Chương 1304: Dũng sĩ khiêu chiến
Chương 1304: Dũng sĩ khiêu chiếnChương 1304: Dũng sĩ khiêu chiến
Từ Ngôn đang tắm trong hung hiểm ngộ đạo, suy tư hai loại cảm ngộ chính phản hoàn toàn khác biệt.
Hai loại cảm ngộ đều sinh ra từ nội tâm, giống như đang vật lộn chém giết lẫn nhau, người này cũng không thể làm gì được người kia, ai cũng không áp chế nổi một phương khác, cứ thế mãi, tất cả tâm thần Từ Ngôn sẽ một từ từ tiêu hao vào bên trong trận ngộ đạo tùy tâm tự dẫn động này.
Không biết vận rủi không hết, hay là họa sát thân, khi Từ Ngôn lâm vào thời khắc cảm ngộ hung hiểm, đệ nhất dũng sĩ Giao Nhân tộc vọt vào, lấy phương thức khiêu chiến đặc thù của Giao Nhân tộc, đối mặt Từ Ngôn, chào hỏi rất không hữu hảo.
Giao Nhân Thủ Đồng có khí tức Đại Yêu đỉnh phong, chỉ bằng cảnh giới thật ra tương xứng cùng Từ Ngôn, nếu thật sự đọ sức giết nhau, vị đệ nhất dũng sĩ này chưa chắc là đối thủ của Từ Ngôn, thế nhưng Từ Ngôn bây giờ không thể so với dĩ vãng, thậm chí đều không thể phát giác được cường địch xuất hiện.
Giao nhân tộc có rất nhiều dũng sĩ, càng là Giao Nhân dũng sĩ vũ dũng, đầu càng kiên cố, có thể trở thành đệ nhất dũng sĩ, cái trán Thủ Đồng thật ra đều muốn kiên cố hơn so với kim thiết.
Lễ 'Đụng Đầu, là lễ tiết chỉ có Giao Nhân tộc mới có, khi phần lễ tiết này bị dùng tới toàn lực, sẽ trở thành một loại khiêu chiến.
Khiêu chiến giữa các dũng sĩ.
Xương trán dị biến tự nhiên, tăng thêm nhiều năm tôi luyện, chiến lực của vị đệ nhất dũng sĩ Thủ Đồng có lẽ không so được Từ Ngôn, nhưng đầu tuyệt đối kiên cố hơn Từ Ngôn.
Cho nên, một đầu này đụng tới, cái trán Từ Ngôn bắn tung toé máu tươi, xương trán mặc dù không có nứt, nhưng trên đó có máu thịt sụp ra.
- Uul Đầu tốt.
Thủ Đồng đụng tới một đầu thế mà không có đánh vỡ đầu của đối phương, oa oa kêu to quái dị, mang theo cổ áo Từ Ngôn bắt đầu nện đầu, từng tiếng ầm ầm không ngừng, dọa Lê bà bà ở một bên mặt không có chút máu.
- Dũng sĩ đại nhân tha mạng, tha mạng! Đừng đụng chết phò mã, đừng đụng đừng đụng, phò mã đầu đều nở hoa rồi.
Lê bà bà hợp lực nắm kéo Thủ Đồng, đáng tiếc không có tác dụng gì, Giao Nhân dũng sĩ cao lớn há có thể bị một lão thái bà Nhân tộc lôi ra.
Liên tiếp không dưới trăm lần va chạm, cái trán hai người đều là máu chảy ồ ạt, khi Thủ Đồng dùng hết toàn lực ngẩng đầu lên, sau đó ầm vang đụng một kích cuối cùng, trên trán Từ Ngôn rõ ràng xuất hiện tiếng vỡ vụn rất nhỏ.
Đầu của Thủ Đồng không thua gì pháp bảo, lực lượng to lớn như thế rốt cục thương tổn tới xương trán của Từ Ngôn, cho dù bản thể Từ Ngôn bị tế luyện đến không thua gì Đại Yêu, nhưng là xương trán lại là địa phương yếu ớt nhất.
