Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1430 - Chương 1430: Lôi Thứ Nhất (Thượng)

Chương 1430: Lôi thứ nhất (thượng) Chương 1430: Lôi thứ nhất (thượng)Chương 1430: Lôi thứ nhất (thượng)

Mặc kệ âm mưu hay tính toán, đến cuối cùng, tranh đấu đứng đầu bảng chân chính, cần có vẫn là thực lực mạnh mẽ.

Không có thực lực, hết thảy đều nói suông.

Cho dù cảm nhận được khí tức âm mưu, Từ Ngôn vẫn như cũ nghĩa vô phản cố leo lên lôi thứ nhất, thời khắc rơi xuống đất, bốn phía xôn xao bạo tạc.

- Thiện công tử thế mà khiêu chiến Bao Tiểu Lâu! Lần đầu tiên tới Thiên Anh lôi đã muốn tranh một chuyến đứng đầu bảng, đây là nghé con mới sinh không sợ cọp hả?

- Chiếm vị trí thứ sáu đã không tệ, đây chính là cao thủ thứ sáu trong cả cảnh giới Nguyên Anh của Nhân tộc, không đáng để khiêu chiến đứng đầu bảng, nếu bại, ngay cả hạng thứ sáu cũng khó giữ được.

- Đã giữ không được, chỉ muốn khiêu chiến Bao Tiểu Lâu, Từ Đại Thiện thua không nghỉ ngờ, trọng thương là nhẹ, đến lúc đó lôi thứ sáu của hắn nhất định bị cao thủ khác để mắt tới, đây mới gọi là tự mình chuốc lấy cực khổ.

- Khiêu chiến ai không tốt, lại đi khiêu chiến Bao Tiểu Lâu, nhiều năm như vậy, có mấy người chiến bại qua Bao Tiểu Lâu? Thật sự không biết tự lượng sức mình.

- Nhân tài mới nổi phần lớn như vậy, không biết mình bao nhiêu cân lượng, nếu không đụng đầu rơi máu chảy sẽ không biết thu liễm tài năng, nhìn đi, Thiện công tử kia sẽ phải xui xẻo.

- Thật muốn tranh đứng đầu bảng, Bao Tiểu Lâu rất khó đối phó nha...

Bên trên lôi thứ tư, Chân Vô Danh nhìn thấy Từ Ngôn leo lên lôi thứ nhất cũng giật mình, hắn từ đầu đến cuối cho rằng Từ Ngôn sẽ không thật đi tranh vị trí thứ nhất, không nghĩ tới người ta thật muốn đấu một trận với Bao Tiểu Lâu có thể xưng bất bại.

- Cẩn thận...

Hiên Viên Tuyết đang đang chiến cùng một chỗ với cường địch, chỉ kịp nói nhỏ một câu liền bị lôi quang đầy trời bao phủ, đối thủ của nàng có thể được xưng là Huyền Thiên Lôi Tử, am hiểu là lực lượng lôi đình.

- Sư tôn nhất định có thể thắng!

Bên ngoài sân, Tiền Thiên Thiên gặp sư tôn đạp vào lôi thứ nhất, âm thầm khẳng định, trừng ánh mắt lên, khẩn trương không thôi.

- Khiêu chiến lôi thứ nhất, lá gan của ngươi thật sự không nhỏ, đừng chết mới tốt, sổ sách của chúng ta còn chưa có tính toán rõ ràng đâu.

Khán đài Địa Kiếm tông, Lam Ngọc Thư phía sau đám người ngoại trừ ánh mắt mờ mịt ra, cả người lộ ra càng ngày càng quỷ dị.

- Ngược lại có không phế vật, không tệ, tiểu mập mạp kia có chút can đảm.

Hiên Viên Băng mắng xong Huyền Lôi phái, trông thấy có người lên đài lôi thứ nhất, hiếu kì, Hiên Viên Bằng thở dài một hơi, dời bước chân một chút, cách xa vị đại tỷ ngang ngược này của hắn một chút.

- Bây giờ cái này tu tiên giới, phàm là có mấy phần thực lực liền xưng là công tử, công tử chi danh đều bị bọn hắn gọi xấu." Đan Thánh liếc mắt thứ nhất lôi, căn bản khinh thường nhìn nhiều.

