Chương 1419: Yêu tộc xem chiến
Chương 1419: Yêu tộc xem chiếnChương 1419: Yêu tộc xem chiến
Băng Giao nhất tộc nghỉ tại Thương Hải, láng giềng Tây châu, có đôi khi cường giả trong tộc thì sẽ đi lại ở Tây Châu vực, bọn chúng liên quan không ít với nhân tộc Tu Tiên Giới.
Nhất là thủ lĩnh của Băng Giao nhất tộc Băng Sơn, tâm đầu ý hợp, giao tình không tệ với Chưởng Kiếm trưởng lão Quan Thiên Hộ của Nhân Kiếm tông.
Nam tử tóc trắng rơi vào khán đài của Nhân Kiếm tông, toàn thân tản ra khí tức băng hàn, một đôi tròng mắt đều là màu trắng bạc, tóc dài nhẹ nhàng tản ra, ở giữa có vụn băng lộn xộn rơi, dưới chân càng hội tụ ra một mảnh băng tuyết, hiện ra vô cùng kỳ dị.
Sau lưng thủ lĩnh Băng Giao, còn có hai vị yêu tộc cường giả, một vị thanh niên nam tử, một vị nữ tử cao gây, nhìn tướng mạo cực kỳ trẻ tuổi, như là hai tòa băng điêu, chút tì vết cũng không có, mà đều có khí tức Yêu Vương.
Băng sơn rơi vào khán đài, ngắm nhìn bốn phía, khi hắn nhìn thấy thân ảnh của Hồn Ngục Trưởng, trong mắt hiện ra một tia buồn bực.
Một trận chiến lúc trước ở Tuyết Quốc, Băng Giao nhất tộc bị Thân Đồ Liên Thành lừa gạt thành tay chân, đi không được không lui được, đành phải ác chiến cùng Ma quân, kết quả thương vong thảm trọng.
Ngược lại là Hồn Ngục một phương, chỉ xuất hiện ba vị Hóa Thần, ngay cả thủ hạ cũng không có, lúc trước Băng Sơn còn tưởng rằng Hồn Ngục người tới thiếu, về sau hắn mới tìm hiểu ra được, ở đâu là Hồn Ngục người ta ít người, mà người ta liệu định Băng Giao nhất tộc sẽ xuất hiện, cho nên căn bản cũng không cần dẫn dắt bộ hạ, hàng trăm hàng ngàn Băng Giao thành quân cờ của Hồn Ngục.
- Kiếm Vương điện các ngươi thật sự giỏi tính toán, không sợ Ma quân đồ sát hết một nước Tuyết Quốc.
Băng sơn lạnh lùng nói, âm thanh không lớn nhưng tất cả Hóa Thần cường giả xa xa đều nghe được. Rõ ràng là đang nói với Thân Đồ Liên Thành, kết quả giống như Hồn Ngục Trưởng cùng không nghe thấy, không thèm để ý, căn bản không để một đầu Yêu Vương đỉnh phong vào mắt.
Hồn Ngục Trưởng lạnh lùng, Băng Sơn giống như hiểu rõ, không còn nhìn nhiều Thân Đồ Liên Thành, mà đưa mắt nhìn sang khán đài Kim Ngọc phái, một cỗ khí tức hung sát chậm rãi bốc lên từ trên người vị thủ lĩnh Băng Giao này.
- Băng huynh nhất định là một đường mệt mệt mỏi, ngươi xem một chút vụn băng trên người ngươi đều ít đi, người đâu, bưng lên rượu ngon của lão phu, nhất định phải dùng vụn băng ướp lạnh mới được.
Quan Thiên Hữu cười ha hả nói, đến gần lão hữu, sau đó thấp giọng nói:
- Thiên Anh lôi đang đến thời khắc mấu chốt, có sổ sách gì cũng phải đợi đến giao đấu kết thúc lại tính.
- Tốt, lần này Nhân tộc các ngươi nếu không cho Băng Giao nhất tộc ta một lời giải thích, Kim Ngọc phái cũng đừng nghĩ rời đi Kiếm Vương sơn, hừi
Băng sơn hừ lạnh một tiếng, lập tức, một mảnh băng tuyết phun trào trước người hắn.
