Chương 1333: Tường
Chương 1333: TườngChương 1333: Tường
Đầu cứng thì thông minh, không biết Thủ Đồng ngộ ra đạo lý này từ chỗ nào.
Có lẽ trước khi Từ Ngôn xuất hiện, Thủ Đồng cho rằng hắn mình không chỉ là đệ nhất dũng sĩ, còn là người thông minh nhất Giao quốc.
Thủ Đồng hô như thế, các Giao Nhân dũng sĩ khác lập tức dùng ánh mắt tràn ngập kỳ vọng nhìn về phía Từ Ngôn.
Đã nói có biện pháp, Từ Ngôn như thế nào nuốt lời, vừa trở vê Ngư Phúc thành, vừa phân phó Giao Nhân dũng sĩ đi tìm tảng đá lớn.
Cái khác bên trong Giao quốc không có, tảng đá thì rất nhiều, Thôn Hải Kình không chỉ có nuốt hạt cát, lúc bình thường cũng không có thiếu nuốt tảng đá.
Trở lại Ngư Phúc thành, Từ Ngôn chỉ vào phố dài phân phó nói:
- Lấy con đường này làm trung tâm, tất cả Giao Nhân đều đến đứng Đông nhai, tây nhai không cho phép có một Giao Nhân tồn tại.
Mặc dù không biết Từ Ngôn dụng ý, nhưng phò mã vừa ra mệnh lệnh, lập tức có vô số Giao Nhân dũng sĩ lĩnh mệnh làm việc, tây nhai rất nhanh trống không.
Không bao lâu, Đông nhai Ngư Phúc thành trở nên tiếng người huyên náo, mà tây nhai thành trống rỗng như chốn không người.
Nhìn một chút đường phố, Từ Ngôn hài lòng gật đầu, lúc này số lượng lớn cự thạch bị chồng chất trên đường, từ đầu đường một mực đống đến cuối phố.
- Cát tai lập tức sắp đến!
Mấy Giao Nhân hoảng hoảng trương trương vọt vào Ngư Phúc thành, mặt không có chút máu hô to.
- Cát tai đến rồi! Làm sao bây giờ, chúng ta sẽ bị chôn sống.
- Ta không muốn chết! Trưởng lão! Công chúa! Nhanh cứu chúng ta đi.
- Trốn không thoát cũng trốn không thoát, chúng ta xong. Vô số Giao Nhân phổ thông từng người mặt xám như tro, rất nhiều nữ Giao Nhân ôm con của mình, bắt đầu thấp giọng nức nở, ngoài thành đã truyền đến ầm ầm trầm đục, cát tai kinh khủng sắp xông vào Ngư Phúc thành.
Trong lúc khẩn yếu quan đầu, vô luận trưởng lão, công chúa, dũng sĩ hay là phàm phu, cơ hồ tất cả mọi người bên trong Ngư Phúc thành đang nhìn vị phò mã nhân tộc ở cuối phố dài, đến hàng vạn mà tính ánh mắt đang lo lắng cùng tuyệt vọng chờ mong kỳ tích tiến đến.
- Chư vị an tâm chớ vội, các ngươi ngăn chặn cửa thành là đủ.
Từ Ngôn gặp Giao Nhân dũng sĩ dọn tới cự thạch không sai biệt lắm, dưới chân khẽ động phi thân lên, trực tiếp nhảy lên tây một nóc nhà nhai, pháp quyết kết động, gào to lên tiếng:
- Lên!
Rầm rầm!.
Thổ Thạch pháp thuật bị Từ Ngôn thôi thúc, cự thạch trên đường dài dồn dập hiện lên, bắt đầu vỡ vụn, sau đó đúc lại, trong chốc lát một mặt tường thành cao đến mười trượng, dày nửa trượng xuất hiện trên đường dài Ngư Phúc thành.
Tường thành cực cao, liên tiếp mái vòm bụng cá, một mặt tường thành xuất hiện, lập tức đưa tới Giao Nhân kinh hô, rất nhiều người cũng không biết Từ Ngôn biến hóa ra một khối tường thành lớn như thế có làm được cái gì.
Thân hình lại cử động, Từ Ngôn từ nóc nhà nhảy hướng nơi xa, pháp quyết trong tay không ngừng, tiếng oanh minh dưới chân không ngừng, một mặt tiếp một mặt tường thành xuất hiện trên đường dài Ngư Phúc thành.
- Đây là... Tu kiến tường thành.
Thủ Đồng cào cái đầu nhìn hồi lâu, rốt cục bừng tỉnh đại ngộ, nói:
- Phò mã là muốn đúc ra tường dài chia cắt Ngư Phúc thành, dùng tường đá chia cắt cát tai hai nửa, không đúng rồi, tách hạt cát ra hai nửa, không phải vẫn là hạt cát, vẫn phải rót đây Ngư Phúc thành. - Nguyên lai là dùng tường thành.
Thủ Đồng thấy chỉ tốt ở bê ngoài, trưởng lão già nua nhìn ra Từ Ngôn dụng ý, gật đầu nói:
- Nhân tộc quả nhiên thông minh, phò mã đây là muốn dựng lên một mặt tường thành chia cắt thành trấn Ngư Phúc thành, chỉ cần ngăn chặn cửa thành Đông nhai, có thể để cát tai di chuyển từ tây nhai, kể từ đó, có thể bảo vệ ở nửa toà Ngư Phúc thành.
- Đây chính là lấp không bằng khai thông.
Tiểu Tịch nhìn từng khối tường thành chỉnh tề, nói:
- Đem tường thành chia làm mười trượng một khối, chờ đến cát tai qua đi còn có thể để các dũng sĩ đẩy những tường thành này lên thành bên cạnh, kể từ đó Ngư Phúc thành căn bản không có nhỏ hơn bao nhiêu, lần sau cát tai lại đến, chúng ta còn có thể lại lần nữa đẩy những tường thành bên cạnh thành lên trục đường chính, có thể lặp đi lặp lại lợi dụng, phò mã thật thông minh.
