Chương 1428: Ngươi Không Phải Nhân tộc
Chương 1428: Ngươi Không Phải Nhân tộcChương 1428: Ngươi Không Phải Nhân tộc
Ma Hồn mê hoặc không có chút nữa điểm tác dụng với Từ Ngôn, cái gì linh thạch thành sơn, cái gì chân tướng cửu thiên, những thứ này Từ Ngôn quả thật rất muốn biết, nhưng hắn cũng biết đồ vật Ma Hồn nói tới, không thể là thật.
Nhưng một câu giải hoặc về thân thế mình để Từ Ngôn cũng không còn cách nào đi ra một bước, hắn bối rối bí ẩn cả đời mình, thế mà không có dấu hiệu nào xuất hiện một tia manh mối.
Trong lòng rung mạnh giống như sét đánh, Từ Ngôn hết sức vững chắc lấy nỗi lòng chập trùng, sau một lúc lâu, đưa lưng về phía hắc châu nói:
- Thân thế của ta rất đơn giản, đơn giản đến không cần người khác đi suy đoán.
Ngôn ngữ giao phong, nếu ai yếu thế một chút, người đó sẽ vĩnh viễn bị áp chế ở hạ phong.
Từ Ngôn sẽ không bị Ma Hồn cầm nắm ở trong tay, mặc dù hắn lúc này vô cùng khát vọng biết thân thế của mình, nhưng hắn càng thêm biết rõ, lời của Ma Hồn nửa thật nửa giả, cho dù nó biết chút ít bí ẩn, cũng nhất định có cái giá rất lớn mới có thể ra.
Trước khi không có đạt được Khốn Long Thạch, Từ Ngôn căn bản sẽ không buông Ma Hồn ra, làm như vậy không khác tự sát.
- Không đơn giản, thân thế của ngươi thật không đơn giản, chẳng những không đơn giản, nếu muốn nói ra, phải dùng mãy chữ kinh thiên động địa để hình dung, gây ra bốn vực rung chuyển, muốn biết không? Mở ra phong ấn, ta sẽ nói cho ngươi biết hết thảy...
Ma Hồn nói nhỏ giống như mang theo một loại ma lực, đổi thành người ngoài chỉ sợ sớm đã đồng ý cuộc giao dịch này, nhưng định lực của Từ Ngôn cũng không phải thường nhân có thể so sánh, tim hắn rắn như thép như đá, há có thể bị lời nói của Ma Hồn mê hoặc.
Lông mày nhảy lên mấy lần, ánh mắt Từ Ngôn trở nên bình tĩnh, không quay đầu lại, càng không có đồng ý giao dịch cùng Ma Hồn, bước ra một bước rời khỏi thế giới đáy mắt.
- Ngươi không phải Nhân tộc...
Ngay đồng thời khi rời đi thế giới đáy mắt, tiếng Ma Hồn sau lưng truyền đến trong tai Từ Ngôn, Từ Ngôn nghe câu ngươi không phải nhân tộc này, tâm thần lại chấn động, nhưng lại bị hắn ép xuống.
Bên trên Tử Phủ sơn, tam anh khoanh chân, ánh mắt chủ nguyên anh vô cùng lạnh lẽo.
- Nó quả nhiên biết chút ít manh mối, ta không phải nhân tộc, chẳng lẽ ta quả nhiên là Vô Cực Nhân Ma? Hay là quái vật khác, ma vương hồn đáng chết!!!
Nguyên anh phẫn nộ, trên không Tử Phủ sơn xuất hiện hải khiếu trầm đục, linh lực bàng bạc biến thành sóng lớn, chập trùng không chừng.
- Nhất định phải tìm tới Khốn Long Thạch mới được...
Mang theo suy nghĩ quyết nhiên, bản thể Từ Ngôn mở hai mắt ra, Ma Hồn đã biết lai lịch của mình, vậy sẽ phong kín nó ở bên trong Khốn Long Thạch, cứ như vậy Ma Hồn chỉ có thể cầu khẩn, một khi Ma Hồn thế yếu, Từ Ngôn có cơ hội tra hỏi ra bí ẩn mà nó biết.
Nửa đêm, trăng sáng sao thưa, bên trên mặt đất hiện ra tia sáng trắng bạc như Sương.
