Chương 1446: Tranh Đấu Đứng Đầu Bảng (Hạ)
Chương 1446: Tranh Đấu Đứng Đầu Bảng (Hạ)Chương 1446: Tranh Đấu Đứng Đầu Bảng (Hạ)
Lấy Ác Như Phong làm hậu thủ, từ khi Từ Ngôn tu thành, số lần sử dụng cũng không nhiều, mà mỗi một lần đều có thể khắc địch chế thắng, chưa hề thất thủ.
Nhưng hôm nay, Ác Như Phong của hắn lần đầu tiên đã mất đi hiệu dụng.
- Không sợ ác niệm!
Trong lòng kinh hô, để Từ Ngôn mạnh mẽ dừng lại bước chân, Long Ly cách không chém ra, đao quang oanh minh công tới đối thủ, sau đó triệt tiêu cùng kiếm khí cường hoành do Băng kiếm phát ra, cuối cùng tiêu tán thành luồng khí xoáy ra bốn phía.
Có thể không sợ ác niệm, nhất định là người cực ác.
Từ Ngôn không nghĩ tới, mình hôm nay gặp một đồng loại, hắn không có thiện ý, mà Đồ Thanh Chúc, thì lòng tràn đầy tà ác.
- Ác niệm thành chưởng, lực lượng thật thú vị, không nghĩ tới phải không, thật ra ta cũng là ác nhân, ha ha ha ha.
Tiếng cười Đồ Thanh Chúc đầy trầm thấp, ngữ khí sâm nhiên, tựa như sớm đã ngờ tới đối thủ kinh ngạc, trở tay trảm một cái, hai thanh Băng kiếm giao nhau tạo ra kiếm khí doạ người đánh tới.
- Địch nhân rất thú vị, đạp nát hắn cho tal
Kiếm khí xuất thủ, Đồ Thanh Chúc càng triệu tập phong tuyết thống soái, bên trong chiến mã hí vang, đám hắc tuyết chiến bên dưới mấy chục thống soái mã lại huyễn hóa thành thân dài như những Hắc Long, đám rồng này không có sừng rồng râu rồng, chỉ có một cái miệng lớn sâm nhiên, nhìn kỹ lại không phải hình rồng, căn bản là cự mãng hung tàn.
Phong tuyết thống soái cưỡi hắc mãng, trở nên táo bạo hơn trước đó, mỗi một tên đều hội tụ ra một cây băng tỉnh trường mâu, giống như hắc mãng, băng tinh trường mâu cũng đen như mực, tản ra từng hồi khí tức hung sát.
Rống... Mấy chục hắc mãng cuốn tới, bao bọc vây quanh địch nhân, những hắc mãng này khép mở cái miệng lớn đầy máu, bóng dáng Từ Ngôn thì xuyên thẳng qua nhảy nhót ở trong miệng mãng, chém ra Long Ly không vì lui địch, mà vì ngăn cản những kiếm khí càng ngày càng dồn dập, càng ngày càng mạnh mẽ do Đồ Thanh Chúc chém tới.
Từ khi lực lượng ác niệm vô hiệu, Từ Ngôn rơi vào hạ phong, nhìn như chỉ có lực lượng chống đỡ, không ngừng tránh né, mà bên trong quá trình tránh né, khi thì mịt mờ đánh ra một đạo ấn quyết xuống mặt đất.
- Chỉ có những thứ năng lực này thôi sao, không... Ngươi vốn nên mạnh hơn, nhanh ra tay đi, nhanh xuất ra đòn sát thủ của ngươi đi, nếu không, ngươi sẽ chết trên lôi đài đứng đầu thứ nhất này, hắc hắc, hắc hắc hắc hắc...
Trầm thấp tự nói, chỉ có Đồ Thanh Chúc có thể nghe được, hai thanh Hàn Băng cự kiếm lần nữa chém ra kiếm khí kinh người, khắp nơi trên lôi đài to lớn đều là cống rãnh thật sâu.
Đó là kiếm khí cùng đao quang gây nên, nếu không phải liên tiếp bị gia cố hai lần, tòa lôi đài này đều có thể bị đánh nát.
- Cái này, đây chính là thực lực Nguyên Anh đỉnh phong sao, thật là đáng sợ...
