Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1352 - Chương 1352: Kim Bì Hà

Chương 1352: Kim Bì Hà Chương 1352: Kim Bì HàChương 1352: Kim Bì Hà

Chân Vô Danh tuyên bố thu hết, đích thật là tác phong vô sỉ của Vô Danh công tử, câu đau buồn một lát cùng tất cả đều vui vẻ càng để Từ Ngôn nghe xong xanh cả mặt.

- Cười cái gì, ngươi không phải người ngu à.

Gặp A Ô vừa ăn vừa hắc hắc cười ngây ngô, Từ Ngôn càng giận không chỗ phát tiết, bị đồ đần chế giễu loại chuyện này quả thật vô cùng nhục nhã.

- Đồ đần làm sao vậy, đồ đần không thể cười à?

A Ô gãi đầu một cái, trừng con mắt lớn giống như chuông đồng, mặt mũi tràn đầy hiếu kì hỏi thăm.

- Có thể cười có thể cười, ngươi tùy tiện cười đi.

- Vậy ta cười, ha ha ha ha.

Từ Ngôn không có tâm tư giảng đạo lý cùng một kẻ ngu, cũng giảng không thông, thôi thúc ra Anh hỏa vừa định luyện hóa mùi cá tanh trên người mình, lại ngừng lại.

- Mùi cá tanh rất nồng, ngươi để Hoàng Nha nghe, có phải ngay cả khí tức lúc đầu của ta cũng bị che đậy hay không.

ừ Ngôn thu hồi Anh hỏa, nói với A Ô.

A Ô có ăn liền nghe lời, thả ra một đầu Đại Yêu Hoàng Nha, vây quanh Từ Ngôn ngửi nửa ngày, Hoàng Nha oa oa vừa gọi vừa bay trở về bên người A Ô.

- Không sai biệt lắm ngửi không thấy khí tức lúc đầu, nếu là lại khiêng một con cá lớn thì càng ngửi thấy không được.

A Ô vừa ăn vừa nghĩ kế cho Từ Ngôn.

Khiêng đầu cá lớn đi đánh Thiên Anh lôi, Từ Ngôn cũng không phải thằng hề, chẳng phải chờ bị người chế giễu.

Đồ đần sẽ chỉ nghĩ ý xấu, Từ Ngôn thâm mắng một tiếng, đột nhiên từ từ nói:

- Khiêng cá lớn quá ngu, một đầu hải thú đi theo bên người không được sao, hải thú càng tanh càng tốt... Vị gì, tươi như thế?

Cách cái bàn, Từ Ngôn đều có thể nghe được một mùi vị tươi ngon, ngẩng đầu nhìn lại, A Ô đang bưng lấy một đầu tôm lớn màu vàng ăn uống thả cửa.

- Kim Bì Hà, cũng không tệ, bắt sống mang theo trên người cũng rất tốt.

Từ Ngôn gật gật đầu, A Ô ăn một loại tôm bự cũng không phải tôm biển bình thường, mà là một loại yêu thú, một thân giáp màu vàng có thể xưng đao thương bất nhập, còn có sinh hai cái càng rất to.

- Muốn sống? Nói chậm, cái này là sống, bây giờ bị cắn chết.

A Ô thử dùng răng cắn, để Từ Ngôn kiến thức một chút hàm răng sắc bén của hắn, thì ra là vị này không ăn quen tôm, chuyên ăn sống.

- Kim Bì Hà ngươi cũng ăn sống, không sợ đâm đâu miệng.

Từ Ngôn bất đắc dĩ nói.

- Ăn tôm tính là gì, cua biển ta đều ăn sống, răng lợi A Ô tốt nhất rồi.

- Về sau để ngươi nếm thử hương vị của Phòng Giác Thạch, ăn sống phải rất khá.

- Phòng Giác Thạch không phải tảng đá trong góc phòng đó chứ, tảng đá ê răng, đừng nghĩ gạt ta, ta mới không ngốc.

Theo Tiền Thiên Thiên đi bốn phía làm việc thiện mấy năm nay, A Ô rõ ràng thông minh thêm mấy phần, chí ít biết cắn đá ê răng.

