Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1436 - Chương 1436: Lực Chiến Bao Tiểu Lâu (Hạ)

Chương 1436: Lực chiến Bao Tiểu Lâu (hạ) Chương 1436: Lực chiến Bao Tiểu Lâu (hạ)Chương 1436: Lực chiến Bao Tiểu Lâu (hạ)

Điểm đặc thù của Giác Thạch Giáp không chỉ có kiên cố, còn có một cái đuôi bọ cạp, mà đuôi bọ cạp là răng rắc của Phòng Giác Thạch mà Từ Ngôn không cách nào luyện hóa, những cự nha này là răng của Hóa Vũ hải thú đỉnh phong, pháp bảo cực phẩm căn bản không chém được.

- Không chỉ có pháp bảo trình độ cực phẩm, thì ra, bảo giáp của ngươi có cơ hội luyện hóa thành linh bảo...

Nhìn huyết châu dưới chân, Bao Tiểu Lâu nhẹ gật đầu, lực đạo biến mất, chấn lui đao kiếm Long Ly trên người, một vết sẹo thật sâu hiện ra trước trái tim hắn, huyết nhục mơ hồ, nhìn nhìn thấy mà giật mình.

- Tên giảo hoạt, ngươi không có cơ hội, ngươi sẽ chết rất thê thảm, cũng sẽ chết rất nhanh.

Thu hồi mình Hổ Khiếu Kiếm, Bao Tiểu Lâu lui hai bước, đưa tay xoa ở ngực một vòng, vết thương bị phong kín, không còn có vết máu xuất hiện, từng mảnh từng mảnh Kim Lân tái sinh quyển động từ trên Kim Tình Giáp, bao lấy vết thương của Bao Tiểu Lâu, từ bề ngoài lại cũng không nhìn ra dị dạng, chỉ là cự nhận va chạm cùng răng nanh Hóa Vũ, làm cho vết rạn trên Hổ Khiếu Kiếm trở nên càng nhiều.

Răng rắc, răng rắc.

Cự nhận vỡ vụn, một vệt kim quang chợt hiện, vù vù tung tay, khí tức vượt qua pháp bảo nổ lên ở trên lôi thứ nhất.

Răng rắc răng rắc...

Không chỉ lôi thứ nhất xuất hiện khí tức linh bảo, một lôi cầu cực đại do lực lượng lôi đình bọc thành bên trên thứ hai lôi bỗng nhiên vang lên tiếng xương cốt ma sát với nhau, sau đó có kiếm quang chói mắt lấp lóe, khí tức linh bảo nổ tung, lôi cầu kinh khủng bị một phân thành hai, Huyền Thiên Lôi Tử đã hòa làm một thể với lực lượng lôi đình kêu lên một tiếng đau đớn, lảo đảo hiện ra thân hình.

- Linh bảo, Đấu Vương Kiếm! Tạ Mạo gấp gáp lui lại mấy bước, mắt đầy kiêng kị nhìn đối thủ lấy ra trường kiếm từ trong cổ.

Sắc mặt Hiên Viên Tuyết càng ngày càng tái nhợt, nhưng ánh mắt lại càng ngày càng cao ngạo, nữ hài xách ngược Đấu Vương Kiếm mặc dù máu me đầm đìa, nhưng thủy chung ngẩng đầu mà đứng.

- Kiếm tên Long Khiếu, do xương cốt của Yêu Vương chế tạo, hao phí ta ba mươi năm mới đúc thành vũ khí, rất nhiều năm không ai thấy qua chân thân của nó, ngươi hẳn là cảm thấy vinh hạnh.

Bao Tiểu Lâu chậm rãi giơ lên trường kiếm màu vàng trong tay, mũi kiếm tản ra khí tức linh bảo.

Hổ Khiếu Kiếm chỉ là xác ngoài, đòn sát thủ chân chính của Bao Tiểu Lâu, không chỉ là huyết mạch Yêu tộc của hắn, còn có Long Khiếu Kiếm có được khí tức linh bảo, ẩn thân ở bên trong Hổ Khiếu cự kiếm.

- Đây không phải kiếm phôi à, đều thành phẩm linh bảo, đứng đầu bảng như ngươi sao có thể nói dối chứ.

