Chương 1271: Cái giá quá lớn
Chương 1271: Cái giá quá lớnChương 1271: Cái giá quá lớn
Cường giả Hóa Thần lắc đầu thở dài, đại biểu cho Chương Uyển Vân bó tay vô sách.
- Ngay cả Chương tiền bối cũng không có cách nào giải trừ lưỡng nghi chi độc sao?
Chân Vô Danh không cam lòng lên tiếng hỏi.
- Lưỡng Nghi bản nguyên chi độc cực kỳ đáng sợ, trên đường Đạo tử hẳn là đã phục dụng qua kỳ đan thay hắn ngăn cản độc lực, bằng không sớm đã chết, ta chỉ có thể dùng cực phẩm linh đan bảo trụ hắn vài ngày mà thôi, trừ phi luyện chế ra giải độc đan chuyên môn khắc chế lưỡng nghi chi độc, nếu không đạo tử chỉ sợ phải thân tử đạo tiêu.
Chương Uyển Vân nói một phen, mọi người nghe được tâm tình nặng nề, nếu Đạo tử chết ở Bách Đảo, không chỉ trên đời thiếu một Quân Vô Nhạc đơn giản như vậy, Đạo phủ há có thể từ bỏ ý đồ.
- Nếu không cứu được, chúng ta ra roi thúc ngựa, đưa Đạo tử về Đạo phủ, cường giả trong đạo phủ hẳn là có biện pháp cứu Đạo tử trở về.
Lý Phi Ưng ở một bên bày mưu tính kế.
- Đúng vậy! Đạo phủ nhất định có biện pháp cứu Đạo tử trở vê, chúng ta sẽ đưa Đạo tử trở về Đông Châu vực!
Chương Hiển cũng ở một bên nói.
- Không còn kịp nữa rồi.
Chương Uyển Vân khẽ thở dài nói:
- Các ngươi không biết lưỡng nghi bản nguyên chi độc đáng sợ ra sao, dọc theo đường đi các ngươi trì hoãn mấy ngày, nếu không phải trên người Đạo tử có một loại Mộc linh lực kỳ dị tồn tại, hắn đã chết, hiện giờ cỗ lực lượng sinh cơ kia sắp hao hết, mà cực phẩm linh đan của ta, chỉ có thể bảo trụ Đạo tử khoảng năm ngày.
Năm ngày, ngay cả Hóa Thần cũng không thể đuổi tới Đông Châu vực, khoảng cách xa xôi, trở thành lạch trời không thể đi đến, nếu đưa về Đạo phủ chỉ là một cỗ thi thể, có ích lợi gì.
Lúc này tu sĩ bị phái đến Cửu Tỉnh Đảo phường thị tìm kiếm giải độc đan liên tục trở vê, có người mang về linh thảo trân quý, có người mang về một phần cao thủ luyện đan có chút danh tiếng, những tu sĩ tinh thông đan đạo vừa nghe nói lưỡng nghi bản nguyên chỉ độc, tất cả đều biến sắc, nhao nhao lắc đầu.
- Chư vị đều là đan đạo đại gia thành danh nhiều năm trong phường thị, chẳng lẽ bó tay không có cách đối với lưỡng nghi chỉ độc?
Chương Hiển ra mặt nói:
- Nếu chư vị ai có thể luyện chế ra Giải Độc đan, Cửu Tinh Đảo ta tất có trọng tại
Trọng tạ, cũng có thể luyện chế ra đan dược mới được, những cao thủ luyện đan quanh năm ở Cửu Tinh đảo phường thị này, đích xác có mấy vị tinh thông đan đạo, tu vi càng không thấp, đều có cảnh giới Nguyên Anh, lúc này có hai người làm đại biểu, vẻ mặt đau khổ đầu tiên là chảo hỏi Chương gia lão tổ, sau đó không thể làm gì giải thích.
