Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1486 - Chương 1486: Quan Tài Đồng (Hạ)

Chương 1486: Quan Tài Đồng (Hạ) Chương 1486: Quan Tài Đồng (Hạ)Chương 1486: Quan Tài Đồng (Hạ)

Đệ tử Trúc Cơ bỏ đoạt xá, lại đưa nguyên thần nhập vào khôi lỗi, cử động như vậy nói rõ Tiêu Thiên Phục bất đắc dĩ, cũng xác nhận không thể coi thường cỗ khôi lỗi Nhân Ma trong quan tài đồng này.

Quan tài đồng của Hóa Thần trưởng lão Địa Kiếm tông bị giấu trong lòng núi, há có thể chứa vật tầm thường, cỗ Nhân Ma bị Tiêu Thiên Phục chiếm cứ này, theo Từ Ngôn thấy, có thể là Thánh Nhân Ma phía trên Kim Nhân Ma.

Bá Đao xuất thủ, chặn ba đầu Kim Nhân Ma, thân hình Từ Ngôn gấp rút vút đi, chưởng pháp huyền ảo bị thôi thúc, linh lực đến từ bốn phương tám hướng gào thét mà tới, tạo thành thập phương chi chưởng.

Thập chưởng chớp mắt mà thành, đánh vào bản thể cường địch, thân hình cao lớn của Tiêu Thiên Phục chỉ lung lay một chút, toàn vẹn không sợ.

- Linh bảo Thánh Nhân Mai

Một lần dò xét, Từ Ngôn hít vào một ngụm khí lạnh, lên tiếng kinh hô, nhưng bên trong mắt phải hắn lấp lóe kiếm mang lại có thể nhìn ra trên người Tiêu Thiên Phục hiện ra một trận linh khí hỗn loạn, chắc là cái giá cho việc đón đỡ Thập Phương Chưởng.

- Không phải Thánh Nhân Ma, nếu là trình độ linh bảo, đón lấy Thập Phương Chưởng dễ như trở bàn tay... Thánh Nhân Ma cũng chưa hoàn thành, thì ra là thết

Từ Ngôn rốt cục nhìn ra chân tướng của Tiêu Thiên Phục, trong quan tài đồng bị chôn nhập sâu vào trong lòng đất, chứa chính là một bộ Thánh Nhân Ma cũng chưa luyện chế hoàn tất, chắc hẳn cỗ Nhân Ma này là tâm huyết của ba vị trưởng lão của Địa Kiếm tông, không biết hao phí bao nhiêu năm, bao nhiêu vật liệu mới luyện chế đến trình độ như vậy.

Lấy tu vi Hóa Thần, khó mà luyện chế linh bảo, có thể luyện hóa cỗ Thánh Nhân Ma này đến trình độ như vậy đã quả thực không dễ, nếu hao phí chút thời đại hoàn thiện, nói không chừng thật có một ngày hoàn toàn trở thành Thánh Nhân Ma, đến lúc đó Tiêu Thiên Phục vị nhị trưởng lão này có thể mượn nhờ thân thể khôi lỗi Thánh Nhân Ma, đạt tới tồn tại trình độ cao nhất bên trong đạt Hóa Thần, khó có đối thủ.

Thăm dò ra chân thân của Tiêu Thiên Phục, trong lòng Từ Ngôn bắt đầu chìm sâu.

Cho dù khoảng cách đến Thánh Nhân Ma chân chính còn kém một bậc, nhưng Tiêu Thiên Phục bây giờ, đã không sai biệt nhiều so với tu sĩ vừa mới tiến vào Hóa Thần, nếu muốn đánh bại, rất khó.

Tiếp nhận thập chưởng, Tiêu Thiên Phục hừ lạnh, bả vai trầm xuống, một quyền đánh mặt đất.

Một tiếng ầm vang, chỉ thấy từng đạo kim quang nhấp nhô ở trên đám cỏ hoang, lấy Tiêu Thiên Phục làm trung tâm phát tán ra xung quanh tán, đúng là tám đạo thiểm điện kinh người, kéo dài ra nơi xa.

Tám đạo điện thiểm vừa mới xuất hiện, ngay sau đó bên trong thổ địa nổ lên tám đạo lôi đình, lôi đình như vách tường, nổ tung dựng lên tám màn sáng bằng lôi điện.

