Chương 1448: Trận đạo huyền bí
Chương 1448: Trận đạo huyền bíChương 1448: Trận đạo huyền bí
Đã rời đi lôi đài, đứng trên đồng cỏ, Đồ Thanh Chúc tự nhiên là bên thua, nhưng Từ Ngôn làm bên thắng cũng không vui.
Có thể chạy ra lôi đài khi ba vạn Võ Thần Đạn cùng nổ, tăng thêm kỳ trận Bình Tứ Hải oanh sát, năng lực Đồ Thanh Chúc nằm ngoài dự đoán của Từ Ngôn.
Mặc dù giành được thắng lợi, nhưng Từ Ngôn lần này thắng được rất không cam lòng, không có giải quyết Đồ Thanh Chúc, đối thủ khó dây dưa này trên lôi đài, về sau tất sẽ thành là tâm phúc đại địch.
- Đồ công tử, đa tạ.
Từ Ngôn một thân giáp tàn, phát ra một tiếng lạnh lùng.
- Ta không có nhường, Thiện công tử rất để mắt Đồ mỗ ta, là thực lực ngươi đủ mạnh, xem ra Thiện công tử đứng đầu bảng, không người có thể lay động, chờ đến Lâm Lang đảo, Thiện công tử cũng đừng quên đại kế của chúng ta mới tốt.
Hận ý trong mắt Đồ Thanh Chúc trong nháy mắt biến mất, phong bế vết thương liền nhắc nhở, đại kế trong miệng hắn là lời mời hợp tác đến di tích Đan phủ.
- Sẽ không quên, ngươi yên tâm đi.
Từ Ngôn cười nhạt một tiếng, hai người đững ở hai nơi khác nhau, Đồ Thanh Chúc đứng trên mặt đất, chỗ lôi thứ nhất của Từ Ngôn thì lên cao đến độ cao ban đầu.
Lôi đài qua ba lần gia cố, đã xuất hiện vô số vết rách, trở nên tàn phá không chịu nổi, giống như hắc giáp trên người Từ Ngôn, lúc này đã qua hoàng hôn, còn có không đến nửa ngày sẽ đến rạng sáng.
Một khi đến rạng sáng, Thiên Anh lôi sẽ kết thúc, Từ Ngôn đứng đầu bảng cũng sẽ không còn lo lắng.
Nâng lên lôi đài, lão giả Vu Hôi cũng thở phào một cái, trận chiến tranh đứng đầu bảng Thiên Anh lôi lần này quá mức kinh người, ba lần gia cố lôi đài đã đến cực hạn, nếu còn cưỡng ép gia cố, uy lực của trận pháp sẽ đánh nát lôi đài. Cũng may tỷ đấu kết thúc, Vu Hôi đưa mắt nhìn Từ Ngôn trên lôi đài, lại nhìn Đồ Thanh Chúc trước mắt, nhẹ gật đầu, nói:
- Những nhân tài mới nổi các ngươi quả nhiên bất phàm, không tệ, không tệ.
Tán dương một câu, Vu Hôi trở về khán đài, lúc này, giao đấu ở lôi đài khác cũng đã kết thúc.
Kiếm Vương điện một phen phản công, chỉ có Giả Phan Kỳ thu hoạch kỳ hiệu, chiến bại Cung Bá Đình, trở thành đài chủ lôi thứ bảy, đối thủ Nhạc Vô Y, Chung Ly Bất Nhị và Tạ Mạo đều không địch lại, bị đánh ra lôi đài.
Bây giờ trên lôi đài, đầu tiên là Từ Ngôn, thứ hai Hiên Viên Tuyết, thứ ba Đồ Thanh Chúc, thứ tư Chân Vô Danh, thứ năm Nhạc Vô Y, thứ sáu vốn nên là Bao Tiểu Lâu, mà Bao Tiểu Lâu sớm đã từ bỏ lên đài cho nên lôi thứ sáu không có một ai, thứ bảy là Giả Phan Kỳ, thứ tám là Chung Ly Bất Nhị, thứ chín Tạ Mạo, thứ mười A Ô.
