Chương 1490: Phi Thiên Chi Nhân
Chương 1490: Phi Thiên Chi NhânChương 1490: Phi Thiên Chi Nhân
Thời gian qua đi hơn ba trăm năm, Địa Kiếm tông đại trưởng lão lạc lối trong linh bảo giới, rốt cục quay vê Chân Võ giới.
Đối với Hoành Chí mà nói, Tình Châu bên trong linh bảo giới là một cơn ác mộng, ngay cả hắn - vị Hóa Thần đỉnh phong này cũng không muốn hồi tưởng, bởi vì hắn bị luyện chế thành Thiên Quỷ, bị tù ở trong hố ma nhiều năm.
Tình Châu ác mộng trong mắt Hoành Chí, trong mắt người lấy tà ác lấy xưng hung khác, lại thành địa phương rất nhàm chán.
Hắn đi qua Thiên Hà Nam Bắc, đi qua các nơi trong Tình Châu, tu sĩ nhân tộc đối với hắn có giận không dám nói, gọi hắn là chủ nhân Hung Điện, Yêu tộc nghe ngóng được tin tức của hắn rồi chuồn, xem là thiên địch của yêu tộc, hắn làm ác vô số, giết người vô số, tru yêu vô số, rốt cục, hắn đã mất đi hứng thú đối với Tình Châu lớn như vậy, nghi hoặc không hiểu về kim đan bản thân để hắn càng thêm hướng tới thiên khung trải rộng vết rách.
Hắn là ác nhân thuần túy, hắn có thể nghe được khí tức đồng nguyên từ thiên ngoại mà đến, hắn có thể kết luận chỉ có bay ra một giới này, mới có thể để Kim Đan của mình tiếp tục trưởng thành, trở thành Nguyên Anh chân chính.
- Khương trưởng lão, ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Lần này đi, phúc họa khó liệu.
Khâu Hàn Lễ già nua lọm khom, đứng ỏ bên dưới một hoả pháo to lớn, lo lắng nói ra lời hỏi thăm sau cùng.
Hoả pháo lớn hơn Thần Võ Pháo bình thường không chỉ trăm lần, họng pháo trang bị không phải Thần Võ Đạn, mà là một người, một người chuẩn bị phi thiên.
- Không thể coi thường vết nứt không gian, Khương trưởng lão cần phải vạn phần cẩn thận, nếu lão nhân gia ngài có chuyện bất trắc, Quỷ Sử chúng ta không còn đầu.
Phỉ Lão Tam mấy năm trước đã lăn lộn đến vị trí Quỷ Sử, lúc này mặt mũi tràn đầy bi thương nói, giống như vô cùng lo lắng về người bên trong họng pháo.
Ở một bên hoả pháo, là một đám trưởng lão của Thiên Quỷ Tông, bao gồm cả Khâu Hàn Lễ ở bên trong, ngay cả Lâm Vũ cũng thình lình xuất hiện, nhất là một vị nữ tử âm trầm thế mà trừng lớn đôi mắt đẹp, chính là Vương Xà năm đó.
Các trưởng lão Thiên Quỷ Tông đang đưa tiễn Hung Điện điện chủ sắp phi thiên, nhân mã Kim Tiền Tông cũng ở một bên.
- Nếu Khương trưởng lão đi chuyến này có thể nhìn thấy hai vị Thái Thượng trưởng lão, nhất định phải báo cho hai vị thần văn về việc Thông Thiên Hà khô cạn, thiên khung trải rộng vết rách, Tình Châu dị biến, sợ là sẽ có đại kiếp sắp tới.
Tông chủ Kim Tiền Tông đã đầu tóc trắng xoá, thân hình Nhạn Hành Thiên trở nên còng xuống một chút.
- Cung chúc Khương trưởng lão thuận buồm xuôi gió, phi thăng Tiên giới thành tiên thể thật, cũng đừng trở về.
Họa Thánh Lưu Y Thủ vân vê râu bạc trắng ha ha cười nói, câu cũng đừng trở về kia nói rất nhỏ, so với tiếng con muỗi vo vẻ đều không lớn hơn bao nhiêu.
