Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1332 - Chương 1332: Phò Mã Thông Minh Nhất

Chương 1332: Phò mã thông minh nhất Chương 1332: Phò mã thông minh nhấtChương 1332: Phò mã thông minh nhất

- Cát tai?

Từ Ngôn nâng lên ánh mắt từ trên ụ đá, nhìn vê phía công chúa đang lo lắng, không hiểu thấu nói:

- Cát tai không phải thiên tai trên lục địa à, làm sao hải lý cũng có? Hạt cát sẽ chạy vào bụng cá?

Tiểu Tịch gấp gáp gật đầu, nói:

- Cá lớn, cá lớn chìm vào bên trong đám cát dưới đáy biển, nhất định là xuất hiện con mồi, chúng ta nhất định phải giúp Thôn Hải Kình thanh lý hạt cát, nếu không Giao quốc sẽ bị cát tai mai một.

Ngữ tốc Tiểu Tịch giải thích cực nhanh, dù không tính kỹ càng, Từ Ngôn lại nghe hiểu.

Thôn Hải Kình phát hiện mỹ vị, thế là truy sát mà đi, mỹ vị của kình loại tự nhiên là con mực, mà lại là con mực vô cùng to lớn, đồ ăn có thể để cho Thôn Hải Kình cảm thấy hứng thú, chỉ sợ ít nhất phải đạt đến trình độ Đại Yêu thậm chí Yêu Vương.

Cá voi ăn con mực, thiên kinh địa nghĩa, ai bảo người ta là quan hệ thiên địch, thế nhưng là con mực phải chạy, nhất là con mực Đại Yêu thậm chí Yêu Vương cảnh giới, có ai có thể chờ bị nuốt.

Thế là con mực to lớn bỏ mạng chạy trốn, trực tiếp chui vào đám cát dưới đáy biển, Thôn Hải Kình không chịu bỏ qua đến miệng mỹ vị cũng đuổi theo, dù sao nó cái gì đều nuốt, nước biển hay hạt cát đều sẽ bị nuốt đến trong mồm.

Nuốt hạt cát mà thôi, đối với Thôn Hải Kình to lớn mà nói, không tính là gì, thế nhưng đối với Giao Nhân tộc trong bụng cá mà nói, liền thành ác mộng.

Nếu như hạt cát quá nhiều, sẽ lấp đầy bụng Thôn Hải Kình, đến lúc đó Giao quốc sẽ bị triệt để mai một, tất cả giao nhân cũng phải bị chôn sống.

- Thôn Hải Kình sẽ không thật ăn được một bụng cát mới bằng lòng bỏ qua chứ? Từ Ngôn nghỉ ngờ hỏi.

- Không nhất định, có đôi khi cát tai không lớn, bao phủ không đến Ngư Phúc thành, có đôi khi cát tai cực kỳ đáng sợ, ngay cả trưởng lão thi triển toàn lực cũng đỡ không nổi.

Tiểu Tịch lúc này gấp đến độ cắn chặt hàm răng, nói:

- Bình thường cát tai gần trăm năm mới xuất hiện một lần, thế nhưng ba năm trước đây đã xuất hiện qua cát tai, thế mà xuất hiện lần nữa, mà cát tai lần này lại cực kỳ đáng sợ, chỉ sợ Ngư Phúc thành sẽ bị mai một, đến lúc đó không biết có bao nhiêu giao nhân phải chết thảm.

- Trăm năm thiên tai, cách xa nhau ba năm lại xuất hiện? Cái này không may cỡ nào...

Từ Ngôn nói xong hai chữ không may, sợ hãi cả kinh, ngẩng đầu nhìn bụng cá, thâm nghĩ:

Nhanh như vậy liền xui xẻo, cá lớn ơi cá lớn, ngươi đừng đuổi quá sâu, lần này con mồi nhất định không dễ truy, đừng đem mình hãm trong lòng đất ra không được liền phiền toái, vận rủi của Khương Đại Xuyên không thể đáng sợ đến loại trình độ kia chứ, ngay cả Hóa Vũ đều chịu không được?