Đừng nói cái gì Thiện công tử, ngay cả Bao Tiểu Lâu trong mắt hắn đều không đáng giá nhắc tới, nếu không phải Thiên Anh lôi là thịnh sự của nhân tộc, hắn mới lười ra mặt, Huyễn Nguyệt cung có rất nhiều Nguyên Anh cao thủ, lại ít có người đi tranh xếp hạng Thiên Anh gì kia.

Giống như Đạo Phủ, đối với vinh quang Thiên Anh lôi này, Huyễn Nguyệt cung một phương không coi ở trong mắt, Đạo Phủ ít có người tham gia Thiên Anh lôi, Huyễn Nguyệt cung một mạch cũng giống như vậy.

Tuy nói ít người tham gia Thiên Anh lôi, cũng không có nghĩa không có người tham gia, Huyễn Nguyệt cung thật ra có cao thủ giết vào Top 100, chỉ là nhân số thưa thớt, không so được với Kiếm Vương điện, Phản Kiếm minh và các lộ tán tu thôi.

Trên đài quan chiến của Hồn Ngục, khác với sự khinh thường của những cường giả Hóa Thần như Đan Thánh, thời điểm Thân Đồ Liên Thành thấy có người đạp vào lôi thứ nhất, bên trong độc nhãn bỗng nhiên bắn tung toé ra một tia hung mang. - Rốt cục xuất hiện, khí nô thứ mười...

Hồn Ngục Trưởng lạnh lùng nói, không ai có thể nghe được, lại không người có thể nghe ra được bên trong tiếng nói của hắn tràn đầy mừng rỡ cùng ngang ngược.

Chờ đợi gân mười năm, bố trí ra vô số nhãn tuyến không tìm ra manh mối, cuối cùng một chiêu ôm cây đợi thỏ xuất hiện kỳ hiệu, khí nô cuối cùng cũng là đặc thù nhất, rốt cục trở lại cứu đồng bạn của hắn.

- Đánh đi, chiến ra dũng khí của ngươi, chiến ra lực lượng cứu vớt đại nạn của ngươi đi, để người trong thiên hạ nhìn một chút, ngươi là đặc biệt cỡ nào, cường đại cỡ nào...

Lôi thứ ba, tiếng nói nhỏ của Đồ Thanh Chúc bị tiếng phun ra nuốt vào cái lưỡi của rắn nhỏ trên đầu vai hắn hoàn toàn che giấu, Bạch Xà kỳ dị nằm ngang ở trên đầu vai của chủ nhân, một đôi xà nhãn nhìn chòng chọc vào lôi thứ nhất, trong mắt hiện ra hận ý không hiểu thấu.

- Từ Ngôn luôn cẩn thận, Thiên Anh lôi lần này có chút không giống bình thường.

Khán đài của Đạo Phủ, Đạo Tử nhíu chặt hai mi, Quân Vô Nhạc phát giác được một chút địa phương khác nhau, nhưng hắn đã không giúp được Từ Ngôn.

Đạo Tử đang lúc trầm ngâm bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía khán đài Không Thiền phái, Phật Tử Ninh Ngữ vẫn như cũ an tọa trên đài sen, toàn thân tràn ra một cỗ khí tức quỷ dị lại thần thánh.

Đến tột cùng là ai đang dẫn dắt hướng đi của Thiên Anh lôi, Đạo Tử còn chưa triệt để xác nhận, bên trong một ngày giao đấu sau cùng, đến tột cùng còn sẽ xuất hiện dị dạng gì khiến người ta ta ngoài dự liệu, hắn cũng không thể tính ra, Quân Vô Nhạc lại từ đầu đến cuối đều cảm thấy Từ Ngôn đang ở trong một loại tình cảnh rất nguy hiểm.

Lôi đài thứ nhất, Từ Ngôn vừa hạ xuống đất, Bao Tiểu Lâu nở nụ cười.

Nụ cười của vị đứng đầu bảng này cũng không phải hòa ái, mà là tràn đầy một loại cảm giác khát máu, nói thành nhe răng cười đều không khác mấy.

