Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1360 - Chương 1360: Thiên Phú Mũi Chó

Chương 1360: Thiên phú mũi chó Chương 1360: Thiên phú mũi chóChương 1360: Thiên phú mũi chó

Từ Ngôn không có ngoài ý muốn việc A Ô bị nhận ra, nếu đối phương không chỉ có nhận ra A Ô, ngay cả thân phận Từ Ngôn hắn đều có thể nhận ra được, nghênh đón đối phương chỉ có thể là diệt sát quyết nhiên.

Kẻ xấu xí Cao Nhân có thể nhìn ra chân thân A Ô, tuyệt không phải đổi nhan đan loại này bị khám phá.

Có thể lựa chọn A Ô đến bán Linh Tuyền mẽ, Kẻ xấu xí Cao Nhân tự nhiên là phát giác được Hoàng Nha tồn tại, A Ô ăn đổi nhan đan Từ Ngôn cho, thay đổi hình dạng, mà một đám Hoàng Nha giấu ở trên người hắn lại thay đổi không được khí tức.

Cho A Ô đổi nhan đan, công dụng lớn nhất không phải ẩn giấu thân phận A Ô, mà là cho hắn chơi đùa, Từ Ngôn không sợ A Ô bị nhận ra, chỉ cần thân phận mình không người biết được là được.

Nghe Từ Ngôn giống như cười mà không phải cười hỏi thăm, Kẻ xấu xí Cao Nhân đắc ý một phen, gật gù đắc ý nói:

- Hắc hắc, Thiện công tử quá khen, tu vi tại hạ không cao, nhưng phương diện cảm giác lại là thiên phú dị bẩm, không phải ta nói khoác, chỉ cần xách mũi vừa ngửi, phi cầm tẩu thú phương viên trong vòng trăm dặm, tất cả đều chạy không khỏi ta chưởng khống.

Thiên phú loại khứu giác, không có hiếm thấy bên trong nhân tộc, chí ít Từ Ngôn cho tới bây giờ chưa thấy qua nhân tộc có được thiên phú khứu giác.

Kẻ xấu xí thế mà có được thiên phú yêu tộc mới có, không chỉ có để Từ Ngôn lau mắt mà nhìn, càng làm cho Từ Ngôn lên tiếng kinh hô, nói:

- Mũi chó?

- Ai ta nói Thiện công tử, tu vi ngươi cao hơn ta một chút, nhưng cũng không thể há miệng mắng chửi người ta nha, ta đường đường là Nhân tộc, tại sao lại thành chó rồi?

Kẻ xấu xí Cao Nhân không vui lòng, đổi ai bị người mắng thành chó cũng sẽ không cao hứng. - Thiên phú mũi chó, ha ha, thiên phú của Cao trưởng lão thật sự hiếm thấy, nếu có thời điểm muốn phân biệt linh thảo độc thảo không rõ, còn muốn Cao trưởng lão hỗ trợ nhiều hơn mới được.

Từ Ngôn cười ha hả, hắn chỉ là hiếu kì nhất thời, cũng không phải thật muốn mắng Cao Nhân, về phần thiên phú mũi chó mặc dù không dễ nghe, dù sao cũng dễ nghe hơn mũi chó.

- Dễ nói dễ nói, nếu Thiện công tử có phân công, chỉ cần phái người nói một tiếng, Cao mỗ nhất định nghĩa bất dung từ, ha ha, tới tới tới chúng ta uống hết chén này.

- Mời mời!

Một trận giao dịch, kết giao một vị Nguyên Anh tu sĩ thiên phú quái dị, đối với Từ Ngôn mà nói không tính ăn thiệt thòi, nói không chừng về sau thật có thời điểm cần vị xấu xí này.

Làm cho Từ Ngôn yên tâm nhất chính là, Liễu Diệp Môn là môn phái trung lập, đã không phải một phương Kiếm Vương Điện, cũng không phải một phương Phản Kiếm Minh, kết bạn với trưởng lão tông môn siêu nhiên thế ngoại này, mới sẽ không bị Kiếm Vương Điện cùng Phản Kiếm Minh nhìn ra vết tích.

