Chương 1447: Ba Vạn Võ Thần Đạn
Chương 1447: Ba Vạn Võ Thần ĐạnChương 1447: Ba Vạn Võ Thần Đạn
Kiếm khí Đồ Thanh Chúc chém ra cực mạnh, càng ẩn chứa lực lượng băng hàn kinh người, nhìn như tiện tay chém ra kiếm khí, mỗi một đạo đều có uy năng trí mạng.
Từ Ngôn đang xuyên thẳng qua bên trong bầy giao, không chỉ có muốn ngăn cản những Hắc Giao có thể so với đại yêu đỉnh phong, còn muốn tránh né kiếm khí của Đồ Thanh Chúc, trong lúc nhất thời lộ ra chật vật không chịu nổi.
Giác Thạch Giáp xuất hiện nhiều chỗ tổn hại, ánh sáng trên đao kiếm Long Ly dần dần ảm đạm, khí tức của Từ Ngôn trở nên suy yếu.
Cạch!! CạchiII
Bên trong tiếng giòn vang, Đồ Thanh Chúc đang cười điên cuồng hai hợp hai thanh băng kiếm làm một, đập ở cùng nhau, trong tay hắn xuất hiện một thanh cự nhận sắc bén, không nhìn ra là đao hay là kiếm, lại có khí tức cực hàn mãnh liệt mạnh hơn pháp bảo bay lên.
Linh bảo hiện thân.
- Băng kiếm Minh Hàn, lấy hàn thiết ở Bắc Địa rèn đúc, lấy trầm sa dưới đáy biển uẩn dưỡng, cuối cùng thành linh bảo, Thiện công tử, nếu ngươi chỉ có thực lực trình độ như vậy, tên tuổi đệ nhất, giữ không được.
Đồ Thanh Chúc huy động cự nhận, cười lạnh chém ra một đạo hàn băng kiếm khí, một khi kiếm khí xuất hiện, trong không khí đông lạnh thành vô số băng trùy, phô thiên cái địa oanh sát mà tới.
- Muốn xem thực lực chân chính của ta, ngươi có mục đích gì đây, Đồ công tử...
Từ Ngôn ở trong lòng tự nói, đối mặt với uy lực linh bảo kinh khủng, ánh mắt của hắn phát lạnh, thâm nghĩ:
- Ngươi đã vội vã kiến thức thực lực của ta, vậy tặng ngươi một phần lễ lớn.
Xoay tròn Long Ly, hình thành dạng ô xòe xoắn ốc, Từ Ngôn lấy cực phẩm pháp bảo này chặn hơi thở băng lạnh của Giao Long màu đen, đuôi bọ cạp của Giác Thạch Giáp xuất hiện trên đỉnh đầu, giống như chòi hóng mát, xuyên thấu qua Long Ly cản băng trùy cách xa người mình.
Không tiếc hao tổn hai kiện pháp bảo cực phẩm, nhìn Từ Ngôn như chỉ có lực lượng chống đỡ, trong hơi thở đầy băng lạnh cùng kiếm khí tàn phá bừa bãi, hai tay hoạt động, trận đạo tối nghĩa mà huyền ảo trong khoảnh khắc bị hắn thôi thúc.
- Đông Sơn, nam mộ, tây mộ, Bắc Địa sinh nhãn, trong biển tàn dị thổ, tứ phương làm trận... Trấn sát chư thiên!!!
Theo từng đạo lưu quang hiện lên, trên cả tòa lôi đài nổ lên lực lượng trận đạo cuồng bạo, kỳ trận Bình Tứ Hải nổ lên uy năng có thể xưng kinh người, phần trận đạo kỳ công này thật ra Từ Ngôn lúc trước đã bắt đầu bố trí, đúng là thời điểm hắn bị phong tuyết thống soái truy sát, lộ ra chật vật.
Chỗ mặt đất một chưởng ấn quyết đánh xuống, chính là trận quyết của Bình Tứ Hải.
Cột sáng trùng thiên, lôi thứ nhất biến thành khu vực hào quang chói sáng, vô số người đều đang che khuất hai mắt, ngay cả Đồ Thanh Chúc đều cảm thấy trước mắt một mảnh trắng xóa, đừng nói Từ Ngôn tung tích, ngay cả phong tuyết thống soái hắn đều không nhìn thấy một cái.