- Đảo chủ, chúng ta cũng là người quen rồi, chúng ta có mấy cân mấy lượng, Chương Hiển ngươi còn không rõ ràng sao, nếu là lưỡng nghi chi độc tầm thường, mấy người chúng ta liên thủ có lẽ thật sự có thể luyện chế ra giải dược, nhưng trên người Đạo tử là độc lưỡng nghỉ bản nguyên.
- Trong độc tồn tại lưỡng nghỉ, còn có khí tức ngọc cổ, chắc là Hóa Thần lão tổ của Lưỡng Nghi phái ra tay, Ngu Thiên Kiều cùng Hoa Thường là hành gia dùng độc, Lưỡng Nghi bản nguyên chi độc của bọn họ, cảnh giới Nguyên Anh căn bản không giải quyết được, mặc dù cao thủ Hóa Thần cũng bó tay không có cách.
- Chúng ta ở Bách Đảo nhiều năm, cũng coi như người của Bách Đảo, không sợ Lưỡng Nghi phái thị phi, nhưng loại độc bản nguyên này, chúng ta thật sự là bất lực.
- Thật sự xin lỗi mấy vị đảo chủ, Chương tiền bối minh giám, chúng ta thật sự luyện chế không ra giải độc đan.
Hai vị Nguyên Anh đại biểu tán tu vẻ mặt đau khổ nói rõ nguyên nhân, lấy kinh nghiệm cùng kiến thức của bọn họ, có thể nhận ra lai lịch của Lưỡng Nghi bản nguyên chi độc, lại luyện chế không ra giải độc đan tương ứng, nếu không có Hóa Thần của Tham Lang đảo ở đây, chỉ cần luyện chế ra giải độc đan cứu Đạo tử, không tính thù lao phong phú mà Cửu Tinh Đảo đưa ra, có thể được một phần nhân tình của cường giả Hóa Thần - Chương Uyển Vân này cũng đủ vốn.
Không phải những cao thủ Nguyên Anh tinh thông đan đạo này không muốn xuất lực, thật sự là lưỡng nghi bổn nguyên chi độc quá mức khó giải quyết.
Chương Uyển Vân khẽ gật đầu, không trách cứ bất luận kẻ nào, trên phường thị Cửu Tinh đảo tìm không thấy giải dược, đã ở trong dự liệu của nàng, tuy rằng Đạo tử được mang về Tham Lang Đảo, chỉ có thể trơ mắt nhìn Quân Vô Nhạc độc phát thân vong.
- Lão tổ, nếu không chúng ta thông tri cho mấy vị Hóa Thần tiền bối khác?
Chương Hiển vô kế khả thi, đành phải xin chỉ thị lão tổ nhà mình, Chương Uyển Vân là Hóa Thần cường giả của Tham Lang đảo, Cửu Tinh Đảo cũng không chỉ có một vị Hóa Thần.
- Không cần, ngay cả ta cũng bó tay không có cách, bọn họ mặc dù xuất quan, sợ cũng là vô lực hồi thiên, Cửu Tinh Đảo chúng ta dù sao cũng không quá tỉnh thông đan dược chỉ đạo.
Chương Uyển Vân nhíu mày nói, nàng mười phần tinh thông đối với trận đạo, bàn luận đan đạo, đích xác kém không ít.
Cũng không phải vị Hóa Thần cường giả Tham Lang đảo này sẽ không luyện đan, mà trình độ đan đạo của Chương Uyển Vân không cao đến mức có thể giải quyết được bản nguyên lưỡng nghi chỉ độc.
Phàm là Hóa Thần, đều là cường nhân tu luyện nhiều năm, sao có thể không luyện đan luyện khí, bất quá thuật nghiệp có chuyên công, pháp môn tu tiên giới phức tạp đa dạng, cho dù là cao thủ Hóa Thần, cũng không cách nào tinh thông.