Thu hồi đao kiếm, Từ Ngôn bất đắc dĩ thở dài, nói:

- Ngươi đã nói hao phí ba mươi năm chỉ luyện chế được kiếm phôi linh bảo, linh bảo hoàn chỉnh này lại từ đâu mà đến.

Kiếm phôi cùng thành kiếm hoàn toàn khác biệt, nói là phôi, tự nhiên là chưa hoàn thành linh bảo, đao kiếm Long Ly trong tay Từ Ngôn cũng có thể trở thành kiếm phôi của linh bảo, bởi vì Long Ly có cơ hội đề thăng thành linh bảo, Giác Thạch Giáp cũng giống như vậy.

- Có thể tại Nguyên Anh đỉnh phong luyện chế ra kiếm phôi linh bảo, đã là cực hạn, ta sẽ không đột phá Hóa Thần, không cách nào chân chính luyện chế ra linh bảo, không có cách, chỉ có thể tìm Hóa Thần cường giả trong tông môn giúp đỡ.

Giọng nói của Bao Tiểu Lâu trở nên nới lỏng, hai người giống như đang tán dốc nói chuyện phiếm.

- Ngươi làm như vậy là không đúng, ngươi có thể luyện hóa di cốt của đồng tộc, sao có thể để người ngoài luyện hóa.

Từ Ngôn khoát tay áo, phê bình.

- Trong kiếm thế nhưng là hổ cốt của đồng tộc ngươi, bị người khác luyện hóa, ngươi không đau lòng?

- Sẽ không, bởi vì nó đã chết, do ta tự tay giết chết.

Bao Tiểu Lâu cười ha ha, không ngần ngại chút nào lời Từ Ngôn châm chọc.

- Ngay cả Yêu Vương đều có thể giết chết, thật làm cho người bội phục, không biết đầu Yêu Vương mãnh hổ kia có phải do ngươi tự tay bắt được hay không.

Từ Ngôn hiếu kì hỏi một câu.

- Tự nhiên là ta tự tay bắt được, mấy vị trưởng lão hỗ trợ vòng vây mà thôi, ta nuôi nó một năm, không ngừng câu thông với nó, muốn nó nhận ta làm chủ, bất quá rất đáng tiếc, nó cũng không thừa nhận huyết mạch lực lượng của ta, đã không nhận ta làm chủ, đành phải luyện hóa thành linh bảo, cứ như vậy, nó không thể không nhận ta là chủ, ngươi cũng giống vậy...

Nói xong, ánh mắt Bao Tiểu Lâu bỗng nhiên lạnh lẽo, quát:

- Gia hỏa dám tranh đứng đầu bảng với ta, nếu như cố chấp, kết cục không khác gì đầu Yêu Vương - Thiên Tình hổ kia, trở thành nô bộc của ta, phi kiếm, hay là vong hồn dưới tay!

Bao Tiểu Lâu có được linh bảo, khí thế lúc này nhảy lên tới cực hạn, loại khí tức cường giả Nguyên Anh đứng đầu, vô địch cùng cấp này đưa tới hàng vạn tiếng kinh hô cùng tán thưởng.

Thậm chí ngay cả những Hóa Thần cường giả kia đều không thể không thừa nhận Bao Tiểu Lâu cường đại.

Cứ việc bị thương không nhẹ, kia là do đối thủ giở trò lừa bịp gây nên, mà đối với Bao Tiểu Lâu có được huyết mạch Yêu tộc, điểm ấy thương thế không đáng kể chút nào.

Đối mặt với vô số tán thưởng thậm chí reo hò, Bao Tiểu Lâu kiêu ngạo ngóc đầu lên, coi trời bằng vung, chỗ mũi kiếm chỉ tới, chính là bại tướng dưới tay hắn, bởi vì không có bất kỳ Nguyên Anh tu sĩ nào có thể cướp đi lôi thứ nhất khi đối mặt Long Khiếu Kiếm.

Tứ đại công tử không được, Hiên Viên Tuyết không được, bây giờ Từ Đại Thiện càng không được.

Hô...

Một tiếng thở dài nhàn nhạt vang lên, Từ Ngôn nhíu nhíu mày, nụ cười quỷ quyệt trên khóe miệng dần dần bình phục, ánh mắt trở nên yên tĩnh, còn mang theo một loại thần thái thất vọng, giống như đối thủ của hắn không cường đại tới đâu.

- Còn tưởng rằng mạnh đến loại tình trạng nào, thì ra là đứng đầu Thiên Anh bảng không gì hơn cái này.

