Chương 1408: Ma Hồn nguy cơ (hạ)
Chương 1408: Ma Hồn nguy cơ (hạ)Chương 1408: Ma Hồn nguy cơ (hạ)
Bành bành bành.
- Vô Nhạc huynh? Vô Nhạc huynh ngươi nghe được ta nói chuyện không?
Quân Vô Nhạc lâm vào hồi ức của mình, Từ Ngôn bắt đầu gõ sọ não Đạo Tử, vừa cảm giác vừa la to, muốn nhìn một chút trong đầu Đạo Tử có phải trống rỗng hay không.
Đang nói đạo lý mà, mình ở bên kia cười ngây ngô, Từ Ngôn rất hoài nghi Đạo Tử vừa rồi vận dụng Phong Ma Chú tiêu hao tâm lực, bây giờ trở nên có chút khờ ngốc.
- Nghe được, nghe được, Từ đạo hữu ngươi đang làm gì, trong đầu ta không có bảo bối gì.
Đạo Tử cười khổ đẩy Từ Ngôn ra, nói:
- Nhớ tới một vị huynh trưởng, nhất thời cảm khái, câu chuyện bản thân thành giới vừa rồi, chắc hẳn giải khai tâm kết của ngươi, như vậy chúng ta nên nghĩ một chút biện pháp, như thế nào giải quyết Ma Hồn đi.
- Ma Hồn vật kia có thể tặng người hay không?
Từ Ngôn nhớ tới một vị bằng hữu, nói:
- Chân Vô Danh thích nhất loại bảo bối trân quý này.
- Không dễ dàng như vậy, Đạo Phủ từng có ghi chép, đã từng có Ma quân chỉ hồn khống chế một vị tu sĩ Nguyên Anh, kết quả tu sĩ Nguyên Anh kia không những không cách nào vứt bỏ Ma Hồn, ngược lại bị Ma Hồn khống chế hạ tiến giai thành Hóa Thần.
- Ma quân Ma Hồn có thể để cho tu sĩ Nguyên Anh trở thành Hóa Thần? Cái tên đang ở trong người ta hẳn là ma vương, chẳng lẽ nó có thể giúp ta trở thành tu sĩ Độ Kiếp? Nếu thực như thế, ta sẽ nuôi nó.
- Há có thể đơn giản như vậy, tu sĩ Nguyên Anh kia tiến giai Hóa Thần, đồng thời, bị Ma Hồn xóa đi nguyên thần, trở thành Ma tu cảnh giới Hóa Thần, cảnh giới tương đương Ma quân, làm hại thiên hạ, về sau bị cường giả Đạo Phủ chém giết. - Vậy thì ném đi mới tốt, cái đồ chơi này không thể nuôi, nuôi hổ gây họa.
Từ Ngôn gật đầu, nói:
- Giúp đỡ chút, chuyển Phong Ma Chú của ngươi ra, có phải Ma Hồn sẽ có thể ra hay không.
- Chuyển không ra, Phong Ma Chú chỉ có thể thiết hạ phong ấn, căn bản là không có cách di động.
Đạo Tử lắc đầu, nói:
- Xem ra vận rủi của Từ đạo hữu chưa tiêu tán.
- Không may là không có cuối cùng, đều là tên ma quỷ kia hại...
Từ Ngôn giận dữ, lớn tiếng mắng lên, Đạo Tử nghe được càng thêm hồ đồ, không biết Từ Ngôn đang mắng ai, còn tưởng rằng là cừu gia của Từ Ngôn.
- Ma Hồn đang ở trong người ngươi quá mạnh, để ở trên người sớm tối gì cũng là đại họa, nhất định phải nhanh phong kín nó hoặc là khu trừ.
Đạo Tử nghĩ nghĩ, nói:
- Ta biết một kỳ vật, có thể khốn hung hồn thiên hạ, cho dù Ma Hồn ma vương cảnh, một khi bị giam ở trong đó cũng không có cách tránh thoát.
- Kỳ vật gì! Mau nói đi
Từ Ngôn mừng rỡ, vội vàng truy vấn.
- Khốn Long Thạch.