Cái trán cũng chính là thiên linh, không chỉ có xương mỏng, còn tồn linh lực nhất định, Nguyên Anh xuất khiếu đi ra là ở thiên linh, cho nên chỗ xương đầu này trừ phi bị tận lực tế luyện, nếu không chính là chỗ yếu ớt nhất toàn thân.
Bị thương tới bản thể, tâm thần Từ Ngôn cũng bừng tỉnh từ bên trong cảm ngộ, vừa mở mắt, trước mắt tràn đầy màu máu, vết máu lưu lại từ đỉnh đầu che đậy hai mắt hắn.
- Hộ vệ của công chúa đến rồi!
Ngoài cửa có bóng người lắc lư, bịch một tiếng cửa mỏng như băng gạc mở ra, một Giao Nhân tráng hán khác xông tới, người này gấp gáp quát lên:
- Giết chết, Thủ Đồng ngươi mau thả raI
- Các ngươi thật lớn mật!
Tiếng bành bành không ngừng, mấy nữ Giao Nhân cao lớn vạm vỡ theo đó vọt vào, câm đầu mang theo thái độ hung dữ, quát to.
- Dám can đảm sát hại thân thể trời ban, Thủ Đồng ngươi không muốn sống àiI
Đệ nhất dũng sĩ vốn nên cưới công chúa, tới khiêu chiến phò mã trời ban, sau đó thì hộ vệ của công chúa đuổi vào ngăn cản dũng sĩ hành hung, Từ Ngôn mặc dù vừa mới tỉnh lại, cũng có thể trong nháy mắt kết luận cục diện trước mắt.
Lau vết máu trên mặt, Từ Ngôn hiện tại đã không còn xoắn xuýt vĩnh hằng như thế nào, vĩnh tôn như thế nào nữa.
Cái gì Chân tiên, cái gì anh linh, trong lúc đầu bị đập ông ông, chấn động đến tan thành mây khói, hiện tại Từ Ngôn chỉ biết một chút, nắm đấm lớn mới là vĩnh hằng, hắn hiện tại rất muốn đánh người.
- Ta không giết hắn! Ta đang lấy lễ tiết Giao Nhân tộc chào hỏi hắn đây.
Thủ Đồng gặp hộ vệ của công chúa đến, ngượng ngùng buông lỏng Từ Ngôn ra, vuốt vuốt đầu của mình thầm nói:
- Làm sao không có đụng nát, đầu hắn như vậy rắn chắc?
Sắp bạo khởi khí thế hung ác bị Từ Ngôn áp chế xuống, hiện tại còn không phải thời điểm xuất thủ.
Từ Ngôn không quan tâm dũng sĩ Giao Nhân tộc, thậm chí hắn cũng không sợ vị Yêu Vương trưởng lão già nua kia, đầu Hóa Vũ Thôn Hải Kình mà bản thân hắn đang ở bên trong mới thật sự là địa phương đáng sợ.
Giao Nhân tộc đã có thể sinh tôn trong bụng Thôn Hải Kình, bọn chúng nhất định biết lối ra ở nơi nào, cho nên hiện tại còn không phải thời điểm trở mặt động thủ cùng Giao Nhân.
Đè xuống tức giận, đồng thời, Từ Ngôn ở trong lòng cười khổ một tiếng.
Dũng sĩ Giao Nhân tộc xuất hiện, đánh gãy hung hiểm cảm ngộ, từ đó để Từ Ngôn lông tóc không hao tổn tránh thoát từ bên trong cảm ngộ, ngoại trừ xương cốt trên trán xuất hiện vết rạn, tâm thần Từ Ngôn hoàn hảo như lúc ban đầu.
Thủ Đồng đánh bậy đánh bạ, tuy nói bị thương bản thể Từ Ngôn, cũng là tính giúp đỡ Từ Ngôn rời khỏi hiểm cảnh.
Hai mắt lại hiện vẻ mờ mịt, Từ Ngôn giả trang thành bộ dáng bị người gõ choáng váng đầu, không nói một lời, ánh mắt đăm đăm. - Đợi hắn lau khô vết máu, hắn tỉnh lúc nào, sau khi tỉnh lại có thể nói qua tên gọi là gì?
Thủ lĩnh hộ vệ vừa phòng bị Thủ Đồng hành hung, vừa mệnh lệnh cùng chất vấn Lê bà bà.