Nghĩ tới vận rủi, khóe mắt Từ Ngôn giật giật, buông xuống công pháp trên ụ đá, bồi tiếp Tiểu Tịch cùng nhau đi vào địa điểm cát tai xuất hiện.

Bên trên thông lộ thông đến miệng kình, cát bụi cuồn cuộn phô thiên cái địa mà đến, quá trình ven đường, hết thảy đều sẽ bị triệt để mai một, xem ra biển cát không dùng đến nửa ngày sẽ xông vào Ngư Phúc thành.

- Nếu như cát tai thông qua Ngư Phúc thành, phải rơi vào dung ao từ đó biến mất đúng không.

Từ Ngôn nhíu mày nói.

Cát tai hoàn toàn chính xác hùng vĩ kinh người, nhưng uy lực đơn thuần đối với Từ Ngôn mà nói, còn tính không được cái gì, chôn sống mà thôi, hắn mấy năm không ăn không uống cũng không thành vấn đề, cũng sẽ không bị chôn chết, cát tai trình độ như vậy đối với những giao nhân cảnh giới Đại Yêu như Thủ Đồng cũng không có quá lớn uy hiếp, nhưng giao nhân phía dưới yêu linh coi như nguy hiểm, nếu như tránh cũng không thể tránh, Giao Nhân tộc ít nhất phải tổn thất hơn phân nửa tộc nhân.

- Hạt cát cuối cùng đều sẽ rơi vào dung ao, nhưng là quá trình lưu động phải nghiền chết vô số giao nhân! Biển cát cũng sẽ đưa rất nhiều giao nhân vào dung aol

Thủ Đồng đứng ở một bên chỉ vào cát tai, giảng giải cho Từ Ngôn:

- Phò mã thấy không, cát tai đã bao phủ toàn bộ thông lộ trong bụng cá, nói rõ Thôn Hải Kình lúc này mười phần phẫn nộ, đang lấy miệng lớn thôn phệ tầng cát dưới đáy biển, cho nên chỉ sợ trận cát tai này không có nhanh như vậy sẽ kết thúc, không ăn được con mồi, Thôn Hải Kình không sẽ bỏ qua.

- Vậy phải làm sao bây giờ! Thật nhiều tộc nhân sẽ bị tươi sống chôn chết!

Giao nhân bên cạnh mang theo ánh mắt kinh sợ nói, lập tức có càng nhiều giao nhân đứng ngồi không yên.

- Lại một lần tai ương diệt tộc, là lão thiên trừng phạt giao nhân nhất tộc chúng ta sao?

- Lúc đầu là cát tai trên dưới trăm năm mới xuất hiện một lần, làm sao bây giờ ba năm một lần, đây không phải muốn mạng.

- Nếu như cách mỗi ba năm liền có một lần cát tai, chỉ sợ giao nhân tộc chúng ta sẽ muốn diệt tộc.

- Đừng nóng vội đừng nóng vội, nhất định có biện pháp... Trưởng lão đến rồi!

Theo lão yêu vương xuất hiện, đám người sôi trào lên, giao nhân bọn họ như là nhìn thấy chủ tâm cốt, duy chỉ có Từ Ngôn có thể nhìn ra được lão yêu vương đang miễn cưỡng áp chế khí huyết, thật ra ngày giờ không nhiều.

- An tâm chớ vội, giao nhân tộc ta được Hóa Vũ kình tộc che chở, sẽ không diệt tộc, đừng quên chúng ta là người hầu tốt nhất của Thôn Hải Kình, tốt rồi, đều vê Ngư Phúc thành đi, nơi này giao cho ta.

Trưởng lão nói một câu kia, lần nữa dẫn tới reo hò, phần lớn giao nhân an tâm quay trở về Ngư Phúc thành, chỉ có Tiểu Tịch cùng một đám giao nhân đạt tới trình độ Đại Yêu lưu ở bên cạnh trưởng lão.

- Trưởng lão thân thể không tốt, chẳng lẽ còn phải dùng để chắn cát?

