Chương 1439: Hắn thắng
Chương 1439: Hắn thắngChương 1439: Hắn thắng
Trong mưa to, Bao Tiểu Lâu gầm thét như bị điên, phóng tới lôi thứ nhất, lại bị một thân ảnh ngăn lại ở bên ngoài lôi đài.
- Trở về đi, đã thua, cũng không cần cậy mạnh, còn sống, so với cái gì đều quan trọng.
Nói chuyện chính là người thanh niên có buộc bím tóc, đừng nhìn tuổi còn trẻ, toàn thân lại dũng động uy áp kinh khủng Hóa Thần trung kỳ, chính là Hóa Thần trưởng lão của Thiên Kiếm tông - Phòng Văn, người từng hiện thân qua Bách Thảo các.
Khác biệt với phân thân ở Bách Thảo các, lúc này Phòng Văn là bản thể xuất hiện, ngăn ở trước người Bao Tiểu Lâu, chắp tay sau lưng, ngữ khí không nóng không vội.
- Ta không có thua! Ta có thể đánh bại hắn!
Bao Tiểu Lâu cuồng loạn gào thét, giống như dã thú phát cuồng.
- Trở về đi, lên Thiên Anh lôi là không ai có thể giúp ngươi, nhớ kỹ lần giáo huấn này, cũng nhớ kỹ nhược điểm của ngươi.
Phòng Văn nhíu nhíu mày, có chút không nhịn được nói, khi nói chuyện ánh mắt của hắn nhìn về phía lôi đài bốn phía, giống như đang tìm kiếm cái gì.
- Khí tức tà ác, từ nơi nào đến?
Phòng Văn đứng ở bên bờ lôi đài, bởi vì cách rất gần, hắn cảm giác được một tia khí tức ác niệm phun trào, chỉ là không nắm chắc được loại khí tức cổ quái này đến từ nơi nào.
- Ta không đi! Ta muốn giết hắn, ta muốn xé nát hắn! Ta muốn đoạt lại hạng nhất của tai
Bao Tiểu Lâu vẫn đang gào thét, bất quá cũng không còn cách nào tiến lên trước một bước, không trở về được lôi đài, hắn gấp đến trợn to mắt nhìn, nhìn Từ Ngôn liên tục gào thét.
Phòng Văn lắc đầu, cũng không có tìm được nơi khí tức tà ác phát ra, ánh mắt như có thâm ý nhìn Từ Ngôn, hắn cười cười quay người trở về khán đài Thiên Kiếm tông, Bao Tiểu Lâu bị giam cầm mang theo trở về.
Trong tông môn thật vất vả xuất hiện thiên kiêu trăm năm khó gặp, há có thể để vẫn lạc ở trên Thiên Anh lôi.
Phòng Văn hết sức rõ ràng, tái chiến tiếp, coi như Bao Tiểu Lâu có linh bảo Long Khiếu Kiếm cũng thắng không nổi Từ Đại Thiện kia, bởi vì Thiện công tử không chỉ có tàn nhẫn dị thường, thực lực cao tuyệt, quan trọng nhất, còn có thể khám phá lòng người.
Nếu không phải khám phá ra nhược điểm của Bao Tiểu Lâu, Từ Ngôn há có thể tuỳ tiện chiến thắng?
Bất quá đã bại, Phòng Văn cũng sẽ không lấy lớn hiếp nhỏ, nơi này là Thiên Anh lôi, cũng không phải nơi tầm thường, hết thảy lấy thực lực nói chuyện.
Bao Tiểu Lâu bại một lần, Từ Ngôn không chỉ có trở thành tiêu điểm của toàn trường, còn trở thành tiêu điểm của toàn bộ Tu Tiên Giới, danh hào Thiện công tử trong khoảnh khắc truyền khắp toàn bộ Tây Châu vực, tất cả tu sĩ trong trong tông môn có thứ pháp bảo quan sát Thiên Anh bảng giao đấu đều sôi trào cả lên.
Bao Tiểu Lâu chiếm cứ đứng đầu bảng nhiều năm rốt cục bại trận, phần tin tức này không thua gì một đạo sấm sét, nổ lên Tu Tiên Giới Tây Châu vực.