Lần trước Tuyết Quốc ác chiến kết thúc, nhưng món nợ này cũng không có coi như xong, Băng Giao tộc nhân bị xem như Tuyết Thụ chết thảm, tuy nói là do Ma tộc gây nên, nhưng bản thể Tuyết Thụ lại là lão tổ Kim Ngọc phái không xa vạn dặm từ hải ngoại mang vê.
Băng Giao Đại Yêu bị chế thành Tuyết thụ, xuất ra từ trong tay của lão tổ Kim Ngọc phái, cho nên lần này ngay trước mặt thế lực nhân tộc khắp nơi, Băng Giao nhất tộc muốn tới đòi một câu trả lời hợp lý, muốn một phần công đạo.
Quan Thiên Hữu rõ ràng biết ý đồ của Băng Sơn khi đến đây, không có nửa phần ngoài ý muốn, vị Chưởng Kiếm trưởng lão của Nhân Kiếm tông này từ đầu đến cuối đều mỉm cười tận lấy tình nghĩa chủ nhà, tự mình chiêu đãi lão hữu.
- Kim Ngọc phái lần này tới không ít cao thủ, nhưng, lão tổ của bọn hắn lại chưa từng xuất hiện, Tiên Oa Oa người này nhiều năm không có đi lại ở Tu Tiên Giới, cũng không biết chết hay sống.
Quan Thiên Hữu một bên lấy linh tửu, một bên nhìn như nói chuyện phiếm.
- Đã gọi là Tiên Oa Oa, đương nhiên sẽ không tuỳ tiện chết đi, công pháp của tên kia quỷ dị, nghe nói có hiệu quả luân hồi, cũng không biết là thật hay giả.
Nói chuyện, là Tông chủ Nhân Kiếm tông Mặc Quang Vũ, người này có được tu vi Hóa Thần đỉnh phong, là cường giả top mười Bách Thần bảng, Mặc Quang Vũ không tâm đầu ý hợp với thủ lĩnh Băng Giao giống Quan Thiên Hữu, nhưng tuyệt không quá lạ lãm, nhìn ra cũng là người quen.
- Ta đã đợi ba năm, nếu không phải các ngươi ngăn cản, Băng Giao nhất tộc sớm đã san bằng hang ổ Kim Ngọc phái, bọn hắn há có thể kéo dài hơi tàn cho tới hôm nay.
Ánh mắt Băng Sơn hiện lên vẻ lạnh, nói:
- Chỉ có Nhân tộc các ngươi tâm cơ thâm trầm, cũng được, lần này các ngươi cũng chuẩn bị thỏa đáng đi, ta mặc kệ Tiên Oa Oa tử quỷ kia ở nơi nào, sau khi Thiên Anh lôi kết thúc, Kim Ngọc phái nhất định phải xoá tên tại Tây Châu vực!
- Còn chưa đến thời điểm quyết chiến, bằng không người Hồn Ngục cũng sẽ không chỉ khu trục Ma quân Tuyết Quốc, mà không phải chém tận giết tuyệt, Kiếm Vương điện chúng ta cũng có nỗi khổ tâm.
Quan Thiên Hữu cười khổ một tiếng, trong lúc ba người bọn họ đang nói chuyện, lôi đài xung quanh sớm đã dâng lên pháp trận cường hoành, ngăn cách hết thảy linh thức ngoại lai cùng nhìn trộm.
Băng Giao nhất tộc xuất hiện, tu sĩ khác không có để ý, dù sao chỉ có ba vị Yêu Vương, bất quá người Kim Ngọc phái thấy Băng Giao nhất tộc hiện thân trên Thiên Anh lôi, thần sắc từng người không còn dễ nhìn.
Nhất là Ngọc Nữ lần này, gương mặt xinh đẹp trắng bệch, không có chút máu nào, thỉnh thoảng chuyển động con mắt, nhìn về phía cao thủ Hóa Thần lệ thuộc Phản Kiếm minh.
