Chương 1272: Hảm Hải
Chương 1272: Hảm HảiChương 1272: Hảm Hải
Bốn kiện linh bảo mới có thể mở ra truyền tống trận xuyên vực, cũng không phải tu sĩ Nguyên Anh có thể vận dụng, đừng nói Nguyên Anh, ngay cả Hóa Thần cũng không dùng nổi.
Mặc dù tính là Địa Linh bảo thấp nhất, Hóa Thần Bình thường cũng không cách nào có được, càng đừng nói đến Thiên linh bảo như trong truyền thuyết kia.
Nghe nói cái giá phải trả như thế, Từ Ngôn không có ngoài ý muốn, mà là như có điều suy nghĩ.
Hắn nhớ tới tòa cổ trận kỳ dị ở sâu trong động Vãng Sinh của Thương Minh tự.
Xảo diệu vận dụng uy năng địa hỏa, cổ trận dưới lòng đất Vãng Sinh động cũng cần linh bảo mới có thể mở ra, bất quá không cần bốn kiện, chỉ cần một kiện địa linh bảo là có thể vận dụng.
Bốn kiện linh bảo làm cái giá, ngay cả Từ Ngôn cũng phải chịu không được, bất quá một kiện linh bảo mà nói, có lẽ thật có cơ hội đưa Đạo tử trở về Đạo phủ trước khi độc phát bỏ mình.
Tính toán lộ trình từ Cửu Tỉnh Đảo chạy tới Thương Minh Tự, Từ Ngôn lập tức lạnh lòng nửa đoạn.
Khoảng cách quá xa, trừ phi Chương Uyển Vân là Hóa Thần cường giả dùng toàn lực chạy đi có lẽ mới có cơ hội đến trong vòng vài ngày.
Khi Từ Ngôn đang tính toán có nên nói cổ trận trong Vãng Sinh động hay không, một vị đan đạo cao thủ trong phường thị nhớ tới cái gì, bỗng nhiên kinh hô một tiếng:
- Đúng rồi!
Vị này hô to một câu đúng rồi, tất cả mọi người nghe được không hiểu tại sao, ngay cả Chương Uyển Vân cũng đem ánh mắt chuyển đi.
- Những người chúng ta không thể gọi là đan đạo đại gia, có người có thể xưng là thế, lưỡng nghi bản nguyên chi độc vô cùng nguy hiểm, nhưng dù sao cũng là độc, là độc nhất định tồn tại giải độc, chúng ta luyện chế không ra giải độc đan, người kia nhất định luyện chế ra được.
Vị tu sĩ Nguyên Anh này trong phường thị vừa nói xong, lập tức gặp phải truy vấn liên tiếp, cuối cùng Chương Hiển vội vàng quát dừng những người khác, hỏi:
- Ai có thể luyện chế ra giải độc đan, mau nói!
- Đan Thánh! Đan thánh của Huyễn Nguyệt cung!
Vị tu sĩ Nguyên Anh này nói tiếp:
- Đan thánh Mạc Hoa Đà của Huyễn Nguyệt cung, nhất định có thể luyện chế ra giải dược của lưỡng nghỉ bổn nguyên chỉ độc.
- Nói nhảm!
Chương Hiển vừa nghe nhất thời bị tức giận trợn tròn mắt, nói:
- Ta cũng biết Đan Thánh có thể phá giải lưỡng nghi bản nguyên chi độc, nhưng Huyễn Nguyệt cung ở cuối biển rộng xa xôi, nghe nói Huyễn Nguyệt cung được xây dựng trên lưng dị thú Thận, cho nên Huyễn Nguyệt cung cũng có danh xưng Thận Lâu, phiêu phù bất định, chỉ sợ so với Đông Châu vực còn xa hơn, chúng ta nào có thời gian đi tìm Đan Thánh tiền bối.
Không chỉ Chương Hiển tức giận, những người khác cũng bị tức giận không nhẹ.
Đều loại thời điểm này còn nói giỡn, nếu mà ngay cả Lưỡng Nghỉ bản nguyên chi độc đều không giải được, người ta còn có thể gọi Đan Thánh sao.
