Chương 1353: Ta là ai?
Chương 1353: Ta là ai?Chương 1353: Ta là ai?
Đã cầm lệnh bài thân phận Tiểu sư thúc đến, béo trưởng lão Từ Tử Kiếm đương nhiên sẽ không khó xử, hắn còn dự định ôm cây to Tiểu sư thúc này đây.
- Tiểu sư thúc hắn, hiện ở nơi nào, làm sao còn không trở về tông môn đây?
Đưa ra túi trữ vật, béo trưởng lão Từ Tử Kiếm cố ý nghe ngóng một câu.
- Hồi bẩm trưởng lão, truyền đạt mệnh lệnh không phải Từ trưởng lão, mà là một vị nữ tu, đệ tử cũng không biết Từ trưởng lão đang ở nơi đây.
Ngô Hạo không dám đi trước, dù sao béo trưởng lão Từ Tử Kiếm người ta thế nhưng là cường giả Nguyên Anh.
- Nữ tư? Uh, biết biết, người không phong lưu uổng thiếu niên, hắc hắc, cầm đi đi cầm đi đi, nếu Tiểu sư thúc có phân phó, ngươi phải nhanh một chút truyền đạt, nói cho vị nữ tu kia, cứ nói địa hỏa động một mạch xin đợi đại giá của Tiểu sư thúc.
Béo trưởng lão khoát tay ra hiệu Ngô Hạo có thể rời đi, đối phương khom người cáo lui.
Sau khi Ngô Hạo rời đi địa hỏa động, mặt to của béo trưởng lão Từ Tử Kiếm trở nên âm tình bất định, lẩm bẩm:
- Có tin tức nói Tiểu sư thúc trở mặt cùng hải ngoại tán tu, đã ngã xuống Thương Hải, không biết tin tức là thật hay giả, nếu như Từ Ngôn thật chết rồi, Ngô Hạo này lại tuân theo mệnh lệnh của ai? Nếu Từ Ngôn không chết, chẳng lẽ hắn đã trở về? Nếu như truy tung Ngô Hạo, không chừng có thể được đến chút tin tức... Cao thủ Kiếm Vương điện ở lại tông môn nhiều năm, ai biết có phải có quan hệ với Từ Ngôn kia hay không, được rồi, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, ta nên bớt lẫn vào mới đúng, bo bo giữ mình, trung dung chi đạo mới là chính đồ.
Khác biệt với trưởng lão địa hỏa động đã dhạ quyết tâm bảo trì trung dung chỉ đạo, khi Ngô Hạo rời đi sơn môn, chạy về Mã phường thị, một cái bóng mơ hồ đang đứng bên ngoài Kiếm tông.
Khi Ngô Hạo bay xa, cho đến biến mất bóng dáng, sát ý đầy người Từ Ngôn mới dần dần tán đi.
Cũng không phải hắn không tín nhiệm Ngô Hạo, mà không biết trong tông môn đến tột cùng có biến cố hay không, càng không biết nhãn tuyến Hồn Ngục đã đạt đến loại tình trạng nào.
Cũng may không ai truy tung Ngô Hạo, như thế xem ra, Ngô Hạo cùng trưởng lão địa hỏa động Từ Tử Kiếm cũng không có bị người Hồn Ngục khống chế.
- Ba năm, người Hồn Ngục thật có kiên nhẫn, lòng dạ Thân Đồ Liên Thành quả nhiên đáng sợ.
Bên trong tự nói, Từ Ngôn đưa mắt nhìn Đằng Vân phong cao cao, thân hình khẽ động biến mất không thấy gì nữa.
Xác nhận không ai truy tung Ngô Hạo, Từ Ngôn không có cảm giác vui vẻ, ngược lại càng thêm kiêng kị mấy phần về sự âm hiểm của Hồn Ngục.