Bên ngoài sân, Tiền Thiên Thiên ngẩng lên khuôn mặt nhỏ, trợn mắt hốc mồm nhìn qua lôi thứ nhất, nàng biết sư tôn của nàng rất mạnh, nhưng nàng không nghĩ tới sư tôn có thể mạnh đến chiến bại Bao Tiểu Lâu, càng không có nghĩ tới đối thủ của sư tôn lúc này càng thêm đáng sợ.
- Ác chiến trình độ như vậy, ngay cả Hóa Thần cũng muốn kinh hãi, những nhân tài mới nổi này làm sao một tên còn dọa người hơn một tên?
Đảo chủ Lâm Uyên đảo Vương Ngữ Hải cũng giết tiến vào Top 100, nhưng hắn cũng không muốn khiêu chiến mười vị trí đầu, mang theo xem tâm tư náo nhiệt một bên quan chiến, một bên kinh hãi.
- Chiêu thức kia thật quen mắt, Thiện công tử kia đến tột cùng lai lịch ra sao, Từ Đại Thiện, Từ Ngôn cũng họ Từ, có thể là cùng một người hay không?
Trong đám người, tông chủ Lưỡng Nghi phái Đường Nhạc Sơn thu hoạch được Top 100 đã không còn lên đài, không biết không có lực lượng, hay có dự định khác, lúc này nhìn chằm chằm lôi thứ nhất, ở trong lòng âm thầm phỏng đoán, hắn luôn cảm thấy thân thủ chiêu thức của Từ Đại Thiện kia có chút tương tự Từ Ngôn, chỉ là không cách nào khẳng định.
- Lực lượng băng tuyết, lực lượng người lãnh huyết thích nhất, mà Ma tộc, máu lạnh nhất, hai vật nhỏ thú vị, ai trong các ngươi mới là khí nô thứ mười đây, để ta đoán một chút, bản tọa thích nhất giải đố, hắc hắc hắc hắc...
Thân Đồ Liên Thành nói lời trong lòng, không ai có thể nghe được, hắn sẽ không nói loại bí ẩn như mười khí nô này, bởi vì việc này quan hệ đến thiên linh bảo, hắn muốn đơn độc chiếm lấy.
- Cẩn thận hai người kia, đến Lâm Lang đảo tốt nhất tránh đi bọn hắn, nói cho Vô Y, ở trên đảo không cần giao thủ cùng hai người này.
Khán đài Linh Lung phái, Hóa Thần cường giả Doãn Linh Lung phân phó mấy tên thủ hạ cao thủ giết vào Top 100, lấy lịch duyệt của nàng há có thể không nhìn ra, Nguyên Anh môn nhân trong Linh Lung phái đã không ai có thể chống lại hai người ở trên lôi thứ nhất, nếu gặp được tại hiểm địa, không giao thủ còn tốt, thật muốn giao thủ, chỉ sợ hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Nhân tộc Nguyên Anh, thế mà có thể cường hoành đến trình độ như vậy, quả nhiên là vạn vật chỉ linh...
Khán đài Nhân Kiếm tông, trong ánh mắt Băng Sơn đến từ Yêu tộc mang theo một †ia ngưng trọng.
- Vốn cho rằng A Ô đã đủ đặc thù, không nghĩ tới còn có gia hỏa càng đặc thù.
Dưới cây già, kẻ xấu xí Cao Nhân đứng ở trong đám người chắp tay sau lưng nhìn chằm chằm lôi thứ nhất, không biết suy nghĩ cái gì, ánh mắt của hắn lung lay, quét mắt khán đài Đạo Phủ xa xa, lẩm bẩm:
- Đạo Phủ thật chẳng lẽ như lời đồn... Nếu là như vậy, thiên hạ này, sợ là sắp loạn...
Thời khắc khi Cao Nhân âm thâm trâm ngâm, khán đài Đạo Phủ, lông mày của Quân Vô Nhạc có chút giật giật, ánh mắt nhìn về phía khu vực lão thụ xa xa, dưới cây có rất nhiều tu sĩ phổ thông, Đạo Tử cũng chưa phát hiện chỗ đặc biệt.
Không chỉ Doãn Linh Lung, còn có không ít Hóa Thần cường giả đang phân phó môn nhân nhà mình cẩn thận hai người trên lôi thứ nhất, dù sao chẳng mấy chốc sẽ mở ra pháp trận, Top 100 Nguyên Anh sẽ bị truyền tống đến Lâm Lang đảo, lúc lịch luyện lại ném mạng thì không tốt.