Đạo Tử chỉ nói ba chữ, âm thanh lại hết sức ngưng trọng.
- Khốn Long Thạch? Nghe cái tên đã biết không phải vật phàm, Khốn Long Thạch đã có thể vây chết Ma Hồn ma vương cảnh, chắc hẳn không dễ tìm cho lắm đi.
Từ Ngôn rất tự hiểu lấy mình, nếu dị bảo như vậy đầy đường, Đạo Tử cũng sẽ không ngưng trọng như thế.
- Hoàn toàn chính xác, nó rất khó tìm, có thể nói thế gian hiếm thấy, ta chỉ biết vị trí của một mảnh Khốn Long Thạch. Đạo Tử không có cố lộng huyền hư, mà nói thật:
- Bên trong Lâm Lang đảo, bên trong Cửu Anh thần hỏa đỉnh.
- Cửu Anh thần hỏa đỉnh! Di tích trong Đan phủ - Cửu Anh thần hỏa đỉnh?
Từ Ngôn giật mình.
Đạo Tử biết một mảnh Khốn Long Thạch, thế mà ở trong Lâm Lang đảo, hơn nữa còn ở trong Cửu Anh thần hỏa đỉnh, phải biết trước đây không lâu Đồ Thanh Chúc còn mời Từ Ngôn hắn, muốn liên thủ đến di tích đan phủ sau khi tham gia hành trình Lâm Lang đảo.
Đáp ứng liên thủ với Đồ Thanh Chúc, bất quá là Từ Ngôn chỉ thuận miệng qua loa, hắn căn bản không tin tưởng Đồ Thanh Chúc, thế nhưng Đạo Tử, hắn không cách nào không tin.
- Ngươi biết Cửu Anh thần hỏa đỉnh?
Đạo Tử cũng sững sờ, kinh ngạc hỏi.
- Đồ Thanh Chúc tên kia đi tìm ta, nói muốn cùng ta liên thủ tại Lâm Lang đảo mở ra di tích đan phủ, từ đó tìm tới Cửu Anh thần hỏa đỉnh, hắn nói trong Cửu Anh thần hỏa đỉnh có Chú Thần đan.
Từ Ngôn nhíu mày nói.
- Hắn nói không sai, trong Cửu Anh thần hỏa đỉnh không chỉ có Chú Thần đan, còn có càng nhiều cực phẩm linh đan, càng tồn tại một mảnh Khốn Long Thạch...
Đạo Tử lần nữa cười khổ một tiếng, nói:
- Chân thân của Khốn Long Thạch là một chiếc vảy rồng, một mảnh vảy ngược của Chân Long.
Bên trong âm thanh của Đạo Tử mang theo một loại cảm khái kỳ quái, Từ Ngôn có thể nghe được, nhưng hắn không nhìn ra Đạo Tử đang cảm khái cái gì, là cảm khái Khốn Long Thạch, hay là đang cảm khái chuyện cũ. ...
- Tiểu tử thúi, lân phiến Chân Long mà ngươi cũng dám cầm! Trong hồi ức của Đạo Tử xuất hiện một giọng nói đã rất nhiều năm chưa nghe, sư huynh thân hình cao lớn mặt mũi tràn đầy tức giận, đang nắm lấy đầu của hắn, kéo qua kéo lại.
- Sư huynh hẹp hòi! Không phải là một chiếc vảy rồng thôi à.
Thiếu niên giãy giụa, lại giãy không ra bàn tay lớn giam cầm.
- Kia là vảy rông phổ thông sao! Đó là vảy ngược, ngươi xem một chút Hắc Long đều muốn bị ngươi chọc giận đến điên, nếu ta không có ở đây, nói không chừng nó đã nuốt ngươi vào bụng.
- Ta lại không biết cái gì là vảy ngược, lân phiến khác không tốt nạy, chỉ có mảnh này dễ cầm.
- Vảy ngược của Chân Long là không thể động, nếu không sẽ dẫn tới sự thù hận của nó, cho ngươi mảnh vảy Bạch Long này, đừng có lại tới quấy rối.
