Chương 1323: Đại Bổng cùng táo ngọt
Chương 1323: Đại Bổng cùng táo ngọtChương 1323: Đại Bổng cùng táo ngọt
Có thể trở thành đệ nhất dũng sĩ, nói rõ Thủ Đồng trải qua vô số khiêu chiến, càng chiến thắng qua vô số đối thủ, cho đến vô địch trong Giao quốc.
Đệ nhất dũng sĩ loại tôn xưng này, là dùng để kính trọng cùng kính ngưỡng, trong mắt Giao Nhân khác, Thủ Đồng cường đại không cần chất vấn, ngay cả công chúa đều chưa hẳn là đối thủ, có thể nói ngoại trừ trưởng lão ra, bên trong toàn bộ Giao quốc, Thủ Đồng vô địch.
Chính là một vị cường giả vô địch như vậy, vào hôm nay từ đệ nhất dũng sĩ, biến thành người thứ nhất xẹp đầu.
Khi Từ Ngôn nện đầu xuống lần thứ mười, đầu Thủ Đồng đã lõm vào một khối lớn, vị Thủ Đồng dũng sĩ này cũng đừng gọi Thủ Đồng nữa, bởi vì ngay cả cái trán đều muốn nhìn không thấy.
Âm ầm chấn động tựa như địa long xoay người, Từ Ngôn liên tiếp nện đầu xuống, ngay cả Thôn Hải Kình đều cảm giác được, Ngư Phúc thành truyền ra ngoài đến một loại tiếng rống quái dị, trâm thấp mà du dương, nghe không ra khí tức gì, ngược lại là ẩn ẩn có chút cảm giác không thích ở trong đó.
- Thôn Hải Kình không cao hứng! Dừng tay đi phò mãi
Một Giao Nhân già nua phản ứng đầu tiên, lại như thế đập nữa, Thủ Đồng có chết hay không không quan trọng, chọc giận Thôn Hải Kình mọi người cùng nhau không may.
Nhiều năm trước đã từng có một lần vì dũng sĩ chi tranh, Giao Nhân tộc phát sinh hỗn chiến, trên trăm vị Giao Nhân đạt tới trình độ Đại Yêu chém giết cùng một chỗ, động tĩnh cực lớn, rốt cục kinh động đến Thôn Hải Kình.
Cái giá cho việc chọc giận Thôn Hải Kình là nước biển chảy ngược, một lần kia Ngư Phúc thành bị đại dương mênh mông bao phủ, nếu không phải yêu Vương trưởng lão xuất thủ bảo vệ tộc nhân, chỉ sợ Giao Nhân tộc cũng phải bị đẩy vào dung ao, thành đồ ăn của Thôn Hải Kình. Dù sao nơi này là bụng Thôn Hải Kình người ta, giao đấu có thể, động tĩnh đừng quá lớn, nếu không Thôn Hải Kình sẽ tức giận.
- Thôn Hải Kình đang gầm rút! Ông trời ơi, tai nạn muốn tới!
- Phò mã đừng có lại đụng, ngươi lại đụng Giao quốc sẽ trở thành trạch quốc, chúng ta sẽ bị xông vào dung ao mất mạng.
- Phò mã nhanh dừng tay đi, ngươi là đệ nhất dũng sĩ, Thủ Đồng chỉ có thể sắp xếp thứ hai.
- Dũng sĩ bớt giận! Dũng sĩ bớt giận.
- Công chúa đại nhân nhanh ngăn phò mã, hắn còn đụng nữa chính là tai ương diệt tộc của Giao Nhân tộc chúng ta.
Từ Ngôn lúc đầu đang đâm đến vui vẻ, nghe được tiếng rống của Thôn Hải Kình cùng kêu rên xung quanh, cũng sững sờ, sau đó buông Thủ Đồng ra.
Lúc này Thủ Đồng vô cùng thê thảm, cái trán trời sinh lân giáp sớm bị cong, cái trán sụp đổ một khối lớn, giống như cái hố to, trên trán tất cả đều là vết máu, vết máu đều tồn ở chỗ cái trán lõm xuống, hắn giãy giụa đứng dậy, đồng thời, soạt một tiếng máu chảy thành sông, nhìn muốn bao nhiêu chật vật có bao nhiêu chật vật.
