Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1488 - Chương 1488: Nhược Điểm Của Thánh Nhân Ma

Chương 1488: Nhược Điểm Của Thánh Nhân Ma Chương 1488: Nhược Điểm Của Thánh Nhân MaChương 1488: Nhược Điểm Của Thánh Nhân Ma

Trong quan tài đồng chôn ở sâu trong lòng núi Địa Kiếm tông, tổng cộng có ba món đồ, một bộ Thánh Nhân Ma bán thành phẩm, nửa miếng trận đồ Mịch Thiên trận, cùng bát quái bàn giữ tàn hồn của Hoành Chí.

Tiêu Thiên Phục đoạt xá đệ tử què chân, tìm được quan tài đồng, không chỉ có đạt được Thánh Nhân Ma, cũng mang tàn hồn Hoành Chí ra ngoài, lúc này thừa cơ đưa vào bản thể, mới khiến đại trưởng lão phục sinh.

Nhưng ở trong đó có một chỗ mấu chốt, Hoành Chí cùng Tiêu Thiên Phục tận lực áp chế thậm chí giấu diếm, chính là chuyện Thiên Quỷ trước kia, cũng chính là nguyên thân Hoành Chí bị tế luyện thành luyện hồn chân chính.

Tàn hồn chỉ có một sợi, miễn cưỡng khống chế bản thể ngược lại nói còn nghe được, nhưng tàn hồn vẫn là tàn hồn, nguyên thần là nguyên thần, cả hai cũng không phải một thể, mà tàn hồn yếu ớt, nguyên thần lại bị tế luyện thành Thiên quỷ, muốn hoàn toàn đồng hóa nguyên thần, tuyệt không phải trong nháy mắt thì có thể hoàn thành.

Cho nên Từ Ngôn liệu định tàn hồn của Hoành Chí vẻn vẹn khống chế bản thể mà thôi, còn không có khống chế luyện hồn nguyên thần của chính hắn, nếu như coi là Thiên Quỷ thật đồng hóa, Hoành Chí tàn hồn sẽ thành nguyên thần, đối đãi với cừu gia có mối hận to bằng trời như Từ Ngôn, há có thể nói thốt ra lời hoang đường như tha cho ngươi một cái mạng.

Luyện hồn tăng thêm luyện thi, loại cừu hận này đã là cục diện không có cách giải, đổi thành ai đều không thể cười một tiếng xóa ân cừu, chỉ có ngươi chết ta sống mới được.

Xem sớm ra kế hoãn binh của hai lão hồ ly, Từ Ngôn há có thể thúc thủ chịu trói, thế là pháp môn Thiên Quỷ Thất Biến bị thi triển ra.

Quả nhiên, một khi vận dụng Thiên Quỷ Lâm Thế, bản thể Hoành Chí đứng ở tại chỗ không động đậy được, ở chỗ sâu trong bản thể của Hoành Chí, Thiên Quỷ cùng tàn hồn đang chống lại lẫn nhau, trong lúc nhất thời người này cũng không thể làm gì được người kia.

Cảm giác được Thiên Quỷ còn đang chống cự với mình, Từ Ngôn phát ra mệnh lệnh tàn nhẫn, mệnh lệnh của hắn chỉ có một, chính là tự bạo nguyên thần.

- Tiểu tạp chủng ngươi chờ đó cho ta! Lão phu cùng ngươi không chết không thôi!!!

Ông!!!

Tiếng oanh minh trâm muộn xuất hiện ở trong thân thể của Hoành Chí, tiếng không lớn, bí mật mang theo gầm thét đầy oán hận của Hoành Chí.

- Lão thất phu ngươi nhớ kỹ cho ta, sớm muộn gì cũng sẽ luyện luôn tàn hồn của ngươi.

Từ Ngôn mắng lại một câu, Long Ly xuất thủ, khó khăn lắm chặn Tiêu Thiên Phục vọt tới, bị đối phương đánh bay ra thật xa, bị bao phủ ở trong lôi trận.

Đợi đến giấy giụa đứng dậy, xua tan lôi xà xung quanh, sắc mặt Từ Ngôn đã trở nên trắng bệch, khóe miệng tràn ra vết máu.

