Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1319 - Chương 1319: Ngư Phúc Thành (Hạ)

Chương 1319: Ngư Phúc thành (hạ) Chương 1319: Ngư Phúc thành (hạ)Chương 1319: Ngư Phúc thành (hạ)

Trước đó bị các dũng sĩ giao nhân người ta xem thường, đó là Từ Ngôn không có xem bọn giao nhân ngốc nghếch này như đồng loại của mình.

Ai sẽ phân cao thấp với lợn rừng ven đường, chẳng phải không có đầu óc.

Thế nhưng nhìn thấy Tiểu Tịch giữ gìn, trước mắt Từ Ngôn giống như xuất hiện công chúa Đại Phổ nhí nha nhí nhảnh kia.

Đều để Giao Nhân công chúa người ta giữ gìn như thế, Từ Ngôn cũng không phải người nhỏ yếu, hắn chỉ không tâm tư để ý tới Thủ Đồng mà thôi, đối phương đã hùng hổ dọa người, vậy thì nghênh chiến.

- Là ngươi nói, ngươi tiếp nhận khiêu chiến của ta không thể đổi ý, ha ha.

Thủ Đồng vốn cho rằng Từ Ngôn không có khả năng tiếp nhận khiêu chiến, không nghĩ tới đối phương thế mà đồng ý, hắn vui mừng quá đỗi.

- Tiếp nhận khiêu chiến rồi? Xem ra nhân tộc cũng không phải không có cốt khí nha.

- Hắn đây là gượng chống, đến lúc đó đầu nát chẳng trách người khác.

- Lần này thú vị, Thủ Đồng không chừng thật có thể lên làm phò mã, chỉ cần nhân tộc kia chết.

- Phò mã tốt! Tranh sĩ diện cho nhân tộc các ngươi.

- Phò mã sắp chết, có người dự định khiêu chiến Thủ Đồng hay không, tên kia muốn thay thế phò mã.

Bên đường ồn ào nhao nhao, càng ngày càng nhiều giao nhân bị hấp dẫn đến, biển người vây quanh, mưa gió không lọt.

- Đừng đáp ứng khiêu chiến.

Tiểu Tịch lúc này mặt đều trắng, nắm tay Từ Ngôn nói:

- Giao nhân dũng sĩ khiêu chiến chỉ có thể lấy đụng đầu phân thắng bại, cái trán Thủ Đồng mọc lên một khối lân giáp, trời sinh mà ra, cho nên trán của hắn còn kiên cố hơn sắt thép, ngươi đụng không lại hắn.

Nguyên lai Thủ Đồng không chỉ có lâu dài ta luyện trán, còn trời sinh mọc lên một khối lân giáp trên trán, giao nhân đại yêu vốn là xương trán rất kiên cố, tăng thêm lân giáp cùng cố ý tôi luyện, trách không được lấy xưng hào Thủ Đồng.

- Trời sinh lân giáp, biết.

Từ Ngôn nhẹ gật đầu, ra hiệu Tiểu Tịch an tâm chớ vội, hắn cười ha hả nhìn về phía Thủ Đồng, nói:

- Ta không chỉ có tiếp nhận khiêu chiến của ngươi, hơn nữa còn là tử chiến, chúng ta không chết không thôi.

XoạtI

Bốn phía xôn xao.

Câu không chết không thôi này nếu như từ miệng Thủ Đồng nói ra còn tốt, từ trong miệng Từ Ngôn nói thật giống như một con cừu non nói với lão hổ chúng ta không chết không thôi, căn bản là muốn chết.

Chỉ luận về trình độ chắc chắn của cái trán, Thủ Đồng ngay cả Hóa Thần cyar nhân tộc đều không sợ, làm sao sợ một Nguyên Anh như Từ Ngôn.

- Tốt! Ha ha haI

Thủ Đồng cười ha ha, nói:

- Tới tới tới, chúng ta bây giờ so qua, không chết không thôi.

