Chương 1368: Không Có Huyễn Trận
Chương 1368: Không Có Huyễn TrậnChương 1368: Không Có Huyễn Trận
Linh lực kiếm trận vỡ ra, hình thành sóng khí, đều bao phủ toàn bộ tầng ba Bách Thảo các, thế nhưng sóng khí qua đi, cũng không có nửa điểm cái bóng của huyễn trận.
Từ Ngôn thôi động linh lực, cả kinh chưởng quỹ mặt mo trắng bệch, còn tưởng rằng vị này muốn cướp đoạt dị bảo.
- Bách Thảo các phụ thuộc Thiên Kiếm tông, ngươi dám động thủ.
Chưởng quỹ thôi động ra phi kiếm gắt gao bảo hộ ở trước Vạn Dương Mộc, nếu dị bảo bị đoạt, trưởng lão Hóa Thần của tông môn chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình, hắn cũng khó thoát tội.
Đây chính là mộc bản nguyên linh vật, cho dù khô héo, vẫn vô cùng trân quý, có thể xưng bảo bối có tiền mà không mua được.
- Không có huyễn trận, vậy ta vừa mới nhìn đến kỳ thụ cùng cự nhận là cái gì?
Từ Ngôn âm thầm kinh hãi, không có nói ra lời này, mà cười xấu hổ, nói:
- Quả nhiên là dị bảo, thế mà có thể mê hoặc lòng người, tại hạ am hiểu nhất pháp môn Thổ hệ, trong chốc lát bị khí tức linh mộc chấn nhiếp, như lâm đại địch, thứ lỗi thứ lỗi.
Từ Ngôn vừa giải thích xong, chưởng quỹ bỗng nhiên hiểu ra, không còn khẩn trương, mà chậm rãi thu hồi pháp bảo.
Mộc khắc Thổ, một khi tu sĩ lâu dài tu luyện pháp môn Thổ hệ thậm chí ngay cả pháp bảo đều từ vật liệu nham thạch luyện chế, nếu đột nhiên gặp được Mộc linh lực, nhất là mộc bản nguyên, hoàn toàn sẽ như lâm đại địch, thậm chí có thể sinh ra ảo giác như cường địch xuất hiện.
- Nguyên lai các hạ tu luyện chính là Thổ hệ thần thông, trách không được có thể bị mộc bản nguyên này chấn nhiếp, như vậy các hạ càng nên mua xuống món bảo vật này, phải biết tương sinh tương khắc, mới có thể liên miên không thôi, căn Vạn Dương Mộc này, đến địa phương khác tuyệt đối không gặp được, bỏ qua, sẽ không còn. Chưởng quỹ dùng hết khả năng tán dương bảo bối nhà mình, Từ Ngôn cũng đang chậm rãi lắng lại nỗi lòng, chỉ là hắn từ đầu đến cuối không hiểu, tại sao lại đứng ở trước mặt Vạn Dương Mộc lại sinh ra ảo giác.
- Giá trị bao nhiêu, chưởng quỹ nói rõ đi.
Từ Ngôn cười cười hỏi.
- Đơn thuần linh thạch đã không cách nào cân nhắc loại dị bảo bản nguyên này, không dám giấu diếm, Vạn Dương Mộc này là vật của trưởng lão Hóa Thần, Thiên Kiếm tông chúng ta, cường giả Hóa Thần như thế nào lại thiếu khuyết linh thạch, cho nên Vạn Dương Mộc cần lấy vật đổi vật, đổi lấy dị bảo giá trị cùng cấp, còn muốn thêm thu một chút linh thạch.
Chưởng quỹ nói xong đứng ở bên cạnh Vạn Dương Mộc, hai tay đan vào nhau, mang theo ý cười, chờ đợi đối phương suy nghĩ, lộ ra rất kiên nhẫn.
Không chỉ có lấy vật đổi vật, đổi lấy giá trị dị bảo, còn muốn thêm linh thạch, luật lệ như thế cũng chỉ có ở những cửa hàng to lớn này, đổi lại quầy hàng là không tồn tại, những linh thạch tăng thêm ngoài định mức kia, chắc hẳn đều sẽ thuộc về Bách Thảo các, mà bảo vật đổi lại Vạn Dương Mộc, thì sẽ đưa đến trong tay trưởng lão Hóa Thần của Thiên Kiếm tông.