- Tốt, tốt, đầu thật lợi hại.
Thủ Đồng bị đụng đến đầu óc quay cuồng, trước mắt biến thành màu đen, trong mắt tất cả đều là ngôi sao, ngay cả Từ Ngôn đều nhìn không thấy, sau khi bò dậy thì lung lay đầu nói.
Bị đụng thành bộ dáng như thế cũng chưa chết, Từ Ngôn hơi kinh ngạc, linh thức đảo qua mới bừng tỉnh đại ngộ.
Cái trán của Giao Nhân tộc muốn lớn hơn so với nhân tộc một chút, rộng một chút, mà sau xương trán cũng không phải là trong đầu, mà là trống không, não bộ chân chính của Giao Nhân tộc ở phía sau não, cho nên cái trán Thủ Đồng lõm một khối lớn, hắn cũng không chết.
Dù sao không phải Nhân tộc, Giao Nhân có bản thể Giao Nhân, đầu kết cấu cũng không hoàn toàn giống nhân tộc.
Cảm giác một phen đầu của Thủ Đồng, Từ Ngôn đem linh thức tiếp tục tản ra, cảm giác Thôn Hải Kình biến hóa.
Hắn không biết Thôn Hải Kình còn sẽ tức giận, Giao Nhân tộc còn có nguy cơ diệt tộc, sớm biết đã không đụng nhiều như vậy.
- Không có chuyện gì, lắc lư loại trình độ này dẫn không dậy nổi Thôn Hải Kình lửa giận, ta trấn an nó.
Tiểu Tịch từ đầu đến cuối đi theo bên người Từ Ngôn, gặp Từ Ngôn thành công chiến thắng Thủ Đồng, nàng cao hứng không thôi, khi nói chuyện tóc dài cuốn lên, tản ra khí tức bản thân câu thông Thôn Hải Kình.
Có Giao Nhân công chúa trấn an, tiếng rống của Thôn Hải Kình dần dần thấp xuống, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa, trên đường dài vang lên vô số tiếng reo hò.
Giao Nhân bọn họ reo hò mục tiêu cũng không phải Từ Ngôn, mà là công chúa của bọn hắn, bình phục lửa giận của Thôn Hải Kình, chỉ có công chúa mới có thể làm được, đây cũng là lực lượng truyền thừa của huyết mạch hoàng tộc Giao Nhân.
Reo hò qua đi, bày ở trước mặt Giao Nhân bọn họ nan đề, là kết quả Thủ Đồng cùng Từ Ngôn giao đấu.
Phò mã nhìn như yếu đuối, đâm đến đệ nhất dũng sĩ Thủ Đồng kém chút đầu đều nát, Giao Nhân tộc bởi vậy bại bởi nhân tộc, còn là lễ đụng đầu Giao Nhân đáng tự hào nhất, đả kích như thế, để Giao Nhân bọn họ ủ rũ, có người đang trộm nhìn Từ Ngôn, bên trong ánh mắt mang theo kiêng kị thật sâu, có người đang cứu chữa Thủ Đồng, vì Thủ Đồng xức thuốc băng bó.
Giao quốc không có linh đan, Giao Nhân tộc không biết luyện chế.
- Thủ Đồng, ngươi có chịu phục?
Từ Ngôn bất động thanh sắc quét mắt Hỏa Hoàng tháp một bên, đi đến trước mặt Thủ Đồng, hỏi. - Phục... Chịu phục... Ta đụng không lại ngươi...
Khí diễm của Thủ Đồng nửa điểm đều không có, nếu không phục, hắn hôm nay sợ rằng thật sự sẽ mất mạng.
Không cần nhiều, chỉ cân Từ Ngôn lại toàn lực nện đầu thêm hai lần, đầu của Thủ Đồng có khả năng bị va nứt.
