Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1308 - Chương 1308: Các Ngươi Đều Là Người Xấu

Chương 1308: Các ngươi đều là người xấu Chương 1308: Các ngươi đều là người xấuChương 1308: Các ngươi đều là người xấu

Câu nói 'Họa từ miệng mà ra' này nửa điểm không giả, Vô Danh công tử thẹn quá hoá giận nói ra chuyện ở Vãng Sinh Động, còn chưa nói trải qua thế nào, đã làm tỉnh lại một tia mảnh vỡ trong trí nhớ của Hiên Viên Tuyết.

Cho dù mảnh vỡ kí ức thất lạc mơ hồ không chịu nổi, Hiên Viên Tuyết không biết người đang ôm nàng là ai, chỉ có thể mơ hồ nhớ lại một thân ảnh không tính quá cường tráng.

- Từ Ngôn...

Thốt ra cái tên, ngay cả Hiên Viên Tuyết đều cảm thấy kỳ quái, khi nhìn đến thân ảnh mơ hồ kia, đồng thời, nàng muốn nói ra hai chữ Từ Ngôn này.

Ngón tay tái nhợt đụng đụng túi trữ vật, một khối Hóa Vũ chi cốt xuất hiện trong lòng bàn tay, nâng khối xương cốt xa lạ này, Hiên Viên Tuyết lâm vào trầm ngâm.

Sau một lúc lâu, âm thanh của nữ hài vang lên, nói:

- Vãng Sinh Động đến tột cùng xảy ra chuyện gì, ta không nhớ rõ, có thể nói kĩ càng một chút hay không.

Đối mặt Hiên Viên Tuyết chất vấn, vì không muốn chọc Hiên Viên gia, Vô Danh công tử giả bộ trấn định, nói:

- Thật ra cũng không có gì, năm đó ta cùng Ngôn Huynh quen biết tại Thương Minh tự, trong chùa có mỹ nhân dáng dấp rất giống Hiên Viên Tuyết ngươi, thế là chúng ta trong âm thầm gọi nang là Tam tiểu thư, ha ha, đây đều là ác ý thú vị của nam nhân chúng ta mà thôi, ta và Tam tiểu thư căn bản không có gặp nhau ở Vãng Sinh Động, ha ha, đều là hiểu lầm, hiểu lầm.

Chân Vô Danh biết phiên phức của mình đã đến, đành phải nói dối.

Đường đường một trong tứ đại công tử, nếu không phải bị Từ Ngôn lừa gạt đến Bách Đảo, nếu không phải thân ở Hiên Viên đảo, hắn căn bản không cần giấu đầu lòi đuôi, bây giờ Vô Danh công tử xem như mất hết uy nghiêm. - A, nguyên lai trong chùa miếu, có mỹ nhân.

Khóe miệng Hiên Viên Tuyết nhếch lên một cỗ sát khí lạnh như băng, nói:

- Chúng ta bây giờ ra biển, trên đường còn mời Vô Danh công tử vì ta giải hoặc, vì sao trong chùa miếu không có hòa thượng, ngược lại có mỹ nhân.

- Đây không phải còn chưa tới chùa miếu à! Thật ra ta cùng Từ Ngôn là quen biết tròn thanh lâu, tên kia là lão thủ, chuyên môn lừa gạt một vài nữ hài tử mới ra đời không sâu, để hắn táng thân bụng cá cũng tốt, chí ít thế gian thiếu đi một tên thích tai họa cho nữ hài.

Chân Vô Danh sao có thể đi vào khuôn khổ, ngồi trấn định ở trên ghế không nhúc nhích.

- Ngươi nhất định phải theo ta ra biển, Hải Độn đang ở bên ngoài, chúng ta bây giờ xuất phát.

Ngữ khí Hiên Viên Tuyết không thể nghỉ ngờ nói.

- Không đi! Dựa vào cái gì ta phải bán mạng cho các ngươi!

Chân Vô Danh cũng không yếu thế thế, trừng to mắt quát.