- Vừa tỉnh, vừa tỉnh, ta còn không có hỏi ra tên thì dũng sĩ đại nhân này đã vọt vào.
Lê bà bà vội vàng giúp đỡ Từ Ngôn lau sạch vết máu, nhỏ giọng dặn dò:
- Phò mã đừng sợ, sắp có thể nhìn thấy công chúa, công chúa rất đẹp.
Không biết là sợ hãi Từ Ngôn chạy trốn, hay sợ Từ Ngôn làm Nhân tộc mất mặt, Lê bà bà khéo hiểu lòng người giải thích công chúa Giao Nhân tộc sắp thành hôn thật ra là một mỹ nhân.
Giao Nhân công chúa là cái gì, Từ Ngôn không quan tâm, dù sao hắn sẽ không lưu lại Giao quốc, càng sẽ không cưới một dị tộc làm vợ.
Lần đầu tiên kiến thức Giao Nhân tộc, Từ Ngôn âm thầm đánh giá bầy quái vật xung quanh một phen.
Thân trên Giao nhân tộc là hình dạng nhân tộc, phía dưới căn bản chính là đuôi cá to lớn, bên trên cái đuôi trải rộng vảy màu xanh, lăn qua lộn đi đi trên mặt đất, tựa như Xà Hình, nhìn không có gì sai biệt với quái vật.
- Ngươi tên là gì, đến từ nơi nào?
Đối mặt nữ hộ vệ chất vấn, Từ Ngôn lấy ánh mắt mờ mịt, máu thịt trên trán vỡ tan nhìn nhìn thấy mà giật mình, về phần tu vi kinh người thì bị triệt để thu liễm, cho dù Đại Yêu đỉnh phong tuỳ tiện cũng cảm giác không ra.
Phần lớn Yêu tộc lỗ mãng, chỉ cần Từ Ngôn cố ý thu liễm khí tức, theo đối phương thấy, phò mã trời ban hắn bất quá có cảnh giới không kém Lê bà bà bao nhiêu, căn bản không đáng để lo.
- Ngay cả danh tự đều không nhớ ra được, không phải là ngốc đó chứ?
Nữ hộ vệ tra xét một phen, quay đầu cả giận nói:
- Thủ Đồng! Tên ngu ngốc nhà ngươi, nếu như phò mã thành đồ đần, công chúa sẽ không tha cho ngươi.
- Đã đều choáng váng, không bằng một không làm hai làm cho trót, làm thịt hắn chẳng phải xong hết mọi chuyện.
Tròng mắt Thủ Đồng chuyển loạn, nhìn chằm chằm Từ Ngôn nói:
- Đầu gia hỏa này rất rắn chắc, không giống Nhân tộc bình thường, chúng ta cũng phải cẩn thận, đừng trúng cạm bẫy của Nhân tộc.
Thủ Đồng kiểu nói này, nữ hộ vệ cũng có chút chần chờ, lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng chấn động rất nhỏ, tiếng pháo nghe qua tựa như bọt khí rách nát, lại hình như là tiếng hừ lạnh đầy khó chịu.
- Canh giờ đến!
Nữ hộ vệ kinh hô một tiếng, vội vàng sai người dẫn Từ Ngôn ra ngoài.
Bọn họ xuyên qua bọt khí kỳ quái khắp nơi, Từ Ngôn xuất hiện trước mặt một chỗ cực kỳ rộng rãi, hàng ngàn hàng vạn Giao Nhân đang sung sướng ca múa, rất nhiều nữ Giao Nhân lấy thiết hoàn đặc thù thổi ra bong bóng, sau đó lại nổ tung, phát ra tiếng vang động tựa như pháo mừng.
Cuối tấm thảm đỏ do lá mây dệt ra, thân ảnh đang mặc một bộ áo cưới đứng đấy, váy dài chạm đất, trên đầu mang khăn cô dâu đỏ hồng.
Khác biệt với thân hình Giao Nhân cao lớn khác, thân hình vị Giao Nhân công chúa này rất tiểu xảo, đứng bên trên thảm đỏ giống như tân nương Nhân tộc chân chính.