Chương 1526: Thiên Anh Bích Huyết Đan
Chương 1526: Thiên Anh Bích Huyết ĐanChương 1526: Thiên Anh Bích Huyết Đan
Người lựa chọn vị trí thứ mười một, là một nam tử xa lạ mặt trắng không râu.
Người này bước vào Đan phủ, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Vốn cho rằng là một người trong trăm vị Nguyên Anh cao thủ, chờ đến có người nhận ra người vừa đến, tiếng kinh hô nổi lên bốn phía.
- Hóa Thần lão tổ của Lưỡng Nghỉ phái Hoa Thường Tại.
- Không có khả năng! Cao thủ Hóa Thần thế nào sẽ đến Lâm Lang đảo, lần này là Thiên Anh bảng cũng không phải Bách Thần bảng.
- Âm Dương Ngọc, nguyên lai là âm dương cổ ngọc trên người Đường Nhạc Sơn.
- Phân thân của Hoa Thường Tại, mà lại là phân thân sống! Tương đương với cường giả Hóa Thần sơ kỳ.
Bên trong từng tiếng kinh hô, Hoa Thường Tại chậm rãi đi tới, đi đến gần Từ Ngôn, cười lạnh nói:
- Làm hại Đường Nhạc Sơn bỏ mình ở Lâm Lang đảo, Từ Ngôn, đứng đầu bảng ngươi quả nhiên ghê gớm, thế mà ngay cả Chân Vô Danh đều dám giả mạo, ngươi không sợ người Nhân Kiếm tông cùng Địa Kiếm tông các ngươi kết thù sao.
Phân thân Hoa Thường Tại xuất hiện đã đủ kinh người, tiếng nói lạnh lùng của hắn vang lên để xung quanh lần nữa nổi lên tiếng kinh hô.
- Từ Ngôn? Chân Vô Danh là Từ Ngôn.
- Giả mạo Chân Vô Danh? Chẳng lẽ ngươi thật sự là Từ Ngôn?
- Ngay cả minh hữu đều hố, tốt cho một người đứng đầu Thiên Anh bảng, Kiếm Vương điện các ngươi sớm muộn gì cũng sẽ sụp đổ.
Tiếng chỉ trích đến từ Phản Kiếm minh một phương, mà bọn người Cừu Cổ Thần hiện ra vẻ vui mừng, dồn dập bái kiến phân thân Hoa Thường Tại, miệng nói tiền bối, duy chỉ có Kim Đồng sắc mặt âm trầm đi mấy phần. Bên mình tới một vị cường giả có thể so với Hóa Thần, người Phản Kiếm minh tự nhiên mừng rỡ không thôi, chỉ là Kim Đồng âm trầm, không biết bởi vì chuyện gì, rất nhanh bị hắn che giấu đi.
Phân thân Hoa Thường Tại xuất hiện, mấy vị cao thủ Kiếm Vương điện cũng không có bối rối, dù sao Bao Tiểu Lâu đang ở đây, nếu như liều mạng, chiến lực của hắn tuyệt đối không thua gì Hóa Thần sơ kỳ.
- Ngươi, đến cùng là Chân Vô Danh, hay là Từ Ngôn!
Đồng tử Bao Tiểu Lâu xuất hiện trùng điệp, giống như mắt kép, càng có sát cơ tràn ngập ra trên người.
Bao Tiểu Lâu hận chết Từ Ngôn, nếu như trước mặt thật sự là Từ Ngôn, chính là thời cơ tốt để báo thùi
Vì cùng Từ Ngôn tái chiến một lần, Bao Tiểu Lâu không tiếc hao phí cực phẩm linh đan ngừng thương thế cũng muốn đi trước Lâm Lang đảo, hắn căn bản không quan tâm Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh, không quan tâm cực phẩm linh đan thậm chí linh bảo, hắn quan tâm nhất, là xếp hạng đứng đầu bảng của hắn.
- Bao sư huynh đừng trúng kế châm ngòi ly gián của người ta, nhân thủ Kiếm Vương điện chúng ta cũng không nhiều, Phản Kiếm minh người ta có cường giả tới, tự nhiên sẽ vận dụng chút thủ đoạn.
