Chương 1421: Vô Mục huynh thêm chút sức
Chương 1421: Vô Mục huynh thêm chút sứcChương 1421: Vô Mục huynh thêm chút sức
Cung Bá Đình cử động, hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Khiêu chiến trước ba, đặc sắc hơn khiêu chiến lôi đài khác rất nhiều, trên ba lôi đài đang đánh nhau khác, không nhiều người nhìn, tiếng nghị luận bên ngoài sân còn như sóng biển liên tiếp.
- Cung Bá Đình thế mà khiêu chiến Đinh Vô Mục! Lúc này mới ngày thứ hai đã bắt đầu tranh vị trí trước ba, xem ra Thiên Anh lôi giới này có trò hay để nhìn.
- Kiếm Vương điện cùng Phản Kiếm minh áp chế thù hận nhiều năm, sợ là gần đây sẽ bộc phát, nhìn thấy hai bên quyết đấu trên Thiên Anh lôi không, cao thủ Phản Kiếm minh chuyên chọn người Kiếm Vương điện khiêu chiến, người Kiếm Vương điện cũng giống như vậy, xem cao thủ Phản Kiếm minh là địch.
- Ngươi nói thế, ta nhìn quả thật như thế, không phải hai bên xem Kiếm Vương sơn như nơi quyết chiến chứ, ngay cả Phật Tử đều đến, Kiếm Vương điện một phương càng có Băng Giao tương trợ, nếu thật đánh nhau, chúng ta cần phải trước tìm đường lui.
- Phản Kiếm minh cùng Kiếm Vương điện đại chiến ngược lại chưa hẳn, chắc là dò xét cuối cùng quyết chiến trước, dù sao nơi này là Kiếm Vương sơn, Phản Kiếm minh chuẩn bị thăm dò một phen Kiếm chủ đến tột cùng chết hay sống thôi.
- Hai thế lực lớn khai chiến, chẳng phải tán tu một phương trên lôi đài sẽ không may, Thiện công tử kia mới trở thành đài chủ, chỉ sợ sẽ bị người ta đánh xuống đài.
- Đừng nói Từ Đại Thiện, ta nhìn ngay cả Hiên Viên Tuyết cũng phải bị đánh rớt, huyết chiến tranh giành mười vị trí đầu, nhất định có người ngã xuống, nếu không muốn chết, đừng tranh cái gì mười vị trí đầu ở lần giới Thiên Anh này.
- Cung Bá Đình cùng Đinh Vô Mục theo lý thuyết là tám lạng nửa cân, đừng nhìn một người thứ ba, một người thứ sáu, thực lực chân chính của hai người bọn hẳn là chênh lệch không nhiều, nhất là Đinh Vô Mục vào mấy năm trước thi triển Phi Vũ Kim Đồng, lúc trước Vô Tướng phái có thể xưng toàn quân bị diệt, lần này tốt rồi, Phản Kiếm minh người ta tới trả thù.
- Ba năm trước, một trận chiến ở Vãng Sinh động, Vô Tướng phái nguyên khí đại thương, thật ra Vô Mục công tử tính không được đại địch của Vô Tướng phái, vị Tiểu sư thúc Địa Kiếm tông kia mới là kẻ cầm đầu, nghe nói người ta một lần diệt sát bốn năm mươi vị Nguyên Anh cao thủ của Vô Tướng phái, ngay cả tông chủ Cừu Thanh Sơn đều chết trong tay Từ Ngôn kia.
- Nói như vậy, đại địch Phản Kiếm minh còn có Địa Kiếm tông Tiểu sư thúc một vị kia, may mắn Từ Ngôn kia không ở đây, nếu không sẽ bị trả thù.
- Không phải không ở đây, nghe nói Tiểu sư thúc Địa Kiếm tông đã ngã xuống ở hải vực, chết không thấy xác.
- Thật sự đáng tiếc, nếu như còn sống, Từ Ngôn kia chẳng phải cũng có thể tranh một chuyến trước ba, đến lúc đó Thiên Anh lôi sẽ càng thêm đặc sắc.