Phải biết từ khi Bao Tiểu Lâu thành danh đến nay, từ đầu đến cuối chiếm cứ lấy đứng đầu bảng Thiên Anh lôi, hắn chỉ bại qua một lần, một lần kia là Phật Tử Ninh Ngữ cường đại giành hạng thứ nhất, nhưng sau sáu mươi năm, Bao Tiểu Lâu lại gặp cường địch, thua ở trong tay Thiện công tử.
Bốn phía lôi đài, tiếng hò hét nổi lên bốn phía.
- Thắng! Thiện công tử thắng! Lão tử đặt mười vạn linh thạch kiếm bộn rồi, ha ha hai
- Bao Tiểu Lâu sao có thể thua chứ, linh bảo nơi tay thế mà chiến không được Thiện công tử chỉ có pháp bảo cực phẩm?
- Đừng nói linh bảo, coi như thiên linh bảo lại như thế nào, tài nghệ không bằng người, có vũ khí mạnh hơn đều thành bài trí, không gặp Bao Tiểu Lâu căn bản không kịp dùng Long Khiếu Kiếm đã thua à, người ta căn bản không cho hắn cơ hội vận dụng linh bảo.
- Nghe nói Long Khiếu Kiếm của Bao Tiểu Lâu cũng không hoàn chỉnh, thuộc về linh bảo phế phẩm, xem ra lời đồn không giả.
- Linh bảo của hắn là trưởng lão trong tông môn hiệp trợ luyện chế, lấy yêu vương chi cốt chế tạo, nhất định không phải linh bảo hoàn mỹ, ngươi cũng không nghĩ một chút, cảnh giới Hóa Thần há có thể luyện chế ra linh bảo.
- Không nghĩ tới Bao Tiểu Lâu mạnh như thế thế mà cũng có nhược điểm không muốn người biết, Thiện công tử quá lợi hại, ngay cả nội tình của Bao Tiểu Lâu đều biết đến nhất thanh nhị sở?
- Dám leo lên lôi thứ nhất, nhất định đến có chuẩn bị, ta thấy Từ Đại Thiện kia tất có cao nhân chỉ điểm, mà lại diễn luyện không chỉ một lần đối chiến cùng Bao Tiểu Lâu, cái này mới có cơ hội chiến bại đối phương.
- Thắng thua trời định, đã đều là Nguyên Anh đỉnh phong, ai thua ai thắng cũng không ngoài ý liệu, chỉ xem ai vận khí tốt hơn.
- Nói đúng, không chừng là Thiện công tử kia vận khí nổ tung, hôm nay gặp may!
Nghị luận dưới đài, phần lớn là tu sĩ tu vi không cao, tục ngữ nói ngoài nghề xem náo nhiệt, trong nghề xem môn đạo, chí cường chân chính cũng không cho rằng là Từ Ngôn khí vận bùng nổ, mà đang ngạc nhiên về tâm kế của vị Thiện công tử Từ Ngôn này.
- Khí tức ác niệm thật nặng, chẳng lẽ mập mạp kia có thể khống chế ác niệm? Không có khả năng, trừ phi người vô thiện thuần túy mới có thể cảm nhận được bản nguyên ác niệm tồn tại, nếu không thay người vô tình đều làm không được!
Cái mũi của Đan Thánh Mạc Hoa Đà hơi động, hắn ngửi thấy khí tức ác niệm đến từ giữa thiên địa, làm đại gia đan đạo, lịch duyệt của Mạc Hoa Đà không hề tâm thường, càng từng nghe nói về lực lượng thiện ác tồn tại, chỉ là hắn chưa bao giờ thấy qua. - Lòng dạ thật sâu, lấy sơ hở trong tâm cảnh của Bao Tiểu Lâu làm cửa đột phá, dựa vào huyễn thuật dẫn ra nhu nhược mà Bao Tiểu Lâu giấu ở đáy lòng, Thiện công tử kia có lai lịch gì, một người trẻ tuổi không đơn giản a.
Hiên Viên đảo đảo chủ khẽ gật đầu, lấy tâm mắt Hiên Viên Hạo Thiên đều không thể không thừa nhận, Thiện công tử đánh bại Bao Tiểu Lâu đích thật là kỳ tài ngút trời.
