Chương 1324: Trèo lên tháp
Chương 1324: Trèo lên thápChương 1324: Trèo lên tháp
Kẻ yếu buồn đau, không ở chỗ bị thiên địch thôn phệ, mà là rõ ràng thiên địch ở bên người, lại không nhìn ra.
Lấy thủ đoạn của Từ Ngôn, những Giao Nhân này làm sao có thể đối phó được, hắn nhìn trúng chính là bảo bối bên trong Giao quốc, mà không phải phò mã hay danh hiệu đệ nhất dũng sĩ gì.
Mấy hạt linh đan khôi phục thương thế mà thôi, Từ Ngôn đạt được tất cả Giao Nhân kính ý, phò mã rộng lượng, phò mã bất kể hiềm khích lúc trước, phò mã thiện nhân, những ca ngợi này dồn dập vang lên từ trong miệng những giao nhân xung quanh.
Trong lúc nhất thời không chỉ có thắng được Thủ Động trở thành đệ nhất dũng sĩ giao nhân tộc, uy vọng của Từ Ngôn chỉ cần đưa ra mấy viên linh đan đã nhanh chóng kéo lên.
- Ngươi, ngươi mới là đệ nhất dũng sĩ.
Thủ Động từ khi ăn linh đan, phát hiện thương thế của mình khôi phục được cực nhanh, không chút công phu đã trở nên khá hơn không ít, thật ra dược hiệu không có kinh người như vậy, là linh đan phối hợp thể phách cường hoành của Giao Nhân tộc mới xuất hiện kỳ hiệu.
- Ta đã là phò mã, còn muốn xưng hô đệ nhất dũng sĩ tác dụng gì, Thủ Động dũng sĩ không cần khách khí, ngươi vẫn là đệ nhất dũng sĩ, chúng ta là người một nhà.
Từ Ngôn ngữ trọng tâm trường nói xong, còn vỗ vỗ đầu to của Thủ Động, Thủ Động cảm động đến nước mắt đều muốn chảy ra, tại Giao Nhân tộc, thanh danh đều quan trọng hơn so với cái gì, Thủ Động thật không nghĩ mình vốn nên thua trận thế mà xưng hào đệ nhất dũng sĩ còn có thể bảo trụ.
- Phò mã thật sự là, thật sự là, thật sự là đại ân nhân của Thủ Động tai
Thủ Động trong lúc nhất thời nghĩ không ra lí do thoái thác quá tốt, nóng vội đấm ngực nói: - Từ nay về sau chỉ cần phò mã phân phó, Thủ Động muôn lần chết không chối từ!
Có thể nghĩ ra thành ngữ muôn lần chết không chối từ đã không tệ, trên đầu Thủ Động quấn lấy vải trắng, hắc hắc cười ngây ngô.
Người ta đều muôn lần chết không chối từ, Từ Ngôn sao có thể khách khí, lật tay lấy ra một vò Quân Hà Tửu, mở ra giấy dán.
- Hôm nay cùng đệ nhất dũng sĩ xem như không đánh nhau thì không quen biết, thật sự thống khoái! Dũng sĩ Nhân tộc chúng ta có cái tập tục, thời điểm thống khoái nhất liền cần nâng chén uống thả cửa tại chỗ cao nhất, chư vị Giao Nhân dũng sĩ, người nào dám cùng ta cùng trèo lên Hỏa Hoàng tháp, chúng ta tại đỉnh tháp không say không nghỉ!
- Ta đến!
Thủ Động không quan tâm là người thứ nhất phó ước, Giao Nhân khác ngẩn người, phần lớn nhìn về phía công chúa, phát hiện công chúa không có thay đổi gì, lập tức có mười Giao Nhân dũng sĩ cảnh giới Đại Yêu xúm lại mà tới.
Từ Ngôn quay đầu hỏi:
- Thê tử Nhân tộc, phần lớn sẽ không quấy rầy phu quân nhã hứng, bất quá nơi này là Giao quốc, ta nhập gia tùy tục là được, công chúa phải chăng cùng đi?
