Chương 1499: Phệ Linh sa mạc
Chương 1499: Phệ Linh sa mạcChương 1499: Phệ Linh sa mạc
Khác biệt Ngư Hải sâm lâm, khu vực sa mạc được xưng là Phệ Linh này tồn tại lực lượng kỳ dị, có thể thôn phệ linh khí cùng linh lực.
Giống như mỗi một hạt cát đều mang theo lực lượng kỳ dị, cắn nhai linh khí xuất hiện xung quanh, một khi các tu sĩ đạp vào sa mạc, nhất định phải thu liễm khí tức, nếu không linh lực sẽ bị bốc hơi trống không.
Khu vực biên giới Phệ Linh sa mạc, một cồn cát xuất hiện, không giống biến hóa bình thường, hạt cát đang tụ lại vào phía trong, giống như bên trong cồn cát có lỗ thủng, để hạt cát mặt ngoài không ngừng biến mất.
Cồn cát khong người, dần dần trở nên đốt nóng, thậm chí có ánh lửa lộ ra, giống như bên trong cồn cát này cất giấu một đầu cự thú hỏa diễm.
Tiếng kiếm minh rất nhỏ xuất hiện, lập tức bị áp chế.
Kiếm khí lạnh thấu xương xuất hiện, lập tức lại bị lực lượng trong sa mạc thôn phệ trống không.
Soạt một tiếng, cồn cát xuất hiện khe hở, từ đó đi ra một người, chính là Từ Ngôn lựa chọn bế quan ngắn ngủi ở đây.
Lần nữa chữa trị Long Ly một lần, Từ Ngôn hao phí một canh giờ, trong khoảng thời gian này thế mà không ai truy tung, có vẻ hơi kỳ quái.
- Phệ Linh sa mạc... Ngược lại là một nơi tốt, chỉ cần bị cát đá bao phủ, Kiếm Hồn sẽ bị áp chế đến cực hạn, người Hồn Ngục tạm thời cảm giác không đến chỉ dẫn.
Sau khi đến sa mạc, Từ Ngôn lập tức phát hiện mảnh sa mạc này kỳ dị không chỉ có thôn phệ linh khí linh lực tu sĩ, ngay cả pháp bảo linh khí cũng có thể thôn phệ, thậm chí Kiếm Hồn đến trong sa mạc đều trở nên càng ngày càng ảm đạm, phát ra chỉ dẫn cơ hồ bị sa mạc ngăn cách.
Sa mạc đã tồn tại kỳ hiệu như thế, Từ Ngôn chọn một cồn cát hoàn toàn bao vây mình cùng Kiếm Hồn lại, dùng loại biện pháp này có thể tránh khỏi bị Hồn Ngục truy tung. Mà trốn ở bên trong cồn cát không phải cách, chữa trị Long Ly thêm một lần, Từ Ngôn chuẩn bị lên đường.
Trước khi đi lấy pháp thuật Thổ Thạch ngưng tụ ra một hộp cát đá, phong kín Kiếm Hồn sau lưng, cứ như vậy chỉ cần pháp thuật tồn tại, hộp đá sẽ tồn tại, mà hộp còn, thì có thể phong bế năng lực chỉ dẫn của Kiếm Hồn.
Cứ việc đi vào Phệ Linh sa mạc thôi thúc pháp thuật sẽ hao phí linh lực mấy lần, dù sao cũng tốt hơn bị cường địch truy sát.
Cảm giác Kiếm Hồn và hộp đá một lần, Từ Ngôn nhẹ gật đầu, nhanh chân bước vào biển cát.
Phệ Linh sa mạc cũng không phải mênh mông vô bờ, trong đó tồn tại cồn cát lớn nhỏ không đều, còn có chút quái thạch san sát trải rộng lỗ thủng, thậm chí ngẫu nhiên có thể nhìn thấy cổ thụ che trời, chỉ là cổ thụ sớm đã khô héo, chỉ còn lại thân cây khô cạn nứt ra, hoặc là gốc cây.
