Chương 1292: Gốc Lôi Vụ thảo thứ mười
Chương 1292: Gốc Lôi Vụ thảo thứ mườiChương 1292: Gốc Lôi Vụ thảo thứ mười
- Linh thảo bên trái thuộc về ta.
Chân Vô Danh đồng nguyên với kiếm khí, vận dụng vô danh kiếm mạnh nhất của hắn, lấy thân hóa kiếm trong nháy mắt mà tới, một câu quát to vang lên, Chân Vô Danh biến thành kiếm khí thẳng đến Lôi Vụ thảo bên trái lão giả.
- Tết
Từ Ngôn thấy được cơ hội, từng đạo phi kiếm bị xuất ra, hình thành kiếm trận đánh vê phía lão giả hóa hình, hai vị Nguyên Anh đỉnh phong liều mạng, cơ hội thu hoạch hai gốc lôi vụ thảo cuối cùng sẽ trở nên lớn hơn.
Nếu đã liều mạng, Chân Vô Danh và Từ Ngôn không còn giữ lại, Hỏa Dực Vương cao lớn trực tiếp bị Từ Ngôn coi là thuẫn bài hỏa diễm, dùng để ngăn cản kiếm khí.
Chân Vô Danh đột nhiên xuất hiện, dẫn động ánh mắt lão giả, hai mắt trải rộng lôi điện đột nhiên nhìn chằm chằm vào thân ảnh trong kiếm khí, lôi đình treo trên đỉnh đầu Từ Ngôn trong nháy mắt chém ra.
Kiếm khí hình trăng tròn, giống như đao phay, đi thẳng về phía Từ Ngôn và Chân Vô Danh, hai người tránh không thể tránh, chỉ có thể ngạnh kháng.
Kengll
Tiếng kim thiết giao minh giòn tan chói tai vang lên, một đạo chớp chớp xẹt qua giữa không trung, Chân Vô Danh hóa thân thành kiếm giao phong với Tán Tiên kiếm ý, trong chớp mắt liên tiếp đánh ra trăm kiếm.
Chân Vô Danh toàn lực ra tay, cũng trong nháy mắt chống lại Tán Tiên kiếm ý, thừa dịp một lát hiếm thấy, Chân Vô Danh ở trong kiếm khí thò ra một tay, một phen bắt được Lôi Vụ Thảo.
Bắt được linh thảo đồng thời, thiên lôi rơi xuống, Chân Vô Danh không đợi chạy trốn, đã bị lôi quang bao phủ, mà lôi quang ngăn cách, làm cho hắn mất đi thời cơ tốt nhất để chạy trốn, Tán Tiên kiếm ý như hình với bóng chém tới. Âm ầmIL
Âm ầmIl
Trường kiếm do Chân Vô Danh biến thành trực tiếp bị một kiếm của lão giả hóa hình bổ trúng, lật ngược bay ra ngoài, nện vào nhà đá xa xa, mặt ngoài thân kiếm hư hóa xuất hiện một vết nứt hình vòng tròn, sắp đứt gấy.
Hiện ra chân thân, sắc mặt Chân Vô Danh tái nhợt, bên hông có thêm một vòng kiếm, một kiếm hóa hình kiếm ý này, cơ hồ chặt đứt hắn, chỉ còn lại một chút xương máu tương liên.
Vội vàng lấy linh đan ra, Chân Vô Danh cũng bất chấp chủng loại linh đan, một ngụm nuốt hơn trăm viên, thương thế như thế có thể nói là bị thương nặng, hơi không cẩn thận thì thân thể sẽ không giữ được.
Lấy thân hóa kiếm, là một kích mạnh nhất của Chân Vô Danh, một khi hắn hóa thành trường kiếm, bản thể cũng kiên cố như pháp bảo, không cách nào dễ dàng tổn thương, một chiêu lấy thân hóa kiếm này không chỉ uy lực cực mạnh, năng lực phòng ngự càng tăng mạnh.
Khi Chân Vô Danh thi triển ra lấy thân hóa kiếm, tương đương với chính hắn trở thành một kiện pháp bảo cực phẩm, mặc dù lấy địa linh bảo cũng chưa chắc có thể tiêu diệt hắn.