Tiểu Tịch vỗ tay bảo hay, cảm thấy rất tự hào vì phò mã thông minh.
Thổ hệ pháp thuật mà thôi, ngưng kết ra tường thành rắn chắc đối với Từ Ngôn là Nguyên Anh đỉnh phong mà nói, dễ như trở bàn tay, cũng không lâu lắm, trung tâm Ngư Phúc thành xuất hiện tường thành cao cao, thân ảnh Từ Ngôn cũng bị tường thành ngăn tại tây nhai.
Âm ầml!
Một trận trầm đục, phía Tây chỗ cửa thành tràn vào cát đất, cát tai cuối cùng đã tới.
Được lão yêu vương cùng Giao Nhân dũng sĩ ngăn cản, cửa thành phía đông vững chắc, có không gian lớn như vậy ở thành tây, cát tai còn uy hiếp không được thành đông.
Cảm thụ được uy lực cát tai xung kích cửa thành phía đông, lão yêu vương thở ra một hơi thật dài, hơi nở nụ cười.
Biện pháp chia cắt Ngư Phúc thành, theo lão yêu vương tấy, đã thành công giải quyết cát tai - loại thiên tai chỉ thuộc về giao nhân tộc này, bởi vì uy lực cát tai xung kích cửa thành đông, dựa vào những Giao Nhân dũng sĩ nư Thủ Đồng là đủ có thể đỡ nổi.
Nhiều thêm một mảnh tường thành mà thôi, tiết kiệm được Yêu Vương toàn lực xuất thủ, lo lắng nhiều năm của Giao Nhân trưởng lão cũng đã biến mất không thấy.
- Phò mãi Phò mã còn đang ở thành tây!
Giao Nhân công chúa đang thoải mái lại tự hào, rất nhanh nhớ tới thân ảnh Từ Ngôn biến mất đúng là ở thành tây, nói cách khác sau khi dựng lên tường thành, Từ Ngôn bị vây chết trong cát tai ở thành tây.
- Ta muốn đi cứu hắn, phò mã bị vây ở thành tây!
Tiểu Tịch không nói lời gì muốn phá vỡ tường thành đi thành tây tìm kiếm Từ Ngôn, lại bị trưởng lão ngăn lại.
- Đứa nhỏ ngốc, phò mã là người nổi bật bên trong tu sĩ nhân tộc, như thế nào lại sợ loại cát tai này, nếu không phải Giao Nhân phổ thông không chỗ tránh được, Giao Nhân dũng sĩ chúng ta chẳng lẽ sẽ sợ cát tai.
Trưởng lão nói một câu, để Tiểu Tịch yên tĩnh trở lại.
Đúng như là lão yêu Vương sở nói, cát tai loại trình độ này đối với giao nhân phổ thông mà nói là trí mạng, thế nhưng đối với Giao Nhân dũng sĩ trình độ Đại Yêu tuyệt đối chưa nói tới trí mạng.
Cầm Thủ Đồng mà nói, coi như ném Thủ Đồng ở bên trong cát tai chôn mấy năm, Đại Yêu cũng không chết được.
- Công chúa yên tâm, phò mã thông minh như vậy, không sao đâu.
Thủ Đồng vừa bảo vệ cửa thành, còn có sức lực tán dương phò mã.
- Đúng vậy, công chúa yên tâm đi, có thể nghĩ ra biện pháp phân lưu cát tai tốt như thế, lấy phò mã thông minh tài trí, tất nhiên sớm có kế thoát thân!
- Ta đoán phò mã đang ở trong biển cát điếm số hạt cát đâu, hắc hắc!
- Điếm số hạt cát nhàm chán cỡ nào, phò mã nhất định đang xây dựng một căn phòng nhỏ trong biển cát, trong phòng tự rót tự uống, còn khẽ hát nữa.
- Đường đường Nhân tộc cường giả, như thế nào sợ hạt cát, chúng ta còn không sợ, phò mã càng sẽ không sợ.
Am thanh của từng Giao Nhân dũng sĩ dần dần bỏ đi công chúa sầu lo, Tiểu Tịch vẫn còn có chút lo lắng, tự nói.
- Phò mã ngươi ở chỗ nào vậy, thật đang điếm số hạt cát, Tiểu Tịch rất muốn cùng ngươi cùng một chỗ điếm cát...
Cát tai đột nhiên xuất hiện, phò mã đưa ra phương pháp liên thành, mừng rỡ khi sống sót sau tai nạn, trong lúc nhất thời để tất cả Giao Nhân đều đắm chìm bên trong nỗi lòng của mỗi người, bên trong tiếng âm ầm trầm đục không ngừng, ngay cả hoàn cảnh trở tối đi rất nhiêu cũng không có người chú ý.
Nguyên do khiến cho sáng trở thành tối chỉ có một, chính là không biết vô tình hay cố ý mà cát tai bị giam giữ lại ở Hỏa Hoàng tháp thành tây.
Dỉnh Hỏa Hoàng tháp, trong phòng lưu ly chụm lại mà thành, Từ Ngôn mặc dù không uống rượu ngon khẽ hát bài ca giống như Thủ Đồng suy đoán, nhưng cũng không sai biệt nhiều.
Hắn lúc này mỉm cười, chắp tay sau lưng, nhìn qua hỏa diễm hạt giống trên đỉnh đầu, lẩm bẩm:
- Đại Xuyên ơi Đại Xuyên, vận rủi này của ngươi làm sao tới... đúng thời điểm như thế chứ.