Thánh Nhân Ma bán thành phẩm là không thể coi thường, một kích toàn lực của Tiêu Thiên Phục tăng thêm lôi trận công kích, ngay cả Hóa Thần phổ thông đều khó mà ngăn cản, huống chỉ là một Nguyên Anh tu sĩ.

Nếu không phải bản thể cường đại, Giác Thạch Giáp kiên cố, đổi thành người khác sớm bị giết chết tại đây.

Cho dù mệnh lệnh Thiên Quỷ tự bạo, Từ Ngôn chẳng những không có nhẹ nhõm, ngược lại ánh mắt trở nên càng ngày càng nặng nề lên, bởi vì Thiên Quỷ vừa mới bạo liệt ra một chút đã mất đi liên quan với hắn.

Cảm giác cùng Thiên Quỷ bị Hoành Chí triệt để chặt đứt.

Dù sao cũng là nguyên thần của Hoành Chí, Thiên Quỷ cùng tàn hồn Hoành Chí mới là tồn tại đồng nguyên, Thiên Quỷ cùng Từ Ngôn liên quan chỉ xây dựng ở trên loại kỳ công Thiên Quỷ Thất Biến, bí pháp đến từ Hà Điền thật ra có không ít tệ nạn, không có xuất hiện tại Tình Châu giới, là bởi vì Thiên Quỷ phá giới mà đến, căn bản không phải sinh linh trong bình giới, mới có thể chịu người chế trụ, một khi trở lại Chân Võ giới, Thiên Quỷ Thất Biến đã khống chế không nổi nguyên thần của Hoành Chí.

Cũng không biết Thiên Quỷ tự bạo tới trình độ nào, Từ Ngôn cũng không có thời gian để ý tới Hoành Chí, mấy chục kiện pháp bảo cấp bậc khác biệt trong nháy mắt hiện ra, đao thương kiếm kích nhiều như rừng, tất cả đều là những chiến lợi phẩm mấy năm nay đánh giết địch nhân đạt được.

Gần trăm món pháp bảo bay ra, tạo thành kiếm trận chỉ thế, không đợi khí tức trận đạo xuất hiện, đi đầu nổ tung, tiếng âm ầm vang lên.

Tiếng ầm ầm vang rung chuyển lôi trận, pháp bảo giá trị trăm ngàn vạn linh thạch đồng thời tự bạo ra.

Không tiếc nổ tung gần trăm pháp bảo đến ngăn cản Thánh Nhân Ma, Từ Ngôn xoay người rời đi, lấy Long Ly mở đường vọt thẳng đến mặt phía nam có màn sáng lôi điện mãnh liệt nhất.

Trận đạo huyền bí, trận pháp do Hóa Thần cường giả bày ra càng huyền ảo phi phàm, bằng vào kiếm nhãn, Từ Ngôn xuyên thẳng qua bên trong kỳ trận rất nhiều lôi xà quay quanh, không ngừng vọt mạnh.

Chỉ cần chạy ra lôi trận, Từ Ngôn sẽ rời xa, một Tiêu Thiên Phục đã đủ khó chơi, nếu như tăng thêm Hoành Chí, Từ Ngôn không có phần thắng.

Lôi trong trận, Tiêu Thiên Phục bị gần trăm pháp bảo tự bạo ngăn cản, hừ lạnh một tiếng thế mà nhô ra hai tay trong hư không, giống như bắt lấy hư không, bên trong màn sáng lôi điện mở ra một cánh cửa lớn, hắn một bước bước vào, sau lưng, phong bạo pháp bảo tự bạo lúc này mới cuốn tới.

Từ Ngôn có pháp bảo tự bạo khắc địch, Tiêu Thiên Phục cắt chém không gian lôi trận để ứng đối, một tên kiên quyết, một người lão luyện, đấu pháp như thế có thể xưng tuyệt hiểm khắp nơi.

Tản ra linh thức, bắt được đối thủ biến mất, ánh mắt Từ Ngôn trầm xuống, kiếm nhãn bị vận chuyển tới cực hạn, đang lúc đi nhanh, hắn đột nhiên ngừng lại, Long Ly phách trảm mà ra.

- Bá Đaoll Hô!