- Cự thạch cổ mộc, vùng sa mạc này là khu vực hình thành về sau, trước kia cũng hẳn là một bộ phận của rừng rậm.
Khi nhìn thấy một rễ cây khổng lồ, Từ Ngôn phân tích ra chân tướng của vùng sa mạc này, tất nhiên là Hậu Thiên tạo thành, không biết nguyên nhân gì mà thôi, nếu không trên hải đảo tuyệt đối sẽ không tồn tại khu vực sa mạc.
Một đường tiến lên, ngoại trừ bão cát gào thét, Từ Ngôn không có gặp được bất kỳ nguy hiểm nào, thậm chí yêu thú đều hiếm thấy.
Sau đó không lâu, đứng dưới một tảng đá lớn, Từ Ngôn nhìn qua cự thạch trải rộng lỗ thủng như tổ ong trầm ngâm.
Nhìn như cự thạch bị phong hoá, tồn tại lỗ thủng lớn nhỏ không đều, xa xa nhìn lại giống như đá núi bị phong hoá, nhưng cách rất gần lại có thể nhìn ra được, những lỗ thủng này không phải bị gió thổi, mà là bị thứ gì gặm.
- Vật sống, chẳng lẽ dưới sa mạc tồn tại vật gì đáng sợ?
Tản ra linh thức, Từ Ngôn thô sơ giản lược cảm giác lòng đất một lần, không có chút nào phát giác thứ gì bên trong trăm trượng, lại thu hồi linh thức, tiếp tục đi đường. Phệ Linh sa mạc không chỉ có thôn phệ linh khí linh lực, ngay cả linh thức đều sẽ bị chậm rãi tiêu hao.
Lần này đi đường, tốc độ của Từ Ngôn trở nên càng nhanh, bước chân như gió, thân hình nhẹ nhàng nhảy vọt lên từng cồn cát.
Bên trong Phệ Linh sa mạc không cách nào vận dụng độn pháp, lực lượng phệ linh trình độ như vậy, không đợi thôi thúc độn pháp đã tổn thất số lượng lớn linh lực, độn pháp nhất định mất đi hiệu lực.
Đi nhanh trong sa mạc, ánh mắt Từ Ngôn càng ngày càng ngưng trọng.
Có thể được xưng là nhất đẳng hiểm địa, Phệ Linh sa mạc tuyệt không phải đơn giản như vậy, tốc độ sa mạc thôn phệ linh khí, trở nên càng ngày càng nhanh, đến cuối cùng Từ Ngôn cho dù toàn lực thu liễm, linh lực toàn thân cũng đang không ngừng tiêu giảm.
Toàn bộ Phệ Linh sa mạc thật giống như một vòng xoáy khổng lồ, càng là trung tâm vòng xoáy, tốc độ thôn phệ linh lực sẽ càng nhanh.
- Nhất định phải nhanh rời đi sa mạc mới được, nếu không linh lực hội bị thôn phệ trống không.
Âm thầm nhíu mày, Từ Ngôn tăng nhanh bước chân, lấy lực lượng bản thể của hắn, đi nhanh là dễ như trở bàn tay, mà tốc độ càng nhanh hơn tu sĩ khác.
Càng đi vào chỗ sâu trong sa mạc, linh lực xói mòn càng nhanh, đến cuối cùng ngay cả Từ Ngôn đều sinh ra một cảm giác sợ hết hồn hết vía, thật giống như lòng đất tồn tại một cái miệng rộng vô hình, tham lam hút lấy hết thảy linh khí ngoại giới.
Thật ra coi như không có linh lực, lấy nhục thân bản thể của Từ Ngôn hiện tại, ngay cả đại yêu hắn đều không sợ, bất quá một khi linh lực biến mất, sẽ không cách nào lấy cát đá hoặc Long Ly che lấp Kiếm Hồn, từ đó bị truy tung đến nơi ở.
Vừa đi nhanh, Từ Ngôn vừa bắt đầu tính toán.
