Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1522 - Chương 1522: Linh Tê Viên (Hạ)

Chương 1522: Linh Tê Viên (Hạ) Chương 1522: Linh Tê Viên (Hạ)Chương 1522: Linh Tê Viên (Hạ)

Thông Thiên tiên chủ mặc dù không có ở đây, nhưng Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh còn đang vận chuyển, giống như một lão nô cần cù chăm chỉ, không biết mệt mỏi uẩn hóa linh đan cùng dị bảo trong đỉnh.

Phàm là sự vật xuất mang theo linh lực hiện bên trong Đan phủ, đều sẽ bị Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh coi là vật liệu do tiên chủ muốn luyện hóa, từ đó sớm kéo vào trong đỉnh tiến hành luyện chế.

Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh trình độ linh bảo, có phán đoán cùng quen thuộc của mình, bởi vì tôn thần đỉnh này không phải chết mà là sống.

Thật ra sống không phải bản thân Thần Đỉnh, là chín đầu Cửu Anh yêu vương trong đỉnh.

Chín đầu Yêu Vương bị Thông Thiên tiên chủ phong ấn vào Thần Hỏa đỉnh, phụ trách hiệp trợ tiên chủ luyện đan, bọn chúng sớm đã hòa thành một thể cùng Thần Đỉnh, như là linh hôn của Thần Đỉnh, cho nên Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh mới có thể hút lấy đồ vật mang theo sóng linh khí bên trong Đan phủ.

Kim Đồng lần này giảng thuật, đã có người nghe qua.

Bí ẩn của Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh, có lẽ Nguyên Anh bình thường không biết, nhưng thiên kiêu môn nhân của tất cả đại tông môn hoặc nhiều hoặc ít đều biết được một chút chân tướng từ miệng của cường giả Hóa Thần tông môn nhà mình.

Nhưng cho dù có từng nghe nói qua loại quy củ này hay không, Kim Đồng nói xong, tất cả mọi người ở đây đều hít vào một ngụm khí lạnh, dồn dập vận dụng toàn lực thu liễm linh lực bản thân, sợ xuất hiện một sợi, bị Thần Đỉnh cảm giác được từ đó thành tro bụi.

Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh mặc dù huyền ảo phi phàm, thật ra tu sĩ chân chính bị kéo vào trong đó căn bản không có.

Chỉ cân không vận dụng linh lực bên trong Đan phủ, Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh cũng sẽ không lần lượt loại bỏ, dù sao chỉ là một tôn thần đỉnh, trừ phi ai muốn chết đánh nhau ở bên trong Đan phủ, linh lực tràn ra ngoài, mới có thể bị Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh phát giác từ đó kéo vào trong đó luyện hóa.

Nghe nói quy tắc như thế, những người khác đang cẩn thận vạn phần, Từ Ngôn lại tại mừng rỡ.

Vận dụng linh lực sẽ bị Thần Đỉnh luyện hóa, như vậy khi cừu gia truy sát mà đến, cũng không thể vận chuyển linh lực bên trong Đan phủ.

Đến lúc đó mình ỷ vào một thân lực lượng to lớn, sáp lá cà bóp chết những cừu gia kia, vừa hay trảm thảo trừ căn.

Nghĩ tới đây, Từ Ngôn đột nhiên cảm giác được có chút không đúng, vận khí của mình thế nào thay đổi tốt hơn?

Thời điểm vận rủi không ngừng, một khi xuất hiện chuyện tốt, ngay cả Từ Ngôn đều có chút không tin.

- Nếu như Đan phủ cấm dùng linh lực linh khí, như vậy ai khí lực lớn, người đó không phải có thể đánh giết những người khác sao.

Vì nghiệm chứng một lần vận khí của mình đến tột cùng là tốt hay xấu, Từ Ngôn giả bộ như nghi ngờ nói.

- Khí lực lớn có thể giết người? Cường giả Hóa Thần Nhân Kiếm tông các ngươi không có nói cho ngươi sao, ở bên trong Đan phủ, ai dám dùng sức mạnh, sẽ gặp phải Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh phun trào liệt diễm oanh sát.

