Chương 1330: Lại gặp chữ Vân
Chương 1330: Lại gặp chữ VânChương 1330: Lại gặp chữ Vân
Ụ đá khảm xuống lòng đất, giống như kẹt trong thân thể Thôn Hải Kình, đứng ở bên trong cái sân trống rỗng không biết bao nhiêu năm tháng, bị xem như chỗ ngồi.
Chưa hề chú ý qua ụ đá, nếu không phải Tiểu Tịch ngồi ở phía trên gõ lấy đuôi cá, Từ Ngôn còn sẽ không phát hiện ở trên ụ đá tồn tại chữ viết cơ hồ thấy không rõ.
Đứng ở phụ cận ụ đá, Từ Ngôn đưa tay điểm chỉ ở trên ụ đá, sau đó vạch tới phía bên phải, ngón tay mang theo linh lực ba động, bụi bặm trên tảng đá tuỳ tiện biến mất.
Vạch ra một chỉ về sau, đầu ngón tay lại một lần nữa từ trái đến phải vạch tới.
Bạch! Bạch! BạchI
Nghiêng xuống một chỉ, ngang một chỉ, lại là nghiêng xuống một chỉ, ba ngón qua đi, Từ Ngôn lui về sau hai bước, bên trên ụ đá không biết bị mai một bao lâu, nhiều thêm một chữ viết cổ phác.
- Vân?
Tiểu Tịch nói, hiếu kì trái xem phải xem, nói:
- Trên tảng đá còn có chữ, thật là kỳ quái.
- Đúng vậy, thật là kỳ quái, lại gặp được một chữ Vân.
Từ Ngôn tự nói nói, nhìn chằm chằm chữ Vân trên tảng đá hồi lâu, hắn có thể kết luận chữ Vân này và chữ Vân bên dưới truyền tống đại trận ở lòng đất Vãng Sinh động là xuất từ tay cùng một người.
Mặc dù chữ Vân bên dưới đại trận là lấy trận văn hội tụ mà ra, nhưng bút tích nửa phần không kém chữ Vân trước mắt.
Chữ Vân giống như khắc vào hư không, chợt nhìn lại bình thường phổ thông, vẻn vẹn có chút mơ hồ cổ lão, nhưng càng nhìn kỹ, có thể nhìn ra một loại ý tứ ngạo nghã, như là tuyệt thế cường giả tiện tay viết xuống mấy chữ viết, ngay cả trên chữ viết cũng mang theo sự sắc sảo mười phần đáng sợ.
Bút tích có thể làm cho tâm thần người chấn động, nhất định xuất từ tay của chí cường giả, chỉ bất quá ở chỗ này nhìn thấy chữ Vân trên ụ đá, để Từ Ngôn nghi hoặc vạn phần.
Nếu như nói Vãng Sinh động bị xem như động phủ, trên đại trận dưới lòng đất xuất hiện chữ viết của người lập trận cũng là nói được, ụ đá trước mặt cũng không phải ở bên ngoài, mà là ở trong bụng Thôn Hải Kình.
Chẳng lẽ vị cường giả họ Vân kia xem bụng Thôn Hải Kình trở thành động phủ của mình?
Nghĩ tới chuyện không thể xảy ra như thế, Từ Ngôn cười khổ lắc đầu không ngừng, cho là mình nghĩ quá mức, nói chuyện không đâu, Vãng Sinh động thì cũng thôi đi, Thôn Hải Kình thế nhưng là Hóa Vũ Yêu tộc, tương đương với cường giả Độ Kiếp của nhân tộc, người nào có năng lực bế quan trong bụng Hóa Vũ Hải tộc, chỉ sợ ngay cả Độ Kiếp đều làm không được, trừ phi là cường giả Tán Tiên.
- Tán Tiên động phủi!
Từ Ngôn cười khổ dần dần ngưng kết, kinh ngạc càng ngày càng nặng trong ánh mắt.
Hắn nhớ tới Giao quốc, nhớ tới mấy khu vực lớn phân bố trên Giao quốc.
Sơn cốc khu vực săn thú, khu vực dung ao đứng thẳng Long Nham, khu vực Ngư Phúc thành, tăng thêm một chút địa phương trống trải lớn lớn nhỏ nhỏ, liên tiếp chúng nó, cực kỳ giống một chỗ trang viên hoặc trạch viện khổng lồ, mà trung tâm chỗ trạch viện này, là ụ đá đứng thẳng chỗ công chúa ở.
- Xem Thôn Hải Kình trở thành động phủ lâm thời có thể tự hành đi đường?
Từ Ngôn cẩn thận hồi tưởng một phen địa hình Giao quốc, càng nghĩ càng giống một Thiên Cơ Phủ cự đại, mặc dù cấu tạo khác biệt Thiên Cơ Phủ, nhưng cơ bản giống nhau, đều là phương thức tu sĩ quen dùng kiến tạo động phủ.
- Vân... Chữ Vẫn này đại biểu đến tột cùng là Tán Tiên cường giả nhân tộc, hay là vị Ma Đế Vân Thiên Quân kia của Ma tộc?
Rất có thể Giao quốc tại nhiều năm trước là một chỗ động phủ, Từ Ngôn chỉ là không cách nào xác định hàm nghĩa chữ Vân đại biểu. Trong lúc nghi hoặc, Từ Ngôn tiếp tục quan sát ụ đá, phát hiện ụ đá có niên đại cực kỳ cổ lão, mà lại đứt đoạn một nửa, nếu không hẳn là cao hơn một chút, giống như bia đá khổng lồ lập ở chỗ này.
