Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1314 - Chương 1314: Tiểu Hắc Dị Dạng

Chương 1314: Tiểu Hắc dị dạng Chương 1314: Tiểu Hắc dị dạngChương 1314: Tiểu Hắc dị dạng

Chuyện cho tới bây giờ, chỉ có vận dụng Long Hồn thi triển pháp luyện, mới có cơ hội nhanh nhất luyện hóa hai loại vật liệu luyện khí cực phẩm.

Chỉ có vận dụng pháp luyện, mới có cơ hội cứu sống Đạo Tử.

Long Hồn suy yếu, còn không đến mức tiêu tán, theo pháp luyện thi triển, liệt hỏa mang theo nhiệt độ cao kinh khủng bốc lên, không đợi tản ra lại bị Từ Ngôn giam cầm thành một đoàn, chậm rãi luyện hóa Long Lân Sa cùng Ly Kim San Hô.

Có lực lượng Long Hồn, hai loại vật liệu luyện khí cực phẩm xuất hiện dấu hiệu hòa tan, Từ Ngôn mừng rỡ, đem hết toàn lực thôi động Anh hỏa.

Sau ba canh giờ, trước mặt Từ Ngôn trôi nổi lên một cái hộp vuông lớn chừng bằng móng tay, hai loại vật liệu luyện khí dung hợp hình thành hộp tuy nhỏ xíu, nhưng trình độ kiên cố có thể xưng kinh người, để Từ Ngôn toàn lực oanh kích một ngày một đêm chỉ sợ đều oanh không nát cái hộp nhỏ không đáng chú ý này.

Đại công cáo thành.

Hộp quá nhỏ, chứa không nổi Thiên Cơ Phủ như viên châu, ngược lại là có thể miễn cưỡng đặt vào túi trữ vật nhỏ nhất, cứ như vậy Từ Ngôn cũng đừng nghĩ thừa cơ rời đi bụng cá.

Cảm giác trình độ chắc chắn của hộp nhỏ, Từ Ngôn hài lòng gật đầu, chỉ là khí tức Long Hồn trở nên càng thêm suy yếu.

- Tiểu Hắc, đa tạ.

Trên mặt Từ Ngôn hiện đầy vẻ lo lắng, bên cạnh hắn quay quanh một đạo hắc khí, hắc khí ảm đạm, chính là Tiểu Hắc.

Chẳng biết tại sao Tiểu Hắc đi vào Chân Vũ giới đã mất đi bản thể, một khi hóa hình, chỉ có thể trở thành một đạo hắc khí, đầu rồng mơ hồ, đuôi rồng đã không nhìn ra, lại tiếp tục như thế, chỉ sợ Tiểu Hắc sẽ hoàn toàn biến mất.

Cảm giác Tiểu Hắc suy yếu, Từ Ngôn nhíu chặt lông mày, lại nhất thời không có biện pháp gì.

Địa điểm Từ Ngôn luyện khí cách dung ao không tính quá xa, là một gian phòng nhỏ đơn sơ, phát hiện ánh lửa trong phòng nhỏ biến mất, Tiểu Tịch chờ ở bên ngoài vội vàng đi đến.

- Thế nào, thành công chứ?

Giao nhân công chúa biết Từ Ngôn lần này luyện khí mười phần quan trọng, không tiện quấy rầy, một mực chờ đợi ở bên ngoài, lúc này vội vã mà hỏi.

Tiểu Tịch mới vừa vào đến, Tiểu Hắc quay xung quanh bên cạnh Từ Ngôn đột nhiên đem một đôi long nhãn ảm đạm tập trung vào vị Giao Nhân công chúa này.

Rống!!!

Tiếng long ngâm trầm thấp ẩn ẩn nhấp nhô, Long Hồn mơ hồ toàn thân hắc khí sôi trào lên, long đầu mơ hồ cũng theo đó rõ ràng mấy phần, răng nanh âm trâm hướng về phía Tiểu Tịch.