- Khương trưởng lão nhìn thấy xá đệ kia của ta nhất định thay ta dặn dò hắn hai câu, cứ nói Tam tỷ của hắn rất tốt, đều tu ra Hư Đan, để hắn không cần nhớ thương, ai, chán sống đều không chết được, ngươi nói một chút đây là chuyện gì, cả ngày nhìn đám lão yêu quái các ngươi, chính ta đều thành lão yêu quái.
Mai Tam Nương một thân tơ lụa vẫn là bộ dáng trăm năm trước, giọng nói đầy oán trách.
Một bên khác của hoả pháo, là các lộ cường nhân của Kim Tiền Tông, lấy tông chủ Nhạn Hành Thiên câm đầu, ngoại trừ Lưu Y Thủ cùng Mai Tam Nương, có Hàn Thiên Tuyết gương mặt xinh đẹp lạnh lẽo, Bàng Vạn Lý tóc xám trắng lại càng ngày càng mặt mày tỏa sáng, còn có người hiền lành Nhiếp Ẩn, hắn bây giờ đã là Các chủ Linh Yên Các, chưởng quản một mạch tu sĩ giả anh.
Ở đây không chỉ có các trưởng lão của Thiên Quỷ Tông cùng Kim Tiền Tông, còn có vài tu sĩ đến từ Thiên Bắc, lấy một lão đầu gây cầm đầu.
- Thiên Bắc Phí Minh Viễn cung chúc Khương trưởng lão thuận buồm xuôi gió, phá giới phi thăng! Phí lão càng lúc càng giống lão hồ ly cao giọng nói, sau lưng hắn là Tiểu Linh Đang cùng Dương Đại Vũ dắt tay nhiều năm.
Điện chủ Hung Điện phi thiên, đây chính là đại sự của Tình Châu, thế lực khắp nơi đều phái ra tu sĩ địa vị cao nhất đến đây, giống như xem lễ, giống như thật tiến hành phi thăng.
- Các ngươi từng người rất nhàn chán hả? Nhìn lão tử phi thiên có ý tứ đúng hay không? Ta mời các ngươi đến đây sao?
Bên trong họng pháo, toàn thân Khương Đại Xuyên bị trọng giáp bao vây, hắn cơ hồ thu nạp toàn bộ đồ tốt của Tình Châu, đúc thành chín kiện bảo giáp hộ thân, nhìn cồng kênh vụng về không nói, giọng nói còn rất bất thiện.
- Nếu không phải lão tử hiện tại không thể động đậy, chắc chắn mang hết tất cả các ngươi đi cùng!
Bên trong tiếng quát to đầy tức giận, ánh mắt Khương Đại Xuyên lập loè hung mang, trừng mắt cường giả các phương xung quanh, mắng:
- Đừng cho rằng ta không biết các ngươi có tâm tư gì, muốn nhìn bộ dáng bị chém thành muôn mảnh của ta đúng không, không dễ dàng như vậy đâu! Nói cho các ngươi biết, lão tử số đỏ, ha ha ha ha! Khâu lão đầu ngươi còn chờ cái gì, hôm nay chính là ngày tốt, lúc này chính là giờ lành, còn không châm lửa chờ đến khi nào!!
Điện chủ Hung Điện phân phó, không ai dám không nghe, dù sao người ta là cường giả mạnh nhất Tình Châu, tồn tại Kim Đan duy nhất thiên hạ, ngay cả thần văn đều không sợ.
Ánh lửa lóe lên, tiếng xèo xèo nổi lên, Khâu Hàn Lễ cau mày đốt Võ Thần Pháo to lớn.
Phần phật một tiếng, khi ngọn lửa luồn lên, tất cả các lộ cao thủ mới vừa rồi còn ở xung quanh khuôn mặt tươi cười bồi tiếp đều tránh ra hơn cả trượng, từng người bịt lỗ tai, nhìn náo nhiệt.
- Một đám đồ đần, các ngươi há biết niềm vui khi phi thiên? Lão tử đi đây, Tình Châu rất nhàm chán. Bên trong ánh lửa cùng liệt diễm, Khương Đại Xuyên cuối cùng mắt nhìn bốn phía mặt đất, trong giọng nói lần đầu tiên tràn đầy cảm giác cô tịch.
