Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1310 - Chương 1310: Long Nham.

Chương 1310: Long Nham. Chương 1310: Long Nham.Chương 1310: Long Nham.

Thành Bụng Cá là chỗ Giao Nhân tộc ở, nghe tên đã biết không có lối ra thông đến bên ngoài, Từ Ngôn lướt qua thành Bụng Cá, trực tiếp để Tiểu Tịch dẫn hắn đi gặp Yêu Vương trưởng lão.

Nếu như ngay cả Yêu Vương trưởng lão cũng không biết biện pháp đi ra, chỉ sợ thật sẽ ra không được, muốn rời khỏi, chỉ có thể chờ đợi đến mười tháng sau.

Xuyên qua thông lộ băng gạc, hai người đi đến chỗ sâu trong bụng cá, địa phương cuối cùng đến để Từ Ngôn không khỏi cảm thấy kinh hãi.

Dung hồ, một chỗ đất kỳ dị của Giao quốc.

Dung hồ là một cái ao rộng lớn, trong hồ có một mảnh quái thủy màu lục đang dị động, đến lân cận dung hồ, Từ Ngôn có thể cảm nhận được một cỗ khí tức ăn mòn đập vào mặt.

- Không thể lại tới gần, càng không thể rơi vào, sẽ mất mạng!

Tiểu Tịch đối sợ hãi chỗ dung hồ năm đó nàng kém chút rơi vào này không thôi, không ngừng nhắc nhở Từ Ngôn cẩn thận.

Không biết Dung hồ sâu bao nhiêu, ở dạ dày Thôn Hải kình, dùng để tiêu hóa các loại đồ ăn mà Thôn Hải Kình nuốt vào.

Vốn nên là dung hồ một mảnh mênh mông như đại dương, thế mà có một khối đá cổ quái màu trắng đứng thẳng, nhìn tựa như sườn đồi, liên kết với biên giới dung hồ, phía trên vuông vức giống như Thạch Đài, trên bệ đá chất đống rất nhiều cát đá cùng san hô cứng rắn, có vài nữ tử Giao Nhân đang cẩn thận từng li từng tí qua lại Thạch Đài, vận chuyển cát đá mấy thứ tạp vật.

- Đây chính là Long Nham, mỗi một năm cũng sẽ hình thành một lần phong trụ ở bên trên Long Nham, chỉ cần đứng bên trong phong trụ thì có thể theo những hải sa mười phần cứng rắn kia cùng một chỗ rời đi Thôn Hải Kình từ khí khổng.

Tiểu Tịch chỉ vào hải sa màu đen bị nữ tử Giao Nhân chất đống tinh phiến bên trên nham thạch, nói: - Loại hải sa này là cứng rắn nhất, ngay cả dung hồ đều không thể hòa tan, sẽ hình thành ngăn chặn trong dung hồ, còn có những san hô màu vàng kia, đều là vật liệu Thôn Hải Kình ghét nhất, nhiệm vụ Giao Nhân tộc chúng ta chính là thanh lý mất hắc hải sa cùng kim san hô, chồng chất những vật liệu mà dung hồ không cách nào hòa tan đến bên trên Long Nham, đợi đến khi Thôn Hải Kình mở ra khí khổng một năm một lần sẽ phun hết mấy thứ này đi ra.

Giao nhân tộc đối với Thôn Hải Kình mà nói chỉ là một loại công cụ nho nhỏ thanh lý tạp vật, trước khi không đi tới dung hồ, Từ Ngôn có thể tưởng tượng ra nhiệm vụ Giao Nhân tộc là thanh lý chút hải sa, song khi hắn nhìn thấy vật liệu mà giao nhân tộc thanh lý ra, Từ Ngôn lập tức giật mình.

- Ly Kim san hô! Phiến Long sal

Nhìn đống cát đen cùng san hô màu vàng cổ quái bên trên Long Nham, Từ Ngôn kinh hô, hai loại tạp vật trong mắt Giao nhân, rác rưởi Thôn Hải Kình không cách nào tiêu hóa, đặt ở Tu Tiên Giới Nhân tộc sẽ thành vật liệu luyện khí cực phẩm đại danh đỉnh đỉnh, mà lại là thứ có tiền cũng không mua được.