Còn tưởng rằng Tiểu Hắc bị Giao Nhân công chúa đột nhiên xông tới kinh đến, Từ Ngôn vừa định trấn an đem nó thu hồi mắt trái, không nghĩ tới ngoài ý muốn phát sinh.

Một tiếng long ngâm cao to bỗng nhiên nổ lên, Tiểu Hắc Long Hồn giương nanh múa vuốt lao thẳng tới Giao Nhân công chúa.

- Tiểu Hắc!

Từ Ngôn kinh hãi, vội vàng vận dụng linh lực vây khốn Long Hồn, mặc dù như thế, Tiểu Tịch không có chút nào phòng bị hô to một tiếng, dù lấy tay ngăn cản, vẫn bị răng nanh của Long Hồn vạch ra một vết thương thật sâu.

Máu tươi nhỏ xuống, Tiểu Hắc Long Hồn chẳng những không có bỏ qua, ngược lại càng ngày càng táo bạo lên, long nhãn dần dần đỏ lên, Từ Ngôn thậm chí có thể cảm nhận được khí tức Long Hồn ngang ngược.

Tiểu Hắc dị dạng, cùng loại với lúc trước ki tiếp cận Long Nham trong dung ao, chỉ là mục tiêu lần này không phải tảng đá kia, mà là biến thành Giao Nhân công chúa.

Được Từ Ngôn toàn lực áp, Long Hồn bị chậm rãi thu nhập vào mắt trái, cuối cùng phong kín ở thế giới đáy mắt, kể từ đó khí tức Tiểu Hắc táo bạo dần dần biến mất, nhưng khí tức của Tiểu Hắc rõ ràng còn muốn suy yếu hơn một nửa so với trước đó.

Cảm giác khí tức Tiểu Hắc ảm đạm, Từ Ngôn quyết định sẽ không dùng Long Hồn lực, lại vận dụng một lần, Tiểu Hắc chắc tiêu tán không còn.

Đối với Tiểu Hắc táo bạo, Từ Ngôn xem nó như vì Long Hồn suy yếu tạo thành kinh hãi, dù sao Tiểu Tịch không có nói một tiếng đã xông vào, vừa rồi Tiểu Hắc hiện hình, gặp được Yêu tộc xa lạ, Hắc Long mới có thể phát động công kích.

- Làm bị thương công chúa là tại hạ trong chốc lát vô ý, thực sự có lỗi.

Từ Ngôn nắm tay Tiểu Tịch, phát hiện Long Nha vạch ra vết thương đã hiện ra xương trắng.

Long Hồn Tiểu Hắc một khi lâm vào trạng thái táo bạo cũng sẽ nuốt giết người, hai cái nanh vừa rồi có thể so với thực chất, Giao Nhân công chúa trình độ Đại Yêu rất khó ngăn cản.

- Không sao đâu không sao đâu, Tiểu Tịch không sợ.

Tiểu Tịch nhíu mày nói, hung hăng hút một hơi lạnh, vết thương đều có thể nhìn thấy bạch cốt, theo Nhân tộc xem ra nhìn mà giật mình, thật ra ở trong mắt Yêu tộc tính không được cái gì, chỉ cần không có thương tới yếu hại, thương thế nặng hơn nữa cũng là một ngày khỏi hẳn.

Năng lực khôi phục của Yêu tộc tuyệt không phải Nhân tộc có thể so sánh, mặc dù như thế, Từ Ngôn vẫn lấy ra hai hạt linh đan, đưa cho Tiểu Tịch.

Công chúa cũng đã không ngại, Từ Ngôn vội vã đi vào bên cạnh dung ao, phía sau hắn còn có Tiểu Tịch đi theo, Giao Nhân công chúa chính đạt được hai hạt linh đan nắm linh đan trong tay hiếu kì nhìn tới nhìn lui, nhịn ăn.

- Nơi nào trong dung ao chìm nhanh nhất, trung tâm sao.

Từ Ngôn đứng bên bờ hỏi.