Soạt một tiếng, giao nhân bốn phía nhao nhao thối lui, nhường ra một khu đất trống lớn vài trượng, Thủ Đồng vênh vang đắc ý đứng bên trong đất trống, dùng đại thủ võ trán của mình, phát ra tiếng vang lanh lảnh.

- Thủ Đồng dũng sĩ đừng nóng vội, còn chưa nói hết lời đây.

Từ Ngôn mỉm cười nói:

- Cuộc quyết đấu này không phải hiện tại, mà là ba ngày sau, ba ngày sau chúng ta sẽ đối đầu ở dưới tháp san hô, không chết không thôi, ngươi có dám ứng chiến?

- Có cái gì không dám! Thủ Đồng ta chờ ngươi ba ngày! Oa nha nha nha nha.

Thủ Đồng là đệ nhất dũng sĩ giao nhân tộc không giả, đầu càng cực kỳ kiên cố, thế nhưng lòng dạ không có bao nhiêu, bị Từ Ngôn nói một câu, quyết đấu biến thành ba ngày sau, mà Thủ Đồng sớm đã có đấu chí đỉnh phong lần này rơi xuống, hắn đành phải oa oa gọi to.

Được phò mã nghênh chiến, Thủ Đồng vốn hẳn nên đại hỉ, thế nhưng hắn hiện tại luôn cảm thấy trong lòng có một cỗ ngột ngạt, buồn bực khiến hắn kém chút tâm huyết lăn lộn.

Trì hoãn ba ngày quyết đấu, Từ Ngôn không chỉ muốn diệt khí diễm của Thủ Đồng, còn có một điểm quan trọng, đó chính là tế luyện trán của mình một phen.

Hắn bị Thủ Đồng đụng qua, xương đầu kém chút nứt ra, xương trán đã xuất hiện vết rách, lấy Linh Đan dược hiệu đến bây giờ còn không thể khỏi hẳn, giờ lại muốn cùng người ta đụng đầu, Từ Ngôn trừ phi không nghĩ muốn sống.

Thật ra bị Thủ Đồng va chạm như thế, Từ Ngôn cũng nhờ vào đó phát hiện một chỗ nhược điểm của mình.

Xương cốt toàn thân hắn bị tế luyện đến vô cùng kiên cố, duy chỉ có xương cốt chỗ thiên linh yếu kém, kể từ đó nếu bị cừu gia biết được nhược điểm này, lấy phi kiếm cường hoành oanh sát, không chừng thật có thể thấu xương mà vào, đánh giết Từ Ngôn tại chỗ.

Nếu là nhược điểm, phải mau chóng đền bù.

Định ra ba ngày sau quyết chiến, Từ Ngôn không nhìn Phúc Ngư thành nhiều, mà cùng Tiểu Tịch trở về nơi công chúa ở.

Phúc Ngư thành ngay ở đây, tháp san hô cũng ném không được, có nhiều thời gian đi thăm dò nhìn dị bảo phát ra tia sáng, Từ Ngôn cũng không vội, trở lại chỗ ở, chọn gian phòng không người, nói cho Tiểu Tịch mình muốn tu luyện một phen tốt ứng đối ba ngày sau quyết chiến.

Tiểu Tịch nghe xong gật đầu, dặn dò phò mã phải cẩn thận, mắt đầy lo lắng, giống như sợ phò mã có đi không về.

- Giao nhân công chúa, đến cùng phải Sở Linh Nhi hay không, Tiểu Tịch...

Sau khi không người ở bên, Từ Ngôn âm thầm trầm ngâm một phen, cuối cùng lắc đầu, thở dài.

Không có chút manh mối, hắn không cách nào xác nhận Tiểu Tịch cùng Sở Linh Nhi có liên quan gì.

Lấy ra tam tiết xương thú từ bên trong Thiên Cơ Phủ, Từ Ngôn trở nên ngưng trọng, che đậy tạp niệm, điều động Anh Hỏa, bắt đầu tế luyện.

Tam tiết xương thú này là ở trên người Lôi Võ thứ.