Tạ Mạo vừa nói, kinh ngạc nhìn Chân Vô Danh.

- Lực lượng xuất hiện sẽ khiến không gian chấn động, mà Cửu Anh yêu vương bên trong thần đỉnh một khi cảm nhận được bên trong Đan phủ xuất hiện không gian chấn động, sẽ phán định có người đột phá Đan phủ, cho nên sẽ phun ra liệt diễm mạnh nhất, đốt tu sĩ đang muốn sức mạnh thành tro bụi, không cần kéo vào đan đỉnh.

Triệu Như Phong lại gần thấp giọng giảng giải một lần, ngay cả hắn đều biết ở bên trong Đan phủ không được vận dụng linh lực càng không thể động dùng sức mạnh.

- Thế nào, chẳng lẽ Vô Danh công tử ngay cả quy tắc như thế cũng đều không hiểu? Ngươi đến cùng có phải Chân Vô Danh hay không, không phải bị người giả mạo đó chứ.

Kim Đồng ở một bên nhìn trò cười, nụ cười âm hiểm tiếp tục nói:

- Đứng đầu bảng lần này thích nhất là dịch dung, có khi nào không phải ngươi Chân Vô Danh, mà là Từ Ngôn kia?

Kim Đồng nói như thế, sắc mặt những người khác dồn dập biến đổi, nhất là Bao Tiểu Lâu, phía ánh nhìn về mắt Từ Ngôn thậm chí mang theo sát ý nghiêm nghị.

- Đùa gì thế, ai dám giả mạo bản công tử.

Từ Ngôn cực kỳ giận dữ, nói:

- Kim Đồng ngươi nói chuyện cần phải có chứng có cứ, quy tắc trong Đan phủ kia, chúng ta chỉ đều nghe được mà thôi, ai cũng không có tự mình thử qua, có lễ trưởng bối tông môn sẽ không gạt chúng ta, nhưng ai biết Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh có thể theo thời gian mà thay đổi quy tắc hay không? Kim Đồng ngươi có thể kết luận Thần Hỏa đỉnh không chút thay đổi, hẳn là ngươi trước đây không lâu có tới qua nơi này? Hay là nói, Kim Đồng ngươi không phải Nguyên Anh, mà là Hóa Thần cường nhân?

Đối mặt Kim Đồng chất vấn, Từ Ngôn có thể nào thừa nhận.

Giả mạo Chân Vô Danh mặc dù cừu gia cũng không ít, nhưng không có nhiều bằng Từ Ngôn hắn, khỏi cần phải nói, nếu hiện ra chân thân, Bao Tiểu Lâu ở một bên đã nhào lên liều mạng.

Phản kích chất vấn, biện pháp tốt nhất là chế tạo chất vấn.

Từ Ngôn nói như vậy, các lộ cao thủ xung quanh lại đem ánh mắt nghi hoặc dồn dập nhìn về phía Kim Đồng, nếu quả thật có người trước đây không lâu tới qua nơi này, vậy không phải chuyện cường giả Nguyên Anh có thể làm được.

- Ngươi cũng nói sư môn trưởng bối sẽ không được gạt chúng ta, cho nên mới chắc chắn như thế, ha ha, Vô Danh huynh đã có chỗ lo lắng, không bằng ngươi ở lại bên ngoài thay chúng ta đoạn hậu, dù sao lấy thân phận địa vị của ngươi, cũng không kém một hạt cực phẩm linh đan. Kim Đồng cười lạnh một tiếng, đi đầu bước vào đại môn.

Kim Đồng vừa đi, Phản Kiếm minh một phương Nhạc Vô Y, Tạ Mạo, Cừu Cổ Thần đi theo, mấy người thân ảnh rất nhanh biến mất trong cánh cửa.

