Thần đích thân đến không?
Chân Vô Danh lúc này mở miệng hỏi.
- Không nghe nói Hóa Thần cường giả đến, nếu Hóa Thần đích thân đến, ta chỉ có thể chắp tay nhường ra hải đảo.
Vương Ngữ Hải thở dài một tiếng, nói:
- Thật ra Hóa Thần cường giả mới là uy hiếp chân chính, từ khi Lưỡng Nghi phái đến khu vực Bách Đảo, ta từng chạy qua mấy hải đảo gần đó cùng một ít Nguyên Anh đảo chủ thương lượng đối sách, đáng tiếc đảo chủ phụ cận đều bị thanh danh của Lưỡng Nghi phái dọa sợ, không phải chuẩn bị đầu hàng, chính là chuẩn bị rút lui, không ai nguyện ý đối kháng cùng một trong thất phái Lưỡng Nghi phái.
- Hóa Thần tồn tại, đích thật là lực uy hiếp khủng bố nhất.
Thần sắc Chân Vô Danh hiếm thấy ngưng trọng lên, nói:
- Bởi vì ngươi vĩnh viễn cũng không biết, sau khi ngăn cản Nguyên Anh, có thể chọc tới Hóa Thần mạnh hơn hay không, chính là bởi vì Hóa Thần uy hiếp, mới có phân chia tông môn nhất lưu Tây Châu Vực, tông môn không có Hóa Thần tọa trấn, Nguyên Anh nhiều hơn nữa, cũng không xếp hạng được hàng ngũ nhất lưu tông môn. - Như vậy, tông môn có một hai Hóa Thần, nhưng ngay cả một Nguyên Anh cũng không có, cũng không tính là nhất lưu tông môn nhỉ?
Từ Ngôn hơi tò mò nói một câu.
- Đó cũng coi như nhất lưu tông môn, cho dù chỉ có một vị Hóa Thần cường giả, người ta cũng có thể khai tông lập phái, trở thành nhất lưu tông môn.
Chân Vô Danh mười phần khẳng định nói, sau đó nhíu mày hỏi:
- Ngươi nói là Vô Tướng phái hả, nói ra mới nhớ, Vô Tướng phái không sai biệt lắm xem như chỉ còn lại Vô Tướng Tử một vị Hóa Thần cường nhân, Nguyên Anh tông môn người ta đều bị ngươi làm thịt không sai biệt lắm.
- Không chỉ không có Vô Tướng phái, phái Lưỡng Nghi cũng sắp nối gót ở phía sau.
Từ Ngôn nói xong hiện ra nụ cười thật thà, Chân Vô Danh giật giật mí mắt, nói:
- Ngôn huynh có thể đừng cười tà ác như vậy hay không.
- Vô Danh huynh thế mà có năng lực nhìn thấu lòng người? Bội phục bội phục.
Từ Ngôn đáp lại nói.
- Nhìn không thấu người khác, ta chỉ có thể nhìn thấu trái tim ngươi, đen, nhất định rất đen.
Chân Vô Danh khinh bỉ vạn phần, giống như khinh thường làm bạn với loại người hắc tâm này, quay đầu sang nhìn về phía Vương Ngữ Hải, nói:
- Lâm Uyên đảo nhất định là địa linh nhân kiệt, ngay cả loại ác đồ nhân gian cực phẩm như hắn cũng có thể xuất hiện, vận khí của đảo chủ thật tốt!
Nghe hai người đàm luận, trong lòng Vương Ngữ Hải chợt lên lúc xuống, có thể khiến chân Vô Danh vị cao thủ thứ tư Thiên Anh bảng coi trọng như thế, đến tột cùng sẽ mạnh đến mức nào.
- Là Từ trưởng lão vận khí tốt, kỳ ngộ gia thân, người bên ngoài cũng không có phần phúc khí kia.
Vương Ngữ Hải không muốn tìm hiểu thêm thân thế chân chính của Từ Ngôn, đành phải nói qua loa, hắn hạ quyết tâm nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, chỉ cân Từ Ngôn đứng về phía mình là được.
- Bát Lan đảo còn có không ít cao thủ Nguyên Anh của phái Lưỡng Nghi, nếu chúng ta ra tay đánh chết Liễu Đông Nguyên, vậy nhất cử san bằng Bát Lan đảo là được rồi.
Từ Ngôn bưng chén rượu cười ha hả, nói:
- Tám đóa Kỳ Lan sớm đã nổi danh nhiều năm, làm cho người ta thèm chảy nước miếng, nghe nói là thiên địa dị bảo chân chính, giá trị liên thành, Vô Danh huynh có hứng thú không?