- Hắn không phải người, nhân tộc nào có đầu rắn chắc như vậy, chẳng lẽ lại là quái vật?
Thủ Đồng nhe răng trợn mắt nói nhỏ, trong mắt đều là ý sợ hãi, cũng không tiếp tục xem thường đối với thực lực của phò mã.
- Nhân tộc không có khả năng đụng đầu qua Giao Nhân tộc chúng ta, hắn sao có thể đâm Thủ Đồng bại trận, thật chẳng lẽ là quái vật?
- Truyền thuyết biển sâu có quỷ biển, biết biến hóa hình người, hẳn là Giao quốc chúng ta gặp được quỷ biển?
- Phò mã không phải người! Phò mã là quái vật! Phò mã là quỷ biển!
- Hô cái gì mà hô, không thấy sắc mặc công chúa nhìn không tốt sao, cái gì quỷ biển, dám vào bụng Thôn Hải Kình, không sợ bị ăn à.
Giao Nhân tộc ở bốn phía nghị luận ầm ï, cũng không phải tất cả Giao Nhân đều là tâm trí không cao, cũng có chút Giao Nhân già nua rõ ràng ổn trọng hơn so với Giao Nhân trẻ tuổi rất nhiều.
- Nghe nói tu sĩ nhân tộc có kỳ công luyện thể, khó mà tu luyện, chỉ sợ phò mã là người được gọi là thiên tài bên trong nhân tộc.
Một vị Giao Nhân già nua đi lên phía trước, hòa ái nói:
- Phò mã đã chiến bại Thủ Đồng, đương nhiên trở thành đệ nhất dũng sĩ.
Lão Giao Nhân nói như vậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Tịch lập tức đã phủ lên nụ cười vui vẻ, vừa rồi lạnh buốt cho dù ai đều có thể nhìn ra được công chúa không cao hứng.
- Phò mã đương nhiên là thiên tài bên trong nhân tộc! Tiểu Tịch kiêu ngạo đứng bên cạnh Từ Ngôn.
Công chúa đều nói như thế, Giao Nhân xung quanh chỉ có thể dồn dập phụ họa, cũng không phải ai cũng chân thành tán dương phò mã, còn có rất nhiều người mang theo chất vấn cùng ánh mắt căm thù.
Nhưng những ánh mắt căm thù kia thay đổi cực lớn ngay khi Từ Ngôn lấy ra linh đan của nhân tộc, trong nháy mắt ném vào trong tay Thủ Đồng.
- Đệ nhất dũng sĩ quả nhiên bất phàm, dũng khí của Giao Nhân dũng sĩ, thật để cho người ta bội phục, những linh đan này có thể khôi phục nhanh chóng thương thế của ngươi, cầm đi, xem như kính nể dành cho dũng giả.
Từ Ngôn nói lời này, linh đan vừa ra tay, lập tức từ nhân tộc bị Giao Nhân tộc căm thù, trở thành phò mã tài đại khí thô lại thích làm việc thiện, thế là bên trong vô số ánh mắt địch ý xung quanh dần dần biến mất không thấy gì nữa, rất nhiều Giao Nhân đều nở nụ cười, bọn hắn vốn không có tâm cơ gì, nhìn thấy Thủ Đồng mơ mơ hồ hồ ăn linh đan, cái trán xẹp xuống thế mà bắt đầu phục hồi như cũ, càng nhiều tiếng cười xuất hiện.
Từ căm thù, biến thành hữu hảo, thậm chí xem Từ Ngôn là người mình, lần này chuyển biến tuyệt không phải ngẫu nhiên, mà là Từ Ngôn cố tình làm.
Giáo huấn Thủ Đồng một phen, bất quá là dừng lại Đại Bổng, tiếp theo nên cho ăn táo ngọt.
Phò mã đứng ở trong đám người mỉm cười hòa ái, trở nên càng ngày càng hiền lành ôn hòa, nhìn người vật vô hại, chỉ là ánh mắt thỉnh thoảng quét vê phía Hỏa Hoàng tháp, cực kỳ giống như sói đói xen lẫn bên trong bầy cừu.