Chương 1335: Cá lớn xoay người
Chương 1335: Cá lớn xoay ngườiChương 1335: Cá lớn xoay người
Hạt giống hỏa diễm Từ Ngôn không có cách nào thu lấy, thế mà bị Tiểu Thanh dễ như trở bàn tay quấn thành kén, mà lại không có chút dấu hiệu Băng Ti sẽ bị hòa tan.
- Băng T¡ của Băng T¡ Giải, chẳng lẽ tương sinh tương khắc cùng ngọn lửa hạt giống?
Cảm giác kén trên lưng Tiểu Thanh, Từ Ngôn rất không hiểu.
Thiên phú lực lượng của Tiểu Thanh có uy năng gì, Từ Ngôn nhất thanh nhị sở, uy lực băng võng mà Băng Ti Giải biên ra không tầm thường, nhất là năng lực phòng ngự cực mạnh, nhưng so với chủ nhân như Từ Ngôn hắn thì còn kém xa lắm.
Tiểu Thanh trình độ Yêu linh, cảnh giới giống như Hải Đại Kiềm, khoảng cách Đại Yêu mặc dù còn kém không xa, nhưng dù sao không tới trình độ Đại Yêu.
Năng lực Yêu linh mạnh hơn, thiên phú lực lượng lại kỳ dị, cũng vô pháp đánh đồng cùng Nguyên Anh đỉnh phong như Từ Ngôn, hạt giống hỏa diễm Từ Ngôn không cách nào thu lấy mà Tiểu Thanh lại có thể thu lấy, chỉ có thể nói rõ một chút, chính là Băng Ti của Tiểu Thanh cùng hạt giống hỏa diễm trên Hỏa Hoàng tháp có quan hệ tương sinh tương khắc.
Không phải tương sinh, là tương khắc, nếu không Tiểu Thanh tuyệt đối không cách nào tuỳ tiện thu lấy kỳ vật như thế.
- Xem ra thiên hạ này lớn không thiếu cái lạ.
Từ Ngôn gật đầu nói, Tiểu Thanh thu lấy hạt giống hỏa diễm bị nàng cột vào bên trên vỏ cua, Từ Ngôn muốn hái xuống, Tiểu Thanh trốn nhan về sau, vừa tránh vừa thổi bong bóng.
- Ngươi là cảnh giới Yêu linh, cống vật liệu nguy hiểm như vậy có làm được cái gì?
Từ Ngôn bất đắc dĩ nói.
Ùng ục ục, ùng ục ục, một chuỗi bong bóng bị cua xanh phun ra.
- Dùng để bảo vệ mình? Ngươi ở trong Thiên Cơ Phủ có nguy hiểm gì, cần phải bảo vệ mình?
Từ Ngôn càng thêm không thể làm gì.
Ùng ục ục, ùng ục ục.
- Ta biết viên hạt giống kia rất lợi hại, nhưng nó là vật chết, ta là chủ nhân ngươi, ta bảo vệ ngươi còn không được.
Ùng ục ục, ùng ục ục.
- Ngươi nói hạt giống là sống? Còn có thể gây giống ra càng nhiều loại cây? Làm sao gây giống, sinh trưởng trong Băng?
Ùng ục uclI
- Tốt a tốt a, ngươi nguyện ý cõng liền cõng đi, dù sao ngươi là của ta, trên kén lưng ngươi cũng là của ta.
Từ Ngôn tức giận nói, hiện tại còn không cách nào khống chế viên hạt giống hỏa diễm kia, đặt ở trên lưng Tiểu Thanh cũng tốt, tránh khỏi đốt sạch Thiên Cơ Phủ.
Võ vỗ cua xanh, thu nó vào Thiên Cơ Phủ, Từ Ngôn nhìn về phía cuồng sa cuồn cuộn lao qua ngoài phòng Lưu Ly.
Hỏa Hoàng tháp đã lật đổ hơn mười lần, nói rõ thân thể cao lớn của Thôn Hải Kình lộn mười lần, có thể để cho một đầu hải thú cường đại trình độ Hóa Vũ lăn lộn mười lần, có thể nghĩ đối thủ đáng sợ như thế nào.
- Không phải là gặp Yêu Thánh chứ...
Nhìn qua cuồng sa phía ngoài, Từ Ngôn tự nói, nếu như Thôn Hải Kình đụng phải một vị Yêu Thánh, như vậy Thôn Hải Kình lớn hơn nữa, đều phải biến thành mỹ vị cho người ta.
Yêu Thánh tương đương với Tán Tiên, là chí cường chân chính bên trong Yêu tộc, tồn tại đỉnh phong Nhân Gian giới.
Tán Tiên cường giả vang danh thiên hạ bên trong Nhân tộc có bao nhiêu vị, Yêu tộc chí cường phía Nam châu vực là Yêu Thánh nổi danh nhất, Yêu tộc tuyệt không phải chỉ có một vị Yêu Thánh, thanh danh lớn nhất chính là Nam Thiên Yêu Thánh mà thôi. - Ngay cả Hóa Vũ đều chịu không được vận rủi, không thể nào.
Khóe mắt Từ Ngôn càng co giật, nếu Thôn Hải Kình thật gặp Yêu Thánh, như vậy vận rủi của Khương Đại Xuyên là không thể dùng từ đáng sợ để hình dung, chỉ có thể dùng hai chữ kinh khủng để hình dung.
Bụng cá mười lần xoay chuyển, thành đông một bên sớm đã bừa bộn khắp nơi trên đất, giao nhân hoàn toàn thân cường thể kiện, nhưng cũng bị ngã mặt mũi bầm dập.
Chờ đợi hồi lâu, Thôn Hải Kình giống như không còn đảo lộn, giao nhân bọn họ kinh nghi bất định tụ tập.