Thân Đồ Liên Thành biết rất rõ ràng vị Tiểu sư thúc này là hắn cùng có quan hệ với Thiên Linh Bảo, lại có thể sau khi Lôi Vũ bị giết còn bình tĩnh ổn trọng, nói rõ đối phương không nguyện ý đánh cỏ động rắn, Hồn Ngục một phương càng như thế, đã nói một khi Từ Ngôn xuất hiện, tất nhiên sẽ bị Hồn Ngục truy nã, không chừng sẽ có cường giả Hóa Thần đang chờ vị Tiểu sư thúc này là hắn.
- Xem ra thời khắc đánh giết Lôi Vũ, Thân Đồ Liên Thành không nghĩ tới sẽ là ta xuất thủ, bằng không chỉ sợ Địa Kiếm tông sớm đã lật trời.
Từ Ngôn âm thầm trâm ngâm, quay trở vê Mã phường thị trước Ngô Hạo một bước.
Đợi đến Ngô Hạo trở về, vẫn như cũ là Tiền Thiên Thiên ra mặt thu lấy túi trữ vật, sau đó mệnh trong vòng một năm nhất định phải nhìn chằm chằm Thương Minh tự, nửa bước không rời.
Nhiệm vụ cổ quái, Ngô Hạo chỉ có thể nghe lệnh, như vậy ở lại Thương Minh tự, suốt ngày nhìn chằm chằm một đám hòa thượng ăn chay tụng kinh, mặc dù nhàm chán, cũng bình an vô sự.
Hai tháng thời gian cũng không dài, khoảng cách Thiên Anh lôi đã càng ngày càng gần, các lộ tu sĩ toàn bộ Tây Châu vực, sớm nhất đã bắt đầu khởi hành vào một năm trước, chạy tới địa điểm tổ chức Thiên Anh lôi, Kiếm Vương điện.
Thiên Anh mười năm một hồi, trăm thần trăm năm một trận chiến, Thiên Anh bách thân bảng đã lưu truyền hơn ngàn năm tại Tây Châu vực, là một lần thịnh sự chân chính của tu sĩ Nhân tộc.
Đã tên là Thiên Anh Bách thần bảng, tự nhiên phải có bảng danh sách để người ta dò tìm.
Bản thân Thiên Anh bách thần bảng là một kiện dị bảo loại mẫu tử, có phân chia chủ thứ, mỗi lần mở ra Thiên Anh bách thần bảng, đều có thể truyên tống ảnh hưởng của chủ pháp bảo cho thứ pháp bảo còn lại, kể từ đó, chiến trường Thiên Anh bách thân chi chiến, nhất định tại Kiếm Vương điện, bởi vì bản thể Thiên Anh bách thần bảng, là một kiện linh bảo trân quý của Kiếm Vương điện.
Chỉ có chủ pháp bảo Thiên Anh bách thần bảng ở đây, mới có thể chiếu rọi toàn bộ cảnh tượng xuất chiến, từ đó để thứ pháp bảo trình chiếu cảnh tượng cho những cái tu sĩ không cách nào đến Kiếm Vương điện quan sát.
Số lượng tu sĩ Chân Vũ giới cực lớn, lớn đến không cách nào thống kê, Kiếm Vương điện ở trung tâm Tây Châu vực, không có tu vi Kim Đan trở lên, có rất ít người có thể đến, trừ phi chỗ ở đang rất gần Kiếm Vương điện, nếu không đại đa số tu sĩ căn bản không có cách đến đây quan chiến.
Thiên Anh lôi mười năm một lần, tu sĩ tu vi không đủ, cũng không thể vì một lần đến hiện trường xem Thiên Anh lôi, từ đó đi đường mười năm.
Đương nhiên mỗi một khóa Thiên Anh lôi, đều sẽ có vô số tu sĩ Trúc Cơ thậm chí tu sĩ Luyện Khí kỳ trình diện, những tu sĩ tu vi thấp này cơ bản đều là đệ tử môn nhân mà tất cả thế lực lớn xem trọng, do tiền bối tông môn của mình dẫn đầu mà tới.
