Chương 1347: Hỏa Diễm Ma Cô
Chương 1347: Hỏa Diễm Ma CôChương 1347: Hỏa Diễm Ma Cô
Biển sâu, lẽ ra phải tối tăm và ngột ngạt, đôi khi có một cái miệng lớn nổi lên từ trong bóng tối và nuốt chửng con mồi vừa đi qua.
Ở biển sâu, cũng có thể xuất hiện cảnh lạ, chẳng hạn như một gốc cây đầy lửa cháy dưới đáy biển, cá, tôm, rùa và cua xung quanh đều ở xa xa nhìn.
Có những con thú biển sợ hãi ngọn lửa và chạy trốn, có những con cua xanh không ngừng tụ tập xung quanh ngọn lửa, tuyệt vọng phun tơ băng.
Bởi vì tơ băng của Tiểu Thanh có hiệu quả, Từ Ngôn trực tiếp phóng thích đội quân cua, mấy chục vạn con Băng Ti giải cùng nhau phun ra tơ băng bản nguyên chỉ lực, ngọn lửa lập tức tan chảy nhanh hơn, chỉ trong một ngày đã hoàn toàn bị dập tắt.
- Nuôi hơn trăm năm, cuối cùng cũng không phải nuôi vô ích, vất vả các ngươi, hôm nay ăn một bữa thật lớn, ta sẽ săn một con hải thú cho các ngươi mở thịt.
Sự hữu dụng của đội quân cua khiến Từ Ngôn rất hài lòng, nhìn từng con Băng Ti giải đang mệt mỏi và xiêu vẹo, Từ Ngôn cười cười, mở Thiên Cơ phủ đưa đám cua xanh trở lại, chỉ còn lại Tiểu Thanh biến thành thân người.
Sắc mặt Tiểu Thanh trở nên rất tái nhợt, sau lưng nàng vẫn còn một cái kén, việc sử dụng bản nguyên chỉ lực cực kỳ tốn công, nàng đã kiệt sức.
- Hóa ra thiên phú của Băng T¡ giải có băng tuyết bản nguyên chi lực, may mắn thay, sức mạnh bản nguyên trong ngọn lửa đó không nhiều, bằng không các ngươi cũng không diệt được liệt diễm có được bản nguyên chân hỏa.
Từ Ngôn trịnh trọng nhìn chằm chằm vào một gốc cây kỳ lạ trong tay, tự nhủ:
- Chính xác thì ngọn lửa được hình thành như thế nào, có liên quan đến thứ giống như rễ cây này không? Ngọn lửa có phải là cây không? Thế mà còn có rễ?
Rễ cây kỳ lạ trong tay Từ Ngôn là thứ chỉ xuất hiện sau khi ngọn lửa bên ngoài cơ thể hắn bị dập tắt, trông giống như rễ cây, khác với rễ cây, rất kỳ lạ.
- Nấm? Từ Ngôn ngạc nhiên nói, càng nhìn gốc cây này, nó càng trông giống như rễ cây nấm.
Nhìn cái kén phía sau Tiểu Thanh, Từ Ngôn cau mày nói:
- Hạt giống hỏa diễm và đám lửa vừa rồi dập tắt có mối liên hệ nào với gốc cây kỳ lạ này, ngươi có biết không?
Tiểu Thanh vô cùng quan tâm đến hạt giống hỏa diễm, Từ Ngôn có thể kết luận hạt giống hỏa diễm kia hẳn là có liên quan đến ngọn lửa hình thành nên phí hải, cho nên hắn hỏi Tiểu Thanh.
Ùng ục ục.
Tiểu Thanh vẫn phun ra một hàng bong bóng, nhưng bây giờ nàng đang trong hình dạng của một con người, một người phun bong bóng quả thật nhìn vào đau mắt.
- Nói tiếng người, đừng hơi một tí lại phun bong bóng, ngươi cũng không phải Hải Đại Kiềm.
Từ Ngôn tức giận khiển trách, Tiểu Thanh lập tức lau khóe miệng, rất ngoan ngoãn, không phun bong bóng.
- Trưởng thành, có thể mọc rễ nảy mầm, sẽ càng ngày càng nhiều, không thể ăn!
Tiểu Thanh vừa nói vừa liên tục xua tay, không biết có ý gì.
Biết rằng linh trí của linh thú mình không quá cao, Từ Ngôn thở dài, lúc này mới hiểu ý của Tiểu Thanh.
Hóa ra hạt giống hỏa diễm quả thật còn sống, theo ý kiến của Tiểu Thanh, nó có thể bén rễ nảy mầm, phát triển thành một loại nấm huyền bí chứa đựng hỏa linh lực, nó cũng có thể trở nên càng nhiều, nhiều hơn nữa, nhưng không thể ăn được, điều này cực kỳ nguy hiểm.
- Thật sự là nấm? Hỏa Diễm Ma Cô?
Từ Ngôn sững sờ, lần đầu tiên hắn nghe nói qua hạt giống kỳ lạ như vậy, nếu hạt giống hỏa diễm là lý do hình thành phí hải, vậy chẳng lẽ có nấm trồng ở tám ngàn dặm vùng biển này vào ngàn năm trước? - Thông Thiên tiên chủ không phải là nông dân trông nấm, phải không...
Hắn suýt chút nữa bật cười thành tiếng, Từ Ngôn lắc đầu, hắn muốn đưa Tiêu Thanh vào Thiên Cơ phủ.
- Cây nấm rất mạnh! Thực sự mạnh mẽ, không thể ăn!
Không nhận được sự tin tưởng của chủ nhân, Tiểu Thanh trở nên tức giận, bướng bỉnh giải thích rằng nấm là một thứ tốt.
