Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1423 - Chương 1423: Thích Sáu

Chương 1423: Thích sáu Chương 1423: Thích sáuChương 1423: Thích sáu

Luật lệ KHIÊU chiến thi đấu, cường giả mười vị trí đầu mỗi người mỗi ngày, nhiều nhất tiếp nhận ba trận khiêu chiến, muốn khiêu chiến trước ba, trước hết đứng trên mười vị trí đầu.

Cao thủ hạng thứ tư đến hạng mười mới có tư cách khiêu chiến trước ba, nhưng mà cao thủ hạng thứ tư đến hạng mười cũng có cơ hội khiêu chiến những vị trí khác, tỉ như nói Từ Ngôn vị này hạng bảy, bây giờ đạp vào lôi đài thứ sáu, muốn khiêu chiến cao thủ xếp hạng thứ sáu, dịch chuyển thứ hạng của mình về phía trước một vị trí.

Mỗi ngày ba lần khiêu chiến, cũng bao hàm đi khiêu chiến người khác.

Từ Ngôn đánh bại Lôi Tử và Thiên Lôi Tử, muốn lưu cơ hội khiêu chiến một trận cuối cùng ngày thứ hai này cho Cung Bá Đình, mà không phải để cao thủ mạnh nhất Huyền Lôi phái- Huyền Thiên Lôi Tử lên khiêu chiến mình.

Cung Bá Đình cùng Đinh Vô Mục ác chiến, bị thương không nhẹ, còn bị giết đồ đệ trước khi Thiên Anh lôi bắt đầu, không cách nào trong thời gian ngắn tiến thêm một bước, nếu tên này đã xui xẻo tiên mất tật mang, vậy để Từ Ngôn chiếm tiện nghi.

Cung Bá Đình còn không có ngồi xếp bằng khôi phục liền phát hiện có người lên đài, tức giận đến hắn mặt trầm, chờ hắn thấy rõ người tới là vị Từ Đại Thiện thứ bảy liền nhau, cái mũi của tông chủ Trảm Tình môn kém chút lại bị tức đến lệch ra.

- Ngươi đã xếp hạng thứ bảy, khiêu chiến ta có ý gì, ngươi nên khiêu chiến trước ba kia kìa.

Cung Bá Đình kiềm nén lửa giận, thấp giọng quát.

- Xếp thứ sáu cùng xếp thứ bảy căn vốn không có gì khác nhau, từ vị thứ tư đến người thứ mười bắt đầu, không khác nhau bao nhiêu, trước ba mới thật sự là biểu tượng cho thân phận, ngươi bây giờ khiêu chiến trước ba còn không muộn, cứ nói là mượn đường từ lôi đài ta đi qua, ta giúp ngươi làm chứng, ngươi đi nhanh lên đi.

Cung Bá Đình cũng không muốn giao thủ cùng Từ Ngôn, hắn đã nhìn ra vị Thiện công tử này không dễ chọc, không chỉ tu vi cao thâm, thủ đoạn càng tàn nhẫn quỷ dị, tuyệt không phải hạng người hời hợt, có thể mời đi là tốt nhất.

- Trước ba, đánh không lại bọn hắn, ta nhìn được rồi, hai ta so tay đi.

Từ Ngôn khó xử nhìn lôi đài trước ba một chút, do dự một chút nói.

- Không đánh làm sao biết đánh không lại! Ngươi nhìn Đinh Vô Mục kia, bị thương không có nhẹ hơn ta bao nhiêu, hắn đang giả bộ trấn định, vừa rồi hắn ăn cực phẩm linh đan, ta có thể xác định hắn hiện tại hết sức yếu ớt, lấy tu vi Thiện công tử ngươi, rất có hy vọng đoạt đến vị trí thứ ba.

Nhìn ra Từ Ngôn do dự, Cung Bá Đình âm thâm vui mừng, vội vàng khuyên nhủ.

- Đinh Vô Mục thật bị thương không nhẹ?

ừ Ngôn hồ nghi vấn hỏi.