Biết rõ lúc này chính là thời cơ tốt để địch nhân đánh lén, Đồ Thanh Chúc không có chút bối rối nào, mang theo cười lạnh nâng lên băng kiếm phòng ngự, linh bảo tăng thêm băng giáp, coi như Từ Ngôn đánh lén, hắn cũng không sợ chút nào.
Thượng phong tuyệt đối để Đồ Thanh Chúc nắm chắc thắng lợi trong tay, mục đích của hắn cũng không phải đánh bại Từ Ngôn, mà là muốn để đối thủ dùng ra một vài năng lực không muốn người biết, để hắn xác nhận thân phận của một vị cố nhân.
Tu sĩ trèo lên lên lôi đài, có vì vinh quang mà đến, có vì ban thưởng mà đến, có vì thành danh mà đến, có vì cứu người mà đến, cũng có, vì túc địch mà đến.
Soạt, soạt.
Đang lúc chờ đợi địch nhân đánh lén, Đồ Thanh Chúc chợt nghe một loại âm thanh trang giấy vang động trong gió, giống như có người khẽ động quyển trục thật dài. Bỗng nhiên giật mình, đáy mắt Đồ Thanh Chúc chớp động lên hào quang tinh hồng, đột nhiên ngẩng đầu.
Phía dưới thị lực đặc thù, hắn thấy được một bức tranh xuất hiện trên đỉnh đầu, xúm lại toàn bộ lôi đài, trên bức họa vẽ sông núi hồ nước, nhưng kỳ quái là, bên trên sông núi, một bên hồ nước, tất cả đều từng họng pháo mảnh nhỏ.
- Thứ gì?
Họng pháo trên bức họa, nhiều đến hơn vạn, ngay thời khắc khi Đồ Thanh Chúc phát ra nghi vấn, những họng pháo kia đồng thời loé lên ánh lửa, Từ Ngôn gầm nhẹ, giải đáp cho Đồ Thanh Chúc.
- Họa Lý Giang Sơn... Giang sơn như vẽ!
OanhIIIil
OanhIIIl
OanhIIIl
Liên tiếp ba lần ngọn lửa phun ra, liên tiếp ba lần thiên lay địa động, liên tiếp ba lần vạn pháo cùng vang lên, lấy kỳ trận Bình Tứ Hải làm dẫn, sát chiêu chân chính của Từ Ngôn là ba vạn Võ Thần Đạn do Địa Hỏa động tế luyện trong ba năm.
Lôi quang nổ lên, trên lôi đài mấy chục quái giao màu đen có thể so với đại yêu đỉnh phong cùng thân ảnh Đồ Thanh Chúc đều bị ánh lửa bao phủ.
Dưới có kỳ trận Bình Tứ Hải toàn lực thúc giục, bên trên có vạn Võ Thần Pháo oanh sát, hai loại uy năng vô cùng đáng sợ gặp nhau, ngoại trừ Từ Ngôn sớm bay lên trên trời, lôi đài triệt để biến thành tử địa.
Ánh lửa qua đi, toàn trường yên tĩnh im ắng.
Bởi vì lôi thứ nhất đã ở vị trí cao nhất, nện vào bãi cỏ, xuống đất trăm trượng có thừa, nếu không phải Vu Hôi trong nháy mắt xuất thủ, lần thứ ba gia cố pháp trận, toà lôi thứ nhất đã này sớm đã bị nổ thành mảnh vỡ.
Uy năng vượt qua Nguyên Anh, thậm chí vượt qua Hóa Thần sơ kỳ. Uy năng có thể để cho cường giả Hóa Thần trung kỳ thậm chí hậu kỳ cảm thấy tim đập nhanh. - Võ Thần Đạn... Hắn là Tiểu sư thúc Từ Ngôn!
Khán đài Địa Kiếm tông, trưởng lão Địa Hỏa động Từ Tử Kiếm mặt béo đều đang run rẩy, cố nén kinh hô trong lòng không có la lên.
