Chương 1309: Tập tục của Nhân tộc
Chương 1309: Tập tục của Nhân tộcChương 1309: Tập tục của Nhân tộc
Không trở về được Bình Trung Giới, Từ Ngôn không cách nào biết được cố nhân sinh tử, nhưng hắn rõ ràng một chút, nếu như Giao Nhân công chúa Tiểu Tịch là Sở Linh Nhi chuyển thế, như vậy Sở Linh Nhi ở Tình châu, tất nhiên đã vẫn lạc.
Nhớ lại vị công chúa Đại Phổ có thể xưng điêu ngoa kia, Từ Ngôn nhẹ giọng thở dài một tiếng.
Chuyện cũ đã qua, loại tâm tình như hồi ức này, Từ Ngôn cũng không thích, bởi vì trong hồi ức đều là thăng trầm...
Cố gắng đè xuống hồi ức giãy giụa ra từ trong nỗi lòng, Từ Ngôn nhìn qua mái vòm giống như thuộc da, một bên khôi phục thương thế, một bên hỏi thăm về phương pháp rời đi Thôn Hải Kình.
Tiểu Tịch có tu vi đại yêu, chẳng qua lòng dạ giống như đứa bé, làm sao biết Từ Ngôn đa mưu túc trí, chẳng mấy chốc, Giao quốc thần bí bị Từ Ngôn thám thính rõ rõ ràng ràng.
Giao nhân tộc cùng Thôn Hải kình làm quan hệ cộng sinh, Thôn hải kình che chở Giao Nhân nhất tộc, mà Giao Nhân nhất tộc thì phụ trách thanh lý hải sa cùng san hô các loại tạp vật trong bụng Thôn Hải Kình.
Thôn Hải Kình quá lớn, lại tham ăn, miệng rộng mở ra như thôn thiên phệ địa, ngay cả nước biển đều nuốt, có thể thấy được đầu dị thú Hóa Vũ này sẽ nuốt vào bao nhiêu bùn cát vô dụng.
Giá trị Giao Nhân tồn tại chính là thanh lý vật vô dụng trong bụng cường giả Hóa Vũ, mà nếu Giao Nhân tộc muốn rời đi bụng Thôn Hải Kình, chỉ có một đầu đường ra, đó chính là khí khổng trên đỉnh đầu Thôn Hải Kình.
Từ trong miệng Tiểu Tịch, Từ Ngôn biết được biện pháp rời đi Thôn Hải Kình, nghe nói có thể rời đi từ khí khổng trên đỉnh đầu cự thú, Từ Ngôn không khỏi vui mừng quá đỗi.
- Khí khổng ở nơi nào, bây giờ có thể đi ra ngoài hay không? Từ Ngôn mừng rỡ hỏi.
- Đang ở đỉnh đầu cự kình, không cần đến đầu cự kình, cột nước sẽ hình thành Phong Bạo bên trên Long Nham, chỉ cần bị cuốn đi vào, có thể rời khỏi cự kình.
Tiểu Tịch có chút rầu rĩ không vui, nói:
- Phò mã có phải là muốn rời khỏi Giao quốc? Tiểu Tịch không tốt sao?
- Tiểu Tịch rất tốt, thế nhưng ta có một vị hảo hữu đang đứng trước mắt giữa sự sống và cái chết, hắn trúng kỳ độc, ta vì hắn tìm được giải dược, lại bị Thôn Hải Kình nuốt vào đây, nếu như không có giải dược, vị hảo hữu kia của ta sẽ chết.
Từ Ngôn ngược lại không có nói quàng, mà dự định lấy tình động lý, đợi đến vị công chúa này mang mình đi ra ngoài, rời khỏi Thôn Hải Kình, vậy xem như đại công cáo thành.
Không có thừa cơ hủy diệt Giao quốc tính như Từ Ngôn thiện tâm, phải biết Yêu tộc ở Thiên bắc Tình châu năm đó thê thảm, tất cả đều đến do một tay vị mặt quỷ này là hắn tạo thành.
Nhân tộc vốn căm thù Yêu tộc, Từ Ngôn như thế nào lại muốn làm phò mã của Giao Nhân tộc.
- Vậy thì làm sao bây giờI Khí khổng của Thôn Hải Kình vào tháng trước mới mở qua nhai
Giao nhân công chúa vụt một tiếng ngồi dậy, nàng nói kiểu này, trong lòng Từ đi trầm xuống.
- Thế nào, chẳng lẽ Thôn Hải Kình sẽ không thường xuyên mở ra khí khổng?
Từ Ngôn nghi ngờ hỏi.
- Khí khổng của Thôn Hải Kình một năm mới mở ra một lần, muốn rời khỏi, ít nhất phải hơn mười tháng sau mới được, trưởng lão nói qua, thời gian mười tháng, đều có thể sinh ra một cái bé con rồi!
Tiểu Tịch ngây thơ nói, một mặt lo lắng.
Nghe nói khí khổng của Thôn Hải Kình một năm sau mới có thể mở ra một lần, sắc mặt Từ Ngôn lập tức thay đổi.
- Có những biện pháp khác có thể để Thôn Hải Kình sớm mở ra khí khổng hay không, hoặc là đường ra khác rời khỏi bụng Thôn Hải Kình?
Từ Ngôn lo lắng hỏi thăm, nhận được là Tiểu Tịch liên tục lắc đầu, trừ việc theo khí khổng ra ngoài, trừ phi cũng đạt tới Hóa Vũ chi cảnh, nếu không căn bản không thể rời đi bụng Thôn Hải Kình.
Trong lòng Từ Ngôn phát lạnh, đừng nói mười tháng, chỉ cần tiếp qua ba ngày, Đạo tử sẽ phải một mệnh ô hô.
