Chương 1507: Ác chiến Dược Vương Lô (hạ)
Chương 1507: Ác chiến Dược Vương Lô (hạ)Chương 1507: Ác chiến Dược Vương Lô (hạ)
Khi Từ Ngôn đưa ra giao ra linh bảo, cục diện xuất hiện một chút biến hóa.
Từ hạ phong hoàn toàn, Từ Ngôn đạt được một lần cơ hội lật bài, viên châu trong tay hắn thì bị bàn tay bao phủ, Đan Hoa nhất thời thấy không rõ đến tột cùng.
Thật ra viên kia châu bất quá là Thiên Cơ Phủ mà thôi, bị Từ Ngôn xem như Tiên Thiên Linh Bảo, mục đích chỉ là lừa bịp đối thủ, không dùng được, về phần linh quả kỳ dị đã vác ở sau lưng.
Mặc dù Thiên Cơ Phủ không thể nện người, nhưng Long Ly giấu ở trong Thiên Cơ Phủ, vẫn còn có lực lượng trảm một phát.
Ánh mắt Đan Hoa xuất hiện tham lam, giống như một đầu Cô Lang ngửi được máu tanh, một chút cũng không nháy mắt.
- Đến cùng là cái gì đây...
Gắt gao nhìn chằm chằm Từ Ngôn, Đan Hoa hận không thể để bản thể mình ở đây, bộ đan thể phân thân này của hắn có thể động dụng linh thức quá mức thưa thớt, căn bản cảm giác không đến trong tay Từ Ngôn nắm thứ gì.
Do dự một lát, đáy mắt của Đan Hoa lướt qua một tia hung mang, mặt ngoài thì nở nụ cười tràn đầy, giọng nói trở nên ôn hòa.
- Tốt! Chỉ cần ngươi giao ra Tiên Thiên Linh Bảo cùng bản nguyên linh quả, lão phu có thể tha cho ngươi một mạng, tiểu tử, tâm cơ của ngươi thật đủ sâu, biết mệnh mình không đáng tiền, đáng tiền chính là dị bảo trên người, nếu như ngươi sớm lấy ra, làm gì chịu nỗi khổ tế luyện chứ, mang ngọc có tội, mang ngọc có tội mà, hãy để lão phu thay ngươi ngăn cản người trong thiên hạ nhìn trộm, Tiên Thiên Linh Bảo cũng chỉ có đến trong tay lão phu, người khác mới không dám lỗ mãng! Ha ha ha ha.
Trong lúc cười to, Mạc Hoa Đà lấy tay quát:
- Lấy raI
Giống như bị khí thế đối phương chấn nhiếp, Từ Ngôn trầm giọng thở dài, đưa tay vứt linh quả cho đối phương.
- Đây là... Thu Linh Quả?
Tiếp nhận linh quả, Đan Hoa tỉ mỉ nhìn ba lần, lửa giận lập tức nổi lên.
Thu Linh Quả là trái cây trên Thu Linh Thụ, nhưng khi làm linh đan để phục dụng, giá trị tính không quá cao, nhưng mộc linh khí trong Thu Linh Quả là nông đậm nhất, thậm chí có thể so với bản nguyên linh quả, đạt tới năng lực lấy giả loạn thật, chỉ bất quá dược hiệu chân chính của Thu Linh Quả, xa xa còn lâu mới cường đại như bản nguyên linh quả.
Vứt Thu Linh Quả xem như kỳ bảo cho Đan Hoa, không chờ đối phương giận dữ, Từ Ngôn lần nữa đưa tay ném tới, Thiên Cơ Phủ mang theo gào thét lao tới.
- Mạc Hoa Đài! Ngươi cần nói lời giữ lời, nếu không tanh danh Đan Thánh của ngươi sẽ thành trò cười cho thiên hạ! Tiên Thiên Linh Bảo cho ngươi.
Vừa phát hiện chân tướng Thu Linh Quả, lại gặp được Tiên Thiên Linh Bảo xuất hiện, Đan Hoa không dám thất lễ, nhắc lên toàn bộ tâm thần, vừa nghênh đón linh bảo, vừa phòng bị Từ Ngôn xuất thủ.