Từ Ngôn lặng lẽ nhìn về phía Hoa Thường Tại, điềm nhiên nói:
- Thì ra Hoa tiền bối cũng am hiểu pháp môn ly gián, nói ta là Từ Ngôn? Hừ, bản công tử lòng mang bằng phẳng, há lại là tên tiểu nhân Từ Ngôn kia.
Tự mình chửi mình cũng không phải lần đầu tiên, Từ Ngôn hiện ra bộ dáng giận dữ, Bao Tiểu Lâu thấy thế chau mày, đưa mắt nhìn sang Hoa Thường Tại.
- Quả nhiên là tiểu bối xảo trá, trách không được Đường Nhạc Sơn ở vào trong tay ngươi, không thừa nhận không quan hệ, mặc kệ ngươi là Từ Ngôn hay là Chân Vô Danh, ngươi hôm nay đều chết chắc.
Người ta chết không thừa nhận, Hoa Thường Tại cũng không có cách, hắn ngược lại hung ác, đặt xuống nhãn hiệu tất sát trên người Từ Ngôn. - Đan phủ di tích không cách nào đánh nhau, như vậy dùng Linh Tê viên xem như phần mộ của ngươi đi.
Hoa Thường Tại cười nhạt một tiếng, lòng dạ cường giả Hóa Thần làm hắn không vội không chậm, phi thường ổn trọng, chọn một chỗ gân đại môn, ngồi xếp bằng xuống, cười mỉm nhìn chằm chằm Từ Ngôn, dự định nhìn kỹ đối phương.
Đang ở bên trong Đan phủ di tích thì không có cách nào đánh nhau, nhưng đi ra cửa lớn Đan phủ thì có thể tùy ý chém giết.
- Tốt, nếu Phản Kiếm minh muốn khai chiến, Kiếm Vương điện một phương chúng ta nhất định phụng bồi!
Từ Ngôn cũng không yếu thế, mới mở miệng trước tiên kéo hết những cao thủ Kiếm Vương điện như Bao Tiểu Lâu xuống nước, hắn hiện tại là Chân Vô Danh, cũng không phải Từ Ngôn.
Cục diện giương cung bạc kiếm, trong lúc nhất thời bên trong Đan phủ nổi lên sát cơ bốn phía, lúc này, thân đỉnh Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh bỗng nhiên loé lên một tâng hồng quang.
Ánh sáng đỏ lóe lên liền biến mất, biểu thị một hồi thời gian đã đến.
- Thời khắc đoạt bảo, các vị vẫn nên an tâm chớ vội cho thỏa đáng, chờ chúng ta đạt được cực phẩm linh đan, đi vào Linh Tê viên mỗi người dựa vào bản lĩnh của mình, chẳng phải càng tốt hơn.
Triệu Như Phong đứng ở gần Thần Đỉnh khuyên nhủ một câu, hắn sợ cực phẩm linh đan sắp tới tay mình sẽ xuất hiện sai lầm.
Bal
Học bộ dáng của Kim Đồng, Triệu Như Phong nhẹ nhàng vỗ vào bụng của Thần Đỉnh, Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh lần nữa sáng lên một vòng ánh sáng màu lửa đỏ, hiện ra hình dạng lập phương, ngay sau đó trong lỗ thủng trên nắp đỉnh có một tầng hào quang bay ra.
Hạt cực phẩm linh đan thứ hai. Khói trắng bao vây linh đan bao phủ Triệu Như Phong, không bao lâu, sương mù tán đi, hiện ra bộ dáng vô cùng mừng rỡ của Triệu Như Phong.
Trong tay hắn đang nâng một hạt linh đan hiện ra ánh sáng màu lục, bên trong ánh sáng màu lục hiện ra một hình dáng Nguyên Anh tiểu xảo, nhìn vô cùng kỳ dị.
- Đây là... Thiên Anh Bích Huyết đan.
Tiếng nói của Triệu Như Phong mang theo kinh hỉ vô tận, vận khí của hắn còn tốt hơn Kim Đồng, mặc dù Thiên Anh Bích Huyết đan cùng Kim Nguyên đan đều là cực phẩm linh đan, nhưng bàn về giá trị, Thiên Anh Bích Huyết đan càng thêm trân quý.
