Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1420 - Chương 1420: Phật Tử Ninh Ngữ

Chương 1420: Phật Tử Ninh Ngữ Chương 1420: Phật Tử Ninh NgữChương 1420: Phật Tử Ninh Ngữ

Phi thuyền với đài sen kỳ dị, từ phía trên bên cạnh xa xa mà đến, tiếng ve kêu ngược lại từ lớn đến nhỏ, chờ đến gần đã không có tiếng vang nữa, ngược lại truyền đến một tiếng phật hiệu đầy hòa ái.

Nguyên lai người trên thuyền kia, mặc dù giữ lại tóc dài, lại vẫn là một tên hòa thượng.

- Không Thiền phái, Phật Tử Ninh Ngữ...

Nhìn người tới, Từ Ngôn không khỏi khẽ nhíu mày, người này nhìn như hòa ái, cho người ta một loại cảm giác cứu thế tế dân, nhưng ăn mặc thực quái dị, nếu như thay đổi một bộ cà sa bình thường, lại cạo đầu, vậy vị Phật Tử này coi như danh xứng với thực.

- Phật Tử Ninh Ngữ!

Trên quan chiến đài bốn phía có người lên tiếng kinh hô, khu vực khán đài xuất hiện tiếng nghị luận ầm ï.

- Hóa Thần cao thủ của Không Thiền phái cũng tới, kể từ đó, Phản Kiếm minh lại thêm một vị cường giả.

- Lúc đầu, cường giả Hóa Thần bên Kiếm Vương điện thì nhiều hơn chút, hiện tại xem ra hai bên không sai biệt lắm thế lực ngang nhau, Phật Tử tới thật đúng là xảo, Băng Giao nhất tộc không xuất hiện, chỉ sợ Phật Tử cũng sẽ không hiện thân.

- Cường giả chân chính, khinh thường khoe khoang trước mặt người khác, Phật Tử người ta thế nhưng là trước ba Bách thần bảng, có hiện thân hay không đó cũng là cường giả cao thủ Hóa Thần đỉnh tiêm!

- Cái gì Phật Tử! Phản Kiếm minh các ngươi tự phong Phật Tử thì đừng lấy ra rêu rao, Kiếm Vương điện chúng ta không có quan hệ gì với Phật Môn, càng không nhận thấy bên trong tà môn ma đạo xuất hiện Phật Tử gì.

- Không Thiền phái thu lấy tinh túy của hai nhà Phật Đạo, chính là thánh địa Phật Môn, pháp trận Đạo gia chân chính, Phật Tử không chỉ tu cao thâm, làm người càng thích làm việc thiện, là cường giả đức cao vọng trọng bên trong Nhân tộc ta, ai dám nói xấu Phật Tử là đối nghịch với Không Thiền phái ta, cũng là địch của ngũ môn thất phái.

- Bớt lấy ngũ môn thất phái của các ngươi đè người, Phản Kiếm minh là Phản Kiếm minh, thất phái là người của các ngươi, bên trong năm môn đưa về Phản Kiếm minh thì chỉ có hai môn, đừng có thiếp vàng lên trên mặt mình!

- Kiếm Vương điện các ngươi cũng không có tốt bao nhiêu, Kiếm chủ sớm đã chết nhiều năm, còn tưởng rằng Tây Châu vực bây giờ là Tây Châu vực năm đó à, Kiếm Vương điện còn muốn thống một vực, quả thật vọng tưởng!

Ninh Ngữ người ta vừa đến một câu không nói, bốn phía khán đài thế mà xuất hiện ồn ào, lúc đầu Băng Giao nhất tộc xuất hiện làm cho tâm tình Phản Kiếm minh một phương nặng nề, bây giờ cao thủ nhà mình đến, há có thể sợ người của Kiếm Vương điện.

Bên trong tiếng ồn ào, liên hoa thuyền đi đến khán đài của Không Thiền phái, Phật Tử Ninh Ngữ không động bước chân, đài sen bay lên rơi vào khán đài, theo Phật Tử mà đến, còn có ba thân ảnh, đều là cường giả Hóa Thần của Phản Kiếm minh một phương, trong đó có hai vị đến từ Không Thiền phái, một vị đến từ Huyết Sát môn.