Cho dù bị trêu đùa một lần, nhưng Mạc Hoa Đà hắn là ai?
Đan Thánh, đại gia đan đạo, đứng đầu Bách thần bảng, nhiều vô số kể cường giả có liên hệ với hắn, dạng gì tu sĩ hắn đều gặp, có thể xưng lịch duyệt cực sâu, giảo hoạt như hồ, như thế nào lại buông lỏng cảnh giác ở thời khắc mấu chốt này.
- Trò cười? Là trò cười thế nhân đều biết gọi, nếu không có người biết, căn bản không tính trò cười!
Ở trong lòng hung hăng lẩm bẩm, khóe miệng Đan Hoa hiện ra nhe răng cười, hắn thấy được Từ Ngôn đang mịt mờ kết động pháp quyết, càng sớm phát hiện một tia sấm sét ẩn sau lưng đối thủ.
- Trò xiếc giương đông kích tây mà thôi, tiểu tử, ngươi còn non lắm...
Trong lòng đắc ý một trận, Đan Hoa lấy tay điểm chỉ hư không, quát:
- Lấy lửa ngưng thạch, thuẫn thành. Một câu thuẫn thành rống to ra, chỉ gặp liệt diễm trước người Đan Hoa xuất hiện biến hóa kỳ dị, rầm rầm tụ lại thành một đoàn, trong nháy mắt đổi thành hình thái đá núi, chỉ bất quá đá núi có màu lửa hồng, vẫn tản ra nhiệt độ cao như cũ.
Chuyển đổi lực lượng Ngũ Hành, biểu hiện của pháp thuật chân chính đại thành!
Đừng nhìn Đan Hoa là đan thể, nhưng lại có mấy phần năng lực của Mạc Hoa Đà, đúng là nắm giữ hỏa diễm pháp thuật đến cực hạn, chiêu ngưng lửa thành thuẫn này, đủ để ngăn chặn cường địch tập kích bất ngờ.
Phàm là đại gia đan đạo, nhất định cực kỳ quen thuộc đối với hỏa diễm.
Răng rắc một tiếng sấm rền bạo hưởng, cơ hồ ngay đồng thời khi đá lửa chi thuẫn hình thành, kinh lôi từ sau lưng Từ Ngôn đã xông ra lao đến, trực tiếp đánh vào phía trên cự thuẫn, nổ lên Lôi Quang đầy trời.
Ngăn lại kinh lôi tập kích bất ngờ, Đan Hoa như nắm chắc thắng lợi trong tay, bên trong tiếng cười dài lấy tay khẽ vồ, một hỏa diễm đại thủ bao phủ hạt châu.
Thu Linh Quả là ngụy trang, Đan Hoa lần này trở nên cẩn thận hơn rất nhiều.
Hắn không nhìn ra Tiên Thiên Linh Bảo hình dạng viên châu này đến cùng có chỗ đặc biệt gì.
Cho nên không dùng tay tiếp, mà lấy hỏa diễm hình thành bàn tay, chuẩn bị bắt lấy dị bảo cổ quái.
Bàn tay hỏa diễm vừa xuất hiện, không đợi bắt lấy viên châu, chỉ nghe Từ Ngôn hét to lên tiếng.
- Đao kiếm... Vấn Thiên!
Kiếm khí trong tay gào thét mà ra, thẳng đến Đan Hoa chém tới, một thức Vấn Thiên Kiếm này chém tới cực kỳ đột nhiên, vừa hung ác lại nhanh, có thể xưng chớp mắt đã tới.
Kiếm khí đột nhiên xuất hiện, cũng không khiến Đan Hoa ngạc nhiên, hắn thậm chí hiện ra ý cười khinh thường, sau lôi quang là kiếm ảnh, chẳng lẽ Mạc Hoa Đà không tính được tới, song trọng sát chiêu như thế, mới là thủ đoạn chân chính của hạng người tàn nhẫn.