- Ngươi không đi, ta sẽ bẩm báo gia chủ, nói ngươi phi lễ tại ta.

Ngữ khí Hiên Viên Tuyết đầy bình thản, nghe không ra ý uy hiếp mảy may, thế nhưng Chân Vô Danh lại bị một câu nói kia đánh cho trợn mắt hốc mồm.

- Ngươi, ngươi, ngươi! Các ngươi đều là người xấu!

Chân mày Chân Vô Danh đều muốn xâu thành một đường, buồn bã nói:

- Các ngươi quả nhiên là một đôi trời sinh, một người còn tà ác hơn một người.

Nói là phi lễ, đặt ở lúc bình thường, nếu như dùng trên người Chân Vô Danh, chẳng qua là khiến người khác ca ngợi Vô Danh công tử phong lưu mà thôi, Chân Vô Danh hận không thể mỹ nhân thiên hạ đều nói bị hắn phi lễ.

Thế nhưng bây giờ thời cơ không đúng, địa điểm càng không đúng.

Nơi này là Hiên Viên đảo, trước mặt hắn chính là Tam tiểu thư Hiên Viên gia, nếu Hiên Viên Tuyết đi ra ngoài hô to phi lễ, Chân Vô Danh hắn không phải sẽ bị Hiên Viên gia băm cho chó ăn à.

Không lâu sau đó, Vô Danh công tử vẻ mặt đau khổ ngồi trên trên lưng một đầu cá heo chừng mười trượng, Hải Độn đại yêu là thứ mà Hiên Viên gia chăn nuôi, bị Hiên Viên Tuyết lôi ra một đầu, vì chính là thấy Hải Độn cấp tốc cùng thiên phú khứu giác truy tung Thôn Hải Kình.

- Thương lượng, dùng một phần che giấu cho Hiên Viên gia các ngươi, đổi chúng ta không tìm Từ Ngôn, như thế nào?

Chân Vô Danh ở trên lưng Hải Độn đang theo gió vượt sóng, nói.

- Không có thương lượng, ta nhất định phải tìm tới hắn, còn mời Vô Danh công tử giảng một chút chuyện ở Thương Minh tự đi.

Hiên Viên Tuyết lạnh mặt, điều khiển Hải Độn, nhanh như điện chớp phóng tới đáy biển.

Chân Vô Danh nói Hiên Viên gia che giấu, thật ra là tượng đá bên trên Đấu Tiên Đài.

Lúc ấy hắn lấy Kiếm Nhãn mơ hồ nhìn thấy trưởng bối Hiên Viên gia vốn nên tọa hóa thế mà tồn tại ánh mắt, Hiên Viên Tuyết đã khăng khăng tìm kiếm Từ Ngôn, Chân Vô Danh cũng lấy cái che giấu này ra đặt ở trong lòng, có lẽ có thể lấy ra giao hảo cùng Hiên Viên gia hoặc dùng để cản tai các loại ở thời điểm mấu chốt.

Hải Độn có tốc độ kinh người, có thể xưng chớp mắt trăm dặm, đi trong đáy biển, coi như Chân Vô Danh cùng Hiên Viên Tuyết thi triển thủy độn cũng chưa chắc đuổi theo kịp, nhất là Hải Độn có khứu giác linh mẫn, sau khi đi một vòng lớn ở đáy biển, vui sướng gáy to một tiếng, thẳng đến một phương hướng mà phóng đi.

Bên trong quá trình truy tung Thôn Hải Kình, Chân Vô Danh kể lại một lần một trận đại chiến phát sinh ở Thương Minh tự, hắn không nói, thật ra chỉ cần Hiên Viên Tuyết hỏi thăm nhiều một chút cũng có thể sẽ biết.

Đại chiến ở Vãng Sinh Động của Thương Minh tự chấn động một thời, Vô Tướng phái gần như hủy diệt, Từ Ngôn cũng từ đó nhất chiến thành danh.