- Uy lực của hoả pháo thế mà có thể cường đại đến tình trạng như thế, Từ Đại Thiện này thật không đơn giản, cho dù ngươi toàn lực ứng phó, cũng thắng không nổi hắn.
Khán đài Thiên Kiếm tông, Phòng Văn ngồi trên ghế dựa lớn nói, Bao Tiểu Lâu phía sau hắn nghiến răng nghiến lợi, mắt đầy hận ý nhìn chằm chằm Từ Ngôn, cả giận nói:
- Bằng vào huyết mạch Yêu tộc của ta tăng thêm linh bảo, không khó ngăn cản những hoả pháo kia.
- Ngươi chỉ thấy được uy lực của hoả pháo, không có nhìn ra trận đạo huyền bí .
Bên cạnh Phòng Văn, một vị cường giả Hóa Thần khác của Thiên Kiếm tông tên Trần La nói:
- Không cần trận cơ, đơn thuần lấy quyết thành từng trận đạo, cũng đều huyền ảo phi phàm, có được uy năng không thể tưởng tượng, thiên phú trận đạo thật lợi hại, hậu sinh vãn bối thật kinh người.
- Đồ Thanh Chúc kia cũng khó lường, trông thấy hắn dùng thân pháp gì rời đi lôi đài?
Phòng Văn nghe xong nhẹ gật đầu, hỏi. - Phòng trưởng lão có cao kiến, lão hủ tai mắt vụng về, ta không nhìn ra.
Trần La bất đắc dĩ lắc đầu.
- Ta cũng không nhìn ra, giống như là một loại pháp môn có quan hệ đến huyết khí.
Phòng Văn nâng chén trà lên, nhẹ nhàng thổi thổi hơi nóng.
- Ngay cả Phòng trưởng lão đều không nhìn ra, xem ra Đồ Thanh Chúc cũng là nhân tài khó được.
Trần La càng thêm kinh ngạc mấy phần, hai vị trưởng lão Thiên Kiếm tông đàm luận trên khán đài, Bao Tiểu Lâu nghe được càng nghiến răng nghiến lợi.
- Món nợ này không xong, Từ Đại Thiện, chúng ta đến Lâm Lang đảo thượng lại thanh toán!
Âm thầm quyết định chủ ý, ánh mắt Bao Tiểu Lâu vô cùng lạnh lẽo, không nói nữa, bắt đầu toàn lực khôi phục thương thế.
Hắn còn có cơ hội, cho dù bại trận trên Thiên Anh lôi, tiếp theo đi Lâm Lang đảo, hoàn toàn có thể báo thù rửa hận, đến lúc đó trên Lâm Lang đảo nhưng không có Hóa Thần tồn tại, thật muốn tử chiến, chỉ có không chết không thôi.
So với Bao Tiểu Lâu phẫn nộ, phần lớn tu sĩ toàn đều mang chấn kinh.
Võ Thần Đạn bạo liệt tạo ra uy lực thực sự quá mức kinh người, năm đó lấy một vạn Võ Thần Đạn đã có thể oanh sát Ngọc Nữ, bây giờ ba vạn Võ Thần Đạn cùng nổ tung, có thể nghĩ nó đáng sợ đến cỡ nào, nếu không phải Đồ Thanh Chúc trốn nhanh, cảnh giới Nguyên Anh hẳn phải chết không nghi ngờ.
Rất nhiều người đang nghị luận hoả pháo cũng có uy năng như thế, thực sự hiếm thấy, càng nhiều người chỉ trỏ pháp bảo bức tranh của Từ Ngôn, nghĩ dị bảo như thế có uy năng tương xứng với linh bảo, thật tình không biết bản thân Họa Lý Giang Sơn chỉ là pháp bảo phi hành mà thôi, không có uy lực, chỉ có đầy đủ Võ Thần Đạn, mới có thể phát huy ra uy năng kinh người.
- Trận đạo thật huyền diệu, hắn bằng cách nào làm được lấy quyết thành trận, bên trong tán tu thế mà xuất hiện cường giả trận đạo như thế, thật sự hiếm thấy. Khán đài Địa Kiếm tông, ánh mắt Hoành Tâm Vũ tràn ngập kinh hãi đang nhìn Thiện công tử ở lôi thứ nhất.