Chương Uyển Vân luyện chế không ra giải dược của lưỡng nghi bản nguyên chỉ độc, các Hóa Thần lão tổ khác của Cửu Tinh Đảo cũng luyện chế không ra, đều là chí cường của Cửu Tinh Đảo, Chương Uyển Vân mười phần hiểu rõ mấy vị Hóa Thần khác, điểm này ngay cả Từ Ngôn cũng không nghỉ ngờ.
Nếu Hóa Thần cường giả người ta cũng không có cách nào, Đạo tử lại mệnh trong sớm chiều, trong lòng Từ Ngôn nhất thời nôn nóng lên.
Từ trên đường phi hành, Từ Ngôn bắt đầu cảm giác thiện niệm của mình, càng thử vận dụng Thiện Nhược Thủy, đáng tiếc là, mặc dù Đạo tử hành động đại nghĩa lẫm liệt, không chỉ cứu hơn vạn hải đảo tu sĩ, cũng cứu Từ Ngôn cùng Chân Vô Danh, thế nhưng Từ Ngôn nói cái gì cũng không cảm giác được thiện niệm, càng không cách nào sinh ra.
Không có chút thiện niệm nào, không cách nào thi triển Thiện Nhược Thủy, Từ Ngôn không quan tâm cứu Đạo tử trở về sẽ hao phí bao nhiêu thọ nguyên, hắn hiện tại gấp gáp chính là thiện niệm của mình căn bản không cách nào xuất hiện.
Ngoại trừ Thiện Nhược Thủy, chỉ còn lại lấy Linh Lung quả kéo dài sinh mệnh.
Không có Linh Lung quả trăm năm, muốn dùng Linh Lung quả bình thường mười năm khu độc cơ hồ là không có khả năng, nếu có thể khu độc, Quân Vô Nhạc ăn Linh Lung quả đầu tiên nên có hiệu quả, mà không phải trì hoãn chút sinh cơ.
- Kiếm Vương điện không phải là có truyền tống trận xuyên vực sao, có thể mượn chuyện này chạy về Đông Châu vực, đưa Đạo tử đến Đạo phủ hay không?
Từ Ngôn bỗng nhiên nhớ tới phương pháp truyền tống trận, trước mắt sáng ngời, nhìn vê phía Chân Vô Danh.
Vừa nhắc tới truyên tống trận xuyên vực, xung quanh rõ ràng xuất hiện âm thanh hít vào khí lạnh.
Bất luận mấy vị đảo chủ, hay là hành gia đan đạo thành danh trên phường thị, ánh mắt của những cường giả Nguyên Anh này đều theo hai chữ xuyên vực trở nên khiếp sợ, ngay cả Chương Uyển Vân cũng là liễu mi rung động, tâm thần rõ ràng xuất hiện biến hóa.
- Đừng nghĩ nữa, biện pháp này vô dụng, xuyên vực truyền tống trận căn bản không dùng được, cái giá quá lớn. Chân Vô Danh lắc lắc đầu, nhìn Từ Ngôn giống như quái nhân, nói:
- Không nói chúng ta có thể chạy về Kiếm Vương điện xa xôi trước khi Đạo tử phát độc hay không, cũng không đề cập tới có thể được phép vận dụng cổ trận hay không, chỉ cần mở ra truyên tống trận xuyên vực, so với bất kỳ Nguyên Anh nào cũng trân quý hơn.
Chân Vô Danh khoa tay múa chân đưa ra bốn ngón tay, cơ hồ nghiến răng nghiến lợi nói:
- Bốn kiện! Mở ra một lần xuyên vực truyền tống trận, cần bốn kiện linh bảo làm cái giá! Tu sĩ Nguyên Anh có thiên phú hơn nữa, cũng không thể so sánh với giá trị của bốn kiện linh bảo, trừ phi chúng ta có thể gom góp ra bốn kiện linh bảo, nếu không nghĩ cũng đừng nghĩ tới vận dụng truyền tống trận xuyên vực.