Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1359 - Chương 1359: Tất Cả Đều Vui Vẻ

Chương 1359: Tất cả đều vui vẻ Chương 1359: Tất cả đều vui vẻChương 1359: Tất cả đều vui vẻ

Đợi đến Kẻ xấu xí Cao Nhân nói bán giá, Từ Ngôn rốt cục bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Nguyên lai mục đích người ta không phải đến ăn uống miễn phí, cũng không phải nhìn ra Từ Ngôn hắn ngụy trang, mà là bị trăm vạn Linh Thạch trước đó Từ Ngôn lấy ra trong đại sảnh hấp dẫn, tăng thêm cảm thấy được trên người A Ô có khí tức yêu thú tộc quạ, thế là vị Cao Nhân này tới lừa đảo.

Linh Tuyền mễ quả thật rất trân quý, nhất là loại Linh Tuyên mễ mang theo khí tức băng hàn này, nhưng còn không có đắt đỏ đến tình trạng một cân đã giá trị mười vạn Linh Thạch.

Rất rõ ràng, Kẻ xấu xí cho rằng Từ Ngôn cùng A Ô là hai kẻ ăn chơi trác táng, chuẩn bị làm thịt một chầu thật hung ác.

Nghe nói mười cân Linh Tuyên mễ cần trăm vạn Linh Thạch, Từ Ngôn ngược lại nở nụ cười, tiêu tán hơn phân nửa đề phòng đối với Kẻ xấu xí Cao Nhân, bên kia A Ô cũng mặc kệ bao nhiêu Linh Thạch, vung tay lên hò hét đều lấy hết tất cả.

- Có bao nhiêu đều lấy ra tất cả, tất cả đều muốn tất cả đều muốn!

A Ô ngược lại đại khí, trên người hắn căn bản cũng không có Linh Thạch.

- Thống khoái! Ta tổng cộng có trăm cân Linh Tuyên mễ, vốn nên ròng rã ngàn vạn Linh Thạch, xem ở chúng ta hợp ý, các ngươi chỉ cần lấy ra chín trăm chín mươi vạn Linh Thạch là được.

Kẻ xấu xí Cao Nhân nhìn như hào phóng, há mồm trừ đi mười vạn Linh Thạch, một khi hắn bán đi trăm cân Linh Tuyên mẽ, Linh Thạch kiếm được cũng không phải số nhỏ.

Trước tỏ ra hào phóng, thủ đoạn thương nhân thường dùng, A Ô ngốc hề hề nhìn đoán ra, còn tưởng rằng người ta cho hắn giá cả rất tiện nghi, Tiền Thiên Thiên ngồi ở một bên lại không như thế.

- Ngàn vạn Linh Thạch! Đại thúc ngươi cũng không đi soi gương, những Linh Tuyền mễ này của ngươi, phẩm chất quả thật không tệ, nhưng tì vết cũng không nhỏ, ngươi nhìn hạt mễ này đều sinh trùng.

Tiền Thiên Thiên chọn chọn lựa lựa từ bên trong túi vải, nắm lên một hạt thóc đầy tro, một mặt ghét bỏ nói:

- Ngươi xem một chút ngươi xem một chút, câm hàng nhái cũng không phải thực sự, năm triệu Linh Thạch, một trăm cân Linh Tuyên mễ của ngươi, chúng ta chỉ có thể ra năm triệu Linh Thạch, nhiều một khối cũng không có, không muốn bán thì ngươi đi nhanh đi, trong phường thị bán Linh Tuyền mễ chắc hẳn không chỉ một nhà là ngươi.

Tiền Thiên Thiên nhìn ra A Ô lo lắng cùng Từ Ngôn không để ý, nàng biết sư tôn có Linh Thạch, A Ô đã nhu cầu cấp bách, chắc là muốn mua lại, thế là dùng ra thủ đoạn ép giá sở trường.

- Năm triệu Linh Thạch! Nha đầu ngươi làm sao không đi đoạt, ít nhất chín triệu, nếu không ta không bán.

- Nhiều nhất thêm mười vạn, ngươi không bán chúng ta còn không mua.