Ly Kim san hô cùng Phiến Long sa, là luyện chế pháp bảo cực phẩm vật liệu, chỉ cần số lượng đầy đủ cũng có thể luyện chế Linh Bảo, các lớn phường thị khó gặp, lại tại giao trong nước bị xem như vật vô dụng, hàng năm đều muốn thanh lý ra tới.

Hòỏtfuyẽn. Éom.

Ly Kim san hô cùng Phiến Long sa tồn tại, chỉ làm cho Từ Ngôn chấn kinh chỉ chốc lát, khi ánh mắt Từ Ngôn nhìn về phía tảng đá lớn gọi là Long Nham, hắc long hồn nơi đáy mắt bỗng nhiên truyền ra tiếng long hống gắt gỏng.

Hắc long hồn ảm đạm không chịu nổi, một mực ở trong mắt trái, Từ Ngôn sợ Tiểu Hắc Long Hồn tiêu tán, không dám tùy tiện vận dụng Long Hồn trong mắt.

Long Hồn đột nhiên thức tỉnh, Từ Ngôn không kịp chuẩn bị, càng không biết Tiểu Hắc vì sao gắt gỏng không chịu nổi, vội vàng lấy tâm thần trấn an.

Thần niệm câu thông Long Hồn, Từ Ngôn vốn định xem xét một phen Tiểu Hắc dị dạng, không nghĩ một khi thần niệm tương thông cùng Long Hồn, hắn lập tức cảm thấy được một cỗ lửa giận không cách nào nói nên lời đang phun trào bên trong Long Hồn của Tiểu Hắc.

Giống như gặp đại địch sinh tử, gặp kẻ thù ngàn năm, bên trong thân hồn Tiểu Hắc phun trào lửa giận cùng hận ý trực tiếp ảnh hưởng đến Từ Ngôn.

Trong mắt trái dâng lên một mảnh huyết sắc, cuống họng Từ Ngôn tùy theo phát ra tiếng rít gào âm trầm, hai mắt gắt gao tiếp nhìn khối nham thạch to lớn không có chút nào sinh cơ kia, như lâm đại địch.

- Phò mã ngươi làm sao rồi?

Tiểu Tịch muốn kéo Từ Ngôn lại, ngược lại bị Từ Ngôn hất ra một cái, bay thẳng về Sau.

Rắc rắc!

Từ Ngôn cầm nắm hai tay, phát ra tiếng giòn vang, toàn thân nổi lên khí tức Nguyên Anh đỉnh phong, mắt trái tỉnh hông như hung long thức tỉnh, mắt phải thì tràn ngập kinh ngạc, chấn kinh cùng không hiểu.

Cảm thụ được Long Hồn phẫn nộ, loại cảm giác quen thuộc này như là đối mặt với Diệt Thế Sông Mẫu năm đó đứng trên Linh Thủy Thành.

Bên trong Long Nham, chẳng lẽ có giấu Ma Tộc?

Nghi hoặc vẻn vẹn hiện lên, Từ Ngôn không kịp nghĩ nhiều lập tức điều động lực lượng Nguyên Anh áp chế Long Hồn trong mắt trái, nếu thật sự không áp chế, Tiểu Hắc phải khống chế bản thể Từ Ngôn xung phong ra ngoài.

Long Hồn hư nhược bị một khối đá chọc giận, dị tượng như thế làm cho Từ Ngôn dở khóc dở cười, cũng may Long Hồn của Tiểu Hắc hết sức yếu ớt, triệu tập lực lượng Nguyên Anh, dần dần áp chế nó xuống.

Mắt trái chậm rãi biến mất vẻ tinh hồng, Từ Ngôn lùi lại mấy bước rời xa khối đá gọi là Long Nham kia.