- Cá lớn xoay người! Bao nhiêu năm không có trải qua loại dị tượng này.
- Đúng vậy, nghe nói hơn 700 năm trước mới xuất hiện qua một lần, lần kia cũng vẻn vẹn đảo lộn hai lần mà thôi.
- Xoay chuyển một hai lần, không chừng là truy tung con mồi, xoay chuyển mười lần trở lên, chỉ sợ gặp cường địch thế lực ngang nhaul
- Thôn Hải Kình ở trong biển còn sẽ có cường địch, đây chính là Hóa Vũ hải thú nhai
- Tại sao không có! Đáy biển thế giới thần bí nhất, đừng nói Hóa Vũ, nghe nói ngay cả Yêu Thánh đều tồn tại.
- Không phải là Yêu Thánh, Thôn Hải Kình đã không ngã, âm thanh cát tai cũng đang giảm đi rất nhiều, xem ra tai nạn đã sắp qua đi, chúng ta sẽ không có chuyện gì.
Giao nhân phổ thông đang nghị luận lần cát tai này, giao nhân dũng sĩ phủ kín cửa thành thì đang liều mạng ngăn cản cửa thành.
Khi bụng cá xuất hiện xoay chuyển, Tiểu Tịch lập tức vận dụng thiên phú nghe biển của nàng, lấy lực lượng triều tịch cảm giác ngoại giới.
Thiên phú kỳ dị dựa vào trời sinh mà đến, Tiểu Tịch dùng nước biển ba động cảm giác được Thôn Hải Kình tao ngộ đối thủ đáng sợ, một con mực kinh khủng vô cùng to lớn.
- Con mực lớn ở sâu vào trong cát, Thôn Hải Kình do dự... Nó bắt đầu lui lại, đối thủ hẳn là mười phần khó chơi.
Tiểu Tịch nhắm hai mắt cảm giác cục diện ngoại giới, nhẹ nói hình tượng mình cảm giác được.
- Con mực lớn có thể để cho Thôn Hải Kình cảm thấy uy hiếp, tại đáy biển là rất hiếm thấy, chỉ chỉ sợ Thạch Chương Ngư đầu hung thú kia.
Lão yêu vương dùng âm thanh trầm thấp nói.
- Thạch Chương Ngư? Một con bạch tuột đá.
Một câu hỏi thăm vang lên, thân ảnh Từ Ngôn trống rỗng mà hiện.
- Phò mãi
Tiểu Tịch nghe được giọng nói của Từ Ngôn lập tức thu hồi thiên phú lực lượng, mở mắt ra nhìn sang.
- Độn pháp...
Hai mắt đục ngầu của lão yêu vương nổi lên một cỗ thần thái đã lâu chưa hiện, nàng được nhìn thấy pháp môn kỳ dị của nhân tộc, mà lại là công pháp huyền ảo nàng mười phần hướng tới kia.
- Ta đã nói, đầu phò mã cứng nhất, cho nên thông minh nhất, sao lại bị hạt cát vùi lấp Chứi
Thủ Đồng gật gù đắc ý đắc ý nói, giống như hắn đã có dự kiến trước.
- Phò mã về đến rồi!
- Phò mã quá giỏi! Giúp chúng ta chặn cát tai, về sau lại có cát taim chúng ta cũng không sợi
- Đa tạ phò mã ra diệu kết
- Phò mã nhất định là cường giả thông minh nhất nhân tộc.
Đối mặt với vô số lời ca ngợi, mặt Từ Ngôn không đỏ tim không đập nhan, khẽ gật đầu, thu hết lời hay, nếu để cho những giao nhân dũng sĩ này biết phò mã của bọn hắn không chỉ thông minh, còn tâm đen thừa dịp cát tai lấy đi hạt giống hỏa diễm, chỉ sợ hiện tại cũng không phải bộ dáng sùng bái như thế này.
- Thạch Chương Ngư là một loại hung thú trong biển sâu, nghỉ lại ở cực sâu đáy biển, bề ngoài là bộ dáng một con mực cực lớn, vô cùng hung hãn, phàm là vật sống xông vào nơi nó nghỉ lại, đều sẽ thành thức ăn của nó.
Từ Ngôn hỏi thăm, lão yêu vương vì cảm kích Từ Ngôn giải quyết cát tai của Ngư Phúc thành, cười ha hả giảng thuật.
Biết được tồn tại đang triền đấu cùng Thôn Hải Kình ở bên ngoài chính là hung thú trình độ Hóa Vũ Thạch Chương Ngư, Từ Ngôn cũng yên lòng, rất ít xuất hiện chuyện thôn phệ ở giữa cùng cấp, Thạch Chương Ngư là hung thú, Thôn Hải Kình cũng không phải dễ trêu, kết quả mà hai đầu hải thú này ác chiến, có khả năng nhất là lưỡng bại câu thương, sau đó riêng phần mình tránh đi đối thủ.
- Nguyên lai là con mực lớn, đem đi nướng hương vị cũng không tệ nha.
Từ Ngôn vui đùa nói, tiếng nói vừa ra koir miệng, tường thành phía sau hắn bỗng nhiên truyền đến một tiếng vang trầm.
Cả mặt tường thành dài mười trượng, bị một cỗ lực lượng to lớn va chạm đến trực tiếp lệch chỗ, mà lại còn đập vào trên lưng Từ Ngôn, đem Từ Ngôn đập cái lảo đảo, nếu không phải bản thể hắn cường hoành, lần này là có thể nện Nguyên Anh tu sĩ gần chất.
Vừa quay đầu lại, Từ Ngôn thấy được một quái vật khổng lồ mơ hồ hiện ra từ chỗ tường thành bị lệch.