- Miệng Thôn Hải Kình ở đâu, nó không phải nuốt ăn từ đầu đến cuối à, đi ngược dòng nước có cơ hội hay không?
Từ Ngôn khẩn cấp hỏi.
- Không có, ngay cả trưởng lão đều không thể rời đi từ cá miệng, ta đã từng ham chơi thử qua một lần, chẳng những không có bơi đi ra, ngược lại bị vọt tới biên giới Giao quốc, kém chút ngã vào dung hồ chết mất.
Tiểu Tịch lắc đầu nói.
- Dung hồ là địa phương nào, có cơ hội rời đi bụng cá hay không?
Từ Ngôn bây giờ nghe qua địa phương xa lạ đều muốn dò xét một phen.
- Dung hồ chính là dạ dày của Thôn Hải Kình, nghe nói có thể hòa tan vạn vật thế gian, nếu rơi vào coi như ra không được, sẽ bị Thôn Hải Kình tiêu hóa.
Đề cập đến dung hồ, khuôn mặt nhỏ trắng bệch của Tiểu Tịch lộ ra vẻ e ngại không thôi.
Nếu là dạ dày, cách càng xa khí khổng trên đầu, Từ Ngôn rơi vào đường cùng, chắp tay dạo bước trong phòng, trâm ngâm nghĩ đối sách.
Hắn nhất định phải trong vòng ba ngày ra ngoài mới được, giày vò thành thân như thế cùng công chúa, đã hao phí nửa ngày thời gian, cho nên thời gian để lại cho Từ Ngôn càng ít.
- Đúng rồi, trong dung ao cũng không phải thứ gì đều có thể hòa tan, Long Nham sẽ không hòa tan, hơn ngàn năm, vẫn là tồn tại thật tốt, ngươi có muốn đi xem một chút hay không, bên cạnh Long Nham chính là chỗ trưởng lão ở.
Tiểu Tịch nói tới Long Nham, Từ Ngôn không có hứng thú gì, hắn hiện tại chỉ muốn như thế nào mau rời khỏi, thế vô ý thức ừ một tiếng, thật ra chẳng qua là trả lời một câu qua loa thôi.
- Vậy chúng ta bây giờ liền đi! Ta nghe nói nữ tử Nhân tộc sau khi kết hôn cần kính trà cho trưởng bối, chúng ta đi kính trà cho trưởng lão đi!
Tiểu Tịch cao hứng bừng bừng nói, đã sớm quên đến sau đầu vị cố nhân sắp chết kia của Từ Ngôn.
- Cũng tốt, chẳng qua Nhân tộc chúng ta còn có một tập tục, tân hôn qua đi, hai vợ chồng cần tản bộ trong trạch viện.
Từ Ngôn có chút trâm ngâm, muốn trước biết rõ địa hình Giao quốc, lại đi gặp Yêu Vương trưởng lão một lần.
Giao Nhân công chúa không biết biện pháp khác rời khỏi bụng Thôn Hải Kình, không chừng lão Yêu Vương biết, đã đối mặt Yêu Vương, phải làm tốt chuẩn bị vẹn toàn, chí ít tìm xong đường lui.
- Tản bộ? Vì sao sau khi kết hôn muốn tản bộ đây?
Tiểu Tịch là một công chúa rất hiếu kỳ vê mọi chuyện, nhất là tập tục Nhân tộc, nàng càng thêm muốn biết đến tột cùng.
- Tản bộ có thể hoạt động toàn thân, cường gân hoạt huyết, tân hôn tản bộ, cầu là ý toàn thân thông suốt, sinh hoạt giữa phu thê cũng sẽ thông suốt.
Biên chuyện xưa là một trong thiên phú bản lĩnh của Từ Ngôn, gặp được vị ác nhân hố người không nháy mắt là hắn, Giao Nhân công chúa ngây thơ giống như bé con, bị lừa gạt vững tin không thể nghi ngờ, hoan hoan hỉ hỉ mang theo phu quân của mình đi ra ngoài tản bộ.
Rời đi chỗ ở, bên ngoài chính là nơi cử hành nghi thức trước đó, bây giờ đã trống trải, quảng trường to lớn như thế, xung quanh tồn tại bốn cánh cửa cao lớn, vẫn như cũ như băng gạc, xem ra trong bụng Thôn Hải Kình cũng coi như bốn phương thông suốt. Đi vào một đại môn trong đó, thấy là một vùng thung lũng, trong sơn cốc có một dòng sông nhỏ, trong sông có cá, xung quanh mọc ra thảm thực vật cổ quái, đa số có màu u ám, cách gần có thể nghe được khí tức mục nát.
Trong sơn cốc không chỉ có cá, còn có một thứ cổ quái cùng loại như con ếch, mọc lên hai cái lỗ tai lớn, con mắt rất lớn, không có mí mắt, giật giật, mười phần vụng vê.
Theo Tiểu Tịch nói, chỗ sơn cốc này là địa phương Giao Nhân tộc săn thức ăn, cá nhỏ cùng ếch quái bên trong sông đều là đồ ăn Giao Nhân tộc chăn nuôi nhiều năm, từ nhiều đời Giao Nhân không ngừng hoàn thiện bố trí, giao nhân ban sơ ở trong bụng Thôn Hải Kình, căn bản không có đồ ăn, trôi qua mười phần kham khổ.
Dạo qua một vòng sơn cốc, Từ Ngôn phát hiện từ nơi này không cách nào rời đi, đành phải thôi, lại tuần tự đi vào mặt ba khu địa điểm khác biệt.
Một chỗ trong đó thông đến miệng lớn của Thôn Hải Kình, một chỗ thông đến dung hồ, một chỗ cuối cùng thì là khu vực Giao Nhân tộc cư trú, được xưng là thành Bụng Cá.