Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1291 - Chương 1291: Trong Nháy Mắt Hồi Ức

Chương 1291: Trong nháy mắt hồi ức Chương 1291: Trong nháy mắt hồi ứcChương 1291: Trong nháy mắt hồi ức

Hiên Viên Tuyết mất đi một đoạn ký ức, lại một lần nữa lựa chọn sóng vai cùng Từ Ngôn.

Nhưng một khi lựa chọn, vị Tam tiểu thư Hiên Viên gia này cũng sẽ không quay đầu lại, một đường đi thẳng về phía trước, cho dù đụng đến đầu chảy máu.

Bởi vì đó là sự cuồng ngạo và chấp nhất của nàng, ngạo nghễ khinh thường đổi ý.

Lần trùng kích thứ tư, hai người đều mang theo quyết tâm, còn thiếu bốn gốc Lôi Vụ Thảo, Đạo tử có thể tìm về sinh cơ.

Răng rắc răng rắc!

Hai mắt lão giả do kiếm ý hóa hình sinh điện, lôi điện chi kiếm trong tay âm ầm chém ngang, lôi quang trong kiếm khí lăn qua, nhìn như thong thả, lại phong ấn không gian xung quanh.

Người bị kiếm khí chém tới, tránh cũng không thể tránh.

- Bá Đao. Long Thiệt!

Trường đao lật úp, vẽ ra đao mang kinh thiên, Từ Ngôn thi triển ra Bá Đao Quyết, đồng thời lấy ra Long Thiệt cung, chắn ở trước người Hiên Viên Tuyết.

Bản thân Địa Linh Bảo cực kỳ kiên cố, hơn xa pháp bảo, dùng Long Thiệt Cung chia sẻ kiếm ý mà Hiên Viên Tuyết thừa nhận, là bởi vì Từ Ngôn thấy được Hiên Viên Tuyết đang thò một tay ra sau gáy.

- Đừng dùng Đấu Vương kiếm.

Chém ra Bá đao cùng một câu dặn dò, trong nháy mắt trở thành vĩnh hằng, cô gái đắm chìm trong tình yêu, giống như luyến tiếc loại tình cảm cực kỳ hiếm thấy đối với nàng.

Vận dụng Đấu Vương kiếm khổ sở, chỉ có bản thân Hiên Viên Tuyết có thể trải nghiệm, nếu không đến thời điểm sinh tử, Hiên Viên Tuyết tuyệt đối sẽ không dễ dàng vận dụng thanh linh bảo mang đến cho nàng thống khổ vô tận này. Quan tâm, có thể nói ở khắp mọi nơi, ít nhất trong gia tộc nên không thiếu tình yêu.

Nhưng Hiên Viên Tuyết thì khác.

Hiên Viên gia không ai quan tâm vị Tam tiểu thư này, ở trong gia tộc, thân nhân của Hiên Viên Tuyết lại coi thường nàng, mà hạ nhân thì sợ hãi, loại tình cảm như quan tâm này, chỉ có thể quay ngược thời gian về lúc mẫu thân của nàng còn sống.

Khi đó Hiên Viên Tuyết chỉ là một đứa trẻ mới tập nói.

Một tay sau gáy bị bắt được, buông lỏng xuống, trên cây cung bay tới trước mặt mang theo khí tức không thua gì Đấu Vương kiếm.

Một tay bắt lấy Long Thiệt Cung, Hiên Viên Tuyết trong phút chốc giống như nhớ lại một khoảnh khắc nào đó, bất quá rất nhanh hình ảnh kia đã biến mất trong đầu, giống như đoạn ký ức bị ngẫu nhiên nhớ lại.

Ta đã bắt qua cây cung này...

Hiên Viên Tuyết khiếp sợ đến cực kỳ đột ngột, trong nháy mắt hồi ức làm thần hồn của nàng chấn động, nàng không dám nghĩ nhiều, kiếm ý hóa hình đối diện đã ra tay.

Có địa linh bảo phòng ngự này, Hiên Viên Tuyết thi triển ra Hiệp Thiên Hạ mượn bản thể cường hoành, rốt cục ngăn cản đạo Tán Tiên kiếm khí thứ tư, khi nàng mang theo găng tay bắt lấy Lôi Vụ Thảo, uy lực kiếm khí vốn bị ngăn cản gia tăng lên gấp đôi.

