Chương 1427: Ma Hồn mê hoặc
Chương 1427: Ma Hồn mê hoặcChương 1427: Ma Hồn mê hoặc
Kẻ xấu xí Cao Nhân lên đài, giống như một trận trò cười, bộ dáng bị đuổi chạy khắp đài chạy kia, cho dù ai trông thấy đều sẽ buồn cười.
Nhưng có người không có cười, Đạo Tử Quân Vô Nhạc khi nhìn thấy kẻ xấu xí thì nhíu nhíu mày, Phật Tử Ninh Ngữ khi nhìn đến Cao Nhân thì ánh mắt hơi lạnh xuống.
Ngoại trừ hai vị này ra, không có người để ý đến một kẻ xấu xí lên đài, trong lúc mọi người đang xem náo nhiệt, ngay cả Từ Ngôn cũng không có phát giác được chỗ khác biệt.
Mười tòa lôi đài dần dần trở nên yên tĩnh trở lại, khiêu chiến thi đấu ngày thứ hai sắp đi qua, theo ban đêm tiến đến, một tia khí tức trang nghiêm trước khi đại chiến ẩn ẩn lưu động, bởi vì ngày thứ ba, mới thật sự là ác chiến.
Lôi đài thứ hai, trong ánh mắt Hiên Viên Tuyết mang theo lo lắng, nhìn về phía phương hướng Từ Ngôn.
Nàng cũng không biết vì sao Từ Ngôn nhất định phải đoạt được hạng nhất, cũng không biết Từ Ngôn gặp phiền phức gì từ đó lấy mặt nạ gặp người, nhưng nàng có thể cảm thụ được, trong lòng Từ Ngôn hẳn là cất giấu một phần nặng nề cực khổ, phần cực khổ này thậm chí nặng nề đến có thể đè sập sống lưng của bất kỳ cường giả Nguyên Anh nào.
- Ta sẽ giữ vững xếp hạng thứ hai, ta sẽ giúp ngươi đạt được khí nô ban thưởng, nhất định.
Nắm chặt hai tay, Hiên Viên Tuyết thu hồi ánh mắt, đáy mắt thanh tịnh bắt đầu bắn ra lên chiến ý càng sâu, cho dù ai khiêu chiến, nàng đều muốn đánh bại địch nhân.
Âm thầm nảy sinh tâm tư ác độc, sâu trong linh hồn xúc động không muốn người biết, một chút hình ảnh lạ lãm lại quen thuộc hiện lên trong lòng, hình tượng cũng không hoàn chỉnh, phá thành mảnh nhỏ, vô số mảnh vỡ chuyển động xoay quanh, dần dần hợp thành một tòa nhà cao cửa rộng tràn đầy hỉ khí, còn có cô gia mới vào cửa.
Nữ hài nghịch ngợm trốn ở ngoài cửa sổ nhìn lén, nàng vốn là tân nương tử, lại thay bằng một người bù nhìn...
Hôi
Khiếp sợ về hồi ức rách nát như trăng trong nước trong tâm thần, tâm thần Hiên Viên Tuyết chấn động lắc lư, thậm chí xuất hiện dấu hiệu tán loạn, nàng cả kinh vội vàng dùng toàn lực vững chắc tâm thần, càng ngạc nhiên hơn vì sao mình sẽ có loại hồi ức cổ quái kia.
- Là mộng... Là mộng sao, hoặc là... Từ Ngôn nói kiếp trước, chúng ta đã thành vợ chồng...
Hiên Viên Tuyết nhíu chặt đôi mi thanh tú đang vững chắc lấy thần hồn đang chấn động, Từ Ngôn thì dùng nguyên thần biến hóa ra bộ dáng bản thân trong thế giới dưới đáy mắt, đứng trước hắc châu do Hắc Long hóa thành, trầm ngâm không nói.
