Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1438 - Chương 1438: Đao Trảm Bao Tiểu Lâu

Chương 1438: Đao trảm Bao Tiểu Lâu Chương 1438: Đao trảm Bao Tiểu LâuChương 1438: Đao trảm Bao Tiểu Lâu

Lực lượng ác niệm bị Từ Ngôn thúc giục, tạo thành phong bạo vô hình phô thiên cái địa, đã sớm bao phủ Bao Tiểu Lâu ở trong đó.

Ác niệm có thể dẫn động oán khí, mà oán khí, đang ở bên trong Long Khiếu Kiếm trong tay Bao Tiểu Lâu.

Linh bảo do xương của Thiên Tình Hổ luyện chế bởi vì tồn tại tì vết, thế nên bên trong cốt kiếm vẫn tồn tại một sợi oán niệm như cũ, đến lúc này, một sợi oán niệm bị Ác Như Phong dẫn động, xuất hiện tình cảnh phản chủ.

AI

Bao Tiểu Lâu kinh hô, tràn đầy không thể tưởng tượng nổi, đối diện chém tới là chính linh bảo trường kiếm của hắn, trong nháy mắt Bao Tiểu Lâu giống như nhìn thấy Thiên Tình Hổ năm đó, đang nhô ra răng nanh bổ nhào mà tới.

- Cút ngay cho tai

Bao Tiểu Lâu gầm thét dùng ra lực lượng toàn thân, cánh tay cùng trên trán nổi gân xanh, tiếng rống giống như hổ gầm, giờ này khắc này, Bao Tiểu Lâu lại vê tới sơn cốc trăm năm trước, ở trước mặt hắn là Thiên Tình Hổ rống giận bổ nhào mà đến.

Nếu như nói hồi ức trước đó để Bao Tiểu Lâu nhớ tới ký ức hắn không muốn nhớ nhất, như vậy ảo giác hiện tại thì để hắn lại một lần nữa thân lâm kỳ cảnh, trải nghiệm cảm giác sợ hãi khi chém giết cùng Thiên Tình Hổ năm đó.

- Ác Như Phong, gió theo mộng chuyển, tỉnh mộng trăm năm...

Đẩy ra một chưởng Ác Như Phong đầy tối nghĩa, mặt nạ Giác Thạch Giáp hiện ra nụ cười quỷ quyệt quen thuộc, ba hoa trước khi giao thủ bất quá là Từ Ngôn thăm dò thôi, hắn cần tìm hiểu trong lòng Bao Tiểu Lâu, mới có thể để cho uy năng của Ác Như Phong trở nên vô cùng vô tận.

Bởi vì mỗi người đều có thời khắc hèn yếu, tìm tới điểm nhu nhược của đối thủ, có thể lấy ác niệm vô tận phá hủy nó. Giữa thiên địa là ác niệm bao la không bao giờ hết, Từ Ngôn có thể cảm giác được ác niệm, lúc này hóa thân thành hung ma, một chưởng Ác Như Phong, mang Bao Tiểu Lâu vào vòng xoáy sợ hãi.

Khi Bao Tiểu Lâu đắm chìm trong chém giết với Thiên Tình Hổ, đang thời khắc đối kháng với Long Khiếu Kiếm, đao kiếm Long Ly bị Từ Ngôn vung vẩy mà lên, tiếng gào lạnh thấu xương nổ vang ở lôi thứ nhất!

CạchIIIIII

Long Ly phá giáp, chém vỡ Thiên Tình Giáp của Bao Tiểu Lâu, một kích toàn lực của Từ Ngôn, cơ hồ chặn ngang chặt đứt Bao Tiểu Lâu, nếu không phải Bao Tiểu Lâu đang toàn lực thôi động huyết mạch Yêu tộc, cường hóa xương cốt của hắn đến cực hạn, một đao kia đủ để chém hắn thành hai đoạn.

Một mảnh máu tươi bay lả tả bốn phía, mỏng như màn mưa, thân ảnh bay ngược ra lôi đài, biểu thị thần thoại hạng nhất cứ như vậy bị phá diệt.

Bên trên Thiên Anh lôi, Từ Ngôn đao trảm Bao Tiểu Lâu.

Xoat!II

Thời khắc máu vẩy, tất cả khán đài đều truyền đến tiếng kinh hô, tất cả mọi người đều đang kinh ngạc, kinh ngạc Thiện công tử khiêu chiến lôi thứ nhất thế mà thật có thể chiến bại Bao Tiểu Lâu, mà lại giống như cũng không có phí bao nhiêu lực khí.

