Chương 1422: Lôi Tử Thiên Lôi Tử
Chương 1422: Lôi Tử Thiên Lôi TửChương 1422: Lôi Tử Thiên Lôi Tử
Thời điểm khiêu chiến Tiếu Cửu Tuyền, Từ Ngôn dùng chính là châm ngòi, thân thủ chân chính của hắn đến tột cùng ở trình độ gì, căn bản không có người biết, bây giờ chiếm cứ lôi thứ bảy, trở thành đài chủ, Từ Ngôn vận dụng sát chiêu, cao thủ Huyền Lôi phái thanh danh hiển hách Lôi Tử bị đánh ra khỏi lôi đài.
Đã thành đài chủ, cũng không thể để cho người ta nhìn nhỏ yếu, chỉ có cường đại đến làm cho người ta sợ hãi, mới có thể chấn nhiếp người khiêu chiến hắn.
Trong giao thủ điện quang hỏa thạch, thực lực của Từ Ngôn rốt cục hiện ra ra, chẳng những khiến Lôi Tử kinh hãi, cao thủ khác dự định khiêu chiến lôi thứ bảy cung kinh sợ trong lòng.
Nguyên lai người ta không chỉ có xấu tính, xuất thủ còn rất hung ác, thực lực càng đầy đủ kinh người.
Người mạnh như thế, đủ để sắp xếp ở phía trước, lúc đầu còn có vài người có chút tâm tư muốn gặp Thiện công tử một lần, phần lớn dập tắt tâm tư.
Muốn nghiệm chứng thực lực Thiện công tử một phen cũng đơn giản, so mình với Lôi Tử của Huyền Lôi phái một lần là được, Lôi Tử đều bị người ta dễ như trở bàn tay đánh ra lôi đài, ngay cả Lôi Tử đều chiến không được, tu sĩ khác còn như thế nào lên đài, lên đài chẳng phải muốn chết.
Trên lôi đài, Từ Ngôn thu liễm khí tức toàn thân, kiếm quyết càng sớm đã tản ra, một kiếm trước đó dường như vô thanh vô tức.
Sở dĩ Tru Yêu kiếm trận cùng Bách Quỷ Dạ Hành tề xuất, không chỉ có vì nhanh chóng chiến bại đối thủ, còn có ngụ ý che lấp kiếm pháp ở trong đó, có kiếm trận bạo khởi kiếm khí kinh thiên cùng bách quỷ tán phát khí tức luyện hồn, đủ để che giấu ba động của kiếm ý Vấn Thiên Kiếm.
Lúc trước ở bên ngoài Vãng Sinh động vận dụng Vấn Thiên Kiếm pháp, người chứng kiến cũng không ít, ngoại trừ Chân Vô Danh, còn có Đinh Vô Mục cùng Nhạc Vô Y, chủ yếu nhất là lúc lấy dùng Vấn Thiên Kiếm pháp chém giết mục tiêu, Vô Tướng Tử. Vô Tướng Tử đang ở dưới đài quan chiến, thời khắc Lôi Tử bị đánh ra lôi đài, trong hốc mắt Minh Vương Tượng có ánh mắt bỗng nhúc nhích, quét mắt lôi thứ bảy, bên trong ánh mắt lưu chuyển ra một chút nghi hoặc, bất quá rất nhanh lại chuyển ánh mắt đi, nhìn về phía chỗ lôi đài của Nhạc Vô Y, vị lão tổ Vô Tướng phái này xem ra rất yêu thích Vô Y công tử.
Trong lúc ngày thứ hai đánh nhau, Từ Ngôn là một vị nhanh nhất thắng được.
Hắn thắng được nhanh nhất, tốc độ nghênh đón đối thủ cũng là nhanh nhất, Lôi Tử vừa bại, lại có người lên đài, người này cao lớn thô kệch, giống như tên lỗ mãng, trên trán có một chùm tóc bạc, trên đó lập loè tỏa sáng, như có lôi hồ lưu chuyển.
- Ta là trưởng lão Huyền Lôi phái, Thiên Lôi Tử! Tiểu tử, chớ đắc ý, Lôi Tử bại bởi ngươi, ta sẽ giúp hắn xé ngươi! Hắc hắc hắc.
Trong lúc tên lỗ mãng nhe răng cười, tế ra hai đại chùy, nhìn kích thước, một cái ít nhất phải ba ngàn cân, song chùy mới vừa xuất hiện bị tên lỗ mãng dùng đôi tay to lớn nắm lấy, bành bành đụng nhau hai tiếng, tiếng oanh minh nổi lên.