Đều nói rõ ràng nữ tử nhân tộc sẽ không theo phu quân đi uống rượu làm vui, Tiểu Tịch cũng không phải nghe không hiểu, vội vàng hiện ra vẻ mặt nghe lời, nói:
- Tiểu Tịch không đi, Tiểu Tịch ở trong nhà chờ đợi phò mã trở về.
Giao Nhân công chúa một bộ dáng vui vẻ, nói rồi nhìn Hỏa Hoàng tháp một chút, do dự một hơi, đến bên tai Từ Ngôn thấp giọng nói:
- Hỏa Hoàng tháp là thánh địa Giao Nhân tộc, bình thường không ai dám đi lên, trưởng lão cũng không cho phép tộc nhân đi lên, ta giúp ngươi xem trưởng lão, các ngươi cần phải mau mau đi xuống.
- Công chúa yên tâm, sẽ không thật lâu, tửu lượng các dũng sĩ lớn, rượu của ta nhưng không có bao nhiêu, uống xong tự nhiên sẽ đi xuống. Từ Ngôn đều có chút không đành lòng, vị Giao Nhân công chúa này căn bản cũng không cần lừa gạt, người ta là người tốt chủng loại hỗ trợ canh chừng kia, bị người bán cũng đang giúp người ta kiếm tiền đây, còn tính ra thập phần vui vẻ.
Công chúa vừa đi, tràng diện lập tức càng thêm náo nhiệt.
Thương thế của Thủ Động vốn cũng không trí mạng, như thế chỉ trong chốc lát trở nên khá hơn không ít, hắn dẫn đầu leo lên Hỏa Hoàng tháp, một nhóm hơn mười người cười cười nói nói.
Dám can đảm trèo lên tháp, chỉ có cường giả Đại Yêu bên trong Giao Nhân, yêu linh yêu vật bình thường cũng không dám đi lên phía trước góp, dù sao Hỏa Hoàng tháp là thánh địa Giao Nhân tộc, bình thường không ai dám đi lên.
Trong tháp cao không, toàn thân từ san hô kiến tạo, trong đó giữ một loạt cầu thang, mặc dù cũng không bằng phẳng, vẻn vẹn san hô còn sót lại lúc xây dựng gây nên, cũng là có thể để cho người ta đi lên.
Không bao lâu Từ Ngôn đi tới đỉnh tháp, đỉnh tháp là một chỗ phòng lớn bị lưu ly phong kín, mười phần rộng rãi.
Lưu ly rất kì lạ, thậm chí ngay cả linh thức đều có thể ngăn cản, chắc là một loại vật liệu, thời khắc khi Từ Ngôn đến đỉnh tháp cao kỳ dị, Tiểu Thanh trong tay áo hắn trở nên càng thêm xao động lo lắng.
Phòng lưu ly rất lớn, rỗng tuếch, đỉnh phong nhất treo một viên kỳ vật chừng hạt gạo, không phải vàng không phải sắt, không phải đá không phải ngọc, ánh sáng chiếu sáng cả Ngư Phúc thành là phát ra từ kỳ vật chừng hạt gạo này.
Đi vào đỉnh tháp, bao gôm cả Thủ Động ở bên trong, các dũng sĩ Giao Nhân tộc phần lớn ngưng trọng hơn rất nhiều.
- Phò mã, chúng ta ở phía dưới uống rượu không được à, vì cái gì nhân tộc các ngươi một khi cao hứng lại muốn uống rượu tại chỗ cao đây?
Thủ Động vừa rồi đầu óc phát sốt, bây giờ đi vào đỉnh tháp hắn tỉnh táo không ít, nhìn về phía kỳ vật chừng hạt gạo, kiêng kị nói:
- Hỏa Hoàng tháp rất nguy hiểm, đụng phải viên hạt giống hỏa diễm này sẽ chọc cho đến liệt diễm phần thân, đến lúc đó ai cũng cứu không được, hẳn phải chết không nghi ngời
- Đây chính là hạt giống hỏa diễm? Nhìn không có gì kì lạ nha, biết phát sáng mà thôi.