- Ta biết tên kia thích đào nội tình người khác, xem ra nhược điểm của Bao Tiểu Lâu cũng bị Từ Ngôn chộp trong tay, cái gì giết hổ luyện khí, nhất định đều là giả tượng, không chừng Bao Tiểu Lâu giống như ta, đều là thái giám...
Trở về lôi đài thứ tư, khiêu chiến thất bại, Chân Vô Danh âm thầm gật đầu, nhận rằng suy đoán của mình hẳn là tiếp cận chân tướng, nếu không Bao Tiểu Lâu vì cái gì nổi trận lôi đình, đều sắp bị người ta chém thành hai nửa còn muốn đi liều mạng, nhất định là bí ẩn không muốn người biết bị Từ Ngôn phát hiện mới nổi giận như thế.
- Ta biết ngươi sẽ thắng, ngươi sẽ trở thành đứng đầu Thiên Anh bảng chân chính.
Bên trên lôi thứ hai, Hiên Viên Tuyết tay cầm Đấu Vương Kiếm không để ý đến thương thế của mình, ánh mắt đầy mừng rỡ nhìn về phía lôi thứ nhất, đáy mắt lưu chuyển ra sự yêu thương thật sâu.
- Liền biết ngươi sẽ thắng, Từ Ngôn, ngươi quả nhiên đặc biệt, ta không nhìn lầm người.
Đạo Tử cũng đang mừng rỡ, chỉ là sắc mặt hư nhược thực sự tái nhợt.
- Bát Ca, hắn thắng...
Trong lao tù khán đài của Hồn Ngục, Hà Điền lấy âm thanh chết lặng nói nhỏ một câu.
- Đúng vậy, hắn thắng.
Ngữ khí Vương Khải của rất mờ mịt, nghe không ra bất kỳ hàm nghĩa gì, kinh hỉ ẩn trong đáy mắt hai người càng không người nhìn thấy.
Bọn hắn nhận ra Từ Ngôn, cũng biết chỉ có Từ Ngôn giết vào xếp hạng trước ba thì có chiếm được tư cách ban thưởng khí nô, nhưng chân chính để hai người bọn họ tự hào, là khí nô đến từ trong bình giới, cũng có thể trở thành đứng đầu Nguyên Anh của Chân Võ giới.
- Thiên Anh lôi quả thật đặc sắc! Trận chiến tranh đứng đầu bảng càng kinh người, Đại sư tỷ, ngươi nói nếu Từ trưởng lão ở đây, cũng có thể lên đài đánh một trận hay không?
Trụ sở Địa Kiếm Tông, Phí Tài đi theo đại đội nhân mã mà đến đứng ở bên người Vương Chiêu hung hăng tán thưởng, lấy tu vi của hắn, căn bản xem không hiểu Nguyên Anh đỉnh phong giao thủ, nhưng hắn có thể được nhìn ra ai thắng ai thua.
- Ta nghĩ sẽ như thế, Từ trưởng lão cũng là thiên kiêu chi tử, há có thể không có tiếng tăm gì, chỉ là không biết bây giờ người đang ở chỗ nào, hi vọng hắn có thể bình an trở về.
Vương Chiêu cũng đang nhìn béo thanh niên ở trên lôi thứ nhất, nàng thấy thế nào thế nào cảm giác vị Thiện công tử kia có chút quen mắt.
Nhìn quen mắt không phải diện mạo thân hình ngữ khí động tác, mà là cặp mắt kia, rất giống rất giống Từ Ngôn năm đó ở trên Lâm Uyên đảo.
- Rốt cục xuất hiện, ngươi tiểu gia hỏa này, bản tọa đã đợi ngươi rất lâu, hắc hắc hắc hắc...
Nhìn khán đài của Hồn Ngục, nam tử cao lớn chỉ có một con mắt, ánh mắt lạnh lùng tập trung vào lôi thứ nhất, tập trung vào Thiện công tử đoạt giải nhất, khi Thân Đồ Liên Thành cười lạnh, khóe miệng Chung Ly Bất Nhị ở lôi thứ tám cũng theo đó gợi lên ý cười bí hiểm.