- Thiên chân vạn xác! Thực lực của hắn bây giờ nhiều nhất có thể phát huy ra năm thành cũng chưa tới, Thiện công tử ngươi nếu chiến bại Vô Mục công tử, chẳng những có thể chiếm cứ vị trí thứ ba, còn có thể trở thành người đứng đầu Tứ đại công tử, đá Đinh Vô Mục kia ra khỏi danh xưng Tứ đại công tử, chẳng phải là nhất cử lưỡng tiện.

Cung Bá Đình nghĩ trăm phương ngàn kế dời tôn đại thần này đi.

- Đinh Vô Mục bị thương có nặng, hay là ngươi bị thương nặng hơn?

- Tự nhiên là... Tự nhiên là Đinh Vô Mục bị thương nặng! Ngươi nhanh đi chiến hắn, bị người nhanh chân đến trước nhưng sẽ không hay.

- Thôi, vẫn chọn ngươi đi, ta không thích lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.

- Khụ khụ khụ, hiện tại ta mới phát hiện ta thật ra bị thương rất nặng, Phi Vũ Kim Đồng của Đinh Vô Mục quả nhiên bất phàm, Thiện công tử ngươi nhìn ra được ta mới là một phương yếu thế, ta bị thương còn nặng hơn cả Đinh Vô Mục.

- Thôi, vẫn chọn ngươi đi, nhìn ngươi đều sắp chết, không phí được khí lực bao lớn, chờ tiễn ngươi về tây thiên, ta lại đi khiêu chiến Đinh Vô Mục.

- Ngươi có bệnh à! Sớm tối gì đều muốn khiêu chiến trước ba, ngươi khiêu chiến ta đang ở hạng sáu có tác dụng cọng lông, đầu óc ngươi có phải quá xấu hay không! Cung Bá Đình chỉ cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, kém chút bị vị Thiện công tử này chọc cho tức chết.

- Đầu óc ngươi mới hỏng, bản công tử muốn lấy tư cách vị trí thứ sáu đi khiêu chiến thứ ba, mà không phải lấy tư cách vị trí thứ bảy.

Từ Ngôn soạt một tiếng mở ra quạt xếp, chữ Thiện trên đó có vẻ hơi chói mắt.

- Thứ sáu hay thứ bảy có khác nhau à...

- Có chứ, khác nhau còn rất lớn.

- Cái gì khác nhau?

Cung Bá Đình che ngực đang ẩn ẩn thấy đau, hỏi.

- Ta thích sáu, không thích bảy.

Từ Ngôn giang tay ra, ung dung đáp.

- Hay cho thích số sáu...

Cung Bá Đình cố nén xúc động trào máu, rống lớn một tiếng vận dụng ra tuyệt tình trận, kiếm trận mặc dù bị Đinh Vô Mục đánh đến tàn phá, nhưng cũng không thể coi thường, còn có lực lượng đánh một trận.

Một khi hai người giao thủ, dẫn tới vô số ánh mắt, có người dưới đài nhìn ra Thiện công tử nhất định có thù cùng Cung Bá Đình, nếu không sáu bảy chỉ tranh, căn bản cũng không cần thiết.

Cao thủ có thể giết vào mười vị trí đầu, thật ra thứ tư cùng thứ mười không có khác biệt lớn, ánh mắt những cao thủ này nhất định đặt ở trước ba, sẽ rất ít xuất hiện tình huống chỉ vì tiến lên một xếp hạng từ đó phát sinh giao đấu, một khi xuất hiện loại tình huống này, chỉ có thể nói rõ hai người có thù.

Dưới đài, đội ngũ Huyền Lôi phái, một vị váy tím nữ tử với gương mặt xinh đẹp nhưng tràn đầy lạnh lùng đang định tiến lên thì đột nhiên ngừng lại.

Nàng là Nguyên Anh cao thủ mạnh nhất Huyền Lôi phái, được xưng là Huyền Thiên Lôi Tử, Lôi Tử và Thiên Lôi Tử đều đã thua ở lôi thứ bảy, Huyền Thiên Lôi Tử tự nhiên muốn lên đài xuất thủ, đoạt lấy danh ngạch thứ bảy kia. Xem chiến nửa ngày, vị Huyền Thiên Lôi Tử này tự nhận đối hiểu rõ toàn bộ thủ đoạn của Từ Ngôn, cũng suy nghĩ rất nhiều đối sách, đáng tiếc nàng thực sự không nghĩ tới, người này thế mà đi khiêu chiến Cung Bá Đình vị trí thứ sáu, từ đó tránh đi Huyền Thiên Lôi Tử quyết đấu.