Từ Ngôn không thể lấy ra thân phận bây giờ, Kiếm Vương Điện một phương có cường giả Hồn Ngục truy tung, Thân Đồ Liên Thành từ trong miệng Lôi Võ biết được tin tức nhất định không ít, cho nên Kiếm Vương Điện sẽ không bỏ qua Khí Nô đặc thù nhất là Từ Ngôn này, mà Phản Kiếm Minh một phương lại càng không cần phải nói, liên tiếp hủy gần trăm cao thủ Nguyên Anh của Vô Tướng Phái cùng Lưỡng Nghi Phái, Phản Kiếm Minh bảy phái đều sắp thành năm phái, có thể không hận Từ Ngôn - kẻ gây họa này mới là lạ.

Cho nên thân phận của Từ Ngôn một khi bị công khai, như vậy hắn sẽ nghênh đón Kiếm Vương Điện cùng Phản Kiếm Minh song trọng truy sát.

Trên tiệc rượu nhiều thêm một gia hỏa nói nhiều, tự nhiên sẽ náo nhiệt không ít, từ khi Từ Ngôn vung tiền như rác lại để cho tiểu nhị mang lên mười linh tửu bình giá trị ba ngàn Linh Thạch, con mắt Kẻ xấu xí Cao Nhân đều sáng lóng lánh, càng thao thao bất tuyệt. - Thiện công tử tại hai năm này mới thanh danh vang dội, chắc hẳn trước kia không có tham gia qua Thiên Anh Lôi, tại hạ mặc dù xếp hạng không tiến vào top một trăm, lại hết sức quen thuộc cao thủ trước trăm, nhất là cao thủ trước mười, có thể nói thuộc như lòng bàn tay, ha ha, không bằng ta giới thiệu cho Thiện công tử một phen cao thủ trước mười Thiên Anh Lôi, như thế nào?

Không đợi Từ Ngôn nói chuyện, Tiền Thiên Thiên vô cùng hiếu kì nói:

- Tốt lắm tốt lắm! Cao đại thúc mau nói nghe một chút, cao, cao thủ trước mười đều là người nào?

Từ Ngôn biết trước mười Thiên Anh Bảng, càng chạm qua mặt thậm chí giao thủ qua không ít cao thủ trước mười, nhưng mình nhận ra, và nghe người khác giảng thuật lại là hai chuyện khác biệt.

Từ Ngôn mỉm cười gật đầu, ra hiệu đối phương có thể nói thoải mái, dù sao là tiệc rượu làm quen, linh tửu trị giá mấy vạn Linh Thạch đều uống, sao có thể không nghe tin tức hữu dụng.

- Nhân tộc Thiên Anh Lôi, thịnh sự mười năm một lần, cao thủ cảnh giới Nguyên Anh một lần tranh xếp hạng, nếu có thể giết vào trước trăm, có thể xưng tuấn kiệt! Vào trước mười, có thể xưng anh hào! Vào trước ba, thì là người trên người! Mà tồn tại đứng đầu bảng, mới là cường giả chân chính cùng giai vô địch!

Uống vào linh tửu đắt đỏ, Kẻ xấu xí Cao Nhân mở ra máy hát thao thao bất tuyệt giảng thuật.

- Chúng ta nói từ xếp hạng thứ nhất, Bao Tiểu Lâu nhiều năm không có địch thủ, nghe nói vị Thiên Kiêu Thiên Kiếm Tông kia, có yêu nhân hỗn huyết, thực lực siêu nhiên, vô địch thủ bên trong cùng giai, câu Tiểu Lâu bất tử, đứng đầu bảng không đổi, cũng không phải nói khoác, chớ nhìn Bao Tiểu Lâu hắn vô địch cùng giai, nhưng hắn có thiếu hụt trí mệnh, đó chính là tuổi thọ càng tu luyện càng ngắn, ai bảo hắn có huyết mạch yêu tộc, đây chính là cái giá to lớn, cho nên Bao Tiểu Lâu sẽ không tùy tiện đột phá Hóa Thần, người khác trở thành Hóa Thần có thể kéo dài tuổi thọ ngàn năm, Bao Tiểu Lâu hắn nếu đột phá Hóa Thần, chỉ sợ cũng cách cái chết không xa.