- U đá này là lúc nào xuất hiện? Phải chăng giống như Long Nham, xuất hiện tại Giao quốc ngàn năm trước?
Từ Ngôn nhìn ụ đá, hỏi Giao Nhân công chúa sau lưng.
Lần đầu tiên nhìn thấy Long Nham, Tiểu Tịch nói qua Long Nham ngàn năm qua chưa từng hòa tan mảy may, chắc hẳn Long Nham xuất hiện thời gian trên dưới ngàn năm tại Giao quốc, Từ Ngôn cho rằng ụ đá này rất có thể cùng lúc xuất hiện tại Giao quốc như Long Nham, nếu thật như thế, nói không chừng chữ Vân viết trên ụ đá đại biểu cho Ma Đế Vân Thiên Quân.
Bởi vì Tiểu Hắc rất phẫn hận căm thù chủng loại như Long Nham, cùng loại khi đối mặt dị thú Hà Mẫu, cho nên Từ Ngôn cho rằng bên trong Long Nham có khả năng mang theo khí tức Ma tộc thậm chí là ma vật gì đó.
Nếu như là Ma Đế có thể so với Tán Tiên cường giả kia, xem Thôn Hải Kình như một chỗ động phủ lâm thời cũng không khó.
Nghĩ tới đây, Từ Ngôn khế nhíu mày.
Nếu suy tính chính xác, như vậy cổ truyền tống trận dưới lòng đất Vãng Sinh động sẽ thành một địa điểm Ma tộc đại quân khóa vực mà đến, lấy cục diện hỗn loạn ở Tây Châu vực, không cần nhiều, đến mấy Ma Vương có thể so với Độ Kiếp cùng Hóa Vũ, tu tiên giới Tây Châu vực sẽ phải thất bại thảm hại.
Không chỉ có hai thế lực lớn, còn tính toán lẫn nhau thậm chí ám sát, tu tiên giới Tây Châu vực sớm đã cuồn cuộn sóng ngầm, nếu Kiếm chủ quả thật ngã xuống, Tây Châu vực căn bản ngăn không được Ma tộc tấn công.
Ma tộc nhìn trộm cái gì, không phải Từ Ngôn nghĩ ra được, Ma quân ẩn núp trong Tuyết quốc nhiều năm là ví dụ.
Nếu như Ma tộc không có chút nào hứng thú đối với Tây Châu vực, cần phải điều động Ma quân lẫn vào Tuyết quốc à, vẻn vẹn điểm này dã có thể chứng minh Ma tộc sớm đã nhìn chằm chằm Tây Châu vực, chẳng biết lúc nào sẽ muốn khởi xướng tấn công chân chính.
Đang lúc Từ Ngôn âm thầm kinh hãi thời khắc Tây Châu vực nguy cơ, sau lưng truyền đến âm thanh mười phần khẳng định của Tiểu Tịch.
- U đá phải sớm hơn nhiều so với Long Nham, trưởng lão nói nàng vừa đến bụng cá đã thấy ụ đá này, khi đó còn không có Long Nham, Long Nham là ngàn năm trước bị Thôn Hải Kình nuốt ăn, ụ đá này không biết sớm hơn Long Nham bao nhiêu năm.
Lão yêu vương Giao nhân tộc ngàn năm trước đến bụng cá, cũng chính là bị nuốt tiến vào bụng cá, theo Tiểu Tịch nói khi đó Giao quốc mười phần hoang vu, ngay cả phòng cây cũng không có, chỉ có một nửa ụ đá tồn tại.
Nghe Tiểu Tịch nói như vậy, Từ Ngôn lộ vẻ do dự.
Long Nham và ụ đá không phải cùng nhau xuất hiện trong bụng cá, nói rõ giữa hai bên cũng không liên quan, Tiểu Hắc căm thù Long Nham, đối với khối đá này thì lại không có cảm giác gì.
Đã ụ đá cùng Long Nham không phải cùng lúc xuất hiện, chữ Vân trên ụ đá đại biểu hàm nghĩa cũng chưa chắc là Ma Đế Vân Thiên Quân, mà cổ truyền tống trận ở Vãng Sinh động cũng chưa hẳn là tiết điểm của Ma tộc, Từ Ngôn thở dài một hơi.
Hai tộc chỉ chiến cũng không phải việc nhỏ, loại đại chiến kia quá mức đáng sợ, loại người không sợ trời không sợ đất như Từ Ngôn cũng sẽ kinh hãi không thôi.
Võ võ ụ đá, phát hiện ụ đá trực tiếp khảm trong bụng cá, hoàn toàn đâm vào bên trong thịt cá, kể từ đó càng có thể chứng thực người tạo ra ụ đá nhất định còn đáng sợ hơn Hóa Vũ Yêu tộc, nếu không Thôn Hải Kình có thể nào mặc cho người ngoài đến trong bụng của mình đâm tảng đá, đã sớm nổi bão.
Tảng đá mặc dù tàn phá, nhưng vẫn tồn tại như cũ, nói rõ Thôn Hải Kình mười phần e ngại đối với người lập xuống tảng đá, thậm chí đạt đến tình trạng kính úy.
Ụ đá không nhỏ, mấy người ôm mới hết, chính diện chỉ có một chữ Vân mơ hồ cổ lão, mặt sau không biết có chữ viết hay không, ánh mắt Từ Ngôn khẽ động, chuyển đến đằng sau ụ đá, vận chuyển linh lực phá đi cỏ xỉ rêu bùn đất trên tảng đá, quả nhiên, từng cổ văn không trọn vẹn mơ hồ xuất hiện trước mắt Từ Ngôn.