Chương 1503: Côn trùng kỳ quái (thượng)
Chương 1503: Côn trùng kỳ quái (thượng)Chương 1503: Côn trùng kỳ quái (thượng)
Lấy Địa linh đan làm phân thân đan thể, Đan Thánh Mạc Hoa Đà tạo ra được một Đan Hoa sống sờ sờ, thủ đoạn như thế, làm cho người không thể tưởng tượng.
Trách không được bản thể Đan Hoa ở trong Dược Vương Lô lại hư thực khó phân biệt, trách không được ngay cả Ác Như Phong đều thương tới không đến mảy may, Đan Hoa sinh ra ở Dược Vương Lô, tự nhiên có thể khống chế bản thân đi tới đi lui trong ngoài linh bảo, kể từ đó nó như là một nguyên thần của Dược Vương Lô, có thể đạt tới cảnh giới muốn hư thì hư, muốn thực thì thực.
Bên trong Dược Vương Lô này, Đan Hoa là chúa tể.
Thập Phương Chưởng không cách nào hội tụ linh khí ngoại giới, tiếp đó Bách Liệt Quyền cũng không có tác dụng, Ác Như Phong lại vô hiệu, sát chiêu sau cùng của Từ Ngôn cơ hồ đều bị khắc chế.
Long Ly không trọn vẹn, bản thân linh lực sắp hao hết, bây giờ Từ Ngôn có thể xưng thân ở tuyệt hiểm.
Liệt diễm xung quanh bao phủ mà đến hiện ra ánh sáng màu trắng chướng mắt, bên trong linh bảo bốc lên liệt diễm vô cùng kinh khủng, Hóa Thần dính vào đều đi xuống cửu tuyền, tu sĩ Nguyên Anh đừng nghĩ bảo mệnh.
Càng là tuyệt hiểm, Từ Ngôn ngược lại bình tĩnh lại, điều động linh lực sau cùng, thi triển ra tuyệt học sau cùng.
- Trận lên, Bình Tứ Hải!
Âm ầm, đất rung núi chuyển một trận, bên trong Dược Vương Lô xuất hiện từng chùm sáng phóng lên tận trời, thời khắc kỳ trận Bình Tứ Hải bị thôi thúc, Từ Ngôn lần nữa vận chuyển pháp môn, vận dụng kỳ công Hiệp Thiên Hạ.
Vận chuyển Hiệp Thiên Hạ không phải là vì giết địch, mà là vì kiên trì thêm chút thời gian bên trong Dược Vương Lô.
Một khi thôi thúc Bình Tứ Hải, Từ Ngôn lập tức bị bao phủ ở bên trong trận đạo, liệt diễm trong lúc nhất thời không cách nào xuyên thấu qua trận pháp, nhưng Từ Ngôn vẫn như cũ sẽ bị nhiệt khí vô biên thiêu đốt, chỉ cần hắn ở trong Dược Vương Lô, vô luận như thế nào chạy trốn hoặc tránh né, đều tránh không khỏi nhiệt lượng do linh bảo tán phát.
Mắt phải lóe lên kiếm mang, Từ Ngôn kỳ trận bên trong nhíu chặt hai mi, nhìn về phía một góc trong đại trận.
Không có nói nhảm với Đan Thánh, mà lập tức vận dụng Bình Tứ Hải, cũng không phải Từ Ngôn không muốn kéo dài chút thời gian từ đó tranh thủ thêm chút cơ hội, mà hắn phát hiện một thứ đặc thù.
Trong một góc của kỳ trận, có một giáp trùng nho nhỏ, mai rùa tối tăm mờ mịt giống như ẩn chứa mây mù, lớn chừng bàn tay, tròn vo, đầu có giác hút tương tự cua tộc, hai bên miệng là một đôi xúc giác, không ngừng đưa đồ ăn vào trong miệng của mình, đang ở trong góc ăn, liên tục nhai nuốt.
Chính là tiểu giáp trùng cổ quái này để Từ Ngôn sớm vận dụng kỳ trận Bình Tứ Hải, vì che đậy ánh mắt của Đan Hoa, ẩn giấu tiểu trùng cổ quái này.