Phật Tử vừa đến, trên đài quan chiến khu vực bách đảo cách xa xa toàn bộ lôi đài, lông mày Đạo Tử có chút giật giật.

Quân Vô Nhạc được xưng là Đạo Tử, Ninh Ngữ thì là Phật Tử, nhìn hai người không liên quan tới nhau, nhưng chỗ Không Thiền phái của Ninh Ngữ nhưng có xưng hào tụ tập tinh hoa của Phật Đạo hai nhà, cho nên nói Ninh Ngữ không chỉ là Phật Tử, thật ra hắn cũng có thể xưng mình là Đạo Tử, kể từ đó, tên tuổi của Quân Vô Nhạc chẳng phải bị người khác chiếm.

- Hồn Ngục, Băng Giao, Ma tộc, Phật Tử, Tây Châu vực sắp loạn...

Quân Vô Nhạc giống như không quan tâm tên tuổi của mình, mà là ảm đạm thở dài, không biết đang đau khổ cái gì, hay tiếc nuối cái gì.

Sưu! Sưu! Sưul Khi bình minh vừa ló dạng, ba thân ảnh tuần tự bay lên, rơi vào đài cao, theo thứ tự là ba vị cao thủ đến từ bên trong thất phái, ba vị này đều có tu vi Nguyên Anh đỉnh phong, có thể xếp hạng ở phía trước trong trăm người đứng đầu, thấp nhất đều ở hai mươi vị trí đầu, có thể xưng khí thế hung hăng, bất quá đối thủ mà ba người này lựa chọn có chút ý vị sâu xa.

Các lôi đài bị ba người khiêu chiến đạp vào là lôi thứ tư, lôi thứ bảy, cùng lôi thứ mười, đài chủ theo thứ tự là Chân Vô Danh, Từ Ngôn cùng A Ô.

Nhìn thấy đối thủ xuất hiện, lại quét mắt nhìn cao thủ Phản Kiếm minh trên lôi đài của Chân Vô Danh cùng A Ô, Từ Ngôn đã hiểu.

Bây giờ, trên lôi đài thứ tư đến thứ mười, chỉ có Chân Vô Danh một người là cao thủ của Kiếm Vương điện, Từ Ngôn cùng A Ô thì là tán tu một phương, lúc đầu không môn không phái, là bởi vì chiếm cơ hội khiêu chiến trước ba, hai người bọn họ cũng nghênh đón sát cơ của Phản Kiếm minh.

Phản Kiếm minh dự định toàn lực xuất thủ, đều chiếm cứ hết lôi đài bên ngoài ngoại trừ trước ba, sau đó nhất cử khiêu chiến vị trí trước ba.

Ngoại trừ Hiên Viên Tuyết, bên trong trước ba là Bao Tiểu Lâu cùng Đinh Vô Mục đều là cao thủ một phương Kiếm Vương điện, Thiên Anh lôi lần này đã bị xem như sân bãi để hai thế lực lớn vật nhau, như vậy lên lôi đài tử chiến cũng không cách nào tránh khỏi.

- Một đám giảo hoạt, không ai ngày thứ hai đã đi khiêu chiến trước ba.

Từ Ngôn thâm mắng một tiếng, đều biết ngày thứ ba khiêu chiến vị trí trước ba là có lợi nhất, bởi vì tại ngày thứ ba, một khi thắng đối thủ, chỉ cần nghênh đón ba lần khiêu chiến trong ngày là được, sau đó Thiên Anh lôi cũng sẽ kết thúc.

Quy tắc thật ra không có người nào càng có lợi, người khiêu chiến tính toán, cũng tranh thủ thời gian cho ba người trong top ba, đã không ai trong hai ngày trước đi khiêu chiến trước ba, như vậy những cao thủ như mấy người Bao Tiểu Lâu cũng không cần đánh nhau chết sống vào hai ngày trước, tiết kiệm khí lực nghênh đón ngày thứ ba liền tốt. Đã hiểu quy tắc Thiên Anh lôi, đối với người nào thật ra cũng không có chỗ tốt, Từ Ngôn chỉ có thể chờ đợi thời cơ, Phản Kiếm minh cùng Kiếm Vương điện âm thầm giao phong, mang đến càng nhiều biến số cho Thiên Anh lôi lần này.