- Không có hứng thú, ta đang muốn trở về Nhân Kiếm Tông.
Chân Vô Danh thành thật nói.
- Cứ quyết định như vậy đi, chúng ta nghỉ ngơi một chút, liền đi diệt Bát Lan đảo.
Mặc kệ Chân Vô Danh có nguyện ý hay không, Từ Ngôn trực tiếp trói hắn vào con thuyền của mình, trước khi Thiên Anh Bảng bắt đầu, Chân Vô Danh đừng nghĩ về nhà.
- Vương mỗ cùng Bát Lan đảo có thù hận nhiều năm, nếu như hai vị thật sự muốn ra tay với Bát Lan đảo, cũng có thể tính thêm Vương Ngữ Hải ta một người!
Lâm Uyên đảo chủ ngoài dự liệu muốn đi cùng Từ Ngôn đến Bát Lan đảo một chuyến.
- Tốt, đảo chủ quả nhiên anh hào!
Từ Ngôn nâng chén kính nói.
- Anh hào không dám làm, bất quá chỉ là hán tử có chút huyết tính mà thôi, ha hai
Vương Ngữ Hải nâng chén chào đón, hai người uống một hồi.
- Nghe nói phái Lưỡng Nghi lần này xuất động năm sáu mươi vị cao thủ Nguyên Anh đi tới hải vực, phân binh hai đường tự chiếm cứ Bát Lan đảo cùng Hắc Thủy đảo, tu sĩ Nguyên Anh vừa rồi nhất định là Nguyên Anh đóng quân ở Bát Lan đảo, tính như vậy, Đường Nhạc Sơn nếu trở về Bát Lan đảo, hắn còn có thể tập hợp khoảng hai mươi vị tu sĩ Nguyên Anh. Chân Vô Danh tính toán trận chiến tiếp theo, líu lưỡi lắc đầu, nói:
- Bên chúng ta chỉ có ba người, người ta có hai mươi Nguyên Anh, số lượng không bình đẳng, cái này gọi là cái gì, cái này gọi là lấy ít thắng nhiều, về mặt binh pháp là cục diện không được coi trọng nhất.
- Hai mươi vị Nguyên Anh cao thủ cứ để ta và Vương đảo chủ, Vô Danh huynh chỉ cần ngăn cản Đường Nhạc Sơn là được.
Từ Ngôn liếc mắt nhìn đối phương, nói:
- Một chọi một, đừng nói công tử Vô Danh đại danh đỉnh đỉnh còn muốn lùi bước nha.
- Cứ quyết định như vậy đi!
Chân Vô Danh cũng hào sảng, Hóa Thần thì hắn đấu không lại, Nguyên Anh thiên hạ hắn thật đúng là không sợ hãi mấy người.
Một hồi tửu yến không đến nửa ngày, thật ra ăn uống là thứ yếu, ba người đều đang khôi phục linh lực, bởi vì rất nhanh sẽ có một hồi ác chiến khác chờ ở Bát Lan đảo.
Khi khôi phục linh lực, ba vị Nguyên Anh cường giả điều chỉnh trạng thái đến đỉnh phong, do Vương Ngữ Hải dẫn đường, thuyền ngọc của Chân Vô Danh cưỡi gió phá sóng, không đến một ngày đã đến Bát Lan đảo.
Sau khi đến Bát Lan Đảo, ba người ngồi trên thuyền ngọc giữa không trung tất cả đều trừng mắt há hốc miệng, nhìn chằm chằm phía dưới ngẩn người.
Đừng nói tiêu diệt Bát Lan đảo, hiện tại tìm được Bát Lan Đảo đều có chút khó khăn.
Lúc đầu vị trí Bát Lan Đảo hiện giờ biến thành một mảnh phế tích, đảo giống như bị cày qua một lần không sai biệt lắm, khắp nơi đều là mương lớn, trong mương rót nước biển, nếu như không phải Vương Ngữ Hải xác nhận ba lần, Từ Ngôn cũng không tin phiến phế tích này chính là Bát Lan đảo nổi tiếng.
- Bát Lan đảo đây là làm sao, có phải là làm nhiều chuyện xấu, bị trời phạt rồi?
Chân Vô Danh ngẩng đầu nhìn bầu trời, lại ngửi thấy không khí, nói: - Không có khí tức lôi đình, ngược lại có mùi hải sản rất nặng.