- Sư tôn, rượu đến rồi!

Tiền Thiên Thiên ra ngoài chuẩn bị rượu mới chạy trở lại, vui vẻ ra mặt nâng đến linh tửu vừa mua, lại mang lên một bàn mỹ vị càng thêm phong phú.

Vi sư tôn tẩy trần, há có thể ăn cơm thừa đồ ăn thừa mà A Ô ăn còn dư, coi như Tiền Thiên Thiên muốn tiết kiệm tiền đều không được, bởi vì A Ô căn bản sẽ không lưu lại cơm thừa đồ ăn thừa, vào bàn thì nhất định gió cuốn mây tan, một hạt gạo đều không thừa.

Một lần nữa dọn xong thịt rượu, trong phòng chỉ có ba người, Từ Ngôn thưởng thức linh tửu hỏi:

- Danh hào Từ Đại Thiện như thế nào, có phải thanh danh rất thúi hay không.

- Không có không có! Thiện công tử thanh danh rất lớn! Ta cùng A Ô rất tò mò, hai năm nay ngay cả Nguyên Anh đều đánh mười mấy tên.

Tiền Thiên Thiên càng nói càng lực lượng không đủ, khúm núm nói:

- Sư, sư tôn tha mạng, là Thiên Thiên làm việc bất lợi, Thiện, Thiện công tử, thanh danh, thanh danh hoàn toàn không quá tốt...

- Được rồi, niệm tình ngươi coi như thành thật, lần sau cho ngươi tìm cộng tác tốt hơn.

Từ Ngôn không trách tội Tiền Thiên Thiên, mà ám chỉ A Ô mới là thùng cơm thành sự không có bại sự có dư.

- Ta chính là cộng tác rất tốt! Lần sau còn tìm ta hỗ trợ, bao ăn no là được! Hắc hắc.

A Ô nghe không ra lời nói tốt xấu, còn đang vui vẻ tự đề cử mình, thật tình không biết hắn sớm bị người ta khắc lên tiêu chí thùng cơm.

- Cầm tấm lệnh bài này, đi khách sạn phường thị gặp một người gọi Ngô Hạo.

Giao một khối lệnh bài thân phận Địa Kiếm tông cho Tiền Thiên Thiên, Từ Ngôn phân phó nói:

- Lấy danh nghĩa của ta để hắn đi một chuyến đến Dịa Hỏa động, tìm tới trưởng lão béo Từ Tử Kiếm, vận chuyển vật liệu mà Tiểu sư thúc để hắn luyện chế, ngươi phụ trách tiếp thu.

- Thiên Thiên nhớ kỹ.

- Còn có một điều ngươi phải nhớ kỹ, nếu Ngô Hạo hỏi qua vị trí của Tiểu sư thúc hai lần trở lên, ngươi lập tức chặt đút liên hệ với hắn, nhớ lấy.

- Hỏi hai lần sư tôn ở nơi nào liền hoài nghi thân phận của ta cùng lí do thoái thác, ta sẽ lập tức bứt ra, Thiên Thiên hiểu rõ. - Đi làm đi, đừng có dùng chân dung gặp người, lúc xuất ra tấm lệnh bài này, hắn không dám lấy linh thức cảm giác hình dáng ngươi, sau khi chuyện này kết thúc, chúng ta cũng nên xuất phát.

Từ Ngôn phái ra Tiền Thiên Thiên, là không muốn thân phận của mình xuất hiện tại Tây Châu vực, càng không muốn tiếp xúc Địa Kiếm tông bị giám thị bí mật, bất quá trước đó rời đi tông môn mệnh cho địa hỏa động toàn lực tế luyện Võ Thần Đạn, Từ Ngôn còn chưa thu hàng.

Sắp mở ra Thiên Anh lôi, Từ Ngôn phải làm cho tốt chuẩn bị vạn toàn.