Về phần vì sao che giấu tiểu trùng, mà không cho rằng tiểu trùng là vật liệu bên trong Dược Vương Lô, bởi vì Kiếm Nhãn của Từ Ngôn phát hiện một hiện tượng kì lạ.
Xung quanh tiểu giáp trùng, cũng không có hỏa diễm tồn tại, mà thứ tiểu trùng không ngừng thôn phệ, chính là liệt diễm bên trong Dược Vương Lô.
Ngay cả liệt diễm do linh bảo hình thành đều có thể nuốt ăn, quái trùng như thế tuyệt không phải dị thú bên trong Dược Vương Lô, càng sẽ không phải linh thú của Mạc Hoa Đà, khả năng lớn nhất, là ngay thời điểm Đan Hoa thu hồi Dược Vương Lô, tiểu trùng này bò vào từ trong sa mạc.
Từ Ngôn thân ở tuyệt địa, bây giờ nhìn thấy bất kỳ cơ hội nào đều sẽ không bỏ qua.
Đừng nói một con giáp trùng cổ quái, coi như Dược bên trong Vương Lô thêm ra một con muỗi hắn đều muốn bắt đến xem, nhìn có thể thu hoạch được một chút hi vọng sống từ trên người đối phương hay không.
- Tiểu côn trùng, ngươi cũng bị vây ở chỗ này à, chúng ta là cá mè một lứa, yên tâm, ta không thương tổn ngươi, ngươi cũng đừng làm tổn thương ta mới tốt, chúng ta cùng một chỗ nghĩ biện pháp chạy đi, như thế nào?
Vừa thấp giọng hô, Từ Ngôn vô cùng cẩn thận tiếp cận giáp trùng.
Chờ hắn đi đến gần giáp trùng, rốt cục thấy rõ chân tướng của giáp trùng, thì ra người ta ăn không phải liệt diễm, mà là linh khí ẩn chứa bên trong liệt diễm.
Xúc giác bên ngoài miệng Trùng có một loại năng lực kỳ dị, thế mà có thể phân giải liệt diễm thành linh khí đơn thuần, từ đó đưa vào trong miệng.
Quái trùng thôn phệ linh khí, cực kỳ hiếm thấy trong Chân Võ giới, ngay cả hỏa diễm do linh bảo phát ra đều có thể phân giải, Từ Ngôn càng chưa từng nghe thấy, căn bản cũng không phải là một con giáp trùng, mà là một ác mộng, một ác mộng lấy linh lực của tất cả sinh linh.
Nếu như loại giáp trùng này đạt tới số lượng nhất định, như vậy, linh lực cùng linh khí giữa thiên địa sẽ bị thôn phệ không còn, sau nhiều năm diễn hóa, tu sĩ Chân Võ giới sẽ biến mất, Yêu tộc không cách nào tiến giai, Ma tộc chỉ có thể trở thành một đám dã nhân, tất cả vật sống lấy linh khí mà sống, đều sẽ diệt tuyệt...
- Thiên địch của Tu tiên giới... Thế gian làm sao có thể có dị thú như thế.
Kém chút bị tiểu năng lực của giáp trùng dọa sợ, tâm thần rung mạnh, Từ Ngôn rất nhanh lại bình phục nỗi lòng.
- Trừ phi giáp trùng có thể trưởng thành đến trình độ không người địch nổi, nếu không sẽ bị tu tiên giới liệt vào mục tiêu tru sát, chỉ sợ một khi xuất hiện trong mắt tu sĩ, bị diệt sát không còn một mảnh, loại tiểu côn trùng này đến tột cùng đến từ nơi nào, Phệ Linh sa mạc... Chẳng lẽ Phệ Linh sa mạc tồn tại có quan hệ đến loại tiểu giáp trùng này?
Nhớ tới Phệ Linh sa mạc phía ngoài có năng lực thôn phệ linh lực, Từ Ngôn bỗng nhiên giật mình.
Nếu sa mạc do loại giáp trùng này tạo thành, chẳng lẽ trên Lâm Lang đảo có số lượng không ít dị thú như thế?
Một con giáp trùng có thể thôn phệ linh lực linh khí còn râu ria, nếu như có rất nhiều loại tiểu côn trùng này, lại có thể tự hành tiến giai, đây chính là một trận thiên tail - Nếu là giáp trùng bên trong Phệ Linh sa mạc, lại có thể thôn phệ linh khí, gọi ngươi là Phệ Linh Trùng đi, tiểu giáp trùng, chủng tộc ngươi đến cùng có bao nhiêu khổng lồ đây... Cấm!