- Năm trăm mười vạn? Không có khả năng.

- Chín triệu ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, còn uống! Đây là linh tửu của chúng ta, một chén tính ngươi ba trăm Linh Thạch.

Tiền Thiên Thiên bình thường lắp bắp, khi nói đến tiên thì bắt đầu mồm miệng lanh lợi, A Ô nghe được ở một bên trừng to hai mắt.

Một Nguyên Anh bình thường, có chút thủ đoạn mà thôi, đây là Từ Ngôn định nghĩa cho Kẻ xấu xí Cao Nhân, vừa hay để Tiền Thiên Thiên đi ép giá, đây mới gọi là ác nhân tự có ác nhân trị.

Phối hợp uống vào linh tửu, Từ Ngôn có chút hăng hái nhìn hai người ngươi tới ta đi, không ai nhường ai.

Cuối cùng bị Tiền Thiên Thiên kéo đến không có biện pháp, Kẻ xấu xí Cao Nhân hạ giá lại chỉ còn bảy trăm vạn Linh Thạch, lại thấp hắn cũng không bán.

Cho ra giá quy định, nhãn châu Cao Nhân xoay động, nắm lên một hạt thóc đâm một cái, hạt gạo vỡ vụn, Linh Tuyên mễ rơi ra, lập tức Linh khí càng thêm nồng đậm, mùi cây lúa đây phòng.

Lần này không xong, Hoàng Nha đại yêu vốn bị A Ô miễn cưỡng áp chế, lần nữa xao động lên, Cao Nhân cố ý giở trò xấu, muốn A Ô sốt ruột, hắn muốn lấy bảy trăm vạn Linh Thạch giá bán đi trăm cân Linh Tuyên mã.

Ông một tiếng.

Bàng bạc linh lực ba động trống rỗng xuất hiện, lông mày Từ Ngôn khẽ nhúc nhích, giam cầm Linh Tuyền mễ trên mặt bàn và cả hạt trên tay của Kẻ xấu xí, lại không một chút khí tức tràn ra ngoài.

Tiểu tâm tư bị người vạch trần, Cao Nhân xấu hổ cười một tiếng, nói:

- Bảy trăm vạn đã không đắt, thật, ta đã hạ giá rất thấp, xưa nay không gạt người.

Soạt.

Một cái túi đựng đồ hiện ra trên mặt bàn, Từ Ngôn liếc đối phương một cái, nói:

- Sáu triệu Linh Thạch, mua trăm cân Linh Tuyền mễ của ngươi, lấy ra Linh Tuyền mễ còn lại, hoặc là tiễn khách.

Thấy sắc mặt Từ Ngôn phát lạnh, không giống như đang đùa, Kẻ xấu xí cắn răng một cái, nói:

- Thành giao! Các ngươi thật có thể ép giá, tu vi cao như vậy, kém mấy khối Linh Thạch, thật là...

Vừa nói nhỏ vừa lấy ra trăm cân Linh Tuyền mễ, Cao Nhân vừa cẩn thận kiểm lại Linh Thạch trong Túi Trữ Vật, xác nhận số lượng không sai, thở dài ra một hơi, lần nữa khôi phục nụ cười.

- Còn không có thỉnh giáo tôn tính đại danh hai vị, người có thể mua được trăm cân Linh Tuyền mễ của ta, ở trong phường thị cũng không thấy nhiều.

Mua bán kết thúc, đôi bên tất cả đều vui vẻ, Cao Nhân tươi cười đây mặt, Từ Ngôn cũng biến thành sắc mặt hòa ái.

Trăm cân Linh Tuyên mễ phổ thông cũng có giá trị khoảng trên dưới ba trăm vạn Linh Thạch, cao giai Linh Tuyền mễ mang theo khí tức băng hàn, đích thật là thượng phẩm, giá trị nhiều hơn gấp bội, Từ Ngôn cho ra sáu triệu đã không sai, thật nếu để cho Cao Nhân bán từng chút từng chút, căn bản bán không đến sáu triệu Linh Thạch.

