Chương 1336: Tiểu Hỏa Xà
Chương 1336: Tiểu Hỏa XàChương 1336: Tiểu Hỏa Xà
Dịch ra tường thành, tràn vào một mảnh đất cát, trong đất cát có một quái vật khổng lồ đen như mực, thấy không rõ là cái gì, chỉ có thể cảm giác được một cỗ khí tức vô cùng âm trầm băng lãnh.
Cát đá đột nhiên xuất hiện, Giao Nhân dũng sĩ xung quanh cả kinh dồn dập lui ra phía sau, phò mã xui xẻo bị tường thành đánh tới qua một bên, Giao Nhân công chúa vừa muốn đi đỡ lấy Từ Ngôn, sau lưng của nàng đột nhiên có bóng đen đánh tới.
Hô một tiếng, ác phong đánh tới, mọi người nghe được phong thanh, lại nhìn sang, công chúa đã không thấy tung tích.
- Công chúa biến mất.
- Có cường địch xông vào Ngư Phúc thành.
- Dị thú bắt đi công chúa!
Các Giao Nhân dũng sĩ kinh hô, tràn đầy sợ hãi, bắt đi công chúa ở trước mặt những dũng sĩ cảnh giới Đại Yêu, mà không ai nhìn ra được, đủ thấy đối phương cường đại cỡ nào.
- Là Phòng Giác Thạch (*)!
(Cáo lỗi với quý vị độc giả, tên yêu thú đổi thành thế này mới đúng)
Hai mắt lão yêu vương bỗng nhiên trừng lớn, hốc mắt bên ngoài trải rộng tơ máu, bên trong tiếng nói mang theo vẻ run rẩy.
Hóa Vũ hải thú Phòng Giác Thạch, loài săn mồi danh tiếng không thể thối hơn ở dưới biển sâu, thế mà xuất hiện trong bụng Thôn Hải Kình, càng bắt đi Tiểu Tịch, Giao Nhân công chúa rơi vào Phòng Giác Thạch trong tay có thể xưng hẳn phải chết không nghi ngờ.
Giao Nhân trưởng lão lấy cảnh giới Yêu Vương, thấy rõ bắt đi Tiểu Tịch chính là một miệng lớn giác hút, trong miệng có răng sắc bén, giác hút miệng lớn này chính là xúc giác trên xúc tu mà hung thú Phòng Giác Thạch dùng để vồ chết con mồi. Nghe xong ba chữ Phòng Giác Thạch, mặt mũi tất cả Giao Nhân trắng bệch, ngay cả Thủ Đồng cũng không ngoại lệ.
Thủ Đồng có danh xưng đệ nhất dũng sĩ, thậm chí ẩn ẩn phát run, đúng là bị Hóa Vũ hung thú Phòng Giác Thạch hù đến thần hồn chấn động.
Thôn Hải Kình ôn hòa có thể mang đến che chở cho Giao Nhân tộc, mà Phòng Giác Thạch hung mãnh đối với giao nhân mà nói, là kẻ săn mồi kinh khủng, nếu như Phòng Giác Thạch xuất hiện tại Ngư Phúc thành, như vậy Giao quốc sẽ triệt để hủy diệt, đừng nói Giao Nhân dũng sĩ cảnh giới Đại Yêu, coi như lão yêu vương ở trong mắt Phòng Giác Thạch đều chỉ là một ngụm mỹ vị mà thôi.
Cục diện không người có thể dự liệu đến, làm cho Giao Nhân bọn họ chấn kinh đến tột đỉnh, trong lúc nhất thời bao gồm cả lão yêu vương ở bên trong, tất cả Giao Nhân tất cả đều trố mắt tại nguyên chỗ.
Duy chỉ có Từ Ngôn vị phò mã này, nghe xong Phòng Giác Thạch về sau, trầm ngâm một lát, chẳng những không có tránh lui, xoay người lại vọt vào khu vực cuồng sa trải rộng ở thành tây.
- Ngăn cản hạt cát, ta đi cứu công chúal
Trong lời ngông cuồng, bóng dáng Từ Ngôn cứ thế biến mất bên trong bão cát, cũng không thấy tung tích.