Ha !I

Dưới chớp mắt, lão giả kiếm ý hóa hình ngửa đầu phát ra một tiếng cười điên cuồng, trong tiếng cười, kiếm khí như cầu vồng, tàn sát không ngớt.

Tiếng cười bất thình lình, kiếm khí cường hoành gấp bội, khiến Từ Ngôn cùng Hiên Viên Tuyết lâm vào tuyệt hiểm, chỉ thấy thân hình hai người như bướm trong kiếm khí đầy trời, bay múa tung hoành, linh động giống như ly miêu, mặc dù như thế, vẻn vẹn chỉ có thể tránh được một nửa kiếm khí, kiếm khí còn lại chỉ có thể ngạnh kháng.

Từng đạo kiếm khí oanh kích ở trước tim sau lưng, thân ảnh Từ Ngôn trở nên giống như lá rụng trong gió, thi triển Bá đao chỉ để cho hắn có thể bắt được một gốc lôi vụ thảo ở trong kiếm khí mà thôi.

Âm ầmIl

Lôi Vụ Thảo rời khỏi mặt đất, dẫn tới thiên lôi nổ vang, lôi quang kinh thiên qua đi, hai thân ảnh lần thứ hai bị nổ tung ra ngoài.

Tán Tiên kiếm khí cùng thiên lôi song song oanh sát, đánh Từ Ngôn cùng Hiên Viên Tuyết trọng thương đến nhiều vết thương, nếu không phải thân thể hai người thật sự quá mạnh mẽ, đổi lại Nguyên Anh đỉnh phong khác chỉ sợ sớm đã chết tại chỗ.

Bản thể cường hoành hơn nữa, cuối cùng có hạn, liên tiếp bốn lần giao phong, hai người đã bị thương không nhẹ.

Đối mặt với Tán Tiên kiếm ý, Từ Ngôn cùng Hiên Viên Tuyết dốc hết toàn lực, liên tiếp bốn lần cứng rắn đón đỡ kiếm ý cùng lôi đình, thành quả cũng rất rõ ràng, tám gốc Lôi Vụ Thảo đến tay.

Đánh cuộc mười gốc, còn thiếu hai gốc cuối cùng, Hiên Viên Tuyết ở lại Đấu Tiên Đài mấy tháng, một mực thu thập Lôi Nha, tuy nói Lôi Nha không nguy hiểm như Lôi Vụ Thảo, nhưng đã hao hết quá nhiều khí lực của nàng, hiện giờ sau bốn lần mạo hiểm, khí tức của Hiên Viên Tuyết trở nên suy yếu hỗn loạn.

Răng rắc!

Trung tâm tiêu thạch, lão giả kiếm ý hóa hình giơ kiếm hướng lên trời, thân kiếm lôi đình hội tụ bắn tung tóe ra lôi quang vô tận, lôi hồ tứ tán tựa như gợn sóng.

Giờ khắc này, lão giả giơ kiếm giống như dung nhập chín mình vào trong thiên lôi, đừng nhìn là hóa hình chi thể, trên người lão giả dần dần bắt đầu khởi động kiếm ý kinh thiên.

Âm thầm, tiếng cười điên cuồng nổi lên.

Bầu trời truyền đến lôi âm chính là dư âm cuồng tiếu kia, kiếm khí tràn ra có thể nói là khủng bố, khiến cho mây đen xung quanh đều ngưng đọng lại.

Mây bất động, chỉ vì nghe được sự thúc đẩy, một khi kiếm rơi xuống, chắc chắn sẽ gió nổi mây bay. - Phong Vân chỉ kiếm. Cổ tiên kiếm ý, quả nhiên kinh người.

Từ Ngôn giơ tay lên gọi Long Thiệt cung trở về, phía sau xuất hiện một thân ảnh cao lớn, chính là dực vương toàn thân thiêu đốt liệt diễm hỏa, từng tấm bùa bay ra, vờn quanh quanh người Từ Ngôn, đồng thời pháp quyết xoay chuyển, bên ngoài Từ Ngôn xuất hiện màn sáng như băng tinh.

Hàng rào phòng ngự băng tuyết cường hoành, bùa chú thượng phẩm trân quý, Hỏa Bạt vương, còn thêm kim nhân ma thu nạp trong tay áo, Từ Ngôn lúc này quyết định dốc hết toàn lực.