Nhưng Tán Tiên kiếm ý đáng sợ, vượt xa uy năng của Địa Linh Bảo, cho nên Chân Vô Danh lấy thân hóa kiếm bị phá, tuy rằng hái được linh thảo, nhưng suýt nữa bị chém thắt lưng, hiện giờ bị thương nặng không dậy nổi.
Chân Vô Danh xém chết, Từ Ngôn càng thêm nguy hiểm.
Lấy kiếm trận cùng Hỏa Bạt Vương mở đường, Từ Ngôn mạnh mẽ đột phá kiếm khí tàn sát bừa bãi, thò tay chộp về phía gốc Lôi Vụ thảo cuối cùng.
Mắt thấy một gốc linh thảo cuối cùng sắp tới tay, bỗng nhiên kiếm khí vọt tới, hơn trăm kiện pháp bảo tạo thành kiếm trận bị một kích đánh nát!
Kiếm trận vỡ vụn, Hỏa Bạt vương đứng mũi chịu sào, thân hình cao lớn cơ hồ bị chém thành mảnh vụn, thi thể chỉ còn lại chưa tới một nửa bay ngược ra ngoài, hỏa diễm trên người trở nên ảm đạm không chút ánh sáng, cơ hồ dập tắt.
- Cung!
SƯU!
Ngay khi Từ Ngôn sắp lấy bản thể đối mặt với tán tiên kiếm ý, phía sau truyền đến tiếng phá không, Hiên Viên Tuyết ném ra long thiệt cung, bị Từ Ngôn một phen bắt lấy.
- Thiên Thạch Tiễn!
Két kít... ÔngIII
Theo Từ Ngôn quát to, Thiên Thạch Tiễn cùng Tán Tiên kiếm khí oanh kích cùng một chỗ, tiếng nổ lớn chấn thiên, kiếm ý cuồng bạo biến hóa thành ba cái động hình nón, giống như một mũi tên dài khác.
Trong tiếng nổ khủng bố, toàn bộ Đấu Tiên Đài bị điện quang bao vây, mắt phải của Từ Ngôn đều là lôi quang chói mắt, chỉ có mắt trái mới có thể bắt được lão giả bị một kích của linh bảo đẩy lui một bước.
Từ Ngôn cùng Chân Vô Danh hai vị Nguyên Anh đỉnh phong liều mạng mà làm, vẻn vẹn chỉ để kiếm ý hóa hình lui ra phía sau một bước.
Không kịp suy nghĩ nhiều đạo Tán Tiên kiếm ý này đến tột cùng mạnh đến mức nào, mắt trái Của Từ Ngôn nhìn chằm chằm Lôi Vụ Thảo, cơ hồ trong lúc Chân Vô Danh bay đi, gốc linh thảo cuối cùng bị Từ Ngôn bắt ở trong tay.
- Gốc thứ mười!
Từ Ngôn có thể nhìn thấy Chân Vô Danh đắc thủ, cũng có thể nhìn thấy Chân Vô Danh bị Tán Tiên Kiếm Ý đánh cho bị thương nặng, hắn càng biết kết quả của mình cũng sẽ như thế, một kích của Thiên Thạch Tiễn, chỉ có được cơ hội hái linh thảo mà thôi.
Nắm Lôi Vụ Thảo trong tay, điểm tay thu hồi Thiên Thạch Tiễn, Từ Ngôn cầm trường đao trong tay, chém ra lực lượng vượt qua vạn quân, tiếng gió nổ tung ra tiếng nứt bén nhọn.
Một kích mạnh mẽ lúc rút lui là dùng để đoạn hậu, nhưng lão giả biến hóa hình kiếm ý bỗng nhiên lại bước ra một bước.
Vừa lui vừa tiến, lão giả giống như không bị lực lượng cường hoành đánh vỡ, mà ấp ủ kiếm ý càng thêm mãnh liệt, tuy rằng để Cho Từ Ngôn hái đi Lôi Vụ Thảo, lôi đình chỉ kiếm trong tay lão giả ngược lại bộc phát ra khí tức cuồng bạo gấp đôi so với lúc trước.
Tư tư tư!
Trong không khí rất nhanh xuyên qua hồ quang, rời khỏi lôi kiếm thể, không chỉ kéo dài còn trở nên càng thêm nóng nảy, dưới mây đen đầy trời, xuất hiện một thanh cự kiếm quang ảnh.