Hắn không nhận ra Từ Ngôn thay đổi hình dạng, nhưng ba vạn Võ Thần Đạn này là thành quả hắn tự mình suất lĩnh người Địa Hỏa động vất vả luyện chế ra trong ba năm, bây giờ bị người ta một lần liền sử dụng hết, Từ Tử Kiếm cảm thấy trái tim đau thương không dứt.
May mắn hắn không có kêu ra, sau khi nhận ra Từ Ngôn, con mắt Từ Tử Kiếm chuyển loạn, không biết phải chăng có nên bẩm báo tông chủ.
Tiểu sư thúc đã dịch dung xuất hiện, nhất định không muốn để cho người khác phát hiện chân thân của mình, nếu như vạch trần, chẳng phải đưa tới hận ý?
Béo trưởng lão Từ Tử Kiếm rất nhanh làm ra quyết định, chính là ngậm miệng không nói.
Dù sao tông chủ Giả Phan Kỳ đang ở lôi thứ bảy đánh với Cung Bá Đình đến tình trạng khó hoà giải, mà còn đang chiếm thượng phong, rất có cơ hội thắng được, trở thành người thứ bảy bên trong Thiên Anh.
- Trưởng lão, ánh lửa đó là...
Có vị môn nhân Kim Đan Địa hỏa động cảm thấy trên lôi thứ nhất nổ lên Võ Thần Đạn nhìn quen mắt, không khỏi thấp giọng hỏi một câu.
- Ánh lửa kia uy lực kinh người, hậu bối Kim Đan các ngươi cần phải học nhiều một ít, tại thời khắc cao thủ loại này so chiêu, nhất định phải nói ít nhìn nhiều.
Mặt lớn của béo trưởng lão Từ Tử Kiếm trầm xuống, giáo dục một câu, đối phương gật đầu nói phải, không dám nhiều nói nửa câu, trong lòng mang theo nghi hoặc đứng ở một bên quan sát.
- Uy năng như thế, Hóa Thần sơ kỳ khó mà ngăn cản, hiện tại Nguyên Anh tu sĩ chẳng lẽ đều đáng sợ như thế?
Bách đảo một phương, Hóa Thần cường giả của Tham Lang đảo - Chương Uyển Vân nhíu chặt đôi mi thanh tú nói.
Nàng là tu vi Hóa Thần sơ kỳ, theo lý thuyết, Hóa Thần cường giả cùng Nguyên Anh đỉnh phong chênh lệch ròng rã một cảnh giới, căn bản không tồn tại hiện tượng Hóa Thần đấu không lại Nguyên Anh, nhưng từ khi nhìn thấy cảnh tượng nổ lên kinh khủng ở lôi thứ nhất, Chương Uyển Vân trở nên càng kiêng kị đối với Từ Đại Thiện hơi mập kia.
Lấy kinh nghiệm của nàng xem ra, nếu mình gặp phải một kích vừa rồi, chỉ sợ trọng thương đều không thể tránh được.
Lôi thứ nhất nện xuống lòng đất, bắt đầu chậm rãi dâng lên, Vu Hôi đang nâng lôi đài, sắc mặt cũng biến thành khiếp sợ không thôi, hắn vừa rồi thế nhưng dùng toàn lực xuất thủ mới khiến cho lôi đài không có vỡ tan, oanh sát loại trình độ này, ngay cả Bao Tiểu Lâu đều thi triển không ra.
Theo lôi đài dâng lên, bóng dáng Từ Ngôn xuất hiện ở trong mắt mọi người, người thắng trận này cũng không có thần thái thoải mái, mà ánh mắt âm trầm tập trung vào ở một bên bãi cỏ.
Biên giới hố to, một cái bóng do phong tuyết tạo thành dần dần ngưng thực, khi lôi thứ nhất dâng lên từ lòng đất, cùng mặt đất cân bằng, thân ảnh Đồ Thanh Chúc xuất hiện ở trong gió tuyết.
- Thiện công tử quả nhiên ghê gớm... Ngươi thắng.
Đồ Thanh Chúc toàn thân vết máu lung la lung lay khó khăn lắm đứng vững, trong ánh mắt tràn đầy hận ý, vị cường nhân đến từ Vĩnh Vọng phong này thế mà lấy bí pháp quỷ dị trốn ra lôi đài trong khi vạn pháo cùng vang vọng, trốn thoát được một mạng.