Đao quang lạnh thấu xương, chém về phía phía trước bên phải, một mảnh lôi quang nổ lên, có thể nhìn ra có một bóng người như ẩn như hiện vừa mới xuất hiện đã bị đao quang chém trúng, lảo đảo rời khỏi thật xa.

- Linh bảo thân thể, quả nhiên khó chơi...

Bá Đao toàn lực trảm mạnh, chỉ có thể chém Tiêu Thiên Phục lui ra vài chục trượng, lưu lại một tia ngấn màu trắng trên hai tay mà đối phương dùng đón đỡ ra, căn bản không đả thương được thân thể kiên cố của Thánh Nhân Ma.

Thánh Nhân Ma bán thành phẩm đã có năng lực phòng ngự mạnh mẽ như vậy, nếu là Thánh Nhân Ma chân chính, có thể triệt để không nhìn Nguyên Anh tu sĩ công kích.

Cho dù không có thương tổn đến đối phương, nhưng ánh mắt Từ Ngôn vẫn sáng lên.

Chỉ cần Tiêu Thiên Phục đón đỡ, đã nói hắn vẫn sợ bị chém trúng, nói rõ trên người hắn tồn tại nhược điểm trí mạng.

- Ở chỗ nào, nhược điểm của ngươi...

Vận chuyển toàn lực, đao quang lần nữa xuất thủ, Từ Ngôn lấy ba chiêu Bá Đao đánh Tiêu Thiên Phục đến liên tiếp lui vê phía sau.

Long Ly phát ra từng trận rên rỉ, pháp bảo tàn phá cũng không chịu nổi đao phong kiếm khí cường đại, nếu như tiếp tục thôi động sợ là sẽ rách nát.

- Tìm được!

Từ trong động tác Tiêu Thiên Phục đón đỡ, Từ Ngôn rốt cục nhìn ra nhược điểm của đối phương, mỗi một lần Tiêu Thiên Phục ngăn cản đều nghiêng hai tay về phía bên trái, nhìn như tại bảo vệ khuôn mặt, thật ra là vai trái hoàn toàn bị che kín.

Thánh Nhân Ma bán thành phẩm, nếu như đổi thành Từ Ngôn luyện chế, nhất định trước luyện chế đầu và tim, hai chỗ bình thường yếu hại này đến trình độ vô cùng kiên cố, cho người ta một loại ảo giác không có chút nào sơ hở, mà địa phương chân chính không có hoàn thành thì lưu ở một chút địa phương khó có thể nhìn thấy. Tỉ như hai vai, hai chân, kể từ đó mới có thể vàng thau lẫn lộn, để đối thủ không nhìn ra chân tướng của Thánh Nhân Ma.

Lấy tâm cơ của Từ Ngôn, không khó nhìn ra nhược điểm củ Thánh Nhân Ma, một khi nhìn ra nhược điểm, hắn lựa chọn xuất thủ.

Phát Bá Đao thứ tư bị chém ra, nhưng Bá Đao quyết lần này, cũng không phải là Long Ly phát ra, mà là xuất từ Long Lân Đao, về phần Ly Kim Kiếm, thì bị vận chuyển ra một loại kiếm quyết huyền ảo khác.

- Vấn Thiên!

ÔngIII

Một câu Vấn Thiên, nổ lên ở bên trái Tiêu Thiên Phục, Ly Kim Kiếm chớp mắt vây quanh bên trái Tiêu Thiên Phục, lóe ra hào quang lấy bản thể công ra, mang theo toàn lực của chủ nhân đánh phía vai trái đối thủ.

Tiêu Thiên Phục kinh ngạc, phản ứng cũng không chậm, phát giác ánh kiếm đánh tới hắn vội vàng lấy tay phải cản bên vai trái.

Bên trong tiếng oanh minh nổ tung, tay phải của Tiêu Thiên Phục bị Ly Kim Kiếm đánh đến đâm vào trên vai trái, hắn phát ra một tiếng kêu đau, bạch bạch bạch rút lui ra hơn mười trượng, nhìn như bị bị thương không nhẹ, thế nhưng ánh mắt đa mưu túc trí kia lại mang theo đắc ý nhàn nhạt.
Bình Luận (0)
Comment