Trong lúc mọi người đang nghị luận, Cung Bá Đình cùng Đinh Vô Mục đã chiến cùng một chỗ, hai người giao thủ gây nên từng trận kinh hô.
Phi Vũ thành đao của Đinh Vô Mục phô thiên cái địa, Cung Bá Đình cầm trong tay trường kiếm một mặt lạnh nhạt, bên trong tâm cảnh vô tình vô nghĩa, Tông chủ Trảm Tình môn thi triển ra tuyệt học, hai vị này đấu cùng một chỗ có thể xưng hiểm tượng hoàn sinh, đặc sắc tuyệt luân.
Đừng nhìn chiến đến đủ hung, thật ra hai người đều chưa sử dụng ra tất cả lực lượng.
Đinh Vô Mục từ khi ba năm trước mở mắt, thi triển ra Phi Vũ Kim Đồng, cho tới bây giờ cũng không có chân chính khôi phục, ám thương mang theo, trong lòng Cung Bá Đình càng kìm nén một cỗ ngột ngạt, đệ tử hắn vất vả nhiều năm nuôi lớn, không đợi dùng để hoàn thiện Vô Tình Đạo sau cùng, đã bị người đoạt đi, cũng may Cung Bá Đình đầy đủ già dặn, nếu đổi thành người khác, tâm cảnh đều phải xuất hiện biến động thậm chí vết rách.
- Vẫn phải nuôi thêm một tên, Chân Vô Danh đáng chết, sớm muộn gì ta cũng sẽ làm thịt ngươi! Cung Bá Đình vừa đánh nhau vừa thầm mắng ở trong lòng, hắn cực hận Chân Vô Danh.
Vị môn chủ Trảm Tình môn này thật ra không nghĩ tới, đối thủ hiện tại đang giao chiến với hắn cũng đang thâm mắng Vô Danh công tử.
- Chân Vô Danh đáng chết, mời ta đi cái gì Thương Minh tự! Mệnh kém chút bồi vào, nội thương hiện tại cũng không có tốt, nếu thủ không được lôi thứ ba, là do ngươi hại!
Đinh Vô Mục cũng có một ngọn lửa giận đang thiêu đốt, năm đó nếu không phải Chân Vô Danh mời, hắn mới sẽ không xuất hiện tại Thương Minh tự, càng sẽ không tử chiến cùng Vô Tướng phái.
- Cung Bá Đình thế mà khiêu chiến Đinh Vô Mục, tên kia can đảm lắm.
Lôi thứ tư, Chân Vô Danh đưa mắt quét nhìn lôi thứ ba cách đó không xa, vừa ứng phó cường địch vừa mở miệng hô:
- Vô Mục huynh thêm chút sức, giết chết tên họ Cung.
Lôi thứ ba đang ác chiến, lôi thứ tư đang trợ uy, thượng mười tòa lôi đài trở nên náo nhiệt, Cung Bá Đình tức giận đến cái mũi đều muốn lệch.
một khi cao thủ Phản Kiếm minh lên đài, Kiếm Vương điện một phương khác cũng không yếu thế, trong đội ngũ Thiên Kiếm tông, hai vị nguyên anh đỉnh phong bay ra, một người rơi vào lôi thứ năm khiêu chiến Nhạc Vô Y, một người rơi vào thứ lôi tám khiêu chiến Chung Ly Bất Nhị, lúc này ngoại trừ lôi trước ba ra, cũng chỉ còn lại có lôi thứ chín không ai lên đài.
Từ Ngôn cách lôi thứ chín không xa, thôi thúc kiếm trận vây giết Lôi Tử đồng thời, khi thì quét mắt một vòng nhìn Chung Ly Bất Nhị và Đồ Thanh Chúc.
Nhất là Đồ Thanh Chúc, lộ ra rất an ổn, người khác đều có đối thủ, duy chỉ có trên lôi đài của hắn không có ai.
