Chương 1429: Khí tức của âm mưu
Chương 1429: Khí tức của âm mưuChương 1429: Khí tức của âm mưu
Chiếm cứ đứng đầu bảng nhiều năm, tu vi của Bao Tiểu Lâu không cần hoài nghị, câu Tiểu Lâu bất tử đứng đầu bảng không đổi, từ lâu đã xâm nhập lòng người.
Chờ đợi nửa ngày, trên lôi đài thứ nhất chỉ có Bao Tiểu Lâu bình yên mà đứng, cũng không người thứ hai leo lên, thật ra loại tình huống này không tính ngoài ý muốn, thế nhưng Từ Ngôn lại nhận ra một tia khí tức quỷ dị.
Đó là một loại cảm giác bị người mưu hại, thật giống như có người trong bóng tối an bài trận Thiên Anh lôi này.
Loại cảm giác này không có bằng chứng, không có chứng cứ, ngay cả Từ Ngôn đều cảm thấy mình là quá lo lắng, dù sao vừa mới qua đi nửa ngày mà thôi, mà Bao Tiểu Lâu là cao thủ đỉnh tiêm một phương Kiếm Vương điện, Phản Kiếm minh một phương sẽ không chẳng quan tâm, vị Huyền Thiên Lôi Tử kia là đối thủ tốt nhất của Bao Tiểu Lâu.
Khiêu chiến thi đấu đến ngày thứ ba, bình tĩnh ngoài dự liệu, qua nửa ngày, dưới đài đều không ai lên đài khiêu chiến, nhưng bầu không khí ở khu vực lôi đài thì càng trở nên ngưng trọng.
Cái này cũng khó trách, trăm vị Nguyên Anh có tư cách khiêu chiến mười cao thủ vị trí đầu, vào ngày đầu tiên đã lên đài không ít người, dù sao đại đa số Nguyên Anh tu sĩ cũng không tính khiêu chiến mười vị trí đầu, ngay cả nửa điểm nắm chắc cũng không có, đi lên chẳng phải tự mình chuốc lấy cực khổ.
Âm ầm...
Thiên khung bắt đầu nhấp nhô hiện ra từng trận lôi minh, nhưng không có một giọt nước mưa rơi xuống.
- Người Huyền Lôi phái, sắp động thủ...
Từ Ngôn nhìn một chút tâng mây lăn lộn trên bầu trời, kế tính toán thời gian, dù sao ba ngày vừa đến, Thiên Anh lôi sẽ kết thúc, lại muốn khiêu chiến cũng không có cơ hội.
Vừa qua khỏi buổi trưa, quả nhiên như Từ Ngôn dự liệu, Huyền Thiên Lôi Tử lôi thứ chín rốt cục động, gió mạnh bùng nổ, nữ tử tên Tạ Mạo bay về phía lôi thứ nhất.
- Mặc kệ bọn hắn ai thua ai thắng, trận tiếp theo nhất định đến mình khiêu chiến, thời gian sắp không đủ.
Từ Ngôn âm thầm quyết định chủ ý, hắn không cần Huyền Thiên Lôi Tử chiến bại Bao Tiểu Lâu, chỉ cần hao tổn chút linh lực của Bao Tiểu Lâu là được, nhưng Từ Ngôn vừa nghĩ tới đây, hắn bỗng nhiên biến sắc.
Bởi vì Huyền Thiên Lôi Tử kia còn không có bay đến lôi thứ nhất đã rơi xuống, thế mà leo lên lôi đài thứ hai.
Cao thủ đến từ Huyền Lôi phái, lựa chọn đối thủ không phải Bao Tiểu Lâu, mà là Hiên Viên Tuyết!
- Thế mà không tranh đứng đầu bảng?
Trong sự kinh ngạc của Từ Ngôn, loại cảm giác bị người mưu hại kia trở nên càng thêm mãnh liệt mấy phần.
Huyền Thiên Lôi Tử có thể nói là cao thủ đỉnh tiêm của Phản Kiếm minh, không đi khiêu chiến Bao Tiểu Lâu cùng Kiếm Vương điện một phương tranh vị trí đứng đầu bảng, lại rơi xuống lôi thứ hai, khiêu chiến Cổ Bách đảo Hiên Viên Tuyết, điểm này ngay cả Từ Ngôn đều không thể nào hiểu được.