Khiêu chiến thi đấu ngày thứ hai có thể xưng đặc sắc tuyệt luân, mười tòa lôi đài đều có giao đấu, náo nhiệt như vậy để tu sĩ bốn phía hào hứng, liền đợi đến ngày cuối cùng tranh đấu bỏ mạng, thậm chí có người bắt đầu mở bàn đặt cược, đừng nhìn đêm dài, tất cả khán đài lớn xung quanh lôi đài náo nhiệt không thôi, rất nhiều tu sĩ đang sôi nổi nghị luận.
- Không cần đoán, lần này đứng đầu bảng vẫn là Bao Tiểu Lâu, ta không có đủ linh thạch, bằng không sẽ đặt hết vào Bao Tiểu Lâu đoạt giải nhất.
- Ta nhìn chưa hẳn, Thiên Anh lôi giới này khác biệt ngày xưa, Từ Đại Thiện cùng Đồ Thanh Chúc hai nhân tài mới nổi này tuyệt không phải bình thường, không đến một khắc cuối cùng, ai cũng không nói chắc được đứng đầu bảng.
- Đừng quên còn có Huyền Thiên Lôi Tử, Huyền Lôi phái giống như rất nhiều năm không có sử dụng Huyền Thiên Lôi Tử, ta nhớ mấy lần Thiên Anh lôi trước chỉ có Lôi Tử cùng Thiên Lôi Tử lên đài, lần này Huyền Thiên Lôi Tử đăng tràng, xem bộ dáng là muốn tranh một chuyến trước ba.
- Tạ Mạo người này thành danh nhiều năm, giống như thành danh xong đã bắt đầu bế quan không ra, đều đã bao nhiêu năm rốt cục xuất quan, tuyệt đối không thể khinh thường.
- Không lên tiếng thì thôi một khi cất tiếng hót lên sẽ làm kinh người, cường giả đại nghị lực mới có thể làm đến điểm này, cao thủ Huyền Lôi phái rất không đơn giản.
- Chư vị đừng quên người thật thà A Ô kia, người này tranh đoạt đứng đầu bảng cũng không phải không có cơ hội, Hoàng Nha Vương kia là tồn tại bực nào, đạo hữu đạt tới Nguyên Anh đều hẳn là có nghe tới.
- Yêu vương chỉ cảnh...
- Người thật thà A Ô mỗi một giới chỉ tranh thứ mười, giống như không hứng thú đối với trước ba, lần này hẳn là cũng sẽ không đi tranh đoạt trước ba.
- Ai biết được, nhìn đi, Thiên Anh lôi ngày cuối cùng, nhất định là thời điểm đặc sắc nhất!
Nghị luận dưới đài lộ ra ồn ào hỗn loạn, có người đặt cược, cũng có người đang thừa cơ giao dịch chút vật mình cần thiết, lôi đài xung quanh lộ ra phi thường náo nhiệt.
Dưới đài ồn ào, không ảnh hưởng tới mười người ngồi xếp bằng trên lôi đài, trận pháp vận chuyển ngăn cách tạp âm, cũng hội tụ càng nhiều lực lượng khí huyết, những lực lượng khí huyết bởi vì ác chiến mà lan ra sẽ bị trận pháp trên lôi đài hấp thu, làm thành một loại lực lượng, lại dựa vào linh thạch, sẽ mở ra truyền tống đại trận đi thẳng đến Lâm Lang đảo.
Nhìn lại từ lôi đài thứ nhất, Bao Tiểu Lâu, Hiên Viên Tuyết cùng Đồ Thanh Chúc ba người có thể xưng vững như bàn thạch, linh lực toàn thân chấn động không ngừng, ba người đều điều chỉnh thực lực đến trạng thái đỉnh phong, nghênh đón ác chiến sẽ xuất hiện sắp tới.
Vị thứ tư Chân Vô Danh cùng vị thứ năm Nhạc Vô Y có chút sắc mặt trắng bệch, kinh nghiệm hai ngày ác đấu, hai người mệt mỏi không nhẹ, nhất là Nhạc Vô Y, khiêu chiến Hiên Viên Tuyết suýt nữa bị trọng thương.