Nàng am hiểu pháp môn trận đạo, bên trong chém giết vừa rồi mơ hồ xuất hiện khí tức của trận pháp huyền ảo, Hoành Tâm Vũ có thể kết luận tạo nghệ trận đạo của Thiện công tử tuyệt đối không kém nàng.
Có không ít tán tu đến Nguyên Anh, am hiểu trận đạo lại không nhiều, Hoành Tâm Vũ càng thêm tò mò về lai lịch của Từ Đại Thiện.
- Chẳng lẽ trận đạo của Thiện công tử lại còn lợi hại hơn sư tôn?
Sau lưng Hoành Tâm Vũ, Vương Chiêu nghển cổ nhìn lôi thứ nhất, nàng không có phát hiện vừa rồi khí tức trận pháp vừa rồi xuất hiện lúc đối chiến, nàng chỉ nhìn thấy ánh lửa đầy trời sáng rõ để ánh mắt của nàng đau nhức.
- Thiên phú trận đạo của hắn tuyệt không dưới ta, gia hỏa rất mạnh, có thể chiến bại Bao Tiểu Lâu cùng Đồ Thanh Chúc, xem ra Từ Đại Thiện này đã không người có thể địch.
Hoành Tâm Vũ khẽ gật đầu nói, dưới cái nhìn của nàng, đứng đầu bảng Thiên Anh lôi lần này, không phải Thiện công tử thì không ai có thể hơn.
- Không phải là hoả pháo thôi à, có gì đặc biệt hơn người, nếu Từ trưởng lão ở đây, không chừng cũng có thể đứng ở bên trên lôi thứ nhất.
Bên cạnh Vương Chiêu, Phí Tài nhớ mãi không quên Từ Ngôn âm thầm lẩm bẩm một câu.
- Lần này Thiên Anh lôi, Địa Kiếm tông chúng ta thu hoạch tương đối khá, đã bao nhiêu năm, rốt cục chiếm mười vị trí đầu.
Một bên khán đài khác, trưởng lão Bách Thú sơn Miêu Khang Viễn vuốt râu dài cười ha ha nói:
- Tông chủ chiếm lôi thứ bảy, chỉ cần kiên trì đến nửa đêm đã có thể đại hoạch toàn thắng, chư vị trưởng lão, chúng ta nên nổi trống trợ uy cho tông chủ.
- Vốn nên như vậy, thân thủ của tông chủ sớm có thể sắp xếp mười vị trí đầu, chỉ là không có gặp được cơ hội mà thôi.
Lão phụ Chấp Pháp điện Mã Xảo Phong lúc này cũng đầy mặt ý cười, Địa Kiếm tông cô đơn nhiều năm, năm nay Thiên Anh lôi rốt cục mở mày mở mặt.
- Từ khi đại trưởng lão trở về, Địa Kiếm tông chúng ta cũng có Hóa Thần tọa trấn, đến lượt Địa Kiếm tông chúng ta uy phong rồi.
Lại có một vị trưởng lão Nguyên Anh tự hào nói.
- Lần này chỉ có tông chủ giết vào mười vị trí đầu, nếu như Tiểu sư thúc ở đây, sợ là vị trí trước ba đều có một chỗ của Địa Kiếm tông ta cắm dùi.
- Không sai, Tiểu sư thúc thiên phú dị bẩm, giết vào mười vị trí đầu không khó lắm, trước ba cũng không phải không có cơ hội, chỉ là quá mức tinh nghịch, đi cái gì hải vực du lịch không biết.
- Cường nhân như tiểu sư thúc, hành tung đã không phải chúng ta có thể đoán, người ta đi sâu vào hải vực không chừng là vì tôi luyện bản thân.
- Đi hải vực tôi luyện, thật sự kêu ngạo, không sợ bị hải thú nuốt.
Cuối cùng nói chuyện chính là một trong tam đại thiên kiêu Triệu Như Phong, hắn trợn trắng mắt, trong lòng không cam lòng thuận miệng nói:
- Không chừng Tiểu sư thúc người ta đã sớm trở về, dịch dung sửa họ, đang lên đài đoạt giải nhất đây.