Từng tiếng sấm ầm ầm bao phủ bốn phía, ngoài thân tên lỗ mãng xuất hiện màn mưa lôi điện, nhìn như lôi thân hạ phàm, vô cùng kinh người.
- Thiên Lôi Tử?
Từ Ngôn một chút nhớ lại, thời điểm canh tranh Top 100, quả thật không chỉ có một gia hỏa gọi Lôi Tử, nguyên lai những Lôi Tử này đều là cao thủ của Huyền Lôi phái.
- Các ngươi Huyền Lôi phái để mắt tới lôi thứ bảy có phải hay không, thay đối thủ không được à, ta rất mạnh.
Từ Ngôn không thể làm gì nói.
- Huyền Lôi phái chúng ta thích khiêu chiến cường nhân, hắc hắc, Từ Đại Thiện, đại gia ta sớm đã khám phá ngươi qua hai lần giao chiến, tới tới tới chúng ta đại chiến ba trăm hiệp!
Khi tên lỗ mãng nói chuyện, song chùy chấn động, phát ra sấm sét vang dội, khí thế kinh người. Từ Ngôn rơi vào đường cùng đành phải tế ra đao kiếm pháp bảo, chiến cùng một chỗ với vị Thiên Lôi Tử này.
Lần này Từ Ngôn không vội, hắn thấy Phản Kiếm minh một phương nhất định đến có chuẩn bị, có cao thủ phụ trách khiêu chiến cường giả một phương Kiếm Vương điện, có phụ trách khiêu chiến tán tu, tóm lại đây là muốn chiếm cứ mười vị trí đầu.
- Lôi Tử, Thiên Lôi Tử, hẳn là còn có Huyền Thiên Lôi Tử, suy ra, tên kia tương đối khó quấn.
Từ Ngôn âm thầm nhớ lại cuộc chiến giành top 100, Huyền Lôi phái một phương có ba vị cao thủ đỉnh tiêm, lấy thực lực Huyền Thiên Lôi Tử mạnh nhất, sau đó mới là Thiên Lôi Tử cùng Lôi Tử.
Khiêu chiến thi đấu ngày thứ hai vừa mới bắt đầu, Từ Ngôn đã bị Huyền Lôi phái để mắt tới, hôm nay ba trận giao đấu, xem ra một trận cũng không thiếu được.
Bên trong giao đấu, Từ Ngôn như có điều suy nghĩ quét mắt Đinh Vô Mục cùng Cung Bá Đình ở lôi thứ ba, khóe miệng ẩn ẩn nổi lên nụ cười lạnh, không nhiều nhìn những người khác, bắt đầu toàn lực ứng đối cường địch Thiên Lôi Tử.
Nói là cường địch, sau khi Từ Ngôn thi triển ra toàn lực, Thiên Lôi Tử đắc ý sớm đã biến mất, thay vào đó là hoảng sợ bối rối, tên lỗ mãng kia cho rằng Lôi Tử trước đó chỉ chủ quan, đã kiến thức Từ Ngôn dùng ra kiếm trận, hơi càng cẩn thận, chiến bại đối thủ không khó lắm.
Nhưng mà lần này người ta không sử dụng kiếm trận, cũng không dùng kiếm pháp, mà tụ tập luyện hồn quỷ thể vô hình không thái xúm lại ở bốn phía, Từ Ngôn tự mình thúc giục Long Lân Đao cùng Ly Kim Kiếm, dựa vào linh lực bàng bạc cùng pháp bảo mạnh mẽ oanh sát cường địch, bách quỷ càng thỉnh thoảng đập ra, đánh tên lỗ mãng này đến loạn tay loạn chân, Lôi Điện lực lượng của hắn hoàn toàn chính xác kinh người, tiếc rằng một lần chỉ có thể hội tụ thành một đạo lôi trụ hoặc Lôi Long, nếu phân tán ra càng không cách nào uy hiếp được đối thủ.
Lực lượng lôi đình đơn nhất, lấy thủ đoạn phòng ngự của Từ Ngôn, dễ như trở bàn tay, Thiên Lôi Tử mang theo khí thế không yếu, thực lực cũng không thấp, bất quá thủ đoạn đối chiến có chút đơn nhất, loại tu sĩ này chỉ thích hợp lấy thế sét đánh lôi đình chiến bại đối thủ, một khi bị kéo thành đánh lâu dài, cơ bản tất thua không thể nghi ngờ.
Xem thấu thân thủ của Thiên Lôi Tử, Từ Ngôn lựa chọn làm gì chắc đó, thỉnh thoảng ngắm một chút lôi thứ ba, giống như đang đợi cái gì.