Tiểu Tịch lo lắng nói.

- Không có cách nào, chỉ có ngăn cát tai ở bên ngoài Ngư Phúc thành, mới có thể bảo trụ càng nhiều tộc nhân.

Âm thanh Yêu Vương trưởng lão suy yếu xuống, nói:

- Thông đạo thông hướng dung ao không chỉ một chỗ Ngư Phúc thành, nhưng Ngư Phúc thành lại là một thông đạo lớn nhất, chỉ có ngăn chặn lối ra, ngăn cản cát tai, để hạt cát từ thông đạo khác chảy đến dung ao, mới có cơ hội trốn qua một kiếp này.

Trưởng lão quyết định, tràn đầy bi tráng cùng kiên quyết, lão yêu vương hư nhược, đây là muốn tận lực lượng thay tộc nhân ngăn cản thiên tai đột nhiên xuất hiện một lần cuối cùng.

- Chúng ta cổ vũ cho trưởng lão một chút sức lực!

Thủ Đồng là người thứ nhất vung tay hô to, tiếng như hồng chung.

- Cổ vũ trưởng lão một chút sức lực!

Càng nhiều giao nhân dũng sĩ hô to, thậm chí có giao nhân Đại Yêu băng liệt quần áo, hiện ra yêu thân cường hoành, dự định lấy lực lượng yêu thân tạo thành vách tường, phá hỏng lối vào thông đến Ngư Phúc thành.

- Tiểu Tịch cũng muốn ra sức! Phò mã cũng sẽ đi! Chúng ta cùng một chỗ ngăn cản thiên tail

Tiểu Tịch đứng ở phía trước nhất giao nhân dũng sĩ, cuồng sa mang tới gió bão, thổi đến tóc dài trên đầy giao nhân công chúa bay phất phới.

Công chúa dũng cảm, lão yêu vương thấy thế liên tục gật đầu, giao nhân dũng sĩ thấy thế nhiệt huyết sôi trào, phò mã thấy lại nhíu mày.

Từ Ngôn bị Tiểu Tịch kéo ở bên người, tay nhỏ của công chúa bóp đến sít sao, xem ra một hồi cát tai tới này, Từ Ngôn muốn chạy đều chạy không được. Bất đắc dĩ thở dài, Từ Ngôn nhìn về phía Yêu Vương già nua, hắn giống như thấy được thân ảnh Phong bà bà ở Thiên Bắc kia.

Khác biệt với nguy cơ ở Thiên bắc, lần này, vô số cường giả giao nhân tộc dũng cảm, Từ Ngôn thấy bọn họ quả thật ngu xuẩn, lão yêu vương nếu dùng hết toàn lực, chỉ sợ cát tai không có kết thúc, bà sẽ chết trước.

Không muốn bị chôn ở bên trong hạt cát, Từ Ngôn vội mở miệng nói:

- Nhân tộc có câu nói, gọi là lấp không bằng khai thông, cường ngạnh với cát tai khủng bố như thế, tuyệt không phải cử chỉ sáng suốt, ta có biện pháp, có thể để cho Giao Nhân tộc tuỳ tiện tránh đi cát tai, mà lại một người không thương tổn, không chỉ có không thương tổn người, còn có thể vĩnh viễn trừ hậu hoạn.

- Thật!

Tiểu Tịch là người thứ nhất kinh hô lên, mặt mũi nhìn qua Từ Ngôn tràn đầy không thể tin.

- Phò mã nói chuyện này là thật? Ngươi có biện pháp hóa giải cát tai, còn có thể vĩnh viễn trừ hậu hoạn?

Lão yêu vương trừng lớn hai mắt, muốn nhìn rõ ràng phò mã biểu lộ, nếu quả thật có thể vĩnh viễn trừ hậu hoạn, nàng chết cũng nhắm mắt.

- Phò mã nhất định có biện pháp, ta tin hắn!

Thủ Đồng lời thề son sắt quát:

- Phò mã đầu cứng nhất, cho nên phò mã nhất định thông minh nhất.
Bình Luận (0)
Comment