Ai cũng biết Đan Thánh Mạc Hoa Đà có thể luyện chế giải độc đan, cũng biết Đan Thánh hành tung bất định, rất ít xuất hiện ở tu tiên giới, căn bản khó tìm tung tích.
- Đan Thánh không có ở Huyễn Nguyệt cung, đang ở Bách Đảo.
Tu sĩ Nguyên Anh vừa rồi còn chưa nói hết, lúc này nói ra lời kinh người.
- Ta có một người bạn tốt mấy ngày trước vừa rồi qua phường thị Hiên Viên đảo, mua một ít vật cần thiết, hắn đã nói qua với ta, Đan Thánh Mạc Hoa Đà đang ở Hiên Viên đảo làm khách, chúng ta chỉ cần mang đạo tử đến Hiên Viên đảo, cầu được Đan Thánh tiền bối ra tay, chẳng phải có thể cứu được Đạo tử không chết sao! - Đan thánh đang ở Hiên Viên đảo? Tin tức là sự thật.
- Hiên Viên đảo cách Cửu Tinh quần đảo không tính quá xa, nếu Hóa Thần chạy đi, trong vòng ba ngày hẳn là có thể đến được.
- Nếu Mạc Hoa Đà xuất thủ, lưỡng nghỉ bổn nguyên chỉ độc tất sẽ được giải.
- Đạo tử sẽ được cứu.
Tu sĩ ở đây nhao nhao nghị luận, ai cũng không có dự đoán được, cường giả Huyễn Nguyệt cung được xưng là Đan Thánh cư nhiên đang ở khu vực Bách Đảo, lúc này mới nói xe đến trước núi tất có đường, liễu ám hoa minh lại một thôn.
Vừa nghe Đan Thánh Mạc Hoa Đà cư nhiên ở Hiên Viên đảo, thân sắc Từ Ngôn biến đổi vài lần, vừa lúc hắn muốn đi Hiên Viên đảo một chuyến, không nghĩ tới lại dùng loại hình thức này.
So với thần sắc vui mừng của những người khác, chân mày thanh tú của Chương Uyển Vân tuy rằng giãn ra vài phần, bất quá khóe mắt đuôi lông mày vẫn mang theo một loại lo lắng thật sâu.
Cổ Bách Đảo thần bí, thật ra cũng không phải tán tu hải ngoại bị vây ở một nơi, Cổ Bách Đảo cùng tu tiên giới thủy chung có liên quan, hơn nữa liên quan không cạn.
Rất ít người biết, Cửu Tinh quần đảo cùng Đạo phủ giao hảo, mà Hiên Viên thế gia của Hiên Viên đảo, cùng Huyễn Nguyệt cung nhất mạch có liên quan không ai biết.
Phàm là những quần đảo đạt tới loại thực lực cường hoành có thể so với nhất lưu tông môn của Tây Châu vực Cửu Tinh Đảo, làm sao có thể quanh năm đóng cửa không ra, không ít môn nhân đệ tử Cổ Bách đảo đi lại thiên hạ, chẳng qua phần lớn rất khiêm tốn, cho nên ít người biết mà thôi.
- Lão tổ, ngài xem chúng ta có phải đi Hiên Viên đảo một chuyến hay không?
Chương Hiển nhẹ giọng hỏi một câu, địa vị bối phận cao nhất nơi này chính là Chương Uyển Vân, người quyết định cũng là vị lão tổ Chương gia này.
Đan Thánh cùng Cửu Tỉnh Đảo ta không có giao tình gì, hy vọng hắn có thể nể mặt Đạo phủ, ra tay cứu giúp. Chương Uyển Vân trầm ngâm một chút, đứng dậy nói, nếu quyết định sẽ không trì hoãn, chỉ một chút, Quân Vô Nhạc trực tiếp bị lăng không bắt lên, treo ở bên cạnh Chương Uyển Vân.
- Chúng ta nguyện theo Chương gia lão tổ cùng đi!
Mấy vị đảo chủ còn lại nhao nhao tỏ thái độ, bị Chương Uyển Vân phất tay từ chối, một ngón tay chỉ vào Lý Phi Ưng, nói:
- Ngươi theo ta đi một chuyến đi, trên đường mang theo làm người trông coi Dạo tử.