- Có nhiều thứ vốn nên trân quý, bởi vì đã mất đi, chỉ sợ không chiếm lại được, tỉ như nói, xếp hạng thứ sáu. Bao Tiểu Lâu cười lạnh tập trung vào người khiêu chiến, khinh thường nói:

- Từ Đại Thiện, chẳng lẽ ngươi cho rằng dùng chút chút mưu kế có thể đoạt đến vị trí thứ nhất? Ngươi dùng thủ đoạn tỉ tiện châm ngòi Tiếu Cửu Tuyên, lại thừa dịp Cung Bá Đình có thương tích trong người dịch chuyển thứ tự về phía trước một vị, ngươi hẳn là đi lôi thứ năm tìm Nhạc Vô Y, thi triển chút tiểu xảo tỉ như mỹ nam kế đại loại, không chừng thật có thể dời thứ tự về phía trước một bậc, ngươi đến chỗ lôi đầi của ta, chẳng phải tự rước lấy nhục.

Bao Tiểu Lâu hừ lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn Từ Ngôn, tiếp tục nói:

- Mình có bao nhiêu cân lượng còn không rõ ràng, hiện tại chạy trở về lôi thứ sáu của ngươi, còn có thể nhặt lại cái mạng, bên trong ba hơi còn dám đứng ở chỗ này, ta sẽ xuất thủ.

Theo Bao Tiểu Lâu hừ lạnh, có ba lưỡi dao xông ra lôi đài từ dưới chân hắn, ba thanh phi kiếm đều ở trình độ pháp bảo cực phẩm, tản ra sóng linh khí kinh người.

Ông!!!

Phi kiếm xuất hiện, đồng thời, sau lưng Từ Ngôn vang lên tiếng lông vũ rung động, một con ong khổng lồ, đỉnh đầu mang theo chữ Vương xuất hiện, tám cánh đập mạnh, cái đuôi cuốn ngược, chính là Hổ Vương Phong - tọa ky của Bao Tiểu Lâu, chỉ bất quá, tổ ong treo trên đuôi vàng to lớn của Hổ Vương Phong đã không thấy tung tích.

Trước có phi kiếm, sau có đại yêu đỉnh phong, đường lui của Từ Ngôn đã bị đoạn, đường ra duy nhất lưu cho hắn, là khe hở không đến một thước dưới chân Hổ Vương Phong, đi thì đi không qua, chỉ có thể bò xuống lôi đài.

Quét mắt nhìn đối thủ, Bao Tiểu Lâu lạnh lùng nói:

- Còn không mau cút đi!

Bao Tiểu Lâu dụng ý là để Từ Ngôn từ dưới người Hổ Vương Phong rời đi lôi đài.

Thân là đứng đầu bảng, Bao Tiểu Lâu cuồng ngạo càng lớn hơn Hiên Viên Tuyết, hắn đã không phải cuồng vọng, mà là chưa hề coi trọng Nguyên Anh trong thiên hạ.

Đây chính là cao ngạo ngạo thị thiên hạ, ngạo nghễ vô địch cùng cấp. Khí thế Bao Tiểu Lâu có thể xưng kinh người, người ta cũng có tiền vốn cao ngạo như thế, nhưng rất rõ ràng, khí thế của hắn cùng cao ngạo đối mặt với Từ Ngôn mà nói, cái gì dùng cũng không có.

Mắt nhìn quái vật khổng lồ sau lưng, Từ Ngôn đưa tay thả ra một vật, bên người xuất hiện Kim Bì Hà đang run rẩy.

Soạt một tiếng kéo xích sắt một cái, Từ Ngôn phân phó đầu yêu linh sắp bị dọa đến điên bên cạnh:

- Ta đi đấu gia hỏa ba hoa này, ong mật lớn phía sau giao cho ngươi, không có vấn đề gì chứ?

Câu nói này vừa ra, khí thế của Bao Tiểu Lâu vừa mới ngưng tụ ở lôi thứ nhất đã bị tiếng cười nổ tung ở bên ngoài sân xé rách, nửa điểm cũng không dư thừa.
Bình Luận (0)
Comment