Chương 1474: Tình như sư đồ
Chương 1474: Tình như sư đồChương 1474: Tình như sư đồ
Ngay thời khắc Từ Ngôn ở trong nhà gỗ của Đạo Phủ gặp mặt cố nhân, Chân Vô Danh cũng quay trở về địa bàn Nhân Kiếm tông.
- Chưởng Kiếm trưởng lão, ngài nhìn Top 100 Thiên Anh lôi giới này, căn bản không có một người hiền lành, mười vị trí đầu giao đấu đã đủ hung ác, chỉ sợ chuyến đi Lâm Lang đảo lại là một phen tuyệt hiểm.
Chân Vô Danh tiến đến bên cạnh Chưởng Kiếm trưởng lão Quan Thiên Hữu, bắt đầu nói nhỏ oán trách chuyến này nguy hiểm.
- Vậy cũng chớ đi, lấy tu vi của các ngươi cũng lật không được Lâm Lang đảo, càng không chiếm được đồ tốt, có đi hay không đều như thế.
Quan Thiên Hữu ngược lại dễ nói chuyện, mắt nhìn Chân Vô Danh, thế mà cho phép đối phương không cần phải đi mạo hiểm.
- Không đi không được... Ai nói không có đồ tốt! Lần trước ta không phải tìm tới không ít vật liệu cực phẩm sao, còn săn giết vài đầu đại yêu, chiến quả không ngừng, Lâm Lang đảo chính là hiểm địa thế gian, càng có thể lịch luyện sự dũng cảm, đấu chí của ta, còn có thể gia tăng kinh nghiệm lịch duyệt, là chỗ tôi luyện tốt nhất cho tu sĩ Nguyên Anh!
Chân Vô Danh kém chút nói lộ ra miệng, vội vàng cường điệu lịch luyện quan trọng.
- Ngươi khi nào trở nên tiến tới như thế rồi? Bên trong Lâm Lang đảo có mỹ nhân sao?
Quan Thiên Hữu hồ nghi, hắn biết rõ tính tình Chân Vô Danh, có thể để cho Chân Vô Danh tiến tới như thế, nhất định là mỹ nhân khích lệ.
- Mỹ nhân không có, ác nhân ngược lại là có một tên...
Khóe mắt Chân Vô Danh giật một cái, nhìn xung quanh một chút, thấp giọng nói:
- Nghe nói có người tìm được manh mối di tích Đan phủ, lần này không chừng có thể mở ra Đan phủ. - Thật!
Quan Thiên Hữu nghe xong trừng mắt, Đan phủ di tích ngay cả Hóa Thần đều tuỳ tiện không cách nào tìm tới, trăm năm khó được mở ra một lần, bây giờ có tin tức của Đan phủ, Quan Thiên Hữu sao có thể không sợ hãi.
- Ta cũng nghe nói mà thôi, hẳn là thật.
Chân Vô Danh cũng không có nói hết lời, không phải hắn nghe nói, mà là có người trong bóng tối tìm kiếm cao thủ liên thủ, Chân Vô Danh được mời, chỉ là không người biết sau lưng là ai.
- Đã như vậy, ngươi mang theo linh bảo hộ thân đi.
Do dự một lát, Quan Thiên Hữu hạ quyết tâm, vỗ hộp kiếm phía sau, có một đạo lưu quang bay ra, lóe lên, chui vào ống tay áo Chân Vô Danh.
Vô Cực Kiếm ngay cả Thiên Anh lôi cũng không có đụng tới, bị Chân Vô Danh bỏ qua, không phải hắn không muốn vận dụng linh bảo tại Thiên Anh lôi, mà Chân Vô Danh không muốn liều mạng, bây giờ mang theo linh bảo, nói rõ Vô Danh công tử dự định toàn lực đánh cược một lần.
- Đan phủ tuy tốt, có mệnh trở về mới quan trọng nhất, đây là một hạt Hạo Nguyên đan, cẩn thận cất kỹ, lão phu không có mấy hạt cực phẩm linh đan đâu.
Chưởng Kiếm trưởng lão nhìn Chân Vô Danh thật sâu, nói:
- Vô luận linh đan hay linh bảo, đều là vật ngoài thân, nhớ lấy, bảo mệnh là trên hết, còn lại đều có thể vứt bỏ.