Bị giọng Từ Ngôn bừng tỉnh, một đám Giao Nhân dũng sĩ vội vàng phục hồi chỗ tường thành bị sai lệch như cũ, lúc này mới chặn Cuồng Sa tràn vào, tuy nói đông thành không ngại, nhưng từng người Giao Nhân dũng sĩ trở nên run sợ trong lòng.
- Phò mã mới thật sự là dũng sĩ.
Trên mặt to của Thủ Đồng tràn đầy sùng bái, hắn hiện tại xem như tâm phục khẩu phục, phò mã đối mặt hung thú Phòng Giác Thạch đều mặt không đổi sắc, nói thành thiên hạ đệ nhất dũng sĩ đều không đủ, Thủ Đồng hắn quả thật chênh lệch rất nhiều.
- Phò mã là thật anh hùng, là dũng sĩ chân chính.
- Phò mã dũng cảm, sẽ thành kiêu ngạo giao nhân tộc ta. - Cái này gọi là anh hùng cứu mỹ nhân, nhân tộc có phải có loại thuyết pháp này hay không.
- Ta nhìn hẳn là vũ dũng vô song mới đúng.
- Phò mã uy vũ! Phò mã uy vũ!
Không chỉ một đám Giao Nhân dũng sĩ bội phục phò mã dũng cảm, ngay cả lão yêu vương cũng kinh hãi không thôi, cho rằng phò mã trời ban có được dũng khí bẩm sinh, thật tình không biết lực lượng Từ Ngôn kiên quyết xuất thủ, là kết luận cường địch tuyệt đối không có trình độ Hóa Vũ.
Thời điểm nghe thấy lão yêu vương kinh hô ra Phòng Giác Thạch, Từ Ngôn đoán được thuận Cuồng Sa xuất hiện tại thành tây là cái gì, khi hắn đuổi kịp bóng đen, đồng thời, kết luận suy đoán của mình.
Quái vật khổng lồ lăn lộn trong Cuồng Sa không có nhỏ hơn toàn bộ thành Tây bao nhiêu, chính là một đầu dị thú xúc tu, trên xúc tu trải rộng giác hút to lớn, bên trong giác hút có răng lớn, không ngừng thôn phệ lấy đánh tới hết thảy ven đường.
Xuất hiện tại thành tây, đích thật là xúc tu của hung thú Phòng Giác Thạch, nhưng cũng vẻn vẹn một đầu xúc tu khổng lồ mà thôi, cũng không có thân thể Phòng Giác Thạch.
Xúc tu đứt gãy, nhất định bị Thôn Hải Kình cắn đứt gây nên, nuốt vào bụng cá còn đang giẫy giụa.
Hung thú loại mực như Phòng Giác Thạch, một xúc tu đút gấy không tính là gì, mà xúc tu bị đứt gấy trong khoảng thời gian ngắn còn sống, tuy nói không cách nào hiệp trợ bản thể đánh giết cường địch, cũng có thể tạo thành một chút phiền toái cho địch nhân.
Tiểu Tịch lúc ấy đứng bên cạnh Từ Ngôn, vừa lúc bị xúc tu cuốn đi, lâm vào trên một cái giác hút bên trong xúc tu, cự nha bị bên trong giác hút gắt gao cắn chặt.
Giao Nhân công chúa có cảnh giới Đại Yêu, thời điểm vừa mới gặp nạn, Tiểu Tịch bị dọa cho phát sợ, thế nhưng rất nhanh vận dụng lực lượng Đại Yêu, toàn thân trên dưới hiện ra lân giáp, chật vật ngăn cản cự nha cắn vào. Giác hút còn như sơn động, tối như mực vô cùng âm trầm, xung quanh răng nhọn hiện ra khí tức tanh hôi, Tiểu Tịch giống như bị vây ở bên trong lao ngục. nhất thời giãy giụa không ra.
Trong bóng tối, Giao Nhân công chúa chưa hề trải qua nguy cơ như thế, trong đôi mắt thật to nổi lên nước mắt, nhưng bên trong lại có một loại ý chí quật cường.
- Ta không sợi Ta là Giao quốc công chúa, ta là công chúa dũng cảm.