Nhiều một phần đòn sát thủ sẽ nhiều một phần cơ hội đoạt giải nhất, bất quá một khi vận dụng Võ Thần Đạn, người khác không biết, vị béo trưởng lão Từ Tử Kiếm kia liên biết thân phận của Từ Ngôn, cho nên cho dù cầm tới Võ Thần Đạn, không đến trước mắt cuối cùng, Từ Ngôn cũng sẽ không dễ dàng vận dụng.

- Đạo Tử, không sao chứ.

Sau khi Tiền Thiên Thiên rời đi, Từ Ngôn điềm nhiên như không sao đâu hỏi một câu.

A Ô trái xem phải xem phát hiện là hỏi hắn, thế là phe phẩy miệng rộng nói:

- Ngươi nói đạo sĩ hẹp hòi à? Tên kia nhảy nhót tưng bừng, chỉ có càng ngày càng keo kiệt, ngay cả linh tửu đều không mời ta uống.

A Ô không phải đồ đần chân chính, chỉ là nhìn khờ ngốc một chút, hắn nhận ra không ít người, Từ Ngôn nghe Tiền Thiên Thiên nói Chân Vô Danh cùng một đạo nhân cùng đi nơi này tìm hắn, liền biết Đạo Tử hẳn là bình yên vô sự, lại lấy được A Ô xác nhận, cũng triệt để yên tâm.

- Đạo Tử ơi Đạo Tử, ngươi cứu ta một lần, ta trả lại ngươi một mạng, hai chúng ta xong.

Bên trong tiếng nói nhỏ, Từ Ngôn cười ha ha một tiếng, nhấc bình rượu lên uống thả cửa, trêu A Ô oa oa kêu to, sợ uống hết linh tửu của hắn.

Phường thị khách sạn, Ngô Hạo hai năm dài đằng đẳng lưu lại Mã Thủ thành, từ đầu đến cuối tuần hoàn theo Từ Ngôn năm đó phân phó, trú đóng ở Mã Thủ phường thị như vậy, phụ trách thu thập một chút tin tức của tu tiên giới, những năm nay cũng là nhẹ nhõm tự tại.

Ngày hôm nay Ngô Hạo nghênh đón một vị nữ tu che mặt, đối phương lấy ra một loại lệnh bài bối phận cao nhất của Địa Kiếm tông, Ngô Hạo cả kinh căn bản không dám lấy linh thức cảm giác hình dáng đối phương, vội vàng khom người thi lễ miệng gọi một tiếng trưởng lão.

- Kiếm tông Tiểu sư thúc có lệnh, mệnh Ngô Hạo lập tức trở về tông môn, lấy lệnh bài thu tập vật tư từ trong tay Từ trưởng lão của Địa Hỏa động, nhanh chóng đi làm.

Tiền Thiên Thiên cải biến âm điệu, tiếng nói khàn khàn phân phó, lấy tu vi Trúc Cơ hiệu lệnh cường giả Kim Đan, nàng nửa điểm đều không sợ hãi, bởi vì mấy năm này nàng đều cùng A Ô đánh cả Nguyên Anh, Kim Đan nho nhỏ, Tiền Thiên Thiên đã nhìn không thuận mắt.

Thấy lệnh bài một lần, lại nghe nói Tiểu sư thúc, Ngô Hạo lập tức biết người bịt mặt đối diện là thủ hạ của ai, đầu rủ xuống đến thấp hơn, vô cùng cung kính tiếp nhận lệnh bài, trong miệng xưng vâng.

Ngô Hạo từ nhỏ ở Kiếm tông tu luyện, biết rõ tôn ti trên dưới, nào dám hỏi nhiều hạ lạc của Tiểu sư thúc, đạt được phân phó, lập tức tự mình chạy về Địa Kiếm tông, thẳng đến Địa hỏa động.

Ngô Hạo tìm tới béo trưởng lão Từ Tử Kiếm trong Địa hỏa động, xuất ra lệnh bài nói rõ triệu tập vật tư, béo trưởng lão tâm lĩnh thần hội lấy ra một cái túi trữ vật trình độ thượng phẩm, bên trong là Võ Thần Đạn mà mấy năm qua Địa hỏa động toàn lực luyện chế.
Bình Luận (0)
Comment