Lý Phi Ưng nhếch miệng, vội vàng khom người xưng vâng, hắn đem Dạo tử phiền toái này mang đến Tham Lang Đảo, mà không phải đi Văn Khúc đảo bọn họ đánh thức lão tổ đang bế quan, tuy nói Chương Uyển Vân làm người ôn hòa nhất, loại cẩn thận này của hắn, Hóa Thần lão tổ người ta cũng sẽ không thể không nhìn ra.
Để Lý Phi Ưng đi theo, xem như là một loại biến tướng trừng phạt, Lý Phi Ưng không dám nói cái gì, đành phải cùng nhau đi tới.
- Chúng ta cũng đi.
Chân Vô Danh lần đầu tiên rộng lượng, nói:
- Quân Vô Nhạc có ân với chúng ta, lại là hảo hữu của chúng ta, nếu Đan Thánh tiền bối không chịu ra tay tương trợ, ta có thể đại biểu Nhân Kiếm Tông cầu xin, Từ Ngôn có thể đại biểu Địa Kiếm Tông cầu xin, chúng ta hẳn là có thể có chút tác dụng.
- Đích xác là như thế, Dạo tử không thể chết, dốc hết toàn lực chúng ta cũng phải cứu hắn sống, bất kể cái giá phải trả.
Từ Ngôn trầm giọng tỏ thái độ, ngữ khí đầy ngưng trọng.
Nhìn hai người, Chương Uyển Vân gật gật đầu, khẽ nói:
- Cũng tốt, các ngươi theo ta đi.
Trong lúc nói chuyện, nàng đi ra đại sảnh, Từ Ngôn cùng Chân Vô Danh vội vàng đi theo ra ngoài, sắc mặt Lý Phi Ưng đau khổ đi theo phía sau.
Rời khỏi sơn trang, Chương Uyển Vân lăng không bay lên, mang theo Dạo tử bay về phía hải vực ven Tham Lang đảo, tốc độ không tính là quá nhanh, hơn nữa ngay cả pháp bảo phi hành cũng không dùng.
Tốc độ như vậy, so với pháp bảo phi hành của Chân Vô Danh cũng không bằng, nếu chạy như vậy, chỉ sợ không đến Hiên Viên đảo, Dạo tử trước tiên đã tắt thở.
Mang theo tâm tư không rõ nguyên nhân, Từ Ngôn và Chân Vô Danh nhìn thoáng qua nhau, tất cả đều có chút khó hiểu.
Nhìn thấy Lý Phi Ưng hưng trí không cao, Chân Vô Danh tiến lại gần thấp giọng hỏi:
- Lý Đảo chủ, chúng ta sẽ không bay như vậy đi, tốc độ cũng quá chậm đi.
Nhân Kiếm Tông có Hóa Thần trưởng lão, Chân Vô Danh tự nhiên đã kiến thức qua thủ đoạn của Hóa Thần, hắn có thể kết luận Chương Uyển Vân nhất định có phương thức đặc thù chạy đi, chỉ là đoán không ra mà thôi.
- Yên tâm đi, tốc độ của Chương gia lão tổ chính là đệ nhất nhân của Cửu Tinh Đảo chúng tai
Lý Phi Ưng có thể coi như tìm được cơ hội vỗ mông ngựa một phen.
Đúng như Lý Phi Ưng nói, tu vi của Chương Uyển Vân chỉ có Hóa Thần sơ kỳ, trong số mấy vị Hóa Thần lão tổ của Cửu Tinh Đảo là không xếp hạng hàng đầu, nhưng luận vê tốc độ lên đường, Cửu Tinh Đảo có một vị tính một vị, tất cả đều khó có thể đạt tới.
Mang theo một cỗ tò mò, rất nhanh Từ Ngôn cùng Chân Vô Danh đến vùng ven hải đảo, chỉ thấy Chương Uyển Vân đang đứng trên bãi cát, hai tay khép lại bên miệng, phát ra một loại kêu gọi cao ngất dễ nghe.
Theo nữ tử hô to vào biển, trong hải vực ngoài Tham Lang Đảo dần dần nổi lên một vết phồng rộp màu xanh biển thật lớn, từng râu cây kéo ở phía sau mụn nước, vô cùng kỳ dị, đồng thời, uy áp trình độ yêu vương theo vết phồng rộp ầm ầm tiến tới.