Theo Thiên Anh lôi tới gần, Mã phường thị không chỉ có không rảnh, ngược lại càng ngày càng nhiều tu sĩ tụ tập.
Làm một trong mấy chỗ giao dịch phường thị khổng lồ vừa nhắc đến Tây Châu vực đã nghe thấy tên, lúc đầu bên trong Mã phường thị đã tôn tại một bộ thứ pháp bảo trình độ Thiên Anh bách thần bảng.
Không ít tu sĩ rời khỏi phường thị đi Kiếm Vương điện, lại càng có nhiều tu sĩ từ bốn phương tám hướng tụ tập mà đến.
Ở trong phường thị đã có thể nhìn thấy Thiên Anh lôi tranh đấu, thuận tiện có rất nhiều tán tu xung quanh, thế là Mã Thủ phường thị cũng trở nên dần dần náo nhiệt.
- Sư, sư tôn, trong phường thị đã có thể xem náo nhiệt, chúng ta làm gì vất vả tiến về Kiếm Vương điện chứ, ở đâu nhìn không phải đều như thế, cửa hàng trà của ta thừa dịp lần thịnh hội này nhất định có thể kiếm được càng nhiều, còn có mua bán ở Vãng Sinh động, không có ta tự mình nhìn, bọn hắn căn bản sẽ không làm ăn đâu! Thiên Anh bảng đã tới gân còn không biết tăng giá, thật là đân muốn chết.
Bên trên phi thuyền bằng gỗ, Tiên Thiên Thiên quyết miệng oán trách, nàng suy nghĩ rất nhiều diệu kế kiếm tiền, đáng tiếc sư tôn lại muốn tiến về Kiếm Vương điện.
Tiền Thiên Thiên cũng không biết lai lịch chân chính của vị sư tôn này của nàng, càng không biết nguyên do Từ Ngôn muốn cố gắng tranh Thiên Anh lôi, Từ Ngôn chỉ phân phó nàng hư cấu ra Thiện thân phận Từ Đại, Tiền Thiên Thiên còn tưởng rằng Từ Ngôn chọc cừu gia chuẩn bị đường lui, ai biết vị sư tôn này của nàng chọc cừu gia còn cao điệu tiến về Thiên Anh lôi, đây không phải tìm phiền toái.
- Đừng kêu sư tôn, nên đổi xưng hô, cần gọi công tử, Thiện công tử.
Từ Ngôn vừa nói chuyện đã cải biến hình dạng, lần này chuẩn bị mấy trăm hạt Hoán Nhan đan, một ngày một hạt đều có thể chống đến một năm, bởi vậy Từ Ngôn cũng hao phí hơn trăm vạn linh thạch hạ phẩm.
Mua đều là Hoán Nhan đan thành phẩm, nhìn như thu mua giá trên trời, đối với Từ Ngôn mới trở về từ bụng cá mà nói, căn bản chín trâu mất một sợi lông.
Từ Ngôn đổi hình dạng, vẫn như cũ là người trẻ tuổi hơi mập, mặt trắng nõn, tươi cười đầy mặt, con mắt nhỏ đến đều muốn phân biệt không nhận ra, xem xét là một vị tu sĩ nho nhã tính tình rất tốt.
- Vâng, công tử, Thiên Thiên đã biết.
Tiền Thiên Thiên vội vàng thi lễ, cực kỳ giống nha hoàn bên trong thế gia. - Như thế rất tốt.
Từ Ngôn hết sức hài lòng gật đầu, quạt xếp trong tay soạt một tiếng mở ra, hiện ra một chữ 'Thiện văn nhã.
- Ngươi là Thiện công tử, thế ta là ai nha!
Từ Ngôn chiếm lấy tên tuổi Thiện công tử, không nghĩ tới có người không cao hứng, A Ô ở một bên trừng tròng to mắt quát, giống như bảo bối của hắn bị người khác đoạt đi.