Nhân ma cấp thấp chỉ có thể lấy quyền cước chém giết, Nhân Ma khôi lỗi cao đẳng thì nắm giữ lực lượng Ngũ Hành, có thể thấy được cỗ này Thánh Nhân Ma của Tiêu Thiên Phục này có thiên phú lôi đình, phát ra lôi điện không chỉ có uy lực kinh người, trên đó phun trào khí tức cực kỳ cùng loại với pháp thuật của cường giả Hóa Thần.

Vừa ra tay chính là sát chiêu kinh khủng, thật ra Tiêu Thiên Phục nói ra nhẹ nhàng linh hoạt, hắn nhưng không có nửa phần chủ quan.

Trên Thiên Anh lôi trải qua ba lần ác chiến vẫn đứng đầu bảng, Tiêu Thiên Phục thấy nhất thanh nhị sở, nhất là cuộc chiến ở Cổ quốc, ngay cả hắn là cường giả Hóa Thần nhiều năm đều kinh hãi không thôi.

Khi thấy cuối cùng Từ Ngôn vận dụng pháp môn liên sát, Tiêu Thiên Phục xuất hiện một loại cảm giác kiêng kị thật sâu, cho nên vừa mới nhìn thấy Từ Ngôn vận dụng Thập Phương Chưởng loại tuyệt học này, Tiêu Thiên Phục đã thôi thúc lực lượng thiên phú của bản thân.

Thân thể tiếp cận Thánh Nhân Ma, tăng thêm thiên phú lôi đình cường đại, năng lực Tiêu Thiên Phục trở nên vô cùng kinh người. Bên trong lôi đình tàn phá bừa bãi, phương thức Từ Ngôn phá giải rất đơn giản, thậm chí có thể xưng ngang ngược, hắn thôi thúc ra Giác Thạch Giáp tàn phá, cộng thêm Thổ Thạch pháp thuật liên tiếp không ngừng hình thành hàng rào phòng ngự.

Không để ý Giác Thạch Giáp tổn hại, không để ý tới hàng rào pháp thuật tan rã, Từ Ngôn không ngừng phi nước đại bên trong tiếng lôi đình oanh minh, nhanh như thiểm điện, hất ra Tiêu Thiên Phục, rốt cục tiếp cận mục tiêu.

Đi dến chỗ quan tài, một tay Từ Ngôn nắm lấy tấm vải cũ kỹ đang đắp ở bên trong quan tài, kéo mạnh xuống.

Đó là một tấm vải cũng không hoàn chỉnh, xác thực mà nói, hẳn là đồ quyển thiếu thốn một nửa, nếu như cùng một nửa khác hợp làm một thể, bộ đồ quyển này mới được xưng là trận đồ.

Mịch Thiên trận đồ!!!

Trước đó phát hiện tấm vải trong quan tài đồng này có vẻ cổ quái, nếu như không có đạt được một nửa trận đồ mà Chương Uyển Vân tặng, Từ Ngôn cho dù nhìn thấy cũng sẽ cho rằng là thứ che phủ cho quan tài đồng hoặc chỉ là trang trí.

Từ khi nhận ra một nửa trận đồ khác, Từ Ngôn quyết định tiếp cận quan tài đồng, chỉ muốn lấy được trận đồ, hắn sẽ rời khỏi nơi đây.

Tiêu Thiên Phục xuất hiện ở ngoài Từ Ngôn đoán trước, mà tử đấu cùng đối phương ở chỗ này căn bản không có chỗ tốt, sau lưng còn đi theo một đạo Kiếm Hồn đây, có Kiếm Hồn của Hắc Phong Kiếm chỉ dẫn, không chừng lúc nào sẽ có cao thủ Hồn Ngục truy sát tới.

Đến Lâm Lang đảo, khắp nơi trên đất đều là túc địch, sao Từ Ngôn có thể ở chỗ này liều chết với Tiêu Thiên Phục, lúc này đạt được nửa bức trận đồ khác, Từ Ngôn hoàn thành mục đích.

Bước kế tiếp, cần phải nhanh chóng đi.