Uy lực Phong Ma Chú của Đạo Tử rất kỳ dị, thậm chí ngay cả Ma Hồn đều có thể phong ấn, Hắc Long hóa châu hình thành phòng ngự càng bao phủ Ma Hồn cùng Phong Ma Chú, trở thành đạo phòng ngự thứ hai, trong thời gian ngắn Ma Hồn không cách nào xông phá hai tâng phòng ngự này, nhưng một lúc sau thì không nói được rồi.
Hắc Long vô cùng suy yếu, tu vi của Đạo Tử chỉ là Nguyên Anh đỉnh phong, ngay cả Hóa Thần cũng chưa tới, há có thể phong bế Ma Hồn ma vương cảnh quá lâu.
May mắn, sau khi tranh đoạt Thiên Anh lôi xong sẽ mở ra truyền tống trận, đưa cao thủ Top 100 thẳng đến Lâm Lang đảo, chỉ có tìm tới Khốn Long Thạch, mới có thể chân chính giải quyết phiền phức Ma Hồn.
- Ma vương hồn bên trong Quỷ Vụ, ma vương chỉ thể của nó lại ở nơi nào, chẳng lẽ bị Đạo Phủ trấn sát trong hải vực?
Trước hắc châu, Từ Ngôn âm thầm trầm ngâm, chỉ là không có đầu mối, Lãnh Thiền Quyên mang theo Quỷ Vụ mà đến, lại bị hắn Từ Ngôn đụng thẳng, nguy cơ Ma Hồn này thấy thế nào đều là đen đủi.
Khẽ lắc đầu, Từ Ngôn đã thờ ơ đối với vận rủi của mình, còn có chuyện gì có thể không may hơn việc Ma Vương hồn phụ thể đây.
Vật cực tất phản mới là chí lý, cho nên Từ Ngôn cho rằng vận rủi của mình rất nhanh cũng sẽ chấm dứt.
Xác nhận Ma Hồn tạm thời sẽ không phá cấm mà ra, Từ Ngôn yên tâm một chút, quay người muốn rời khỏi thế giới dưới đáy mắt.
- Làm cái giao dịch... Như thế nào... ?
Tiếng nói âm trầm mà mờ mịt từ phía sau truyền đến, bước chân Từ Ngôn dừng lại, quay đầu tập trung vào hắc châu.
Tiếng truyền đến từ bên trong hắc châu, tuyệt không phải Hắc Long, mà là Ma Hồn kia phát ra.
- Tốt, giao dịch cái gì đây?
Giọng nói của nguyên thần Từ Ngôn đầy bình thản, nghe không ra buồn vui, cho dù đối mặt ma vương chi hồn, cũng là một bộ dáng không bất khuất.
- Cái gì đều được, chỉ cần thả ta rời đi.
Tiếng Ma Hồn đứt quãng, nghe hết sức yếu ớt, nói:
- Bản vương có dị bảo thành núi, xua quân ức vạn, còn có lãnh địa mênh mông, có thể tạo ra trăm ngàn quốc gia, nuôi dưỡng vô số sinh linh, nếu ngươi muốn, những này đều có thể tặng cho ngươi.
- Không hứng thú, quốc chủ nhàm chán nhất, chẳng thà đi làm hòa thượng.
Từ Ngôn cười lạnh một tiếng, nói là quá khứ trong bình giới năm đó, vị Từ quốc chủ là hắn này cuối cùng trở thành Phương Trượng.
- Bản vương còn có pháp môn trường sinh, thành tiên chi đạo, có thể bảo vệ ngươi vĩnh sinh bất diệt, trường tồn vạn năm.
Tiếng Ma Hồn lại lần nữa truyền đến, mặc dù mờ mịt, nhưng cũng có thể nghe được rõ ràng.
- Như thế nào thành tiên? Ngươi mới là ma vương, tương đương với Độ Kiếp của nhân tộc, khoảng cách tiên còn kém thật xa, thì ra Ma tộc cũng thích khoác lác.