Hắn muốn cướp hai gốc Lôi Vụ Thảo cùng một lúc!

- Còn lại hai gốc, ta tự mình lấy.

Không đợi Hiên Viên Tuyết lau đi vết máu trên khóe miệng, đã bị một đạo pháp thuật lôi lao vây tại chỗ, cô gái kinh ngạc đồng thời lập tức nghĩ thông suốt mấu chốt, kinh hô nói:

- Đừng đi! Ngươi sẽ bị kiếm khí giết chết! Kiếm Ý hóa hình lập tức sẽ thức tỉnh, một khi thức tỉnh sẽ chuyển hóa thành hình thái đấu chiến, dễ dàng đánh chết tu sĩ Hóa Thần.

- Không còn kịp nữa...

Trong tiếng hô của Hiên Viên Tuyết, Từ Ngôn bất đắc dĩ thở dài một tiếng, dưới chân phát lực, nhanh như thiểm điện xông về phía lão giả hóa hình.

Đích xác không kịp rồi, kiếm khí hóa hình một khi thức tỉnh, sẽ không người nào có thể địch lại, trừ phi chờ hắn tự mình tiêu tán, mà Đạo tử cũng không có nhiều thời gian chờ đợi như vậy, cho nên trước khi kiếm khí hóa hình chân chính thức tỉnh, nhất định phải hái được hai gốc lôi vụ thảo cuối cùng.

Vừa tiếp cận hóa hình lão giả, cả người Từ Ngôn giống như bị đao cạo kiếm đâm, đau đớn vô cùng, đây chỉ là kiếm ý bắt đầu khởi động, trí mạng nhất, là kiếm khí tung hoành.

Âm ầm. Từng khối băng cứng cùng cự thạch đột nhiên hiện lên, sau đó là kiếm thuẫn do trăm thanh phi kiếm tạo thành, cuối cùng là Từ Ngôn một thân được các lá phù vờn quanh cùng Hỏa Bạt Vương chắn trước người.

Dốc hết toàn lực, Từ Ngôn không nhìn kiếm ý hóa hình lão giả nữa, mà là đem ánh mắt nhìn chằm chằm hai gốc lôi vụ thảo cuối cùng.

Cho dù bị thương nặng, bị đánh bay, cũng phải bắt được hai gốc Lôi Vụ Thảo cuối cùng mới được.

Âm Âm ầmlI

Lôi điện chi kiếm giơ cao chém xuống trong tiếng cười điên cuồng, bổ ra cự thạch kiên băng, giống như phá hủy chặt đứt bách kiếm, trước khi xé tan phù lục chỉ dừng một chút như vậy, liền tiếp tục hạ xuống.

Một kiếm không thể ngăn cản.

- Lôi Phù! Nổi

Trong tiếng hét nhẹ, Từ Ngôn không để ý lôi phù nổ tung có thể đả thương mình hay không, hắn vọt vào trong lôi phù bạo động, nương theo uy năng của chín tấm lôi phù đồng thời nổ tung, rốt cục nhanh chóng đến gần hai gốc Lôi Vụ Thảo.

Tiếp cận Lôi Vụ Thảo, Từ Ngôn ngược lại không hề vui mừng, bởi vì kiếm ý hóa hình lão giả không biết từ khi nào cư nhiên đứng ở phía trước Lôi Vụ Thảo, ngăn cản hai gốc linh thảo.

- Hãy cẩn thận!!

Hiên Viên Tuyết phá tan lôi lao, vừa lúc nhìn thấy một màn đáng sợ, lão giả tán tiên kiếm ý biến thành, đang dẫn động lôi điện chi kiếm treo trên đỉnh đầu Từ Ngôn, chỉ cần hạ xuống, đầu của Từ Ngôn sẽ không giữ được.

- Hóa kiếm. Ta tự làm kiếm, trảm thiên địaI

Trong phòng đá Đấu Tiên đài vang lên một tiếng quát khẽ, trong tiếng quát có chút bất đắc dĩ, Chân Vô Danh ngồi xếp bằng khổ tu lúc này mở mắt, trong mắt trái của hắn có một đạo kiếm quang xẹt qua, sau một khắc cả người biến mất không thấy, chỉ có một đạo kiếm khí có thể nói là kinh người đột nhiên lao đến, trong nháy mắt đến bên cạnh Từ Ngôn.
Bình Luận (0)
Comment