Thiên Anh Bích Huyết đan là một loại linh đan đặc thù cường hóa Nguyên Anh, sau khi tu sĩ Nguyên Anh nuốt vào có thể để cho một đạo Nguyên Anh trưởng thành, vô luận chủ Nguyên Anh hay là một trong tam anh, có chỗ tốt rất lớn đối với tu sĩ Nguyên Anh khi đột phá Hóa Thần.
Tam anh càng ngưng thực, tỉ lệ Hóa Thần sẽ càng lớn.
Thiên Anh Bích Huyết đan không chỉ có vô cùng trân quý đối với tu sĩ Nguyên Anh, cường giả Hóa Thần phục dụng cũng có kỳ hiệu tăng lên thực lực của Nguyên Anh, đan này có giá cả kinh người, cực kỳ hiếm thấy.
Đạt được Thiên Anh Bích Huyết đan, Triệu Như Phong trước tiên thu linh đan vào, hắn trở lại vị trí của mình còn ôm quyền với tu sĩ xung quanh, mặt mũi tràn đầy đắc ý.
- Thiên Anh Bích Huyết đan, vận khí không tệ.
Bao Tiểu Lâu xếp ở vị trí thứ ba quét mắt nhìn Triệu Như Phong, đi về phía Thần Đỉnh, lúc đi qua Từ Ngôn, không biết vô tình hay cố ý nói:
- Vận may của Vô Danh sư đệ hẳn là cũng sẽ không kém, hi vọng ngươi có thể đánh ra đến một hạt tốt hơn, tốt nhất là linh đan có thể cứu mạng.
Ánh mắt băng lãnh đi qua bên cạnh Từ Ngôn, Bao Tiểu Lâu đi vào phía dưới Thần Đỉnh, chờ đợi lấy lần mở ra tiếp theo, câu linh đan cứu mạng kia nhìn như suy nghĩ vì Chân Vô Danh, nhưng lại có một loại uy hiếp ở trong đó.
Bao Tiểu Lâu đang cảnh cáo đối phương, nếu thật là Chân Vô Danh còn dễ nói, nếu như là giả mạo Chân Vô Danh, kết cục chính là chết ở nơi này.
Thần Đỉnh mở ra liên tiếp hai lần, hai người trước sau đạt được cực phẩm linh đan giá trị kinh người, chỗ tốt như vậy khiến người khác phóng đại lòng tin, mỗi người đều lộ ra tinh thần sáng láng.
Đây chính là linh đan được không, không có chút nguy hiểm không nói, còn có cơ hội lấy được bảo vật ngoài định mức, Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh ở trong mắt của đám tu sĩ, căn bản là một hồi tạo hóa.
Ngay tại thời khắc các tu sĩ đầy lòng mong đợi nhìn chằm chằm Thần Đỉnh, chỗ cửa lớn của Đan phủ xuất hiện lần nữa bóng người.
Người đến lần này có chút cổ quái, thân hình chưa tới trước có hai tia sáng màu lục xuất hiện, giống như một đầu hung thú doạ người, bọn người Triệu Như Phong cả kinh liên tục lùi lại, còn tưởng rằng xuất hiện Yêu tộc cường đại.
Đợi đến khi đối phương rảo bước tiến lên đại môn Đan phủ, mọi người mới nhìn rõ nguyên lai là người, không phải yêu.
Trong mắt người này lóe ra lục mang, vẻ mặt âm trâm, mũi thở mạnh, đang hung hăng nghe cái gì đó, hắn đi qua Hoa Thường Tại, đi qua Triệu Như Phong, căn bản cũng không có để ý tới tất cả mọi người ở đây, vừa nghe vừa đi tới gân Từ Ngôn.
Lúc ngẩng đầu hiện ra nụ cười lạnh đầy dữ tợn, quái nhân mà trong mắt lóe ra lục mang lạnh giọng nói:
- Ngay cả Kiếm Hồn truy tung đều có thể hất ra, tiểu tử, tìm tới ngươi còn thật không dễ dàng.