Vừa vì động viên chính mình, Tiểu Tịch cố gắng không rơi nước mắt muốn đẩy cái răng nhọn đang kẹp chặt ở trên vai ra, tiếc rằng không cách nào mở ra được, không dùng được khí lực.
- Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ ta bị hung thú nuốt, ai có thể tới cứu ta không! Đừng tới cứu ta, nếu không cũng sẽ bị nuốt hết, đây là khí tức Hóa Vũ.
Tiểu Tịch đã cảm nhận được khí tức khủng bố vượt qua lão yêu vương, nuốt hết nàng chỉ có thể là Hóa Vũ hải thú phía trên Yêu Vương, một khi có người tới cứu, tất nhiên cũng sẽ bị nuốt hết.
- Phò mã sẽ đến, Từ Ngôn đừng tới cứu ta! Sẽ bị Hóa Vũ hung thú nuốt hết!
Tiểu Tịch càng ngày càng bất an, bởi vì nàng không chỉ có cảm giác được khí tức Hóa Vũ hung thú - Phòng Giác Thạch, còn phát hiện lực đạo xung quanh răng nhọn càng ngày càng đáng sợ, cứ tiếp tục như thế, nàng sớm muộn gì cũng sẽ bị cắn nát.
Cho dù có cảnh giới Đại Yêu, Tiểu Tịch đột nhiên bị nuốt hết cơ hồ kẹt chết bên trong giác hút miệng lớn, một Giao Nhân công chúa, tuyệt không phải đối thủ của một xúc tu của Phòng Giác Thạch, nhất là xúc tu vừa mới đứt gãy.
Nhớ tới hải thú khổng lồ trước đó lấy thiên phú lực lượng cảm giác đến, Tiểu Tịch càng ngày càng tuyệt vọng, nàng cho rằng mình bị hung thú cắn nát, trở thành thi thể lạnh như băng.
Không ai muốn trở thành thi thể, Giao Nhân công chúa cũng giống vậy, thế là trong bóng tối, vang lên tiếng nức nở của nữ hài đang ở bên trong sợ hãi.
Tí tách, tí tách. Nước mắt trong suốt, thuận gương mặt không khác gì Sở Linh Nhi nhỏ xuống.
Két, kétII
Tiếng quỷ dị vang lên ở trước mắt, tuyệt không phải sau lưng, Tiểu Tịch nghe được tiếng mở to hai mắt nhìn, giác hút đã khép lại không biết bị người nào cạy mở khe hở, ngay sau đó, một đạo hỏa quang xuất hiện.
Hôi
Ánh lửa chỉ có một sợi, lại tựa như vật sống, hình thành một đầu Hỏa xà tiểu xảo du động trong bóng đêm, nhìn rất kỳ dị.
- Tiểu Hỏa Xà? Ngươi là vào bằng cách nào?
Lo lắng trong lòng Tiểu Tịch tiêu tán đi mấy phần, bị tiểu hỏa xà nho nhỏ hấp dẫn.
- Tiểu Hỏa Xà, ngươi thấy phò mã không, hắn có phải đang nóng nảy hay không?
Mắt Tiểu Tịch đục đỏ ngầu, ủy khuất nức nở.
- Tiểu Hỏa Xà, ngươi có thể giúp ta chuyển cáo lời cho phò mã hay không, ta sắp chết, tuyệt đối đừng đến gặp ta, công chúa bị cắn nát nhất định rất xấu.
Tiếng xèo xèo vang lên, tiểu hỏa xà nho nhỏ quay quanh bên trên một cái răng nhọn bên trong giác hút, khí tức khét lẹt mang theo một cỗ mỹ vị quái dị trải rộng bốn phía.
- Tiểu Hỏa Xà, ngươi đang nướng cái gì?
Bên trong ánh mắt kinh ngạc của Tiểu Tịch, phía dưới Tiểu Hỏa Xà xuất hiện một thân ảnh.
- Nướng mực, con mực lớn là nướng ăn thơm nhất.
Mang theo ý cười ôn hòa, bóng dáng Từ Ngôn xuất hiện trước mặt Tiểu Tịch đang mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.