- Lại nói vị thứ hai Hiên Viên Tuyết, thiên kiêu Hiên Viên gia thật không đơn giản, ánh sáng xanh quấn cái cổ, Đấu Vương Kiếm ra, người ta có một kiện Linh Bảo hộ thân, người bình thường há có thể là đối thủ, nghe nói, Hiên Viên Tuyết ở trong gia tộc bị vắng vẻ, cho nên làm người càng ngày càng cao ngạo thanh cao, cũng như tiên tử cao cao tại thượng, đều không mang mắt nhìn thẳng người, nhất là nam nhân, ở trong mắt Hiên Viên Tuyết người ta, không khác gì bùn đất cát bụi ven đường, Tu Tiên Giới có một lời đồn, nói là ai muốn cưới Hiên Viên Tuyết, đây mới thực sự là tuấn kiệt Nhân tộc ta, hắc hắc! Tăng thể diện cho nam nhân chúng ta.

- Vị thứ ba Đinh Vô Mục cũng không đơn giản, thiên kiêu Phi Vũ Môn, đứng đầu Tứ đại công tử - Vô Mục công tử, cũng không phải coi thật không có mắt, mà phong kín hai mắt dùng để đề cao năng lực nhận biết, bởi vì hắn thời khắc phóng lấy linh thức, cho nên năng lực nhận biết của linh thức Đinh Vô Mục cực mạnh, một khi mở ra phong ấn, chiến lực của hắn gần như có thể gia tăng gấp bội, tuyệt đối là cao thủ không thể khinh thường.

- Vị thứ tư là Chân Vô Danh, người xưng Vô Danh công tử, thiên kiêu Nhân Kiếm Tông, hơn trăm năm đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, Vô Danh công tử là phong lưu nhất, vô số hồng nhan, tiếc rằng nữ tử có thể lưu ở trong lòng Chân Vô Danh, giống như một người cũng không có, một câu công tử Vô Danh, bao nhiêu mỹ nhân nát lòng, lăn lộn trong trăm khóm hoa, phiến lá không dính vào người, thật khiến cho người ta ao ước.

- Vị thứ năm Nhạc Vô Y là thiên kiêu của Linh Lung phái, vẫn như cũ là một trong tứ đại công tử, gọi nàng là Nhạc Vô Y, chỉ vì quần áo thưa thớt, cực kỳ vũ mị, mới bị thế nhân đưa cho nhã hào Vô Y công tử, bên trong trước mười Thiên Anh Bảng nếu bàn về chiến lực, Nhạc Vô Y sắp xếp không đến thứ năm, bởi vì nàng kết hợp tạo nghệ liên hoành thuật cực cao, tăng thêm tâm cơ hơn người, am hiểu mị hoặc, lúc này mới có thể sắp xếp tại vị thứ năm, người này quả thật khó chơi, chỉ cần là nam nhân, đều cần cẩn thận hơn một hai, đừng trúng mỹ nhân kế của người ta, thời điểm đầu thân hai phần còn đang vui vẻ ra mặt.

Kẻ xấu xí Cao Nhân nói đến hứng khởi, uống thả cửa một chén, Từ Ngôn mỉm cười nâng chén tương bồi, một bên khác A Ô phối hợp ăn như thuồng luồng, mà Tiền Thiên Thiên thì nghe đến mê mẩn. Lúc này tiểu nhị tửu lâu đến đây mang thức ăn lên, khách nhân bàn này một lần tiêu ít nhất bốn, năm vạn Linh Thạch để ăn uống, sao chủ quán có thể không chiếu cố, món ngon có giá trị không nhỏ là chưởng quỹ tự mình sai người đưa tới, tổng cộng tám bàn mỹ vị, mỗi một bàn đều giá trị mấy trăm Linh Thạch, mà lại là miễn phí dâng tặng.

Không mất Linh Thạch lại có thêm đồ ăn, tự nhiên không ai sẽ từ chối, song khi cánh cửa bị mở ra, đồng thời, ánh mắt Từ Ngôn bỗng nhiên đối mặt với một người trẻ tuổi vừa đi đến cầu thang, trong chốc lát, một loại rung chuyển đến từ sâu trong linh hồn bỗng nhiên xuất hiện ở trong lòng Từ Ngôn.
Bình Luận (0)
Comment