Quan Thiên Hữu mặc dù không phải sư tôn của Chân Vô Danh, nhưng phần lớn kiếm pháp của Chân Vô Danh học từ lúc vị Chưởng Kiếm trưởng lão này, mà Quan Thiên Hữu rất chăm sóc Chân Vô Danh, bên trong cả tông môn, Quan Thiên Hữu thiên vị nhất cũng là vị Vô Danh công tử thường xuyên lưu luyến bụi hoa này.
Không phải sư đồ, nhưng tình như sư đồ.
Sớm biết Chưởng Kiếm trưởng lão đau lòng mình, Chân Vô Danh cười đùa tí tửng cám ơn lão giả, vừa tiếp nhận cực phẩm linh đan cùng linh bảo, chỉ nghe thấy phía sau có người cả giận nói:
- Ném cái gì mà ném! Tiểu tử thúi, ta cho ngươi biết, nếu làm mất Vô Cực Kiếm, ngươi cũng không cần về tông môn.
Gầm thét liên tục, chính là tông chủ Nhân Kiếm tông Mặc Quang Vũ.
Vị tông chủ đại nhân này không có sắc mặt tốt, lại là cường giả mười vị trí đầu Bách Thần bảng, vừa hô đã dọa Chân Vô Danh rụt cổ, chào chưởng môn một tiếng đã chuồn mất.
- Vô Danh.
Gặp Chân Vô Danh muốn đi, Quan Thiên Hữu nhíu nhíu mày, nói:
- Cẩn thận một chút.
- Biết biết, ta cẩn thận nhất, yên tâm đi.
Chân Vô Danh nói xong rời đi khán đài, không thấy tung tích.
- Có Vô Cực Kiếm bên người, nếu còn có thể ăn thiệt thòi, coi như hắn tu luyện uổng phí nhiều năm.
Mặc Quang Vũ mang theo uy nghiêm nói, đối với Chân Vô Danh, hắn coi trọng, chỉ là không thể tất cả cường giả đều yêu thương hết mực, có người hát mặt đỏ, thì phải có người muốn hát mặt trắng mới được.
- Luôn cảm thấy Thiên Anh lôi lần này có chút không giống bình thường, cũng không biết chuyến đi Lâm Lang đảo có thể thuận lợi hay không.
Lông mày Quan Thiên Hữu nhăn lại, sâu thêm mấy phần.
- Phản Kiếm minh cùng ta Kiếm Vương điện không thể quyết ra cao thấp trên lôi đài, tự nhiên muốn phân thắng bại một trận tại Lâm Lang đảo, một trận giết chóc không thể tránh được, Vô Danh là người Kiếm Vương điện ta, nên ra trận.
Mặc Quang Vũ trâm giọng nói.
- Đúng là như thế, hắn nên ra trận...
Quan Thiên Hữu thở dài, không còn nhiều nói, chỉ là hắn luôn cảm thấy còn có chút bầu không khí không đúng đang xoay quanh trên không Thiên Anh lôi, trong đó có một tia khí tức âm mưu.
Chân Vô Danh không có tốn sức nhận được linh đan trình độ cực phẩm loại khôi phục, lại có linh bảo mang theo, hắn xem như lòng tin phóng đại, rất có lòng tin đối với chuyến đi Lâm Lang đảo sắp tới.
Chân Vô Danh nhẹ nhõm lấy được đan dược, đó là vật bảo mệnh tông môn chuẩn bị cho hắn, thế nhưng Hiên Viên đảo một phương, lại không chuẩn bị cho Hiên Viên Tuyết cực phẩm linh đan.
Không phải Hiên Viên Hạo Thiên hẹp hòi, mà Hiên Viên Hạo Thiên nhìn ra dụng ý của Hiên Viên Tuyết, một khi cho nữ nhi cực phẩm linh đan, nhất định tiến vào trong bụng Từ Ngôn.
Khu vực giao dịch tiếng người huyên náo, Hiên Viên Tuyết bước đi thật nhanh tìm kiếm tu sĩ cảnh giới cao, hỏi tin tức cực phẩm linh đan, nửa canh giờ sau, rốt cục để nàng tìm được người bán cực phẩm linh đan.