Đan Thánh đang chuyện trò vui vẻ bỗng nhiên dừng lại lời nói, nhìn về phía lôi thứ nhất.

Hiên Viên Hạo Thiên mang theo một tia kinh ngạc, nhìn về phía lôi thứ nhất.

Cường giả an tọa ở khán đài Băng Giao nhất tộc đặt chén trà xuống, nhìn về phía lôi thứ nhất.

Vu Hôi kinh ngạc trừng mắt lên, nhìn về phía lôi thứ nhất.

Ánh mắt Phật Tử từ đầu đến cuối ôn hòa, nhìn về phía lôi thứ nhất.

Thân Đồ Liên Thành dần dần nở nụ cười gắn, tập trung vào lôi thứ nhất.

Giờ này khắc này, ánh mắt mọi người đều hội tụ đến trên người thanh niên hơi mập, Thiện công tử gần hai năm mới thanh danh vang dội, trở thành tiêu điểm của Tu Tiên Giới Nhân tộc.

Trước khi Từ Ngôn lên đài, không ai cho rằng hắn có thể đánh bại Bao Tiểu Lâu, câu Tiểu Lâu bất tử đứng đầu bảng không phải nói chơi, sớm đã thâm nhập vào lòng người, nhưng khi nhìn thấy thân ảnh phun máu bay ra lôi đài, rốt cục phá vỡ truyền thuyết Tiểu Lâu bất tử đứng đầu bảng không đổi.

Bao Tiểu Lâu không chết, huyết mạch Yêu tộc của hắn cứu được hắn một mạng, nhưng đứng đầu bảng đã đổi, bởi vì hắn đã bay khỏi lôi đài.

OanhiIll

Ngay khi Bao Tiểu Lâu bay ra lôi thứ nhất, đồng thời, bên trên lôi thứ hai, thân ảnh của Huyền Thiên Lôi Tử - Tạ Mạo tựa như tia chớp bay ra, trực tiếp trở xuống lôi thứ chín của nàng, khi vị thiên kiêu Huyền Lôi phái này quay đầu trở lại nhìn về phía lôi thứ hai, trong đôi mắt hiện ra sợ hãi không cách nào đè nén.

Trước mặt Đấu Vương Kiếm, Huyền Thiên Lôi Tử không có phần thắng, cầm trong tay linh bảo, Hiên Viên Tuyết thi triển ra Hiệp Thiên Hạ, thực lực tăng lên, có thể đánh với Bao Tiểu Lâu một trận.

Tạ Mạo giống như thấy được thân ảnh một lão giả xuất hiện ở sau lưng đối thủ, đó là một loại khí thế ngưng tụ, tràn đầy vô cùng vô tận chiến ý, giống như lão giả kia là Đấu Vương Kiếm, muốn khai thiên tích địa.

Không phải là đối thủ...

Huyền Thiên Lôi Tử đè xuống máu tươi suýt nữa phun ra, sắc mặt tái nhợt ngồi xếp bằng ở lôi thứ chín, có thể giữ vững lôi thứ chín mới là chuyện Tạ Mạo nên cân nhắc, về phần khiêu chiến trước ba, nàng đã không còn nghĩ nữa.

Sau Huyền Thiên Lôi Tử, thân ảnh của Chân Vô Danh lui về lôi thứ tư từ lôi thứ ba.

Hắn thật ra không có bại trận, lại lựa chọn bứt ra trở về, hoàn toàn là cảm nhận được Đồ Thanh Chúc quỷ dị, loại quỷ dị này không phải công pháp kiếm quyết, mà là khí tức của đối thủ.

Tại thời điểm giao thủ cùng Đồ Thanh Chúc, Chân Vô Danh cảm nhận được một loại dấu hiệu nguy hiểm tiến đến, hắn đã trải nghiệm qua loại dự cảm này, là lần đó bị Minh Thử đánh lén.

Dự cảm của Chân Vô Danh thật ra rất chuẩn, chỉ là ngay cả chính hắn cũng không chịu tin tưởng mà thôi, lần này, hắn tin, cho nên mới rời khỏi lôi đài, không còn khiêu chiến hạng ba.

- Gia hỏa quỷ dị, hắn đến tột cùng có chỗ nào không thích hợp, Đồ Thanh Chúc này không quá đơn giản...