Khác biệt với vẻ bối rối của Ngọc Nữ, hài đồng Kim Đồng ổn trọng hơn nhiều, ngồi xếp bằng trên đài không nhúc nhích, ngay cả mí mắt đều không ngẩng, chỉ là khóe miệng nổi lên nụ cười lạnh, mang theo một cỗ đa mưu túc trí.
Từ khi Băng Giao nhất tộc hiện thân Thiên Anh lôi, tất cả thế lực lớn của Kiếm Vương điện và Phản Kiếm minh đã xuất hiện khác biệt.
Các cường giả Kiếm Vương điện trở nên lực lượng mười phần, nhìn về phía một chút cừu gia phía Phản Kiếm minh bắt đầu tỏ thái độ hung dữ, những cao thủ của Phản Kiếm minh thì trở nên cẩn thận hơn rất nhiều, trao đổi ánh mắt lẫn nhau, không biết đang truyền âm, hay đang thương nghị cái gì.
Bầu không khí của Thiên Anh lôi trở nên ngưng trọng hẳn lên, thậm chí xuất hiện cảm giác bi tráng trước khi đại chiến, tuyệt không phải hai bên đối mặt trên lôi đài, mà là va chạm của thiên quân vạn mã.
Khí tức mưa to đang tiến đến, dần nặng hơn.
- Nếu Băng Sơn muốn tính nợ cũ, lại chọn ở ngay thời điểm này, xem ra là chủ ý của Kiếm Vương điện một phương, lần này Thiên Anh lôi ngược lại thú vị, thế mà bị trở thành dây dẫn nổ...
Trên lôi đài, Từ Ngôn nhìn qua các cường giả yêu tộc xa xa, âm thâm phân tích cục diện trước mắt.
Hắn gặp qua Băng Sơn, ngay cả hai vị thanh niên nam nữ sau lưng Băng Sơn, hắn đều nhận ra, lần trước trong Tuyết Thành, Yêu Vương cường giả của Băng Giao nhất tộc cũng không có nhàn rỗi, người ta là chủ lực đối chiến Ma tộc, bây giờ gặp Băng Sơn bày ra vẻ tức giận đối với Thân Đồ Liên Thành, sao Từ Ngôn có thể đoán không ra Băng Giao nhất tộc bị trở thành tay chân.
Minh ám đều tính toán, lòng dạ của Thân Đồ Liên Thành người này không chỉ có thâm trầm, tâm cơ còn mười phần độc ác, loại người này là khó đối phó nhất, giống như đồ phu máu lạnh.
Đối với Từ Ngôn mà nói, cục diện hỗn loạn chỉ có chỗ tốt mà không có chỗ xấu.
Bởi vì cừu gia của hắn quá nhiều, người nhớ thương vị Tiểu sư thúc này là hắn cũng quá nhiều, Kiếm Vương điện cùng Phản Kiếm minh thật khai chiến sau khi Thiên Anh lôi kết thúc mới tốt, tốt nhất đấu đến lưỡng bại câu thương, đến lúc đó coi như thân phận bị nhìn thấu, cũng không ai có sức lực tìm Từ Ngôn hắn tính sổ.
Theo Từ Ngôn suy tư, chân trời nổi lên bong bóng cá, cao thủ Top 100 xung quanh lôi đài cùng đài chủ đang chỉnh đốn, ẩn ẩn phát ra tiếng vang xao động.
Có người đang đứng dậy, có người đang mở mắt, có người đang xắn tay áo lên.
Hừng đông sẽ có người lên đài, khiêu chiến thi đấu ngày thứ hai sắp xảy ra.
Ông...
Ông...
Ngay thời khắc bình minh dâng lên, nơi xa giống như có tiếng ve kêu truyền đến, theo ánh rạng đông thứ nhất tỏa sáng, một chiếc thuyền lớn kỳ dị từ phía trên bên cạnh lái tới.
Thuyền lớn hành không, phát ra âm thanh như ve kêu, đáy thuyền có tuyết, nhẹ nhàng mà không tiêu tan, trong tuyết sinh sen, hương hoa trăm dặm, một đài sen kỳ dị nở rộ ở đầu thuyền, trên đó có một người ngồi ngay ngắn, người này thân mang cà sa đỏ thẫm giao nhau, lại không phải hòa thượng, vậy mà giữ lại tóc dài.