- Gia hỏa này tuyệt đối không phải tán tu một phương, ngay cả ta đều không buông tha Phản Kiếm minh, vì sao buông tha hắn? Chẳng lẽ Đồ Thanh Chúc kia có chỗ liên quan cùng Phản Kiếm minh? Suy đoán thân phận thật sự của Đồ Thanh Chúc, Từ Ngôn không khỏi quét mắt nhìn khán đài Không Thiền phái, Phật Tử tóc dài an tọa trên đài sen, nhìn rất hòa ái.
- Không đến một giáp, từ Nguyên Anh đỉnh phong tu đến Hóa Thần đỉnh phong, gia hỏa này là người à, xem ra ở Chân Võ giới không chỉ có một mình ta là quái nhân.
Âm thầm kinh hãi Phật Tử, Từ Ngôn hiện tại còn không nhìn ra tính toán của những cường giả Hóa Thần kia, thế là không nghĩ nhiều nữa, toàn lực đối địch.
Đã chuẩn bị đục nước béo cò, vậy sờ cái đứng đầu bảng mới được, nếu không hết thảy đều nói suông.
Thi triển Tru Yêu kiếm trận, biểu thị Từ Ngôn không giữ lại, Ly Kim Kiếm xuất thủ, Long Lân Đao hộ thân, trong lúc kiếm trận xoay quanh nổ lên từng đợt oanh minh.
Lôi Tử của Huyền Lôi phái tuyệt không phải kẻ yếu, trước đó hắn có chút coi thường, căn bản không có nhìn trúng Thiện công tử, bây giờ vừa động thủ hắn liền hối hận.
Cái gì Thiện công tử, đối diện căn bản chính là Ác công tử, nói còn chưa dứt lời đã xuất thủ không nói, vừa lên đến đã vận dụng kiếm trận chi pháp có thể xưng tuyệt sát, trận thế này làm Lôi Tử nhếch miệng, luống cuống tay chân khó khăn lắm ngăn cản, cuối cùng vận dụng thiên phú kinh lôi, lấy bản thân làm dẫn, gọi kinh lôi từ cửu thiên, nắm trong tay một đầu lôi điện chỉ long, Lôi Tử lúc này mới chống được kiếm trận vây giết.
Dù vậy, Lôi Tử vô cùng chật vật, máu me khắp người không nói, tóc dài lúc đầu, bị kiếm trận nổ rớt hơn phân nửa, còn lại một túm, muốn khó coi bao nhiêu thì có khó coi bao nhiêu.
Không lo được hình dạng của mình, Lôi Tử lúc đầu lộ ra rất nho nhã, lúc này thái độ hung dữ, nhe răng trợn mắt, chỉ Từ Ngôn mắng to:
- Hay cho Thiện công tử ngươi, tên hèn hạ này! Đây chính là ngươi tự tìm, để ngươi kiến thức một phen tuyệt học của Lôi Tử ta! Bằng vào thân ta là khí, gọi cửu thiên long, nhất long phân hải khiếu, nhị long hí al!!
- Ngươi có hết hay không! Đang niệm chú mà ngươi lại không cảm thấy ngại đi động thủ, có gan chờ ta niệm xong chú, chúng ta nhất quyết cao thấp.
Pháp môn gọi lôi của Lôi Tử hoàn toàn chính xác rất cường hoành, bất quá chú quyết hơi dài, mà còn cắn chữ rất nặng, càng không tu thành ngôn xuất pháp tùy, kể từ đó liền xuất hiện sơ hở.
Đối với gia hỏa có sơ hở, Từ Ngôn nào sẽ lưu tình, thừa dịp đối phương bấm niệm pháp quyết niệm chú, tru yêu kiếm trận tăng thêm Bách Quỷ Dạ Hành, bên trong hai phần tuyệt sát, lại tăng thêm Vấn Thiên kiếm pháp.
Gió táp mưa rào xuất thủ, Từ Ngôn căn bản không cho đối thủ bất kỳ cơ hội hòa hoãn nào, một kiếm vấn thiên, đanh bay Lôi Tử bị vây ở bên trong kiếm trận ra khỏi lôi đài.