Chậm rãi tiếp cận giáp trùng, ánh mắt Từ Ngôn đột nhiên lạnh lẽo, cấm chế xuất thủ, hoàn toàn bao phủ tiểu giáp trùng ở bên trong phong ấn.
Phệ Linh Trùng đáng sợ như vậy, đừng nói hắn không nghe nói qua, toàn bộ Chân Võ giới chắc hẳn cũng không có mấy người biết, nếu như thế gian thật có dị thú như thế, sớm nên gây nên tu tiên giới khủng hoảng mới đúng.
Thừa dịp còn có một tia linh lực, Từ Ngôn muốn cảm giác một lần chân tướng của giáp trùng, hắn mặc kệ tu tiên giới như thế nào, có thể khống chế giáp trùng phá vỡ tử cục bây giờ mới là mấu chốt.
Từ Ngôn nhìn thấy một chút hi vọng, có thể nào bỏ lỡ phần cơ hội này, nhưng chẳng kịp chờ hắn tản ra linh thức cảm giác tiểu trùng, tiểu giáp trùng vốn nên bị cấm chế phong bế bỗng nhiên bỗng nhúc nhích, phía sau lưng hiện ra hai cái cánh ve, thế mà bay lên, lao thẳng đến Từ Ngôn.
Không nghĩ tới giáp trùng bị cấm chế phong bế thế mà có thể bay ra ngoài, vốn là khoảng cách không xa, nhất thời không quan sát, Từ Ngôn lại gặp nguy cơ chưa từng nghĩ tới.
Hỏa diễm Dược Vương Lô còn chưa tới, Phệ Linh Trùng cổ quái trước đánh tới, mà lại loại tiểu giáp trùng này có thể không nhìn bất kỳ pháp thuật gì thậm chí cấm chế trận pháp.
Xung quanh thế nhưng là kỳ trận Hiệp Thiên Hạ do Từ Ngôn thúc giục, giáp trùng nho nhỏ đang ở bên trong kỳ trận vẫn hành động tự nhiên như cũ, tốc độ phi hành còn cực nhanh, vù vù mà tới.
- Long Ly!
Không biết tiểu trùng có độc hay không, Từ Ngôn không thể dùng hai tay đi cản, mà cầm lên tàn đao, vung lên muốn chấn bay tiểu trùng từ bên người, từ đó kéo dài khoảng cách. Quái trùng không hiểu, ngay cả cấp bậc cũng không có kết luận, Từ Ngôn cũng không muốn bị thứ này nhào lên trên người.
Long Ly cũng không vận xuất toàn lực, nhưng lực đạo cũng không nhỏ, coi như một đầu đại yêu đều có thể bị đánh nát, thế nhưng ngay thời khắc vung ra, không nghe thấy bất kỳ tiếng vang gì, nhìn kỹ lại, giáp trùng nho nhỏ kia thế mà bắt lấy lưỡi đao tàn phá của Long Ly, đang gặm lấy gặm để.
- Pháp bảo cực phẩm đều có thể thôn phệ? Côn trùng thật kỳ quái!
Giáp trùng nuốt ăn pháp bảo, lần này Từ Ngôn bị cả kinh đến tột đỉnh, nhìn thấy lưỡi đao Long Ly vốn tàn phá đang một chút xíu thiếu thốn, thật giống như một lá cây dần dần bị sâu ăn từng bước xâm chiếm, cảnh tượng như vậy có thể xưng kinh khủng.
Cứ việc tàn phá, đó cũng là pháp bảo cực phẩm, răng lợi Yêu tộc cho dù tốt đến đầu cũng khó có thể cắn được.
Tại thời khắc Từ Ngôn kinh nghi bất định, tiểu giáp trùng giống như phát hiện thứ càng mỹ vị hơn, từ bỏ tàn đao, nâng lên hai con mắt nhỏ nhìn về phía chủ nhân của tàn đao, sau đó trảo nhỏ nhanh chóng thuận theo Long Ly bò về phía Từ Ngôn.