Phản Kiếm minh cùng Kiếm Vương điện thù hận nhiều năm, lần này trên Thiên Anh lôi, hai bên đánh đến có thể xưng đỏ mắt, hết lần này tới lần khác đến cuối cùng, cao thủ Phản Kiếm minh từ bỏ Bao Tiểu Lâu, loại tình huống quỷ dị này đừng nói Từ Ngôn không ngờ tới, các lộ tu sĩ đang vây xem cũng không ngờ tới.
- Huyền Thiên Lôi Tử không đi khiêu chiến Bao Tiểu Lâu, làm sao tìm Hiên Viên Tuyết rồi? Chẳng lẽ nhận định không tranh nổi Bao Tiểu Lâu?
- Tu vi Huyền Thiên Lôi Tử cũng không thấp, người này tuyệt không phải hạng người hời hợt, theo lý thuyết, có thực lực ngang bằng Bao Tiểu Lâu, còn nữa Hiên Viên Tuyết kia cũng không phải dễ trêu, so với việc đắc tội người Cổ Bách đảo, còn không bằng khiêu chiến Bao Tiểu Lâu.
- Chỉ sợ Hiên Viên đảo cũng là cái đỉnh trong mắt Phản Kiếm minh? Chẳng lẽ lại Cổ Bách đảo cùng Kiếm Vương điện có liên luy không muốn người ta biết đến?
- Thực lực Cổ Bách đảo tuyệt đối không yếu, nhất là Hiên Viên đảo, không chỉ có nhiều cường giả Hóa Thần, càng liên quan không ít với Đan Thánh Mạc Hoa Đà, Hiên Viên đảo người ta không phải không có chỗ dựa, chỉ bất quá không có dựa vào Kiếm Vương điện, mà dựa vào cây đại thụ Huyễn Nguyệt cung này mà thôi.
- Người Phản Kiếm minh vì gì còn đi khiêu chiến Hiên Viên Tuyết? Thua còn tốt, nếu thắng hoặc giết Hiên Viên Tuyết, chẳng phải đắc tội với Huyễn Nguyệt cung? Phản Kiếm minh mạnh hơn, cũng bù không được Kiếm Vương điện cùng Huyễn Nguyệt cung hai quái vật khổng lồ này.
- Ai biết được, nói không chừng Tạ Mạo người ta muốn tranh đến trước ba, nhìn trúng hạng hai của Hiên Viên Tuyết mà thôi, đừng quên nơi này là Thiên Anh lôi, Huyền Thiên Lôi Tử người ta khiêu chiến ai là chuyện của người ta, người khác quản được.
- Nói rất có lý, xem ra Huyền Thiên Lôi Tử nhiều năm bế quan, chuẩn bị một hót một tiếng kinh thiên hạ.
Các tu sĩ nghị luận ầm ï, mọi ánh mắt rối rít hội tụ ở lôi đài thứ hai.
Trên đài quan chiến của Hiên Viên đảo, ánh mắt Hiên Viên Hạo Thiên từ đầu đến cuối không thay đổi, vô luận Hiên Viên Tuyết có đối thủ hay không, vị Hiên Viên gia chủ này đều thờ ơ, ngược lại Hiên Viên Băng ở một bên cười xùy ra tiếng.
- Luôn có chút gia hỏa không biết sống chết, thích đập mặt vào bức tường, danh hào của Cuồng Tam chênh lệch với Bao Tiểu Lâu rất nhiều, người Phản Kiếm minh thế mà ngu đấn loại tình trạng này, mặc kệ cừu gia ở trước mắt, ngược lại đánh chủ ý lên Hiên Viên đảo chúng ta.
Lời Hiên Viên Băng nói, cơ bản không ai trong Hiên Viên đảo dám tiếp, bởi vì ai cũng không biết tiếp sau có thể bị vị đại tiểu thư này châm chọc hay không, danh xưng bát phụ kia cũng không phải gọi không.