Từ Ngôn nói nhỏ hiển thị rõ xuống tinh thần, chiến ý toàn thân đều trở nên mờ đi.

- Ngươi nói cái gì?

Bao Tiểu Lâu đang muốn xuất thủ nao nao, tức giận chất vấn.

- Ta nói ngươi không gì hơn cái này, làm ta quá thất vọng, vốn cho rằng Bao Tiểu Lâu ngay cả Hóa Thần đều không sợ, không nghĩ ngươi chỉ ỷ vào lực lượng huyết mạch Yêu tộc, nếu như ngươi không có huyết mạch Yêu tộc, ngươi không đáng một đồng.

Nghe lời Từ Ngôn nói, Bao Tiểu Lâu sững sờ, tiếp lấy giận dữ, nói:

- Ngươi có tư cách gì đến luận ta mạnh yếu, rất nhanh ngươi sẽ biết uy năng của linh bảo.

- Còn có linh bảo, ỷ vào huyết mạch cùng linh bảo.

Từ Ngôn mang theo xùy cười nói:

- Ném đi Long Khiếu Kiếm của ngươi, vứt bỏ huyết mạch Yêu tộc của ngươi, ngẫm lại ngươi vẫn còn dư lại cái gì? Có phải thừa kế thể xác hèn yếu hay không, có phải ngay cả mười vị trí đầu Thiên Anh lôi cũng không dám leo lên hay không?

Không đợi Bao Tiểu Lâu nói chuyện, Từ Ngôn khoanh tay tiếp tục nói. - Luyện chế kiếm phôi tính là cái gì, ta cũng có thể luyện chế, rất nhiều Nguyên Anh tu sĩ đều có thể luyện chế ra kiếm phôi có thể tiến giai linh bảo, nhưng kiếm phôi là kiếm phôi, nó cuối cùng không phải linh bảo, ngươi căn bản luyện chế không ra linh bảo! Về phần giết chết Yêu Vương, uổng cho ngươi có có mặt mũi để nói, giết một Yêu tộc có cùng huyết mạch với mình, khác nhau ở chỗ nào khi so với giết chết thân nhân của mình? Nếu như chính ngươi chiến Yêu Vương lại đánh giết, ta bội phục năng lực của Bao Tiểu Lâu ngươi, mà có phải chính ngươi giết? Là cường giả Hóa Thần trong tông môn ngươi tạo thế cho ngươi giết! Không có Hóa Thần xuất thủ, ngươi sẽ bị Yêu Vương thôn phệ.

- Ngươi nói ta giết không được Yêu Vương!

Đối mặt từng câu chất vấn đâm vào da thịt, trên mặt Bao Tiểu Lâu trắng xanh giao nhau, bởi vì Từ Ngôn nói những lời mà hắn không cách nào phản bác.

- Bắt không được Yêu Vương lại có thể giết chết Yêu Vương, luyện không ra linh bảo lại có thể có được linh bảo, hết thảy trên người Bao Tiểu Lâu ngươi đều là tông môn cho, lực lượng thiên phú của ngươi là Yêu tộc cho, trừ cái đó ra, ngươi còn có cái gì? Ngươi còn là cái thá gì?

Từng lời nói của Từ Ngôn giống như đao sắc bén kiếm, từng kiếm một chém vào trong lòng Bao Tiểu Lâu.

Từ Ngôn nói không sai, Bao Tiểu Lâu được xem như Nguyên Anh đệ nhất nhân của Nhân tộc, ngoại trừ tông môn bồi dưỡng, ngoại trừ huyết mạch Yêu tộc, chính hắn đến tột cùng vẫn còn dư lại cái gì, hình như cái gì cũng không có thừa.

Trong lúc tự hỏi là thời khắc hung hiểm nhất, nhất là trên chiến trường.

Chiến trường thay đổi trong nháy mắt, không chỉ có lực lượng va chạm, còn có quỷ kế, Bao Tiểu Lâu cũng không nhận thấy được, hắn đã bị đối thủ của mình dẫn vào ở trong sự tự hỏi.

Khi hắn bắt đầu tự hỏi, ánh mắt Từ Ngôn đã trở nên đạm mạc, lực lượng ác niệm từ giữa thiên địa đang hiển hiện, bắt đầu hội tụ...
Bình Luận (0)
Comment