Một Tiêu Thiên Phục mặc dù cường đại, nhưng Từ Ngôn lại không phải không có minh hữu, chờ tìm tới Hiên Viên Tuyết, tìm tới Chân Vô Danh cùng A Ô, mấy người liên thủ diệt sát một bộ Thánh Nhân Ma bán thành phẩm không tính việc khó. Có thể lấy cái giá thấp nhất xử lý đối thủ, Từ Ngôn mới sẽ không ngốc liều chết với Tiêu Thiên Phục, nơi này cũng không phải Thiên Anh lôi, không cần đơn đả độc đấu.

Có lẽ ngay cả Tiêu Thiên Phục đều chưa từng phát giác trận đồ, bây giờ đến trong tay Từ Ngôn, màn sáng do lôi đình tạo thành còn đang nổ tung không ngừng, chiếu đến thần thái ngạc nhiên của Từ Ngôn.

Ngạc nhiên, thật ra không chỉ có Từ Ngôn một người.

Khóe miệng Tiêu Thiên Phục lúc này cũng mang theo thần thái không hiểu, bát quái bàn bị hắn nắm ở trong tay chẳng biết lúc nào biến mất không thấy gì nữa, nơi xa, trên đỉnh đầu một bộ Kim Nhân Ma, đang lộ ra ra hình dáng bát quái.

Cỗ Kim Nhân Ma kia cũng không phải là một trong ba bộ Kim Nhân Ma của Tiêu Thiên Phục, mà là Kim Nhân Ma do Từ Ngôn lấy bản thể Hoành Chí luyện chế.

OanhiIIIIl

Giống như dự liệu được Từ Ngôn muốn thừa cơ đào tẩu, Tiêu Thiên Phục lấy hai tay đánh mạnh, lôi quang chói mắt phóng lên tận trời, một đạo lôi trụ cao mười trượng xuất hiện tại chỗ.

Lôi trụ xuất hiện, dẫn động tám màn sáng lôi điện dựng đứng lên, thế là lấy lôi trụ làm trung tâm, tám hàng rào lôi điện bắt đầu xoay tròn, khí tức trận pháp oanh minh xuất hiện, bên trong phương viên trăm trượng xuất hiện một lồng giam hoàn toàn do lực lượng lôi đình đúc thành.

Lôi màn thành lao, trận pháp cường đại của cường giả Hóa Thần.

Một khi trận pháp xuất hiện, cơ hội Từ Ngôn muốn bỏ chạy cứ thế biến mất, bất quá ỷ vào lực lượng bản thể to lớn cùng Giác Thạch Giáp, xông ra lồng giam bằng lôi điện này đối với Từ Ngôn mà nói cũng không khó.

Quét mắt nhìn về phía Tây, lấy kiếm nhãn bắt được địa phương trận pháp yếu nhất, Từ Ngôn vừa định xông ra lôi điện đại trận, đầu khôi lỗi lấy thi thể Hoành Chí luyện hóa lại xuất hiện biến hóa quỷ di.

Răng rắc, răng rắc, răng rắc... Bát quái ấn ký lập loè trên đỉnh đầu Kim Nhân Ma, bát quái bàn hòa tan thành một đạo khí tức kỳ dị, xông vào thiên linh Kim Nhân Ma, sau đó kim bì ngoài thân Kim Nhân Ma bắt đầu vỡ vụn, bóc ra, cho đến hóa thành bột mịn.

Kim bì biến mất, hiện ra luyện thi trong đó, không biết Tiêu Thiên Phục vận dụng loại pháp môn kỳ dị nào, thi thể Hoành Chí lúc này đột nhiên mở hai mắt ra, trong mắt đầu tiên là mờ mịt, sau đó xuất hiện một tia thanh minh, sau đó là phẫn nộ vô tận.

- Luyện hồn Thiên Quỷ, luyện thi Nhân Ma, cả gan dám làm như thế đối đãi lão phu... Tất cả mọi người Tình Châu giới các ngươi, đều đáng chết!!!

Một tiếng gâm thét đầy già nua, bao hàm khí tức oán hận ba trăm năm qua, nghe tiếng nói hoàn toàn bất đồng với Tiêu Thiên Phục này, Từ Ngôn sững sờ ngay tại chỗ.
Bình Luận (0)
Comment