Thiếu niên ngang bướng bị ném ở trên núi cao, dưới núi có tiếng cười của sư huynh cùng Hắc Long gào thét, thiếu niên trơ mắt trông thấy sư huynh ném miếng vảy ngược trân quý kia vào một đại đỉnh, cái này mới dần dần lắng lại lửa giận của Hắc Long.
Hồi ức của Đạo Tử rất ngắn, trong nháy mắt mà thôi, hắn không muốn nhớ lại, bởi vì sẽ có nước mắt tràn ra.
- Trong Cửu Anh thần hỏa đỉnh có chín đầu Yêu Vương, lấy liệt diễm Yêu Vương gia trì, Cửu Anh thần hỏa đỉnh có thể xưng có thể luyện hóa thế gian vạn vật, kỳ dị phi phàm.
Đạo Tử chặt đứt hồi ức, nhìn về phía Từ Ngôn, nói:
- Muốn triệt để vây chết Ma Hồn, chỉ có tìm tới phiến Khốn Long Thạch kia mới được.
- Xem ra chuyến đi Lâm Lang đảo, nhất định phải đi một chuyến.
Từ Ngôn cười khổ một tiếng, bỗng nhiên vẻ mặt biến đổi, nói:
- Trong Cửu Anh thần hỏa đỉnh có chín đầu Yêu Vương? Chẳng lẽ có chín đầu Cửu Anh Yêu Vương tọa trấn! Vậy phải như thế nào mới có thể lấy đan, Khốn Long Thạch cũng sẽ không dễ dàng như vậy lấy ra chứ.
- Đúng là như thế, nghe nói có chín đầu Cửu Anh Yêu Vương bên trong Cửu Anh thân hỏa đỉnh, bất quá không cần lo lắng Yêu Vương đả thương người, trừ phi Thần Đỉnh vỡ vụn, Yêu Vương mới có thể thoát khốn.
Đạo Tử cười cười, tiếp tục nói:
- Cửu Anh thần hỏa đỉnh có chút cổ quái, còn có một cái tên khác, gọi là mở cửa đỉnh, nghe nói tôn quái đỉnh này mười phần khẳng khái, mỗi khi có tu sĩ ở gần đập lên nó một chưởng, trong đỉnh sẽ tự bay ra một hạt đan dược.
- Võ một chưởng cho một hạt linh đan? Vậy dễ làm, đập nó mấy trăm cái, hẳn là có thể đập được cho Khốn Long Thạch đi ra.
Từ Ngôn nghe xong lập tức hai mắt tỏa sáng, quái đỉnh như thế vừa hay dùng để chiếm tiện nghi.
- Nào có dễ dàng như vậy, một người chỉ có thể đánh ra một chưởng, Cửu Anh thần hỏa đỉnh sẽ nhớ kỹ khí tức của ngươi, ngoại trừ bàn tay thứ nhất đập vào ra, đập nhiều ít đều không có linh đan bay ra nữa.
Đạo Tử cười khổ nói.
- Cái kia chính là so vận khí, xem ai có thể đánh ra Khốn Long Thạch, cái này thì khó rồi, gần đây rất không may, làm sao có thể đánh ra đến Khốn Long Thạch.
Từ Ngôn nghe xong sững sờ, lân này thật phiền toái.
- Cực phẩm đan dược trong Cửu Anh thần hỏa đỉnh là đếm mãi không hết, hàng ngàn hàng vạn, dù người đi đủ nhiều, cũng chưa chắc có thể lấy được Khốn Long Thạch, còn rất khó đi vào đan phủ nữa, đoán chừng đến lúc đó không có bao nhiêu người có thể đến.
Đạo Tử nói như vậy, Từ Ngôn càng thêm bất đắc dĩ, ngay sau đó Quân Vô Nhạc lấy ra một sợi dây nhỏ tơ tằm, trên đó mang theo khí tức băng hàn.
- Đây là Long Tàm Ti, có thể câu Giao Long, dùng đoạn Long Tàm Tỉ này có cơ hội câu ra Khốn Long Thạch trong Cửu Anh thần hỏa đỉnh, bất quá cơ hội không lớn. Đạo Tử khẽ nhíu mày, đưa đoạn Long Tàm Ti trân quý này cho Từ Ngôn.