Bên trên lần đấu giá hội ở Mã Thủ phường thị xuất hiện Hóa Vũ chi cốt, về sau bị Thân Đồ Liên Thành mua đi, xem như ban thưởng cho Lôi Vũ đầu nhập Hồn Ngục, sau khi đánh giết Lôi Vũ, Từ Ngôn thuận tay đoạt lại.

Hóa Vũ chỉ cốt là hài cốt trên người Hóa Vũ Viên tộc, đừng nhìn chỉ có tam tiết, hợp lại cùng nhau cũng không có bao nhiêu, Từ Ngôn vốn định lưu làm tế luyện Thiên Thạch tiễn thứ hai, nhưng khi biết cái trán của mình là nhược điểm, vậy dùng nó để đền bù chỗ thiếu hụt này.

Trước luyện hóa khí tức bên trên Hóa Vũ chỉ cốt không còn một mảnh, khiến cho nó dung hợp lại cùng nhau, hình thành một khối lớn chừng bàn tay, sau đó Từ Ngôn vận dụng kỳ công Hiệp Thiên Hạ mà Hiên Viên Tuyết dạy cho hắn.

Hiệp Thiên Hạ không chỉ có thể tăng lên cường độ bản thể, còn có một loại năng lực kỳ dị, đó chính là luyện hóa một vài đồ vật cường đại kiên cố thăng tiến bản thân, trở thành một bộ phận bản thể của bản thân.

Đơn thuần luyện hóa vật liệu kiên cố vào bản thể, cũng có thể đạt tới hiệu quả phòng ngự, chẳng qua có tệ nạn, đó chính là vật liệu cùng thân xác sẽ không dung hợp.

Kỳ công Hiệp Thiên Hạ phần này năng lực, có thể triệt để dung hợp vật liệu kiên cố với bản thể, ví dụ như xương cột sống của Hiên Viên Tuyết, nếu không phải lấy Hóa Vũ chi cốt dung hợp, đơn thuần luyện chế Hóa Vũ chỉ cốt vào bên trong xương sống lưng, sơ sẩy một cái sẽ có khả năng bị Hóa Vũ chỉ cốt bẻ gãy xương cốt khác, đến lúc đó được không bù mất.

Chính là bởi vì Hiên Viên Tuyết kế thừa Đấu Vương Kiếm, nàng mới bị truyền xuống kỳ công Hiệp Thiên Hạ, phần kỳ công này đến từ Huyễn Nguyệt Cung, toàn bộ Hiên Viên gia trừ Hiên Viên Tuyết ra, không người có tư cách tu luyện.

Kỳ công cơ hồ học trộm, bị Từ Ngôn vận chuyển, Hóa Vũ chi cốt dán ở trên cái trán, dần dần tương dung cùng huyết nhục, liên kết cùng xương trắng, trở thành chỗ phòng ngự kiên cố cho chỗ thiên linh của Từ Ngôn.

Hai ngày sau, Từ Ngôn thu hồi Anh Hỏa, tản ra công pháp, thở ra một ngụm trọc khí thật dài.

Võ nhẹ cái trán, lại lấy ra pháp bảo gõ gõ, Từ Ngôn hài lòng nhẹ gật đầu.

Hai ngày toàn lực luyện chế, nhất là không ngừng thi triển Hiệp Thiên Hạ, Từ Ngôn chỗ hao phí linh lực có thể xưng kinh người, nhưng cũng nhận được chỗ tốt rất lớn.

Cảm thụ được cái trán đều muốn kiên cố hơn so với tất cả xương cốt toàn thân, Từ Ngôn nở nụ cười, trừ phi dùng Linh Bảo đánh, cái trán hắn hiện tại cho dù dùng pháp bảo cực phẩm đánh vào đều không thể một lần đánh mở.

- Thủ Đồng đúng không, lần này nhìn hai chúng ta ai mới là đầu đồng.

Trong lúc mỉm cười, Từ Ngôn lấy ra Thiên Cơ Phủ, thân ảnh khẽ động biến mất tung tích.
Bình Luận (0)
Comment