Nghe nói thế, Từ Ngôn nhẹ gật đầu, nói:
- Không biết Vạn Dương Mộc quý các, muốn đổi lấy loại dị bảo nào, lại muốn tăng thêm bao nhiêu linh thạch.
- Cực phẩm linh đan cần một trăm hạt trở lên, hoặc vật liệu luyện khí cực phẩm, trăm cân trở lên, vê phần linh thạch tăng thêm ngoài định mức, ha ha, mười vạn thượng phẩm là đủ.
Chưởng quỹ vãn bày ra vẻ mặt tươi cười như cũ, hắn vừa há miệng, ngay cả Từ Ngôn đều chau mày.
Mười vạn linh thạch thượng phẩm là ngàn vạn linh thạch hạ phẩm, Từ Ngôn vẫn không để ý những linh thạch này, nhưng một trăm hạt cực phẩm linh đan quá dọa người, chỉ sợ ngoại trừ Đan Thánh ra, không ai có thể cầm ra được. Ngay cả Chân Vô Danh cùng Hiên Viên Tuyết là kỳ tài Nguyên Anh đỉnh phong, đều chỉ có thể tùy thân mang theo một hạt cực phẩm linh đan, có thể thấy được giá trị đắt đỏ thưa thớt, giá trị một trăm hạt cực phẩm linh đan, chính là một con số thiên văn chân chính.
Không cần nghĩ, trừ phi Từ Ngôn lấy ra tỉnh túy thượng phẩm linh mạch duy nhất của mình, nếu không đừng nghĩ đổi lấy một trăm hạt cực phẩm linh đan.
Không có một trăm hạt linh đan, luyện khí vật liệu cực phẩm, Từ Ngôn cũng không thiếu.
Giả trang một bộ dáng do dự trầm ngâm, Từ Ngôn vây quanh Vạn Dương Mộc ba vòng, nhíu chặt hai mi giống như rất vảm thấy khó khăn.
Chưởng quỹ cũng không vội, ở một bên chờ lấy, lầu ba ít có người tới, hắn không quan tâm chút điểm thời gian này.
Đinh đương một vang, một khối san hô tiểu xảo xuất hiện dưới chân chưởng quỹ, Từ Ngôn một mặt không chút thay đổi, nói:
- Loại san hô này, ta chỉ có tám mươi cân thôi, nếu có thể đổi, ta có thể thêm nhiều hơn mười vạn linh thạch thượng phẩm, nếu không đồng ý coi như thôi, chưởng quỹ nghiệm hàng một chút đi.
Từ Ngôn nói xong không nhiều nhìn Vạn Dương Mộc, quay lưng đi nhìn các linh thảo khác phong ở trong ngăn tủ Lưu Ly.
- Đây là Ly Kim San Hô! Đồ quý hiếm của biển sâu! Là vật liệu cực phẩm dùng để luyện chế linh bảo.
Chưởng quỹ cũng không còn cách nào trấn định tự nhiên, từ khi nhìn thấy Ly Kim San Hô, hắn như gặp được chí bảo chân chính, bắt lại cẩn thận phân biệt nửa ngày, bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi:
- Ly Kim San Hô chỉ có ở hải vực sâu nhất mới có thể nhìn thấy, nguyên anh không cách nào đến, các hạ là như thế nào tìm được loại vật liệu cực phẩm này?
- Vận may mà thôi. Từ Ngôn cười cười, đầu cũng không quay lại, làm thế nào chiếm được Ly Kim San Hô, há có thể nói cho người khác biết.
Chưởng quỹ biết mình nóng lòng, cười xấu hổ cười, nói:
- Nếu có trăm cân, Bách Thảo các chúng ta hẳn là có thể đổi, không biết các hạ có thể góp đủ trăm cân hay không?
- Chỉ có tám mươi cân, nếu ngươi không làm chủ được, cũng nhanh đi hỏi một chút, ta không có thời gian ở đây lâu.