Trên lôi đài trước ba, lôi thứ ba vừa phát sinh giao đấu chiến đến đao kiếm tung bay, phong lôi cuồn cuộn, thanh thế to lớn nhất ở trong mười tòa lôi đài, hấp dẫn ánh mắt cũng nhiều nhất.
Cung Bá Đình khiêu chiến rõ ràng là Phản Kiếm minh an bài, hắn thật ra cũng không muốn quá sớm giao thủ với trước ba, may mắn Đinh Vô Mục mang theo nội thương, giao thủ một cái Cung Bá Đình vui mừng quá đỗi, vận dụng hắn Vô Tình Đạo, vô số lưỡi dao vòng không, hình thành tuyệt tình trận, không dứt không ngừng oanh sát cường địch.
Đinh Vô Mục cũng không thế yếu, đã giao thủ, nhất định phải phân ra thắng bại, thiên kiêu Phi Vũ môn chiếm cứ vị trí thứ ba nhiều năm, há có thể nguyện ý giảm xuống xếp hạng, từ thứ ba xuống đến thứ sáu.
Trong lúc khiêu chiến mười vị trí đầu, một khi có người khiêu chiến thành công, sẽ chiếm cứ lôi đài cùng xếp hạng của đối phương, kẻ thất bại không bị loại, mà hạ xuống thứ tự của đối thủ, xuống đến lôi đài của đối thủ.
Nếu xếp hạng tăng lên, ai cũng nguyện ý, nhưng xếp hạng giảm xuống, không ai cao hứng.
Cao thủ trước ba, trước khi Thiên Anh lôi bắt đầu từ đầu đến cuối không có tham chiến, nếu trận đầu đã bị đánh xuống lôi đài, danh vọng của Đinh Vô Mục nhất định hoàn toàn không có, cho dù xuống đến vị thứ sáu cũng nhất định sẽ có càng nhiều người đi khiêu chiến hắn.
Sớm biết kết quả bại trận, cho nên Đinh Vô Mục không tiếc bất kỳ giá nào cũng muốn thắng được trận đầu, Cung Bá Đình cũng có ý giải quyết dứt khoát, hai người thi triển ra tất cả vốn liếng, chiến lực lượng ngang nhau.
Đánh nhau đặc sắc tuyệt luân, tu sĩ xung quanh xem chiến thấy mà hoa mắt, tuyệt tình trận của Cung Bá Đình hoàn toàn lấy trường kiếm tạo thành, tiến thối có thứ tự, uy lực kinh người, Phi Vũ của Đinh Vô Mục thì hoàn toàn là phi đao, hình thành đao vũ đầy trời bao phủ bản thân, có thể xưng phòng ngự kiên cố nhất, kiếm trận đối đao trận ác chiến, để đánh nhau ở lôi thứ ba hấp dẫn vô số ánh mắt, các cường giả Hóa Thần càng rối rít gật đầu.
Chiến lực trình độ như vậy, đã tiếp cận cường giả Hóa Thần, khi hai người này vận dụng tuyệt sát sau cùng, đủ để trong nháy mắt đạt tới uy lực của Hóa Thần Uy.
Trong khi vạn chúng chờ mong, bên trong hàng vạn ánh mắt nhìn chăm chú, giao đấu ở lôi thứ ba rốt cục xuất hiện biến hóa.
Đinh Vô Mục bị kiếm trận vây giết, liệu định rằng trận chiến này rất gian nan, quyết tâm liêu mạng, vận dụng tuyệt học của hắn Phi Vũ Kim Đồng, một khi Vô Mục công tử mở mắt, thực lực trong nháy mắt bạo tăng, Cung Bá Đình mặc dù cũng vận dụng uy năng lớn nhất của Tuyệt Tình kiếm trận, vẫn như cũ không địch lại Đinh Vô Mục, kiếm trận sụp đổ, Cung Bá Đình bị đánh bay ra lôi thứ ba.
Môn chủ Trảm Tình môn há miệng phun ra máu tươi, lảo đảo rơi vào lôi thứ sáu của mình, linh đan đầy một tay nhìn cũng không nhìn mà nuốt vào trong miệng, một mảnh linh thạch bị vẩy xuống đầy đất, muốn ngồi xếp bằng khôi phục.
Không đợi Cung Bá Đình nuết linh đan vào bụng, lôi thứ bảy liền nhau với hắn đã quyết ra thắng bại, Từ Ngôn đánh bay Thiên Lôi Tử ra lôi đài cũng không nghỉ ngơi, mà thả người vọt lên, rơi vào trên lôi đài của Cung Bá Đình.