- Địa phương tới gần Long Nham hẳn là chìm nhanh nhất, ném bên kia.

Tiểu Tịch chỉ điểm lấy phương hướng, thanh một tiếng, cái hộp nhỏ bị Từ Ngôn ném ra ngoài, bịch một tiếng rơi vào dung ao.

Tiếng xèo xèo nổi lên.

Hộp là luyện chế ra, nhưng sau khi ném vào dung ao cũng không phải lông tóc không tổn hao gì, mặt ngoài bị dung ao ăn mòn đến phát ra tiếng vang động, sau đi đi vào ao rõ ràng có thể nhìn thấy cái hộp nhỏ bị hòa tan mất thật mỏng một tầng.

Hộp rất nặng, rất nhanh chìm vào đáy ao, không thấy tung tích.

- Yên tâm đi, bằng hữu của ngươi nhất định nhìn thấy cái hộp nhỏ.

Tiểu Tịch an ủi Từ Ngôn, chính nàng còn giữ linh đan, vết thương trên cánh tay còn đang chảy máu tươi.

Từ Ngôn rơi vào đường cùng lại cho Tiểu Tịch mấy hạt linh đan, lần này công chúa vui vẻ, ăn một khỏa nếm thử hương vị, mặt mũi tràn đầy kinh hỉ, cũng không biết nếm ra mỹ vị gì.

- Đây chính là linh đan của Nhân tộc à, ăn ngon thật!

Tiểu Tịch ngạc nhiên nhìn cánh tay bị thương của mình, vết thương thật sâu đang lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khép lại.

Giao Nhân công chúa ben người không ngừng kinh hô linh đan kỳ hiệu, Từ Ngôn thì nhíu chặt lông mày, chờ bên cạnh dung ao.

Cái hộp nhỏ vội vàng luyện chế mà thành, không biết có thể thuận lợi thông qua dung ao hay không, càng không biết khi nào mới có thể rời đi Thôn Hải Kình, dù sao thời gian dành cho Đạo Tử không nhiều lắm, Thôn Hải Kình nếu là gần đây dạ dày không tốt, không chừng mấy ngày, cái hộp nhỏ cũng ra không được.

Tính toán thời gian Đạo Tử còn thừa, lông mày Từ Ngôn chíu càng chặt hơn.

Luyện chế cái hộp nhỏ không sai biệt lắm lại hao phí nửa ngày thời gian, thời gian Đạo Tử còn thừa không đến hai ngày, Hiên Viên Tuyết cùng Chân Vô Danh không biết lấy loại phương thức nào đuổi theo, nếu như trong khoảng thời gian này Thôn Hải Kình cách Hiên Viên đảo quá xa, coi như lấy được cái hộp nhỏ, Hiên Viên Tuyết cùng Chân Vô Danh cũng cần hao phí thời gian rất lâu mới có thể trở về Hiên Viên đảo. Lại thêm thời gian Mạc Hoa Đà luyện chế đan dược, thời gian dành cho Đạo Tử tính thế nào cũng không đủ.

- Có thể khống chế phương hướng Thôn Hải Kình tiến lên hay không?

Từ Ngôn thuận miệng nói, nhìn như đang hỏi Tiểu Tịch, trên thực tế hắn cũng không ôm chút hi vọng vê Giao Nhân tộc, Thôn Hải Kình là Hóa Vũ cự thú, Giao Nhân tộc chỉ có một vị Yêu Vương trưởng lão, còn vô cùng già nua, không có khả năng có được năng lực khống chế Hóa Vũ.

- Không khống chế được phương hướng Thôn Hải Kình du động.

Như Từ Ngôn dự liệu, Tiểu Tịch lắc đầu nói, bất quá tiếp đó, vị Giao Nhân công chúa này do dự một chút, tiếp tục nói:

- Nhưng có thể thử cải biến một chút, quay đầu là không có khả năng, nhưng xuôi theo một phương hướng khác thì có cơ hội làm được.
Bình Luận (0)
Comment