- Ta hiểu rồi, nấm rất mạnh, ngươi đi vào Thiên Cơ Phủ ca tụng sức mạnh của cây nấm đi.
Từ Ngôn bất lực lắc đầu, không cho Tiểu Thanh giải thích thêm, đưa nàng vào Thiên Cơ phủ.
- Làm thế nào có thể là một cây nấm, Hỏa Diễm Ma Cô? Thật là kỳ lạ, chưa từng nghe thấy.
Lần nữa cảm nhận được rễ cây bị cắt một nửa trong tay mình, hắn phát hiện nó vô dụng, dùng chút lực lượng, rễ cây trực tiếp nứt ra, mảnh vụn văng tung tóe.
Từ Ngôn không tin thuyết nấm của Tiểu Thanh, về phần công dụng của hạt giống hỏa diễm, hắn cho rằng còn có công dụng khác, nhưng hắn vẫn chưa tìm ra cách sử dụng.
Tiểu Thanh thích trông nấm để cho nàng trồng, sau khi loại bỏ ngọn lửa tai họa, Từ Ngôn cũng làm theo lời hắn nói, săn mấy chục con tôm khổng lồ cấp độ yêu linh dưới đáy biển, còn có một đầu rùa biển cảnh giới Đại Yêu.
Ném con mồi xuống ao trong vườn thưởng cho đội quân cua xanh, những con cua nhỏ vui mừng khôn xiết, răng rắc răng rắc càng cua không ngừng khép mở, lao đến con mồi, ăn uống thả cửa.
Sau khi săn được vài con thú biển, Từ Ngôn không trì hoãn, lao ra khỏi mặt nước.
Rời khỏi thế giới dưới nước, nhìn mặt trời trên cao, Từ Ngôn thở ra thật sâu, chuyến đi xuống đáy biển gân một năm cuối cùng cũng kết thúc, bước tiếp theo là trở về Tây Châu vực càng sớm càng tốt. Thiên anh lôi sắp đến, liệu hắn có thể giải cứu thành công sư huynh Vương Khải và Hà Điền hay không, phụ thuộc vào việc Từ Ngôn có thể dẫn đầu và giành được vị trí đầu trong cuộc tranh tài hay không.
Ban thưởng Thiên anh lôi Lần này không có khí nô còn tốt, một khi xuất hiện khí nô, đứng đầu bảng Thiên Anh lôi sẽ có được quyền chọn lựa khí nô.
Để giảm thiểu rắc rối, càng vì không để lại dấu vết tránh đi Thân Đồ Liên Thành cùng Hồn Ngục, cách tốt nhất của Từ Ngôn là giành được vị trí đầu tiên, từ đó ưu tiên chọn lựa bọn người sư huynh, để hắn có thể cứu người một cách chính đáng, ngay khi những yêu vương còn lại bị người khác chọn đi, cũng không khó để trao đổi bằng các tài liệu khác.
Khí nô Nhân tộc là quý giá nhất, bởi vì khí nô nhân tộc hoàn toàn tỉnh táo, Yêu tộc thì lại khác, những năm qua một khi xuất hiện ban thưởng khí nô Yêu tộc, không thu hút được nhiều sự chú ý.
Trong mắt những cường nhân kia, việc linh bảo giới sinh ra một Ma tộc là điều rất bình thường, bởi vì sức sống của Ma tộc vô cùng mạnh mẽ, sự xuất hiện của tu sĩ nhân tộc mới là điểm hiếm có nhất trong linh bảo giới, khí nô nhân tộc quý giá gấp mười, thậm chí gấp trăm lần Ma tộc.
Thời gian đã không đủ một năm, bay lên không trung, Từ Ngôn tế ra Ly Kim Kiếm.
Trước khi ngự kiếm bay lên không, Từ Ngôn quay đầu nhìn về phía Phí hải xa xôi.
Cách biển ngàn dặm, một bức tranh sôi sục và cháy bỏng, ngọn lửa bùng lên trời, phí hải sục sôi lan rộng tám ngàn dặm giống như một khung cảnh địa ngục, khiến lòng người run rẩy.
Một cảnh tượng ngoạn mục và nguy hiểm như vậy quả thật hiếm có, dũng khí cùng thực lực của Thông Thiên tiên chủ khi lấy sức một mình ngăn trở đại quân ức vạn Ma tộc thậm chí còn đáng sợ hơn.
- Phí hải tám ngàn dặm, Lâm Lăng đảo, Ngôn Thông Thiên...
Một ánh kiếm mờ nhạt hiện ra trong mắt phải của hắn, dưới kiếm nhãn, Từ Ngôn có thể nhìn thấy trong biển lửa có một hòn đảo mờ ảo, thấy không rõ chân dung, lộ ra càng thần bí.
Đó là Lâm Lăng đảo, trên đó có một ngọn núi rỗng, Thương Hải chỉ tiên đã từng ở.
Một người, một đảo, một ngọn núi, cứ như vậy nằm ngang ở chỗ sâu trong hải vực vô biên, trung tâm của bốn đại vực, giống như một truyền thuyết khắc sâu trong trời đất, cho dù người không còn ở đó, cũng sẽ bất hủ.
Một cảm giác thở dài vô cớ hiện ra trong lòng, sau khi nhìn sâu vào hòn đảo trong lửa, ý kiếm trong mắt phải của hắn bắt đầu run rẩy không kiểm soát được cho đến khi tiêu tan.
- Sau Thiên Anh lôi, ta nhất định sẽ đến xem huyền bí của động phủ Tán Tiên.
Trường kiếm phát ra âm thanh như sấm, ầm ầm hóa thành một tia chớp, mang theo người thì thâm đi xa.