Cứ việc ra hết chuẩn bị ở sau, kinh lôi cùng kiếm khí của Từ Ngôn có thể xưng không công mà lui, Đan Hoa vẫy tay một cái lại có đá núi hỏa hồng ngưng tụ thành cự thuẫn, dễ như trở bàn tay ngăn chặn ánh kiếm.
Oanh minh nổ tung, so với lôi điện trước đó, chiêu thứ hai trong song trọng sát chiêu lộ ra uy lực thường thường.
- Hả?
Lấy bàn tay hỏa diễm bắt lấy viên châu, đồng thời, Đan Hoa cũng cảm giác được uy năng của đao kiếm Vấn Thiên, uy lực như thế căn bản không giống sát chiêu, nói thành thăm dò còn tạm được.
Mạc Hoa Đà bỗng nhiên giật mình, trình độ khó chơi của đối thủ mạnh hơn tưởng tượng, cùng lúc đó, âm thanh đao minh chân chính đột nhiên xông ra từ trong lòng bàn tay hỏa diễm.
Đó là một thanh trường đao hẹp dài mà tàn phá, bổ ra hỏa diễm, xuất hiện ở đỉnh đầu Đan Hoa.
Tàn đao Long Ly thoát ra từ bên trong Thiên Cơ Phủ, mới là sát chiêu chân chính của Từ Ngôn, lôi quang cùng kiếm khí trước đó, tất cả đều là giả tượng hấp dẫn lực chú ý của địch nhân mà thôi.
Kiếm quyết phức tạp chớp mắt mà thành, hai mắt Từ Ngôn xuất hiện tơ máu, đao kiếm Long Ly khoảng cách cực xa lấy một loại phương thức không giống với trước kia bị hắn thôi thúc, trên lưỡi đao không trọn vẹn lập loè hào quang kinh thiên.
- La Thiên kiếm pháp... Thiên La Nhất TrịchIlI
Ông!IIII
Lưỡi đao xoay tròn, chớp mắt trăm trảm, không phải trảm địch nhân mà là hư không, trong chốc lát liệt diễm xung quanh Long Ly biến thành hoả tỉnh đầy trời, thế mà đều bị chém vỡi
Ngay cả hỏa diễm đều bị chém vỡ, có thể thấy được một kích này ẩn chứa toàn lực của Từ Ngôn.
La Thiên kiếm pháp, tuyệt học của Địa Kiếm tông, chỉ có tu luyện đại thành mới có thể cảm ngộ ra tuyệt sát Thiên La Nhất Trịch.
Tuyệt học cung không thuần thục, trở thành cơ hội cuối cùng, vì chém giết Đan Hoa, Từ Ngôn lấy Tiên Thiên Linh Bảo làm dẫn, lấy pháp thuật lôi điện cùng đao kiếm Vấn Thiên là cục, hao phí tâm lực bày ra một trận sát cơ.
Đan Thánh đoán được đối thủ đang lừa gạt, nhưng hắn không có đoán được tuyệt sát chân chính thế mà bộc phá ra từ bên trong món pháp bảo được gọi là Tiên Thiên Linh Bảo.
Tàn đao xoay tròn, hóa thành cuồng phong thiểm điện, lấy lực lượng cuối cùng lướt qua cường địch, Đan Hoa không kịp né tránh, lại lấy chân thân đan thể xuất hiện trong Dược Vương Lô, bị một đao chém thành hai nửa.
Cường địch bị chém giết tại chỗ, Từ Ngôn thở phào một cái.
Nhưng vừa buông lỏng một lúc, khuôn mặt lại lần nữa lạnh lẽo, bởi vì trên người đối thủ chẳng những không có vết máu nhỏ xuống, ngược lại hai đoạn thân thể cắt ra đang lấy một loại tốc độ khó tin khép lại.
Đôi lời từ tác giả: Linh Lung Quả sửa chữa thành Thu Linh Quả, Từ Ngôn lúc ở Vãng Sinh động cứu Hiên Viên Tuyết nên không có Linh Lung Quả, cho nên lúc đó mới dùng Thiện Nhược Thủy, cảm tạ độc giả đã góp ý, hiện đã sửa đổi.