- Có lẽ do Huyền Thiên Lôi Tử không có nắm chắc đấu thắng lôi thứ nhất, lúc này mới lùi lại mà cầu việc khác chọn lôi thứ hai, dù sao Thiên Anh lôi là tranh đấu xếp hạng Nguyên Anh của Nhân tộc, không phải địa điểm để Kiếm Vương điện cùng Phản Kiếm minh quyết chiến.
Sợ đại tỷ tẻ nhạt, vẻ mặt Hiên Viên Bằng đầy đau khổ nói một câu, bất quá mới vừa nói xong, hắn liền hối hận.
- Tranh đấu xếp hạng Nguyên Anh của Nhân tộc? Ánh mắt ngươi mù à, không nhìn thấy Nguyên Anh của Kiếm Vương điện và Phản Kiếm minh trước đó ngươi tới ta đi?
- Trước khi Huyền Thiên Lôi Tử lên đài, người lôi thứ sáu dùng thủ đoạn tồi tệ nào, ngươi không nhìn thấy à? Ngươi cũng không nhìn thấy ba tên ngốc ngu xuẩn kia đi khiêu chiến lôi thứ nhất?
- Đã phái ba tên phế vật tiêu hao khí lực của Bao Tiểu Lâu, ngược lại không đi chiến đứng đầu bảng, bên trong đầu người Huyền Lôi phái chứa thứ gì? Một đám thùng cơm ngớ ngẩn, làm Thiên Anh lôi thật nhàm chán.
Hiên Viên Bằng chỉ nói một câu, mấy câu đổ ập xuống nghênh đón hắn, Nhị thiếu gia Hiên Viên đảo đành phải nở nụ cười khổ trên mặt gật đầu, thừa nhận đại tỷ nói đúng, nếu lại nói nhiêu thêm một câu, nói không chừng nghênh đón Hiên Viên Băng là càng nhiều câu oán trách.
Huyền Thiên Lôi Tử leo lên lôi thứ hai dẫn tới một mảnh xôn xao, xôn xao qua đi, tự nhiên là rất nhiều ánh mắt mong chờ.
Thiên Anh lôi kỳ trước, tranh đấu trước ba mới là nơi đặc sắc nhất, nhất là ngày cuối cùng, có thể xưng một ngày đặc sắc nhất toàn bộ Thiên Anh lôi.
Người khác đang mong đợi thứ hai lôi phân ra thắng bại, Từ Ngôn lại nhíu chặt lông mày.
Hắn đang cẩn thận truy tìm một khí tức âm mưu tia, đáng tiếc, khi Hiên Viên Tuyết cùng Huyền Thiên Lôi Tử chân chính giao thủ, Từ Ngôn vẫn không nhìn ra bất kỳ dấu vết gì để lại.
Đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt Từ Ngôn rơi vào lôi thứ ba.
Đồ Thanh Chúc vẫn ung dung ngồi xếp bằng, không có chút dấu hiệu khiêu chiến đứng đầu bảng, chỉ là trong ánh mắt kia giống như cười mà không phải cười, tràn đầy một loại cảm giác cổ quái tà ác. Đảo mắt qua từ lôi thứ ba, Từ Ngôn nhìn về phía Chân Vô Danh ở lôi thứ tư, sau đó là Nhạc Vô Y, Cung Bá Đình, Chung Ly Bất Nhị và A sau cùng Ô.
Bên trong những người này, Chân Vô Danh đối đầu Bao Tiểu Lâu, phần thắng không lớn, mà Chân Vô Danh căn bản không có ý định khiêu chiến đứng đầu bảng, ánh mắt của hắn từ đầu đến cuối dừng lại trên người Đồ Thanh Chúc ở lôi thứ ba.
Nhạc Vô Y, Cung Bá Đình và Chung Ly Bất Nhị đều là cao thủ Phản Kiếm minh, ba người này theo lý thuyết có hi vọng nhất khiêu chiến Bao Tiểu Lâu, thế nhưng Từ Ngôn không nhìn thấy ba người có bất kỳ ý tứ đứng dậy, giống như thờ ơ với hạng đầu.
Được rồi...
Đối mặt Thiên Anh lôi càng ngày càng quỷ dị, Từ Ngôn không muốn đánh trận đầu đã không còn lựa chọn nào khác, phi thân lên, một bước bước lên lôi thứ nhất.