Đối thủ của Từ Ngôn là một tu sĩ nho nhã, người này mười phần vững vàng, trong đôi mắt ẩn hàm hung thần, tế ra song kiếm pháp bảo đều ở trình độ cực phẩm, nhìn qua tuyệt không phải hạng người hời hợt.

- Phản Kiếm minh đã chuẩn bị khai chiến, không cần đến ngày thứ ba ra tay, hiện tại là được rồi!

Ánh mắt Từ Ngôn bỗng nhiên khế động, khi nhìn thấy đối thủ của mình vững vàng, Từ Ngôn nhìn ra ý đồ chân chính của Phản Kiếm minh.

Nếu như Phản Kiếm minh muốn giành hết xếp hạng, như vậy tự nhiên sẽ kéo tới ngày thứ ba mới đi tranh trước ba, nhưng bây giờ xem ra, mục đích của Phản Kiếm minh đã không phải là xếp hạng, mà là mượn cơ hội Thiên Anh lôi, diệt trừ vài cao thủ đỉnh tiêm bên trong thế lực đối địch.

- Tại hạ Huyền Lôi phái - Lôi Tử, khiêu chiến Thiện công tử.

Tu sĩ nho nhã lên đài ôm quyền chắp tay, sáng sủa mà nói:

- Nghe nói Thiện công tử thích làm việc thiện, thích nhất xen vào việc của người khác, còn quản đến ngang ngược vô lý, nguyên lai quả nhiên có thân thủ để xen vào việc của người khác, lại nghe nói Thiện công tử xuất thân thần bí, thường xuyên vung tiền như rác, không biết có thể cáo tri sư môn, ngươi sẽ không phải là hoang dã tán tu thật đó chứ?

Cao thủ tự xưng Lôi Tử của Huyền Lôi phái, đối mặt cường địch, thần sắc không thay đổi, vững như bàn thạch, thế mà còn trêu chọc xuất thân của Từ Ngôn.

Đây chính là mười vị trí đầu Thiên Anh lôi, có thể vững vàng như thế, có thể thấy được vị Lôi Tử này lực lượng mười phần, mà hai vị cao thủ khác của Phản Kiếm minh khiêu chiến Chân Vô Danh cùng A Ô, đã động thủ.

- Tại hạ bất tài, chính là tới từ sơn thôn hoang dã, danh hào Thiện công tử đều là mọi người đùa nhau gọi cho mà thôi, Lôi Tử huynh chớ coi là thật. Từ Ngôn gấp gáp vội hoàn lễ, liên tục ôm quyền, trên mặt đầy cười khổ.

- Thiện công tử khiêm tốn, tên lớn như thế có thể nào là trò đùa đây... AII! Ngươi đánh lén!

Lôi Tử đang định chậm rãi nói chuyện, không nghĩ tới người ta căn bản không có ý định nói nhiều với hắn, Từ Ngôn đang lúc đáp lễ, đồng thời, ném pháp bảo ra ngoài, trọn vẹn trăm đạo kiếm quang đồng thời nổ lên ở bên cạnh Lôi Tử, hợp thành khí thế kiếm trận.

Khiêu chiến thi đấu ngày thứ hai, càng ngày càng hung hiểm, ác chiến cũng theo đó tiến đến.

Từ Ngôn, Chân Vô Danh cùng A Ô đồng thời nghênh đón cường địch, trên ba tòa lôi đài vừa bắt đầu giao đấu, ánh mắt Cung Bá Đình trên lôi đài thứ sáu trầm xuống, phi thân nhảy lên lôi đài thứ ba, vị môn chủ Trảm Tình môn này lại muốn khiêu chiến vị xếp hạng thứ ba Thiên Anh lôi - Vô Mục công tử, Đinh Vô Mục tại ngày thứ hai của thi đấu khiêu chiến.
Bình Luận (0)
Comment