- Thiện công tử giảo hoạt, hôm nay coi như ngươi gặp may, ngày mai, ngươi sẽ trở thành ta bại tướng dưới tay Tạ Mạo ta.

Huyền Thiên Lôi Tử tên là Tạ Mạo, đột nhiên trừng mắt, bên trong con ngươi của nàng loé lên từng tia lôi quang, một cỗ sát khí kinh người phun trào ra, Lôi Tử cùng Thiên Lôi Tử vừa mới bại trận trở về khán đài một bên che lấy vết thương một bên dời chân đi ra nơi xa, giống như cực kỳ e ngại vị Huyền Thiên Lôi Tử này.

Đều là tu vi cùng cấp, có thể để cho hai người sinh ra e ngại loại tâm tình này, có thể thấy được vị Huyền Thiên Lôi Tử Tạ Mạo này quyết không đơn giản.

- Lấy lui làm tiến, tránh đi cao thủ Huyền Lôi phái, đi chiến Cung Bá Đình, gia hỏa này thật có một Linh Lung tâm, một chút thua thiệt cũng không ăn.

Trên quan chiến đài của Đạo Phủ, Đạo Tử trông thấy Từ Ngôn cử động không khỏi lắc đầu cười khổ, cường giả Hóa Thần của Đạo Phủ ngồi ở bên cạnh Đạo Tử - Trâm Diệp đạo nhân thì từ đầu đến cuối đều là một bộ dáng mỉm cười, cũng không nói lời nào, từ khi Thiên Anh tranh đấu bắt đầu đều là bộ dáng như thế, nhìn như hòa ái dễ gần, chỉ có một cỗ cảm giác cổ quái không nói rõ được, giống như người gỗ.

- Các ngươi thật giống, Đại sư huynh cũng là người không chịu thua thiệt...

Cười cười, ánh mắt Đạo Tử nổi lên một tia khổ sở, nhíu chặt lông mày biểu thị vị thiên kiêu của Đạo Phủ này đang chìm đắm ở trong cảm giác khó xử hoặc nguy nan nào đó.

Lôi thứ tư, Chân Vô Danh hao phí khí lực cực lớn, rốt cục chiến bại đối thủ, hắn đưa mắt nhìn Từ Ngôn cùng Cung Bá Đình, thần thái trở nên cổ quái.

- Hai người bọn họ làm sao đánh nhau, chẳng lẽ có thù? Cung Bá Đình có thương thế không nhẹ, bị người xấu Từ Ngôn kia để mắt tới, coi như hắn không may.

Âm thầm suy tư một phen, Chân Vô Danh cảm thấy mình hẳn là nên tưới dầu thêm lửa cho giao đấu ở lôi thứ sáu, để cho hai người đánh đến càng hung một chút, ai bảo Cung Bá Đình lúc trước không phân tốt xấu đã dám động thủ với hắn ở trên đường.

- Thiện công tử thêm chút sức đi! Cung Bá Đình tên tiểu nhân kia tổn thương rất nặng! Vô Mục huynh đều đã nói, thực lực Cung Bá Đình chỉ còn lại một hai phần mười, gặp được người bình thường cùng cấp hắn cũng đỡ không nổi.

Chân Vô Danh hô to như thế, Cung Bá Đình ở trong lòng mắng to, không chỉ có Cung Bá Đình thâm mắng, Từ Ngôn cùng Đinh Vô Mục đều âm thầm mắng Vô Danh công tử không muốn mặt giờ lại dẫn lửa châm ngòi.

Hô to một câu để người ta đánh hung thêm mà thôi, Chân Vô Danh rước lấy ba người chửi mắng, chính hắn dương dương đắc ý, lại không thèm để ý chút nào.
Bình Luận (0)
Comment