Chân Vô Danh nói đều là trải qua đại khái, Từ Ngôn cùng Hiên Viên Tuyết gặp nhau, hắn không biết tường tình, về phần mình chịu khổ hơn nửa năm ngồi tè, hắn càng sẽ không nhiều lời nửa câu.

Nghe Chân Vô Danh giảng thuật, Hiên Viên Tuyết từ đầu đến cuối trâm mặc không nói, một bên liều mạng nhớ lại ký ức đã thất lạc, một bên khống chế Hải Độn, rất nhanh, Hải Độn khổng lồ chở hai người đi ra xa, biến mất dưới biển sâu. ...

- Giao Nhân tộc các ngươi coi đây là thành thân rồi?

Trong bụng Thôn Hải Kình, bên trong Giao quốc, nằm trên giường không biết do loại chất liệu nào chế thành, Từ Ngôn y quan chỉnh tê, Giao Nhân công chúa Tiểu Tịch bên cạnh hắn cũng giống như vậy.

- Đúng nha! Trưởng lão nói qua động phòng chính là như thế, hiện tại chúng ta đã là vợ chồng chân chính, ta nên gọi ngươi là phu quân, ngươi gọi ta là nương tử, Nhân tộc các ngươi đều như thế xưng hô nhỉ?

Giao Nhân công chúa quay đầu sang, đầy mắt hiếu kì hỏi, đối với các loại tập tục Nhân tộc, nàng hi vọng đều hiểu rõ một phen.

- Phu quân cùng nương tử thì không sai, cũng có xưng hô khác, tỉ như nói lão đầu tử, lão thái bà.

Giao Nhân công chúa ngây thơ tuyệt không phải ngụy trang, Từ Ngôn nhận ra nàng ngày càng tương tự vị tiểu công chúa kia.

- Lão đầu tử? Lão thái bà? Đây không phải lời mắng người à, vì sao giữa phu thê thì lại muốn chửi rủa đối phương?

Tiểu Tịch xoay người lại, hai mắt vụt sáng nhìn chằm chằm thanh niên bên người.

- Tăng thêm chữ lão, nói rõ hai vợ chồng này đã cao tuổi, xưng hô như thế có trêu đùa ở trong đó, đương nhiên cũng có được yêu thương ở trong đó.

Nói về một vài xưng hô cổ quái của Nhân tộc, Từ Ngôn nhàn nhạt nở nụ cười, nụ cười bình thản đi rất nhiều.

- Nguyên lai khi sống đến già, sẽ thay xưng hô! Vậy chúng ta ở cùng một chỗ sống đến già có được hay không, ta cũng gọi ngươi lão đầu tử, ngươi gọi ta lão thái bà hì hìI Tiểu Tịch tinh nghịch nở nụ cười, hiện ra hai cái răng nanh nho nhỏ, lộ ra rất đáng yêu.

Nhìn thấy hai cái răng nanh nghịch ngợm kia, ánh mắt Từ Ngôn không khỏi giật giật.

Sở Linh Nhi cũng có hai cái răng nanh như đúc, lúc này Tiểu Tịch , căn bản chính là vị tiểu công chúa kia của Sở quốc!

- Ta cũng gả cho ngươi có được hay không...

Bên tai vang lên câu nói nhỏ trong địa lao Linh Thủy thành trăm năm trước, trong lòng Từ Ngôn đột nhiên khẽ động, giống như có chút nhói nhói.

Hô một tiếng ngồi dậy, trong ánh mắt bình thản nổi lên một tia chấn kinh, Từ Ngôn nhìn không hiểu thấu Tiểu Tịch, trong lòng không khỏi thêm ra một suy đoán.

Nếu như công chúa Giao Nhân tộc Tiểu Tịch thật là có chút liên quan với Sở Linh Nhi, như vậy không phải nói tiểu công chúa tên là Linh Nhi ở Tình châu, Bình Trung Giới xa xôi kia, đã chết...
Bình Luận (0)
Comment