- Từ Ngôn! Từ Ngôn ngươi làm sao rồi?

Giao nhân công chúa từ đằng xa chạy tới, cho dù không có chân như người, tốc độ đuôi cá trượt tới cũng không chậm, rất nhanh đã đến bên người Từ Ngôn, lo lắng hỏi.

- Không sao đâu, ẩn tật phát tác, không có chuyện gì.

Từ Ngôn khoát tay ra hiệu mình không có gì ngại.

- Có phải là bị Thủ Đồng đụng? Tên kia thật ghê tởm, chỉ biết khi dễ người khác!

Tiểu Tịch tức giận bất bình, còn tưởng rằng ẩn tật của Từ Ngôn có quan hệ đến đệ nhất dũng sĩ Thủ Đồng.

- Công chúa có biết lai lịch khối Long Nham kia?

Áp chế Long Hồn trong mắt trái, tâm thần Từ Ngôn bất định hỏi, Tiểu Hắc xao động tuyệt đối có quan hệ đến Long Nham, cũng không biết là bên trên Long Nham chồng chất Ly Kim san hô cùng Phiến Long sa, hay là do quan hệ đến bản thân Long Nham.

- Truyên thuyết nói rằng, bên trong Long Nham phong ấn Long Thần chân chính, Long Thần bất hủ, cho nên dung hồ đều không thể hòa tan.

Tiểu Tịch nhìn về khối nham thạch sừng sững trong dung hồ nơi xa, nói:

- Theo ta thấy, bên trong Long Nham nhất định đều là san hô vàng cùng cát đen, bằng không sao lại ở trong dung hồ hơn ngàn năm đều không thể hòa tan chứ, Long Nham rất lớn, lại là địa phương Thôn Hải Kình hàng năm hình thành khí trụ, ta gặp qua rất nhiều lần khí trụ hình thành, tựa như Phi Long trùng thiên, ta nghĩ đây cũng là lý do cái tên Long Nham này tồn tại.

Tiểu Tịch nghe nói qua không ít Truyền Thuyết của Giao Nhân tộc, duy chỉ có đối với Long Nham, nàng không hiểu rõ lắm, chỉ có điều mỗi lần đến lân cận Long Nham, nhìn thấy Long Nham, nàng đều có một loại rất cảm giác vui mừng, muốn đi bên trên Long Nham chơi đùa một phen.

Giao Nhân công chúa khi còn bé cũng thật thường xuyên chơi đùa bên trên Long Nham, chỉ có điều sau lần kia suýt nữa rơi vào trong dung hồ, Tiểu Tịch bị dọa đến thật không dám tiếp cận dung hồ.

Két kít.

Bên bờ không xa Long Nham, cửa nhà tranh bị đẩy ra, Yêu Vương già nua chậm rãi đi ra.

- Long Nham, là một chỗ rất kỳ dị, ta nhớ được kia là chuyện ngàn năm trước, tảng đá to lớn này bị Thôn Hải Kình nuốt vào bụng, cuối cùng rơi vào dung hồ.

Lão Yêu Vương chắp tay ra sau lưng đi đến gần Từ Ngôn cùng Tiểu Tịch, cũng nhìn vê phía cự thạch trong hồ, nhớ lại nói:

- Lúc ấy ta tận mắt nhìn thấy tảng đá lớn rơi vào, tảng đá kia rất kì lạ, không phải một khối, mà là quay quanh thành một loại hàng dài, vốn cho rằng nó sẽ dần dần hòa tan trong ao dung trong, không nghĩ tới nhiều năm như vậy lại không nhúc nhích tí nào, về sau đặt tên cho nó là Long Nham.

- Phò mã hóa ra là cường giả bên trong Nhân tộc, ánh mắt lão thân thật vụng về, nhất thời không nhìn ra, lãnh đạm.

Lão Yêu Vương nói, đôi mắt già nua vẩn đục trở nên thanh minh mấy phần, khí tức Yêu Vương phun trào ra, bao phủ Từ Ngôn.
Bình Luận (0)
Comment