Từ Ngôn hiếu kì dạo qua một vòng quanh hạt gạo, nói:
- Ai từng bị thứ này thiêu chết?
- Không, không ai dám tuỳ tiện trèo lên tháp, là trưởng lão cảnh cáo.
Có một Giao Nhân cao lớn nơm nớp lo sợ trả lời, những dũng sĩ bọn hắn đến nơi này ngược lại từng người ai cũng không muốn phải say một cuộc.
Mang theo bình rượu, Từ Ngôn nhìn chằm chằm kỳ vật hạt gạo một chút không nháy mắt, linh thức bàng bạc đã sớm bao phủ.
Bên trong cảm giác, Từ Ngôn càng ngày càng kinh hãi.
Vật liệu nhìn như hạt gạo, tồn tại linh lực ba động ngay cả Từ Ngôn vị Nguyên Anh đỉnh phong này đều không cách nào phân biệt ra, thứ này phát ra sáng ngời bất quá là một loại sức mạnh tràn ra ngoài mà thôi, Từ Ngôn có thể cảm giác được trong đó ẩn chứa nhiệt lượng có thể xưng kinh người.
Nhìn tiểu xảo không đáng chú ý, nếu như thứ này nổ bể ra, lấy Từ Ngôn suy đoán, chỉ sợ tu vi Nguyên Anh ngăn không được, ngay cả Hóa Thần cũng có thể ngăn không được.
- Không có sinh mệnh, thứ này không phải là vật sống, nhiệt độ như thế, chẳng lẽ là Hỏa Chi Bản Nguyên?
Từ Ngôn đang thầm nghĩ trong lòng.
Từ Ngôn đang suy đoán, Giao Nhân dũng sĩ khác thì đang phát run, ai cũng không dám tuỳ tiện chuyển động bước chân, lấy năng lực nhận biết trời sinh của Giao Nhân, bọn hắn có thể cảm nhận được càng hỏa diễm hạt giống gần, nguy hiểm lại càng tăng, cho nên những người khác trốn ở nơi hẻo lánh trong phòng, duy chỉ có Từ Ngôn đứng phía dưới hạt giống hỏa diễm, còn nghển cổ nhìn. - Phò mã đúng là phò mã, nhìn người ta đảm lượng, không chỉ có đầu rắn chắc, lá gan của phò mã cũng nhất định đều lớn hơn so với chúng tal
- Đúng thế, tại đỉnh tháp Hỏa Hoàng tháp, cũng chỉ có những dũng sĩ cảnh giới Đại Yêu như chúng ta còn có thể đứng vững, đổi những người khác đi lên liền phải bò đi.
- Phò mã có thể xưng vũ dũng song toàn, người ta nhất định là cao thủ hàng đầu ở trong nhân tộc, các ngươi ngẫm lại, nhân tộc có thể bị Thôn Hải Kình nuốt vào, có thể là hạng người hời hợt?
Mấy Giao Nhân đang thấp giọng trò chuyện, đối với việc phò mã đang ở cách hạt giống hỏa diễm rất gần, những Giao Nhân này cảm thấy mười phần sùng bái.
- Phò mã, là thế nào bị Thôn Hải Kình nuốt vào?
Thủ Động cảm thấy hiếu kì, hắn là người thẳng tính, một khi hiếu kì không hỏi ra sẽ không thoải mái.
- Lúc đầu câu cá lớn, không có câu lên ngược lại bị nuốt vào.
Từ Ngôn lung tung biên tạo nguyên do, cảm giác nửa ngày, trong lòng hiểu rõ, hắn rời khỏi viên hạt giống hỏa diễm.
- Nơi này sáng đến chướng mắt, chắc hẳn các dũng sĩ không có tâm tư gì uống rượu, chúng ta vẫn là xuống dưới mới tốt, đi thôi.
Nói xong, Từ Ngôn đi đầu đi xuống Hỏa Hoàng tháp, bọn người Thủ Động đi theo sau lưng hắn, từng người như được đại xá, vui vẻ ra mặt.