Từ Ngôn cười ha ha, trong giọng nói mang theo ý nhạo báng. - Bản vương có thể nói cho ngươi rất nhiều bí ẩn trên đời, bí mật bên trong tứ đại vực là rất thú vị, càng liên quan rất sâu, muốn biết chân tướng của đại chiến giữa Tán Tiên cùng Ma Đế, muốn biết tám ngàn dặm phí hải tồn tại, muốn biết chỗ nương thân của Yêu Thánh, còn có cửu trọng thiên thần bí kia...
Tiếng Ma Hồn chợt trái chợt phải, nhưng ánh mắt Từ Ngôn trở nên trâm thấp xuống, những tin tức này có thể xưng bí ẩn lớn nhất tu tiên giới, cũng là một trong những nghi hoặc của Từ Ngôn mấy năm nay.
- Vì biểu đạt thành ý, ta trước tiên có thể nói cho ngươi một bí ẩn, liên quan tới Đông châu Đạo Phủ.
Giống như hiểu rõ đến nội tâm Từ Ngôn, tiếng Ma Hồn mang theo nụ cười thản nhiên, nói:
- Bây giờ Đạo Phủ rất quỷ dị, ban ngày ít có người đi lại, thời điểm nửa đêm không người lại tiếng vang kỳ quái phát ra, giống như có trăm ngàn con ác thú đang gặm nuốt huyết thực, đến khi ngày mới bắt đầu, lại trở nên bình tĩnh như thường.
- Đạo Phủ xảy ra chuyện gì?
Ánh mắt Từ Ngôn hiện lạnh, lạnh giọng nói.
- Thả ta ra, ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết nhất thanh nhị sở, hơn nữa còn sẽ đưa ngươi chỗ tốt cực lớn, sẽ không tổn thương ngươi mảy may, khoản giao dịch này, ngươi không lỗ.
Tiếng nói của Ma Hồn tràn đầy mê hoặc.
- Thả ngươi ra, sau đó bị ngươi thôn phệ đúng không, bản sự biên chuyện xưa không tệ, có năng lực chính ngươi ra đi.
Từ Ngôn nói thật nhẹ nhàng, nhưng nhìn chằm chằm hắc châu, ánh mắt rất ngưng trọng, như lâm đại địch.
- Ngươi không tin? Lịch duyệt của một vị ma vương, cổ lão đến vài ngàn năm trước, khi đó nhân tộc Tây Châu vực các ngươi vẫn là năm bè bảy mảng, không chịu nổi một kích, tin hay không tùy ngươi, ngươi hẳn phải biết phong ấn loại trình độ này khốn không được bản vương quá lâu, nếu như ta tự hành phá vỡ phong ãn, thái độ đối với ngươi cũng không phải là bình hòa như hiện tại.
- Đoạt bản thể người, còn nói thành thương hại bố thí, da mặt của Ma tộc các ngươi thật dày, ngay cả ta đều muốn cam bái hạ phong.
Từ Ngôn cười lạnh nói:
- Nếu Ma Vương đại nhân phá vỡ phong ấn, nhất định phải cẩn thận mấy phần, nói không chừng ta sẽ nổ tung mảnh ảo cảnh này, cùng ngươi đồng quy vu tận.
Dứt lời, Từ Ngôn không có lý không hỏi Ma Hồn, quay người mà đi.
Lời nói của Ma Hồn mang theo mê hoặc, đừng nói mở ra phong ấn, đối thoại với loại tà ác này, Từ Ngôn đều cảm thấy hung hiểm không hiểu, bất quá Ma Hồn đề xuất giao dịch cũng ấn chứng một chút, chính là đối phương tạm thời xông không ra phong ấn, cái này khiến Từ Ngôn yên tâm không ít.
- Ảo cảnh? Ha ha ha ha... Nhân tộc ngu muội, lại xem thuyết bản thân thành giới thành ảo cảnh, ngươi là một người rất thú vị mà ta từng nhìn thấy.
Tại thời điểm nguyên thần Từ Ngôn sắp rời đi thế giới đáy mắt, tiếng cười của Ma Hồn như ẩn như hiện bay tới, giọng nói lộ ra rất quái dị, nói:
- Ngươi có muốn biết thân thế của mình hay không?