- Dại trưởng lão Hoành Chí, nhị trưởng lão Tiêu Thiên Phục của Địa Kiếm tông, hai người này đều có thể đạt tới uy năng của Hóa Thần, một người khó chơi hơn một người. - Vợ chồng Tiếu Cửu Tuyền thế mà có thể vừa đến Lâm Lang đảo đã đột phá bình cảnh công pháp, dẫn đến tu vi đều tiến thêm một bậc, hai người tan thể về sau tiếp cận tình trạng Hóa Thần sơ kỳ.
- Lệnh truy sát của Hiên Viên đảo, xem ra Hiên Viên Hạo Thiên mới biết tình ý giữa ta và Tuyết nhi, hắn muốn giết người diệt khẩu, chỉ cần ta chết, có thể đoạn mất sự tưởng niệm của Tuyết nhi, cao thủ Hiên Viên gia bọn hắn có năm vị, chết Hiên Viên Báo còn thừa lại bốn người, Hiên Viên Bình khó giải quyết nhất, chỉ cân một sợi đấu tiên kiếm ý kia tồn tại, hắn có thể đạt tới lực phá hoại của tu sĩ Hóa Thần ở trong thời gian ngắn.
- Cao thủ Hồn Ngục giết vào top 100 hẳn là có sáu người, đều tại trình độ Nguyên Anh đỉnh phong, nếu như tất cả sáu người đều có thể truy tung Kiếm Hồn, sẽ nghênh đón sáu lần ác chiến.
- Kim Đồng của Kim Ngọc phái tuyệt đối không giống bình thường, là nhân vật nguy hiểm, chỉ sợ Mạc Hoa Đà tên tiểu nhân kia sẽ không bỏ qua, hắn chắc ẽ đoán được ta sẽ không phục dụng đan dược bị hắn nấu lại, như vậy, chuẩn bị ở sau của hắn lại là cái gì?
- Cừu gia nhiều lắm, đều chen đến Lâm Lang đảo, đây mới là nơi vận rủi hội tụ... Không được, lại tiếp tục như thế, tìm tới Đan phủ chỉ sợ cũng là một con đường chết, nhất định phải phản kích.
Dừng chân, Từ Ngôn dừng ở trong biển cát, linh lực đã không dư thừa bao nhiêu, hộp đá trôi nổi sau lưng trở nên rất nhỏ, hiện ra một góc của Kiếm Hồn.
- Phệ Linh sa mạc đã có thể thôn phệ linh lực, không bằng ngay ở chỗ này giao thủ, trước giải quyết hết người của Hồn Ngục.
Ánh mắt hiện lạnh, Từ Ngôn chọc một đám cừu gia, rõ ràng tình cảnh đáng lo, nếu như một người đào vong, chờ đến cừu gia của hắn hội tụ một đường, sẽ là thời điểm hắn mất mạng.
Vừa hay Phệ Linh sa mạc có năng lực thôn phệ linh lực, ở chỗ sâu trong sa mạc, tất cả mọi người không có linh lực có thể dùng, chỉ có thể so lực lượng bản thể, mà bản thể của Từ Ngôn, diệt sát cùng cấp dễ như trở bàn tay. Sau lưng truyền đến tiếng vang cát đá rơi lộn xộn, hộp đá rốt cục hao hết linh lực vỡ vụn thành cát đá đầy đất, hiện ra Kiếm Hồn bị phong bế.
- Đuổi theo đi, Hồn Ngục Trưởng, hi vọng ngươi cũng vận dụng bí pháp, đi tới Lâm Lang đảo, như thế thì chúng ta có thể sớm tính sổ...
Nhìn qua cuồng sa cuốn lên ở nơi xa, Từ Ngôn bỗng nhiên nắm chặt hai tay, xương ngón tay phát ra rắc rắc giòn vang.
Chạy trốn hồi lâu, Từ Ngôn rốt cục quyết định phản kích, muốn dùng chỗ tuyệt địa này thành Tu La tràng chỉ thuộc về một mình hắn.