Lấy tài sản kinh người của Từ Ngôn bây giờ, không đáng đi tính toán chỉ li mấy vạn mấy chục vạn Linh Thạch, nhiều bằng hữu nhiều con đường, có thể kết giao với một vị Nguyên Anh tu sĩ cũng coi như không lỗ.

Thật ra không phải Từ Ngôn hào phóng, mà là tài sản của hắn hiện tại thực sự quá dọa người.

A Ô đạt được trăm cân Linh Tuyền mẽ, lập tức nắm lên một tay, rót vào bên trong cổ áo mình, chỉ nghe một hồi tiếng vang kỳ quái, cũng không biết đám Hoàng Nha kia đến tột cùng giấu ở địa phương nào, trong chớp mắt tâm mười cân Linh Tuyên mễ đã biến mất không thấy gì nữa.

A Ô lờ đi Kẻ xấu xí, Từ Ngôn mỉm cười không có mở miệng, Tiền Thiên Thiên ở một bên lập tức ngầm hiểu, giới thiệu nói:

- Vị này là công tử nhà ta, người cho nhã hào Thiện, Thiện, Thiện công tử, vị kia là Ác, Ác, Ác công tửi

- Thiện công tử, Ác công tử?

Cao Nhân nghe xong lập tức khẽ giật mình, tên của hắn đã đủ quái, hôm nay gặp phải càng quái.

- Quân tử hành kiện, công tử làm việc thiện, tại hạ, Từ Đại Thiện.

Soạt một tiếng, quạt xếp trải rộng ra, Cao Nhân trợn mắt hốc mồm nhìn thấy chữ Thiện, sau một lúc lâu nhìn về phía A Ô, nghi ngờ nói:

- Vậy vị Ác công tử là...

- Ta là Từ Đại Ác! Hắc hắc hắc hắc.

A Ô có thể tính thông minh một lần, cướp lời nói.

- Từ Đại Thiện, Từ Đại Ác... A, hóa ra là hai huynh đệ, dáng dấp không quá giống.

Cao Nhân bỗng nhiên tỉnh ngộ. - Thúc cháu, ta là tiểu thúc của hắn.

Từ Ngôn lấy quạt xếp ngăn cản A Ô ở một bên đang cao hứng bừng bừng, thấp giọng nói nói với Cao Nhân, dù sao A Ô có đôi khi gọi hắn là Tiểu sư thúc, vậy trước chiếm phần tiện nghi này, về sau gọi sai người ngoài cũng chưa chắc nghe được.

- Hóa ra là thúc cháu, càng không giống.

Cao Nhân nghi ngờ nhìn một chút A Ô cười ngây ngô cùng Từ Ngôn mặt mũi tràn đầy hòa ái, lại cười lên, rót đầy linh tửu cho Từ Ngôn, nói:

- Mấy năm gần đây Tây Châu Vực có mấy vị cường giả thanh danh lên cao, nổi danh nhất phải kể tới Vĩnh Vọng Phong Đồ Thanh Chúc, tiếp theo chính là lấy Thiện công tử hành hiệp trượng nghĩa nổi danh, chẳng lẽ, các hạ chính là vị Thiện công tử nổi tiếng ở bình nguyên Mã Thủ?

- Tính không được nghe tiếng, đều là mọi người cất nhắc mà thôi, ha ha.

Từ Ngôn đong đưa quạt xếp thừa nhận thân phận.

- Thiện công tử quả nhiên ghê gớm, tuổi còn trẻ đã có tu vi tạo nghệ như thế, càng không được chính là, ngay cả người thật thà A Ô top mười Thiên Anh Bảng lần trước đều có thể bị thu làm thủ hạ, thực sự để người bội phục, bội phục.

Kẻ xấu xí Cao Nhân nói xong câu này, Từ Ngôn chẳng những không có ngoài ý muốn, ngược lại giống như cười mà không phải cười hỏi:

- Các hạ có nhãn lực không tầm thường, thế mà nhận ra được người thật thà A Ô, nói một chút, ngươi như thế nhìn ra chân thân của hắn?
Bình Luận (0)
Comment