- Đầu nói ở chỗ cao không khỏi rét vì lạnh, làm sao biết chỗ cao không người... Ta sẽ thành tựu chân anh chỉ thể, thành tựu Hóa Thần chân chính, cho đến chân tiên! Nếu như không thành... Ta cận kề cái chết
OanhiIIIIIIIIHIII
Đối với cường giả chân chính tới nói, tìm kiếm cảnh giới càng cao hơn, tu vi mạnh hơn, mới là mục tiêu suốt đời của bọn hắn, mà không phải thoả mãn với một cảnh giới, thoả mãn với một trận phú quý.
Bọn hắn sẽ không thỏa mãn, bọn hắn không biết mệt mỏi, bọn hắn truy tìm, là con đường Thành Tiên chân chính, con đường phi thăng.
Vì thế, bọn hắn tình nguyện thân tử đạo tiêu, bọn hắn mới thật sự là tu tiên giả.
Ánh lửa sáng chói giống như pháo hoa ngút trời bay lên, mang theo một ánh lửa thật dài bay về phía thiên khung trải rộng vết rách, bên ngoài vết nứt không gian dày đặc ở sâu trong bầu trời, không có người biết là địa phương nào, ngoại trừ Khương Đại Xuyên, không có người nào dám tuỳ tiện đặt chân.
Cương phong xoay quanh ở trên không mang theo tiếng gào thét chói tai, tầng tám bảo giáp bị ma sát bắn ra tia lửa chói mắt, tâng thứ nhất bị ăn mòn, sau đó là tâng thứ hai.
- Quản ngươi là vân trung tiên hay là tu la vực, thiên ngoại, lão tử đến rồi.
Từ đầu đến cuối ngửa đầu nhìn chằm chằm hư không trên đỉnh đầu, người đang phi thiên căn bản không có đi để ý tới hộ giáp ngoài thân, con đường này hắn sớm đã chờ mong nhiều năm, cuối cùng, là một vết rách không gian thật lớn.
Bên trong tiếng quát lạnh dữ tợn, Khương Đại Xuyên giang ra một tay, trong lòng bàn tay, là một đóa hoa nhỏ bị linh lực hoàn toàn bao phủ, bông hoa xanh biếc, tản ra sinh cơ kỳ dị, lại không người dám chạm đến, bởi vì ngoại trừ sinh cơ bên ra còn có bản nguyên độc lực không cách nào phá giải.
Bản nguyên chỉ hoa thu từ Thạch Đầu Sơn, bị Khương Đại Xuyên mang theo trên người, hắn cần chính là lực lượng sinh mệnh bên trong bông hoa, sau một khắc, liên tiếp xanh biếc đóa hoa ở bên trong, đường lửa đang bay lên trời tiến vào bên trong một vết rách kinh khủng, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Hắn sẽ thành công?
Trên mặt đất, các cường giả Tình Châu đi tắm trong nghi hoặc cùng thổn thức.
- Ai biết được, có lẽ sẽ ngã xuống.
- Thiếu đi ác nhân kia, Tình Châu cũng coi như an bình.
- Đúng vậy, Nhân tộc cùng Yêu tộc Thiên Hà nam bắc, rốt cuộc không cần nơm nớp lo sợ, từ nay về sau, Tình Châu lại không còn điện chủ Hung Điện.
- Không còn thời khắc đề phòng Khương Đại Xuyên đích thật là chuyện tốt, nhưng chư vị đừng quên, Thông Thiên Hà đã khô cạn, vết rách trên thiên khung càng ngày càng nhiều, sợ là đại nạn sắp tới.
- Đại nạn lại như thế nào, những lão gia hỏa chúng ta còn sợ chết à, hi vọng bọn người Từ Ngôn có thể bình yên vô sự mới tốt.
- Không chừng Khương Đại Xuyên thật có thể bay ra thiên ngoại, tìm tới hai vị Thái Thượng cùng Từ Ngôn và Sở Bạch Bào, nếu bọn hắn gặp nhau, nhất định sẽ rất kinh hỉ...