Từ Ngôn hiện ra một bộ dáng không nhịn được.
- Tốt, các hạ chờ một lát.
Chưởng quỹ một nhìn thần thái đối phương không kiên nhẫn, cũng không nói nhảm, đi đến một góc đại sảnh, đánh ra một đạo linh lực vào một khối trang sức ngọc bích, rất nhanh, trên ngọc bích nổi lên kim quang, một tiếng nói không nhịn được, gấp gáp hơn cả Từ Ngôn truyền đến.
- Chuyện gì, có chuyện mau nói có rắm mau thả.
Theo tiếng xuất hiện, bóng người nhoáng một cái, lại có một người đi ra từ bên trong ngọc bích, người này là thanh niên nam tử, tóc dài chải thành bím tóc rơi ở sau lưng, chắp tay sau lưng mặt mũi tràn đây không kiên nhẫn, mà lại thân ảnh cũng không ngưng thực, hẳn là một đạo phân hồn nghỉ lại bên trong ngọc bích.
Có cường giả lưu lại phân hồn bên trong ngọc bích tại Bách Thảo các, điểm này không tính kỳ quái, dù sao cũng là mua bán của Thiên Kiếm tông, mà quy mô Bách Thảo các cũng trải rộng Tây Châu vực, đủ loại cửa hàng linh thảo cỡ lớn, sao có thể không có cường giả tọa trấn.
- Phòng Văn, Phòng trưởng lão, cường giả Hóa Thần của Thiên Kiếm tông chúng ta, cường nhân nổi danh trên Bách Thần bảng, tu vi tại hóa thần trung kỳ, khoảng cách hậu kỳ đã không xa, nói không chừng trong vòng mười năm thì có thể thành công tiến giai trở thành chí cường Hóa Thần hậu kỳ.
Chưởng quỹ thấy thân ảnh thanh niên xuất hiện, ngữ tốc rất nhanh, bất quá hắn cũng không có nói mua bán, mà giới thiệu cho Từ Ngôn thân phận người đến. Nhìn như giới thiệu, trên thực tế thì là ẩn ẩn vỗ mông ngựa, nói lời nịnh bợ, tâm cơ của vị chưởng quỹ tầng ba này, ngay cả Từ Ngôn đều muốn ngầm giơ ngón cái.
- Bớt nói nhảm, nói chính sự.
Phân hồn Phòng Văn tức giận nói, bất quá nhìn ra được, vị này hẳn là không có tức giận, dù sao ai cũng muốn mau sớm tiến giai, biết rõ là lời nịnh nọt, nghe cũng dễ nghe.
Chưởng quỹ vội vàng cười theo, nói chỉ tiết một lần chuyện Từ Ngôn muốn đổi lấy Vạn Dương Mộc, cũng nói đối phương cho ra giá tiền.
- Tám mươi cân Ly Kim San Hô?
Phân hồn Phòng Văn chắp tay sau lưng nhìn về phía Từ Ngôn, nói:
- Ta xem trước một chút phẩm tướng, Ly Kim San Hô cũng có phân chia tốt xấu.
Phân hồn ở trong ngọc bích đi không được quá xa, chỉ có thể ở hành động Bách Thảo các, đừng nhìn hành động bất tiện, bản thể vị Phòng trưởng lão này lại có thể ở ngoài ngàn dặm rõ ràng biết được giao dịch nơi này.
Thủ đoạn của Thiên Kiếm tông để Từ Ngôn âm thầm gật đầu, trách không được là nhất lưu tông môn, sao có thể không nắm chắc.
Đã quyết định Vạn Dương Mộc, nói cái gì Từ Ngôn cũng muốn đổi lấy, bất quá giá cả quá mức đắt đỏ, Ly Kim San Hô trên người hắn mặc dù chừng hơn một trăm cân, cũng không thể coi là thật cho ra số lượng trăm cân.
Quyết định chủ ý muốn ép giá một phen, Từ Ngôn đang chờ trưởng lão Hóa Thần nghiệm nhìn Ly Kim San Hô, không ngờ lại có một người đi đến tâng ba Bách Thảo các.