Vị thứ sáu là Từ Ngôn, bởi vì không có trải qua giao đấu quá mức hung hiểm, linh lực của Từ Ngôn từ đầu đến cuối dừng lại ở đỉnh phong, nếu như không có Ma Hồn một chuyện, tâm cảnh của hắn cũng sẽ ở trình độ đỉnh phong.
Cũng may tâm thần Từ Ngôn rộng tựa như biển, không nghĩ nhiều về Ma Hồn nưa, thả toàn bộ tâm thần lên trên lôi đài.
Sau đó là Cung Bá Đình, khí sắc cũng không quá tốt, trải qua ác chiến với Đinh Vô Mục, lại bị Từ Ngôn đánh trở tay không kịp, thực lực Cung Bá Đình sớm đã không mạnh bằng lúc trước, sợ là không gánh nổi xếp hạng mười vị trí đầu.
A Ô và Huyền Thiên Lôi Tử - Tạ Mạo lên đài cuối cùng không sai biệt nhiều, chiến lực hai người này rất mạnh, nhất là vị Huyền Thiên Lôi Tử kia, luôn nhìn chằm chằm vị trí trước ba, A Ô cũng đang nhìn chằm chằm, chỉ là không nhìn trước ba, mà là nhìn một đầu dê nướng nguyên con trong tay.
Cũng không biết vị này giấu bao nhiêu đồ ăn ở trong túi trữ vật, người khác tham gia Thiên Anh lôi cẩn thận vạn phần, chỉ có hắn không hề hay biết, thừa dịp thời gian nghỉ ngơi cũng không khôi phục linh lực, mà là ăn liên tục, nhai không mỏi miệng.
Trong đám cao thủ mười vị trí đầu, cổ quái nhất phải kể tới lôi đài vị trí thứ tám.
Chung Ly Bất Nhị cho dù ngồi xếp bằng cũng chộp hai tay vào nhau, trên mặt hiện ra nụ cười quỷ quyệt, nhìn cực kỳ làm người ta sợ hãi, nhất là hắn thỉnh thoảng lại đi chỉnh sửa nón nhỏ một chút, thật giống như bên trong cái mũ của hắn cất giấu hung thú gì đó.
Theo thời gian trôi qua, chân trời nổi lên bong bóng cá, khiêu chiến thi đấu ngày thứ ba không cần người khác tuyên bố, đã tiến đến ở bên trong tiếng huyên náo càng thêm ồn ào. Cơ hồ khi đồng thời mở mắt, mười vị cao thủ phía trên mười lôi rối rít tản mát ra uy áp kinh người, bao phủ lôi đài của mình.
- Bắt đầu, tranh đoạt xếp hạng chân chính.
Nhìn về phía cố nhân bị cầm tù trong góc trên đài quan chiến của Hồn Ngục, trong ánh mắt của Từ Ngôn nổi lên một tia kiên quyết, nắn xương ngón tay phát ra răng rắc răng rắc, một trận giòn vang rất nhỏ vang lên.
Bốn phía lôi đài dần dần yên tĩnh lên, khí tức tiêu sát trước khi đại chiến đến tràn ngập dâng lên.
Minh Nguyệt chân trời bị mây đen che đậy, đồng thời bị che đậy còn có tia rạng đông thứ nhất, tiếng sấm rền ầm ầm trầm đục vang lên, trong mây mù xoay tròn giống như có cất giấu Lôi Giao Điện Mãng.
- Nhật nguyệt vô quang, cực hung hiện ra, chẳng lẽ vận rủi lại muốn xuất hiện?
Ngẩng đầu quét mắt nhìn mây đen dày đặc trên bầu trời, Từ Ngôn khẽ nhíu mày, không có lên đài, mà lựa chọn chờ đợi, chờ đợi người thứ hai hoặc thứ ba lên đài đi khiêu chiến Bao Tiểu Lâu.
Trận đầu Từ Ngôn cũng không muốn đánh, tốt nhất tặng cho người khác, nhưng mà phen này chờ đợi trở nên dài dằng dặc, giống như những người khác cũng đang có tâm tư như thế.
Từ sáng sớm, mãi cho đến buổi trưa, thời gian dần trôi qua, Từ Ngôn phát giác được bầu không khí có chút không giống bình thường, bởi vì trừ hắn ra, giống như không ai muốn đi khiêu chiến Bao Tiểu Lâu.