Bên trong Thanh đồng Cự Môn lượn lờ sương mù, thấy không rõ chân tướng, người Phản Kiếm minh đi trước dò đường cũng tốt, còn lại đám người Bao Tiểu Lâu đợi sơ qua một lúc không nghe thấy kêu thảm, yên tâm không ít.

- Vô Danh sư huynh đừng nghe Kim Đồng kia châm ngòi, chúng ta cùng một chỗ hành động mới ổn thỏa nhất, người Phản Kiếm minh bọn hắn âm hiểm nhất, chúng ta phải đề phòng cẩn thận.

Triệu Như Phong tiến lên khuyên nhủ, sợ Chân Vô Danh không đi Đan phủ, tại thời khắc mấu chốt, phía bên mình nhiêu thêm một vị cao thủ mới là ưu thế cực lớn.

- Kim Đồng tên kia không thích hợp, chính các ngươi cẩn thận một hai.

Bao Tiểu Lâu nửa ngày không có mở miệng bỗng nhiên thấp giọng nói một câu, hắn cũng phát giác được Kim Đồng khác biệt dĩ vãng, không chỉ có lời nói giọng nói, còn có xử sự cay độc, mạnh hơn tông chủ Kim Ngọc phái quá nhiều.

- Chẳng lẽ lại đúng như Vô Danh huynh nói, Kim Đồng kia thật có vấn đề?

Phong Thải Hoa nhíu chặt song mi, trâm giọng nói.

- Ngọc Nữ chết tại Kiếm Vương sơn, còn lại Kim Đồng hẳn là không có vấn đề gì chứ?

Tham Lang đảo Chương Hiển cũng không có vội vã tiến vào Đan phủ, mà lưu lại ở ngoài cửa, dự định thương nghị một lần với những cao thủ Kiếm Vương điện như Bao Tiểu Lâu.

- Kim Đồng gần đây bế quan mấy năm, trước đó ta cùng hắn trước kia quen biết, người này không quá dễ nói chuyện, tâm cơ rất nặng, mà lại quyết ăn không thiệt thòi, không giống người suy nghĩ vì người khác khắp nơi, biểu hiện của hắn hôm nay thật có chút khác thường, chí ít nhìn rở nên ôn hòa đi rất nhiều, cũng cay độc không ít.

Một vị Nguyên Anh cao thủ khác của bách đảo trầm ngâm một lúc, nói ra cái nhìn của mình.

- Không chỉ như vậy, khí tức cả người hắn lộ ra đa mưu túc trí, có khác nhau không nhỏ với tông chủ Kim Ngọc phái Kim Đồng kia.

Ánh mắt Bao Tiểu Lâu hơi chìm, nói:

- Ở bên trong hiểm địa như thế, Kim Đồng không nên an ổn như vậy, chư vị phải chăng phát hiện, từ đầu đến cuối, Kim Đồng hắn biểu hiện đều ổn trọng, có thể xưng đáng sợ.

Bao Tiểu Lâu nói chuyện như thế, những người khác càng thêm kinh ngạc, dồn dập hồi tưởng kinh nghiệm trên đường đi, cuối cùng nhất nhất trí nhận định lời Bao Tiểu Lâu nói không sai, Kim Đồng hoàn toàn chính xác biểu hiện quá trầm ổn, giống như từ khi ở cửa vào giả của Linh Tê viên bắt đầu, hết thảy đều bị Kim Đồng nắm giữ trong lòng bàn tay.

- Chẳng lẽ người Kim Ngọc phái có mục đích không muốn ai biết?

Triệu Như Phong trở nên kinh nghỉ, thấp giọng nói:

- Chẳng lẽ Kim Đồng kia là người khác ngụy trang!

Càng nói bầu không khí càng ngưng trọng, không nhìn ra chân tướng của Kim Đồng, tất cả mọi người có chút không muốn đi vào Đan phủ chân chính, mà lúc này Từ Ngôn bỗng nhiên quay đầu đưa mắt nhìn ra phía sau, bên trong mắt phải lóe lên kiếm mang.
Bình Luận (0)
Comment