Chân Vô Danh cũng rất bất đắc dĩ, hắn căn bản chưa có bại, chỉ bằng lấy dự cảm mà lùi bước, cũng may hắn và đối thủ đã so chiêu hồi lâu, lúc này toàn thân trở ra cũng không tính mất mặt, cao thủ vị trí trước ba không có đơn giản, chớ nhìn hắn sắp xếp hạng thứ tư, thật ra so với người thứ mười cũng không có kém bao nhiêu.

Ba lôi đầu gần như đồng thời quyết ra thắng bại, rất nhiều tu sĩ xung quanh nhìn thấy thế, lần nữa kinh hô.

Huyền Thiên Lôi Tử Tạ Mạo cùng Chân Vô Danh có thể nói toàn thân trở ra, Bao Tiểu Lâu thì thân bị thương nặng, vết thương khổng lồ bên hông để người ta nhìn thấy mà giật mình, sắp đứt gãy, thân ảnh bay rớt ra ngoài, đầu to cấm xuống đất.

Phương hướng Thiên Kiếm tông, mấy thân ảnh nhanh như thiểm điện vọt lên, muốn tiếp được Bao Tiểu Lâu.

Khác biệt với Chân Vô Danh và Tạ Mạo, Bao Tiểu Lâu trong khi rơi bỗng nhiên quát to một tiếng, phần phật một tiếng lông vũ chấn động mạnh, Bao Tiểu Lâu sắp cắm rơi dưới đài thế mà định trụ thân hình ở giữa không trung, mà ở phía sau lưng hắn, nhiều hơn một đôi cánh mỏng như cánh ve.

Lực lượng phản phệ trên Long Khiếu Kiếm bị ép xuống, Bao Tiểu Lâu ở giữa không trung cắn răng nghiến lợi phong bế vết thương, hắn lần này bị thương quá nặng, suýt nữa bị người ta nhất đao lưỡng đoạn.

- Thiên Tình Hổ... Biết cái tên này tồn tại, khụ, khụ khụ khu...

Lau vết máu ở khóe miệng, Bao Tiểu Lâu một tay cầm kiếm hình như điên loạn ma:

- Không chỉ bởi vì sinh ra mắt kép, sau lưng Thiên Tình Hổ còn mọc ra cánh ong, mà đôi cánh ong này, bị ta luyện tiến vào Thiên Tình Giáp, không rơi xuống đất không coi như thua, muốn đoạt vị trí đứng đầu bảng của ta, kiếp sau đi!!

Vù vù vang vọng, Bao Tiểu Lâu treo giữa không trung giơ lên linh bảo Long Khiếu Kiếm, bởi vì phẫn nộ, vết thương vở ra, máu tươi tung tóe như suối phun.

- Có được linh bảo lại như thế nào, có được Yêu tộc huyết mạch lại như thế nào, ngay cả đột phá cảnh giới cũng không dám, ngươi, chỉ là con trùng đáng thương mà thôi.

Đối mặt với Bao Tiểu Lâu đang tức sùi bọt mép, Từ Ngôn ngay cả Long Ly kiếm đều không cầm, trong mắt hắn, Bao Tiểu Lâu đã không phải là cường giả, không chỉ có bởi vì trọng thương bị nhiễu loạn nỗi lòng, cũng bởi vì Từ Ngôn thấy được nhu nhược trong đáy lòng của đối phương.

Nguyên lai, đầu bảng đứng Thiên Anh chỉ là kẻ yếu bề ngoài ra vẻ cường đại...

Thật sâu thở ra một hơi, Từ Ngôn có chút buồn cười, càng có chỗ đổi mới đối vận khí của mình.

Chỗ Bao Tiểu Lâu cường đại là huyết mạch của hắn, là thực lực của hắn, là vũ khí của hắn, nhưng duy chỉ có nhược điểm là tâm trí không kiên định, trí mạng nhất, nếu như sớm biết nhược điểm của Bao Tiểu Lâu, Từ Ngôn đã sớm lên đài khiêu chiến, còn cần đợi đến cuối cùng.

- Vận khí không tệ, hay là nói, lại phải có vận rủi trước mắt?

Nhìn chằm chằm Bao Tiểu Lâu không đáng để lo, thoải mái trong lòng Từ Ngôn qua đi, cảm thấy trong lòng có chút phát chìm.

Âm ầm...

Trên bầu trời, mây đen càng ngày càng trâm thấp, lôi âm trầm muộn truyền đến từ chỗ sâu thiên khung, giống như đang biểu thị mưa to càng lớn sắp xảy ra.
Bình Luận (0)
Comment