Đối phương là tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, đến từ thất phái, nhìn tài sản tương đối khá, mua bán cực phẩm linh đan không đổi linh thạch, chỉ đổi luyện khí vật liệu cực phẩm.
Thu thập hết thảy tài nguyên trong túi trữ vật, nửa ngày qua, Hiên Viên Tuyết rốt cục đổi lấy viên Ngũ Hành Tụ Linh đan này, vật liệu nàng hao phí có thể xưng kinh người, không chỉ đổi ra ngoài hai mươi cân Long Lân Sa mà Từ Ngôn lưu cho nàng, còn có tất cả vật liệu cực phẩm Hiên Viên Tuyết những năm này lấy được, một chút không có thừa, tất cả đều dùng để giao dịch linh đan.
Có được cực phẩm linh đan, há có thể là hạng người hời hợt, nhìn ra người mua nóng vội, ngay tại chỗ lên giá, bởi vì một canh giờ sẽ mở ra truyền tống trận, cái giá để Hiên Viên Tuyết đổi lấy viên linh đan này cơ hồ nhiều gấp đôi so với bình thường.
Đừng nhìn ăn thiệt thòi, khi Hiên Viên Tuyết cầm tới Ngũ Hành Tụ Linh đan, vui vẻ giống như hài tử , thậm chí nhảy dựng lên, bộ dáng này là thoải mái chân chính, tu sĩ bán linh đan nhìn thấy rất không hiểu.
Vật liệu trân quý trong mắt người khác, ở trong mắt Hiên Viên Tuyết mặc dù cũng trân quý, nhưng so sánh với Từ Ngôn, lại thành không đáng một đồng, chỉ cần có thể chữa khỏi cho Từ Ngôn, nàng thậm chí không ngại giết người đoạt bảo ở trong phường thị của Kiếm Vương sơn đang người đông nghìn nghịt.
May mắn đối phương bán đan dược, nếu không, Hiên Viên Cuồng Tam sẽ phải vận dụng Đấu Vương Kiếm.
Hiên Viên Tuyết không hề động võ, nhưng có người tản ra uy áp mạnh mẽ có thể so với Hóa Thần đỉnh phong, bên trong tiếng long ngâm trầm thấp, Kiếm Vương sơn xuất hiện tuyết lớn.
Khí tức băng lãnh phô thiên cái địa mà đến, Băng Giao nhất tộc vận dụng ra lực lượng thiên phú có thể chưởng khống lực lượng Hàn Băng.
Làm khách của Kiếm Vương điện, quan sát xong Thiên Anh lôi, tóc trắng trên đầu Băng Sơn bắt đầu chuyển động, vận dụng thiên phú lực lượng bản thân, mục tiêu của hắn chỉ có một, chính là Kim Ngọc phái.
Tuyết lớn gào thét, cuối cùng nhất tạo thành vòi rồng, bao vây chỗ Kim Ngọc phái ở lại, vị khách nhân Yêu này tộc một khi xuất thủ, Hóa Thần nhân tộc ở chỗ này đều rối rít kinh ngạc.
- Băng huynh có ý gì? Thiên Anh lôi vừa mới kết thúc, ở đây tồn tại trận pháp truyền tống, không chịu được lực lượng băng hàn của ngươi xâm nhập!
Quan Thiên Hữu mặc dù kinh ngạc thốt lên tiếng, nhưng không có đi ngăn cản, không chỉ có bởi vì thủ lĩnh Băng Giao nhất tộc khống chế lực lượng của mình được vừa đủ, không chạm đến truyền tống đại trận, lại có thể vây khốn người Kim Ngọc phái, còn có một loại thần thái hiểu rõ ẩn dưới đáy mắt, giống như cử động của đối phương sớm ở trong dự đoán của Quan Thiên Hữu.
- Ý gì? Thế thì cần phải hỏi người Kim Ngọc phái một chút, bọn hắn vây giết đại yêu của Băng Giao nhất tộc ta, lại là ý gì đây?
Tiếng nói lạnh lùng vang lên, trong ánh mắt Băng Sơn bắn tung toé ra vô tận hàn ý, hắn vốn đến hỏi tội, Thiên Anh đã đánh xong, cũng nên tính toán khoản tiền năm đó ở Tuyết Quốc thật tốt.