Lôi Đình chi kiếm trong tay lão giả trong phút chốc lớn gấp trăm lần, huyễn hóa thành Khai Thiên Chi Nhận.
Một cỗ khí tức rất nguy hiểm bao phủ Từ Ngôn, nguồn khí tức là thanh quang ảnh chi kiếm kia, ở cuối quang ảnh, lão giả do kiếm ý biến thành, trên khuôn mặt già nua giống như xuất hiện biểu tình thần thái.
Đó là một loại kiệt ngạo bất tuân, một loại đấu khắp thiên địa, vạn giới hào hùng, bị thu nạp đến hai mắt lôi đình, trở thành ánh mắt của lão giả, lôi kiếm quang ảnh ngang qua thiên địa, trong nháy mắt tản ra thành lôi ảnh đầy trời.
Lôi kiếm biến mất, ở trong tay lão giả trống rỗng, một thanh trường kiếm kỳ dị khác đang uẩn hóa, đang sinh ral
Bành bành, bành bành!
Từ Ngôn cách gần nhất có thể nghe được một loại âm thanh tim đập, âm thanh tuyệt không phải đến từ lão giả hóa hình, mà là một cái bóng trong tay lão giả.
Đó là bóng dáng của một thanh kiếm, chỉ là đường viền, đều có thể mang đến cho người ta một loại cảm giác bá thế chém hết cường giả thiên hạ, nếu như thanh kiếm này thật sự ngưng tụ ra, chỉ sợ ngày hôm nay, đều phải bị mở ra một cái kiếm động.
Đấu Tiên Kiếm Ý. Khụ khụ, đây mới là đấu tiên kiếm ý chân chính. Có thể trảm Độ Kiếp! Chân Vô Danh cả người đầy máu ngã xuống một bên nhà đá, cố gắng chống đỡ ngồi xếp bằng, hắn là kỳ tài kiếm đạo, hắn có thể cảm nhận được uy lực của kiếm ý nhất, khi Chân Vô Danh cảm nhận được Đấu Tiên kiếm ý đạt tới trình độ đáng sợ như vậy, không khỏi kinh hô.
- Từ Ngôn. Đi thôi! ngươi sẽ chết!
- Kiếm ý của tổ tiên thức tỉnh. Không!!
Hiên Viên Tuyết sững sờ trong nháy mắt, đột nhiên hô to một tiếng, chạy như điên, xông về phía Từ Ngôn bị bao phủ trong kiếm quang.
Vì một viên Lôi Vụ thảo cuối cùng, Từ Ngôn nghênh đón một hồi nguy cơ sinh tử.
Tốc độ bạo lui giống như dừng lại, Từ Ngôn có thể nhìn thấy không khí xung quanh đều ngưng đọng lại, hắn không cách nào thúc dục pháp bảo linh bảo, càng không lấy ra kim nhân ma, thậm chí ngay cả câu thông Tử Phủ cũng biến thành hy vọng xa vời, giờ khắc này, hết thảy thế gian đều là vật chết, chỉ có kiếm trong tay lão giả, mới là sinh linh duy nhất trong thiên địa.
Ù ù...
Một thanh trường kiếm bình thường, bị lão giả phất tay chém tới, một cỗ kiếm ý ngập trời oanh đến, mặc dù bản thể tế luyện của Từ Ngôn có thể so với đại yêu thậm chí là pháp bảo cực phẩm, nhưng chung quy không địch lại kiếm ý của Tán Tiên.
Thân thể bắt đầu bị xé rách, kiếm quang chưa tới, trên mặt Từ Ngôn trước xuất hiện một lằng máu, theo kiếm quang chém tới, tia huyết tuyến này càng ngày càng sâu.
Khiếp sợ cùng hung lệ đồng thời xuất hiện trong lòng Từ Ngôn, nhưng hắn tránh không thể tránh, càng không cách nào ngăn cản, đừng nói Nguyên Anh đỉnh phong, ở trước mặt một kiếm này, Hóa Thần đỉnh phong đều phải uống hận Hoàng Tuyền!
Ù ù...
Tiếng chấn động rất nhỏ từ Thiên Cơ phủ truyền đến, một đạo lưu quang bay ra, trước khi Tán Tiên kiếm ý chém đến Từ Ngôn, chắn ở giữa hai người là một chiếc bình sứ nhỏ xinh, trên bình sứ, có một cành cây khô.