Lôi thứ nhất hội tụ tất cả ánh mắt, lúc này gào thét liên tục, kiếm khí tung hoành, đao phong gào thét, phong tuyết thống soái khống chế hắc mãng giống như từng đầu ác quỷ hung hồn, âm khí âm u, bất quá những quái vật này đang bị một chút quái vật hỏa diễm cuốn lấy, trong lúc nhất thời khó mà tiếp cận Từ Ngôn.
Dưới sự bất đắc dĩ, Từ Ngôn thả ra Hỏa Bạt còn lại, chiến lực của những Hỏa Bạt lấy từ Vô Tướng phái này cũng không thấp, đều có chiến lực có thể so với đại yêu.
Nhất là Hỏa Bạt là quái vật hệ hỏa diễm, chuyên khắc chế lực lượng băng hàn, cho dù không có cường đại như phong tuyết thống soái, ỷ vào lực lượng thiên nhiên khắc chế ngược lại tạm thời chặn địch nhân.
Có Hỏa Bạt ngăn chặn phong tuyết thống soái, Từ Ngôn bắt đầu thi triển ra pháp thuật hỏa diễm.
Lần này, hắn vận dụng không phải Hỏa Long, mà là hỏa vũ, cũng không có đạt tới trình độ đỉnh phong, nhưng ưu điểm không nhỏ, là liên miên bất tuyệt.
Hỏa vũ xuất hiện, mưa to trống không trên lôi đài đều bị bốc hơi không còn, từ xa nhìn lại, cảnh tượng ở trên lôi thứ nhất rất hùng vĩ, bốn phía khác có mưa to rơi xuống, duy chỉ có trên lôi đài rơi xuống hỏa vũ.
- Hỏa Bạt?
Bên ngoài sân, bên trong một Minh Vương Tượng truyền đến giọng nghi ngờ, lão tổ Vô Tướng phái nhìn Hỏa Bạt trên lôi đài rất quen mắt.
- Còn đang kéo dài hơi tàn, xuất ra thực lực chân chính của ngươi, Thiện công tử, ngươi sắp không có cơ hội.
Đồ Thanh Chúc cười gằn vận dụng sát chiêu cuối cùng, dưới sự thôi thúc của hắn, từng phong tuyết thống soái khống chế hắc mãng phát ra tiếng gào thét quái dị, sau đó từ hình người biến thành độc giác màu máu, hoàn toàn dung hợp lại cùng những hắc mãng kia.
Hắc mãng sinh sừng máu, không chỉ có dữ tợn kinh khủng, chiến lực tùy theo tăng trưởng đến gấp bội, những quái mãng này thế mà phát ra tiếng của Giao Long, Từ Ngôn vốn bị vây giết, áp lực tăng mạnh.
Từng mảnh từng mảnh khí tức đỏ thắm phun ra từ trong miệng hắc mãng, tràn ngập cả lôi đài, Hỏa Bạt bị tức hơi thở bao phủ phát ra tiếng kêu thảm, nhanh chóng dập tắt.
Hơi thở băng hàn, đến từ lực lượng cực hàn của hắc mãng quái vật.
Từ Ngôn cũng bị hơi thở Băng dây vào, hắc giáp của hắn một khi kết băng sẽ bị chấn vỡ, mặc dù như thế, lấy sự cường hoành của Giác Thạch Giáp thế mà vẫn xuất hiện vết rạn.
Bảo giáp mạnh hơn, cũng chỉ có trình độ pháp bảo cực phẩm, khoảng cách linh bảo còn xa, phòng ngự đến trình độ như vậy đã không dễ, nếu như có thể luyện hóa răng nhọn Phòng Giác Thạch đang tạo thành đuôi bọ cạp, Từ Ngôn thậm chí không sợ linh bảo phách trảm.
Dừng lại thân hình, Từ Ngôn ngẩng đầu nhìn lại, mấy chục hắc mãng bay múa trên đỉnh đầu cùng bốn phía giống như mấy chục con Giao Long hung ác, giương nanh múa vuốt, tiếng rống không ngừng.
Nếu như vẻn vẹn chỉ những quái mãng này, Từ Ngôn căn bản không sợ, nhưng Đồ Thanh Chúc đang không ngừng chém ra kiếm khí cường hoành mới thật sự là đại địch.